Cập nhật thông tin chi tiết về Anecdote – Chuyện Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Một năm thời thập niên 70, Đảng Cộng sản Liên Xô công bố một cuộc thi tạc tượng nhân dịp kỷ niệm ngày sinh nhà văn Pushkin.
Giải ba thuộc về một tượng Pushkin đang ngồi đọc sách.
Giải nhì thuộc về một tượng nhà cách mạng Lenin đang ngồi đọc một cuốn sách của Pushkin.
Giải nhất được hoành tráng trao cho một tượng Pushkin đang ngồi chăm chú đọc một cuốn sách của Lenin.
Có lạ chi mô?
Ừ thì chỉ là… ông Pushkin qua đời 33 năm trước khi ông Lenin ra đời.
***
Smirnova chọn ra 1.290 anekdot từ các tuyển tập anekdot đã được xuất bản bằng tiếng Nga và phân tích các anekdot này để xác định dáng hình của khiếu hài hước Nga (Russian humour) và qua đó, làm nổi bật lên “ý thức văn hóa” (cultural consciousness) của các thế hệ người Nga đã sống qua thời cộng sản trên đất nước họ.
Anekdot trong tiếng Nga có nghĩa là “giai thoại”, “chuyện tiếu lâm” hay “chuyện hài”.
Từ tương đương trong tiếng Anh là từ anecdote, có nghĩa “chuyện ngắn hài hước và thú vị về một sự kiện hay một con người có thật”. Ừ thì cũng là “giai thoại”.
Nghiên cứu về hai từ này đã đưa Anh Cả Lý đến nhiều câu chuyện khác sâu xa và hài hước hơn phía sau chúng.
Trước khi quay lại “khiếu hài hước Nga” chúng ta cùng nhìn vào từ anecdote.
Anecdote và Anecdotal Evidence
Anecdote chính ra không có nghĩa gốc là “chuyện hài” mà vốn có gốc từ nguyên từ Hy Lạp, ghép hai yếu tố: an nghĩa là “không” và ekdotos – “xuất bản” thành anekdota – “những gì không được xuất bản”.
Nguyên gốc anekdota dùng để gọi những quyển hồi ký viết riêng, giữ bí mật không xuất bản cho cả thiên hạ đọc (chắc vì toàn kể xấu thiên hạ) của mấy ông vua bà chúa cổ đại.
Tuy nhiên, anekdota đi vào các ngôn ngữ Châu Âu đã tiến hóa thành “câu chuyện hài hước thú vị”.
Có thể nhiều người Việt Nam không biết từ anecdote, nhưng chắc người Việt Nam nào cũng biết và hay dùng các “giai thoại” trong tư duy hàng ngày rất nhiều.
Hồi đầu tháng này lúc rộ lên tin bắt cựu Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát Phan Văn Vĩnh, một bài báo được khá nhiều người chia sẻ và tranh cãi là bài “Cựu Trung tướng Phan Văn Vĩnh và những giai thoại phá án cực kỳ thông minh”. Bài này kể về một vài vụ phá án mà ông Vĩnh đã dùng những biện pháp nghiệp vụ có thể xem là “không chắc đã phù hợp với quy định của pháp luật” (cho dù vẫn được khen là “thông minh”), như nhà báo viết.
“Giai thoại” hiện có vẻ vẫn là một chất liệu báo chí ăn khách ở Việt Nam, thậm chí chắc là hơn hẳn những thứ báo cáo, số liệu, tổng hợp “dữ liệu lớn” khô khan.
Có thể đưa ra quan sát như thế khi nhìn vào những bài báo hút khách trên các mục như Góc Nhìn của VnExpress, hay nhìn vào những bài viết của các tay viết thuộc “tổ nghìn like” trên mạng Facebook.
Cũng khó mà trách được, bản tính tự nhiên của con người là thích được nghe, được đọc những câu chuyện được kể hấp dẫn, dễ hiểu, có chi tiết thú vị, gay cấn.
Khi đã bị cuốn vào một câu chuyện như thế, đã xúc động với tình tiết, đã đồng cảm với nhân vật (cho dù nhân vật có thể là một người lạ mà bản thân ta chưa biết có phải là người thật hay không), thì nhiều khi chúng ta dễ đồng tình hơn với thông điệp, quan điểm, hay bài học giáo huấn, mà người kể muốn truyền tải thông qua câu chuyện đó.
Ví dụ, khi muốn thuyết phục người khác rằng “việc thầy cô giáo đánh học trò là chính đáng”, thay vì nhìn vào phân tích đạo đức, pháp luật thì nhiều người hay ngồi kể lể lại rằng hồi nhỏ mình từng hư đốn ra sao, để rồi bị thầy cô đánh phạt thế nào, xong rồi mình sau này mới cảm nhận được “lòng yêu thương” “cho roi cho vọt” của thầy cô ra sao.
Hay khi phản ứng lại những người đang hùng hổ phê bình lực lượng công an Việt Nam, nhiều người muốn bảo vệ ngành công an thay vì giải thích những nỗ lực tự sửa sai, tự cải thiện của ngành này thì hay quay qua kể dài dòng những câu chuyện “sướt mướt” về các anh hùng chiến sỹ công an hy sinh khi làm nhiệm vụ thế nào.
Trong cả hai ví dụ trên, các anecdote hay anecdotal evidence đã được dùng làm công cụ thuyết phục người đọc.
Cụm từ anecdotal evidence hay bằng chứng giai thoại chỉ các bằng chứng “được trình bày theo dạng những câu chuyện mà một người kể là đã xảy ra với họ”, hay là chính họ đã chứng kiến và nay thuật lại cho người nghe.
Trong bối cảnh tòa án, mỗi lời khai nhân chứng (witness testimony) bao gồm lời khai của nạn nhân đều có thể xem về bản chất là anecdotal evidence.
Vì chỉ là lời kể từ một người, một góc nhìn không biết có xác thực hay không, nên thông thường bằng chứng giai thoại khi đứng một mình không có giá trị pháp lý cao.
Nhiều người chắc đã biết cái tiêu chuẩn “trọng chứng hơn trọng cung” của nhiều nền luật pháp tiên tiến trên thế giới.
Tại các nền luật pháp đó, người đưa ra lời khai tại tòa thì dĩ nhiên thường sẽ bị thử thách bằng thẩm vấn chéo (cross examination), và nếu lời khai đó đứng vững, không vặn vẹo và bóc mẽ gì được thì nó sẽ được các thẩm phán hay bồi thẩm đoàn đánh giá là thật thà. Nhưng đó không phải là tất cả.
Lời cung khai, hay bằng chứng giai thoại, chỉ có giá trị cao hơn (hay hữu dụng cho quá trình truy cầu công lý tại tòa hơn) khi đã được thử thách qua thẩm vấn chéo, đồng thời được dùng chung và được củng cố bởi các bằng chứng khác: bằng chứng hiện vật, pháp y, hình ảnh, băng hình, v.v.
Tòa nào mà cứ xử theo kiểu “tin người vãi lúa”, cứ chỉ nghe anecdotal evidence mà xử thì đúng là nhiều khả năng sẽ đưa ra những phán quyết võ đoán, ít tính “đinh đóng cột” của công lý hơn.
Trong một vụ án khá nổi tiếng, Tối cao Pháp viện Mỹ từng tuyên là để chứng minh được các hành vi phân biệt đối xử (discrimination) ví dụ như phân biệt chủng tộc, thì bên chứng minh phải sử dụng cả anecdotal evidence và statistical evidence, hay bằng chứng thống kê – nói kiểu thời thượng bây chừ là “dữ liệu lớn”, big data.
Tức là phải có số liệu cụ thể cho thấy rõ ràng hiện tượng phân biệt đối xử đã diễn ra nhiều lần trên thực tế trong một khoảng thời gian tương đối dài, chứ không thể chỉ dựa vào một hay nhiều câu chuyện cá nhân của những nạn nhân đã hứng chịu phân biệt đối xử.
Nhưng đó là tòa án thôi.
Trong một số hoàn cảnh khác, anecdote lại có thể có một giá trị khác.
Anecdote và Anekdot của Nga
Trong các nghiên cứu của mình, nhà xã hội học kỳ cựu của Anh là cố giáo sư Christie Davies đã nhiều lần lập luận rằng: chính các anekdot/anecdote của người Nga sống trong thời toàn trị cộng sản là một trong những nguồn bằng chứng khoa học xã hội quan trọng để đánh giá xã hội cộng sản Liên Xô trong quá khứ.
Theo Davies, giới nghiên cứu khoa học xã hội thường đặt quá nặng vai trò của các bằng chứng số liệu, thống kê. Theo đó, nhiều khi họ quá tin tưởng vào các số liệu thống kê do chính nhà nước Nga Xô ban hành, trong khi việc chính phủ này “kiểm soát” thống kê để “làm đẹp cho chế độ” không phải là không có.
Davies cho rằng các nhà nghiên cứu xã hội học phải xem trọng hơn các nguồn anecdotal evidence, quan trọng nhất là các anekdot, những câu chuyện hài hước mà người Nga kể cho nhau nghe và kể cho người nước ngoài nghe.
Bản thân những câu chuyện hài hước đó không quan trọng ở chỗ chúng đã tạo ra được ảnh hưởng lớn gì, mà quan trọng là chúng cho nhà nghiên cứu những kiến giải sâu sắc về xã hội đã tạo ra những câu chuyện hài hước đó.
“Chuyện cười không phải là cái máy điều chỉnh nhiệt độ mà chính là nhiệt kế”, Davies viết.
Quan sát đó có lẽ càng có sức thuyết phục hơn cho những ai đã được đọc các kết quả nghiên cứu của nhà xã hội học Michelle Smirnova.
Không gian xã hội tù túng nghẹt thở thời Xô Viết đã tạo ra một hoàn cảnh đặc thù cho các anekdot đóng một vai trò đặc biệt, mà anecdote tại nhiều xã hội tự do khác có thể không có.
Người Nga thời Xô Viết có thể bị bỏ tù chỉ vì kể chuyện cười, nếu chuyện cười đó bị nhà nước xem là “tuyên truyền chống nhà nước, chế độ”.
Khởi đầu với điều 58 – Bộ luật Hình sự Liên Xô và kéo dài với các điều luật có nội dung và tác động tương tự, nhà nước Xô Viết đã biến hành vi kể chuyện cười thành một môn “thể thao mạo hiểm” tại nước Nga trong nhiều thập niên dài.
Một nghiên cứu năm 1979 cho thấy có đến 200.000 tù nhân chính trị Nga đã bị đày đến các trại tập trung gulag bởi vì lỡ chơi môn “thể thao mạo hiểm” này.
Trong tiếng Nga, anekdot có nghĩa “chuyện hài” nhưng thực tế xã hội đã khiến cho cái nghĩa gốc Hy Lạp bỗng nhiên tỏa sáng nhất: thật sự các anekdot của Nga đúng là những thứ “không được xuất bản”, vì không thể nào được nhà nước Xô Viết cho phép xuất bản.
Bất kể rủi ro phạm pháp đó, người Nga vẫn đã sống cùng các anekdot của họ.
Họ thì thầm cho nhau trên bàn ăn buổi tối hay trong các ngõ phố vắng người.
Cứ thế, các anekdot lan rộng trong xã hội Nga và tạo thành một “diễn ngôn” (discourse) đối kháng lại những “diễn ngôn” mà nhà nước Nga Xô cho phép.
Các anekdot phê phán thực trạng xã hội, công kích chính sách nhà nước; đồng thời là một sự chối từ “lề phải” trong nước Nga cộng sản.
Ví dụ như anekdot đầu bài về Lenin và Pushkin. Smirnova phân tích rằng anekdot đó làm bật lên những biện pháp tuyên truyền lố lăng của nhà nước Xô Viết: trong các nỗ lực “hợp thức hóa” vị lãnh tụ Lenin thành một nguồn cung cấp “căn tính Nga truyền thống” (traditional Russian identity), các quan chức Xô Viết thường không ngại xào nấu lịch sử.
Thế nên, với họ, một bức tượng “nặng tính đảng” tôn vinh Lenin bằng cách cho một nhà văn lớn của nước Nga là Pushkin đọc sách ông ta viết chính là một tuyệt tác nghệ thuật cần biểu dương nhất.
Nhà nước càng muốn thần thánh hóa các lãnh tụ như Lenin bao nhiêu thì người dân Nga càng nghĩ ra lắm chiêu trò trong các anekdot của họ để “dìm hàng” lãnh tụ.
Giáo sư Davies chỉ ra rằng cái giai đoạn bùng nổ số lượng anekdot về cụ Lenin nhiều nhất chính là dịp kỷ niệm ngày sinh Lenin năm 1970, dưới thời Tổng bí thư cộng sản Leonid Brezhnev.
Một trong những anekdot “láo” nhất thời đó chính là:
“An old priest died and went to heaven. He was asked if he had one last wish before entering. He replied that he would like to have a conducted tour of hell. They began in one of the deepest pits reserved for those whose lives had been utterly evil. There he saw a lake of boiling shit in which stood Hitler and Stalin. Stalin was up to his waist in it and Hitler up to his nose.
“That’s outrageous,” said the priest. “Why should Hitler be punished more than Stalin? I suffered under both and Stalin was just as evil as Hitler.”
“You don’t understand,” said his guide, “Stalin is standing on Lenin’s shoulders.””
Dịch:
“Một ông cha đạo chết và lên thiên đường. Ông được hỏi có ước nguyện gì trước khi vào thiên đường không. Ông bèn nói là ông muốn được đi tham quan địa ngục một chuyến. Thế là ông được đưa xuống một trong những hang địa ngục sâu nhất dành riêng cho những con người cực kỳ độc ác. Tại đó ông thấy một cái hồ đầy phân đang sôi sùng sục.
Trong hồ có Hitler và Stalin đang đứng. Trên mặt hồ, Stalin lộ phần thân từ thắt lưng trở lên, còn Hitler thì chỉ lộ có nửa mặt tính từ mũi.
“Thật quá quắt,” vị cha đạo nói. “Sao Hitler lại bị phạt nặng hơn Stalin? Tôi đã chịu khổ đau dưới cả hai và Stalin cũng ác như Hitler vậy thôi.”
Ông hướng dẫn viên bèn giải thích: “Cha không hiểu rồi, Stalin đang đứng trên vai Lenin đó.”
Thi hài Lenin vẫn nằm rất trang trọng trong lăng tẩm, nhưng một số người dân Nga ngay từ những năm 70 có lẽ đã không hề có sự tôn kính nào dành cho cái vị trí trang trọng đó.
Trong một anekdot khác do Smirnova tuyển chọn, Lenin lại được nhắc đến:
“A student is taking an oral exam in Soviet history. He is apparently doing well until the professor asks him:
“When was the Bolshevik revolution?”
“I don’t know”
“Well then, who wrote DAS KAPITAL?”
“No idea.”
“Who was Comrade Lenin?”
“I’ve never heard that name before,” said the student unabashedly.
“Well, young man, you must be able to tell me this: Who is Comrade Brezhnev?”
“Br-, Br-, who?”
“Listen, where are you from?”
“I’m of the village Petrovka in Siberia…”
The professor is thoughtful now, “Petrovka, Petrovka… sounds like a heavenly place!””
Dịch:
“Một cậu học sinh đang thi kiểm tra vấn đáp về lịch sử Xô Viết. Đang trả lời tốt thì ông giáo sư hỏi:
“Cách mạng Bolshevik diễn ra năm nào?
“Em không biết”
“Rồi, thế ai viết Tư Bản Luận?”
“Không rõ”
“Đồng chí Lenin là ai?”
“Em chưa nghe tên người này bao giờ,” cậu học sinh trả lời không bối rối.
“Này cậu trai trẻ, cậu phải trả lời được câu này: Đồng chí Brezhnev là ai?”
“Br-, Br- gì cơ?”
“Nghe này, cậu từ đâu đến hả”
“Em đến từ làng Petrovka ở Siberia.”
Vị giáo sư mặt chợt đầy suy tư, lẩm bẩm “Petrovka, Petrovka… Nghe cứ như tên một chốn thiên đường ấy nhỉ!””
Theo Smirnova, anekdot này thể hiện một sự từ chối hoàn toàn những “biểu tượng quốc gia” (national symbols) vốn được nhà nước Xô Viết tạo ra nhằm đoàn kết người dân toàn nước Nga.
Người Nga thời Brezhnev có vẻ là chán ghét thực tế xã hội đầy bất công của họ đủ đến mức phải mường tượng là họ có thể ganh tỵ thế nào với một chú bé đến từ miền Siberia băng giá xa xôi nơi chú ta chưa bao giờ phải biết những “biểu tượng quốc gia” kia.
Không chỉ thể hiện sự phản kháng bằng chán ghét thụ động, theo Smirnova, các anekdot của Nga đặc biệt thường mang một màu sắc phê phán sâu cay và đầy tính trí thức khi có nội dung so sánh nước Nga cộng sản với các nước phương Tây tự do, đặc biệt là kẻ đại địch Hoa Kỳ:
“This is Armenian Radio! Our listeners asked us:
What is the difference between the constitutions of the USA and the USSR? Do not both countries guarantee the freedom of speech?
Our answer: Yes, but the USA’s constitution guarantees freedom after speech.”
Dịch:
“Đây là Đài Radio Armenia! Bạn nghe đài hỏi chúng tôi:
Sự khác biệt giữa hiến pháp của Hoa Kỳ và hiến pháp Liên Xô là gì? Chẳng phải cả hai nước đều đảm bảo tự do ngôn luận đấy ư?
Chúng tôi trả lời: Đúng, nhưng hiến pháp Hoa Kỳ còn đảm bảo tự do sau khi đưa ra ngôn luận.”
Đúng nhỉ? “Chúng tôi cho các người tự do nói đó, còn làm gì với các người sau khi các người nói thì lại là chuyện của chúng tôi!” Hoàn toàn có thể tưởng tượng một vài quan chức Nga Xô từng thực sự tư duy theo một cách lố bịch về khái niệm “tự do” như thế.
***
Đã có ai nghiên cứu các câu chuyện tiếu lâm chính trị của người Việt Nam từ giác độ văn hóa và xã hội học như các nhà nghiên cứu Davies và Smirnova đã làm với các anekdot của người Nga chưa nhỉ?
Nếu chưa thì đây đúng là một mảng hay ho cho các bạn sinh viên khoa học xã hội.
Bạn có thể đóng góp cho Luật Khoa một ly cà phê hoặc một cuốn sách mỗi tháng?
Đóng góp $2 mỗi tháng
Quán Cười : Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa
Welcome Guest! To enable all features please
Login
or
Register
.
MBKT #1 Posted : Wednesday, September 1, 2004 4:00:00 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
QUÁN CƯỜI : TIẾU LÂM XÃ HỘI CHỦ NGHĨA MÂY BAY KHẮP TRỜI
Hôm nay Mây mở thêm một cái Quán Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa – Xếp Hàng Cả Ngày – Xạo Hết Chỗ Nói – Xuống Hố Cả Nút Vi Xi . Quán mới nên chuyện cười chỉ lai rai .
Mong các bạn hữu của Mây góp nhặt thêm cho Quán Cười ngày càng ….mắc cười hơn Ở bên kia far far away có một nhóm ” đỉnh cao ” mà tất cả những chuyện các ” đồng chí ” làm đều vô cùng tức cười
Có khi là cười nghiêng cười ngửa ! Đôi lúc lại cười té ghế rớt cầu thang lọt ống máng bay tuốt ra highway Cũng có khi là nụ cười có nước mắt của nhục nhằn khổ đau phía sau bức màn sắt của chủ nghĩa Xã hội buồn thảm Và cũng có thể là những nụ cười ý nhị châm biếm của 80 triệu đồng bào VN .
Dù là cười ra sao cười như thế nào thì tất cả những chuyện cười XHCN này đều là sản phẩm của người dân dưới chế độ tà gian ác đảng . Đó là những truyện cười nhân gian của cuối thế kỷ 20 đầu thế kỷ 21 của một nước tên gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa – Xếp Hàng Cả Ngày – Xạo Hết Chỗ Nói – Xuống Hố Cả Nút Vi Xi .
Nghệ thuật của những truyện cười dân gian đã đạt đến sự vi diệu và có sức mạnh làm nhức nhối làm lung lay cái chế độ đang tự đi dần đến chỗ huỷ diệt .
Mây Bay Khắp Trời xin mời tất cả các bạn cùng vào Quán Cười với Mây cùng đọc cùng cười và góp một tay cho ngày càng thêm phong phú .
* Xin các bạn lưu ý : Nếu lỡ có đọc chuyện cười rồi té văng ra khỏi ghế rớt cầu thang thì Mây không chịu trách nhiệm
ôm nay Mây mở thêm một cái Quán Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa – Xếp Hàng Cả Ngày – Xạo Hết Chỗ Nói – Xuống Hố Cả Nút Vi Xi. Quán mới nên chuyện cười chỉ lai rai .Mong các bạn hữu của Mây góp nhặt thêm cho Quán Cười ngày càng ….mắc cười hơnỞ bên kia far far away có một nhóm ” đỉnh cao ” mà tất cả những chuyện các ” đồng chí ” làm đều vô cùng tức cườiCó khi là cười nghiêng cười ngửa ! Đôi lúc lại cười té ghế rớt cầu thang lọt ống máng bay tuốt ra highwayCũng có khi là nụ cười có nước mắt của nhục nhằn khổ đau phía sau bức màn sắt của chủ nghĩa Xã hội buồn thảm Và cũng có thể là những nụ cười ý nhị châm biếm của 80 triệu đồng bào VN .Dù là cười ra sao cười như thế nào thì tất cả những chuyện cười XHCN này đều là sản phẩm của người dân dưới chế độ tà gian ác đảng . Đó là những truyện cười nhân gian của cuối thế kỷ 20 đầu thế kỷ 21 của một nước tên gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa – Xếp Hàng Cả Ngày – Xạo Hết Chỗ Nói – Xuống Hố Cả Nút Vi Xi .Nghệ thuật của những truyện cười dân gian đã đạt đến sự vi diệu và có sức mạnh làm nhức nhối làm lung lay cái chế độ đang tự đi dần đến chỗ huỷ diệt .Mây Bay Khắp Trời xin mời tất cả các bạn cùng vào Quán Cười với Mây cùng đọc cùng cười và góp một tay cho ngày càng thêm phong phú .
MBKT #2 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:43:58 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Gia Đình Bất Hạnh
Một người Sài Gòn vừa bị công an CS tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :
– Tại sao anh bị vào tù ?
– Tôi là nhân viên bán hàng ở 1 tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Nông Đứt Mạch.
– Như vậy có gì đáng bị tù đâu ? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù ?
– Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Nông Đứt Mạch cuốn “Thằng Ngốc” của Dostoevskị
– Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn “Thằng Ngốc” đó đị
– Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấỵ
– Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu ?
– Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách “Gia Đình Bất Hạnh”.
– Rồi sau đó ra sao ?
– Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam .
– Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không ?
– Có mới chết chứ ! Tôi lại sơ ý để cuốn “Alibaba và 40 tên cướp” dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.
– Thế nên anh bị họ đưa vào đây ?
– Chưa, sau khi đút lót ít tiền , tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình “bác Hồ” vào đó.
– Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây ?
– Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách ” Tên Trùm Mafia ” dưới chân dung ” bác Hồ ” .
* Lời bàn của Mây : Ha Hi Hô Hì hì !
Một người Sài Gòn vừa bị công an CS tống giam vào ngục. Trong lúc anh đang ngơ ngác thì các người tù khác vây quanh anh và hỏi :- Tại sao anh bị vào tù ?- Tôi là nhân viên bán hàng ở 1 tiệm sách và bị tù về tội đã bày trong tủ kính chân dung tổng bí thư Nông Đứt Mạch.- Như vậy có gì đáng bị tù đâu ? Ngưỡng mộ lãnh tụ là tốt sao lại bị tù ?- Tại tôi vô tình đặt dưới chân dung tổng bí thư Nông Đứt Mạch cuốn “Thằng Ngốc” của Dostoevskị- Tại sao anh không làm kiểm điểm và xin lỗi, rồi dẹp cuốn “Thằng Ngốc” đó đị- Tôi đã làm như thế và thay vào đó bức ảnh chụp tổng bí thư và vợ cùng các con ông ấỵ- Như vậy càng quí chớ có tội tình gì đâu ?- Nhưng kỳ này tôi lại sơ ý đặt dưới bức hình đó cuốn sách “Gia Đình Bất Hạnh”.- Rồi sau đó ra sao ?- Công an đến cảnh cáo tôi; tôi dẹp cuốn sách đó ngay và thay bằng bức hình của toàn bộ chính trị của đảng cộng sản Việt Nam .- Lần này anh có đặt phía dưới cái gì không ?- Có mới chết chứ ! Tôi lại sơ ý để cuốn “Alibaba và 40 tên cướp” dưới bức hình của toàn bộ Chính Trị của đảng cộng sản Việt Nam.- Thế nên anh bị họ đưa vào đây ?- Chưa, sau khi đút lót ít tiền , tôi được bỏ qua và lần này tôi để hình “bác Hồ” vào đó.- Thế thì tuyệt quá. Vậy tại sao anh còn bị đưa vào đây ?- Vì sơ ý, tôi đã để quên cuốn sách ” Tên Trùm Mafia ” dưới chân dung ” bác Hồ ” .* Lời bàn của Mây : Ha Hi Hô Hì hì !
MBKT #3 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:46:21 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
ĐẢNG ỦY
Mây Bay Khắp Trời
Số là khi phi thuyền Vuốt tóc ( Vodstock) của thời còn Liên Sô bay vào không gian thì trên đó có 2 người và 1 khách . Hai người là phi hành gia Depkhualepxep ( dép khua lép xép ) của Nga và 1 là Vespakhongcop ( vespa không cốp ) của Balan ,
Còn khách đây là đồng chí phạm tuân của cộng hòa xếp hàng cả ngày VN. Sở dĩ gọi là khách vì dc phạm tuân ta chẳng biết gì về không gian hay điều khiển phi thuyền gì cả mà chung quy là ” đi ké ” để mang ” tai tiếng ” ủa quên tăm tiếng về cho cái nước nghèo sặc gạch mà lại có toàn đỉnh cao trí tuệ loài chôm chôm lãnh đạo.
Phi thuyền Vuốt tóc ( Vodstock) đang bay vào quỹ đạo thì dc PT nhà ta ngồi hoài một chỗ buồn quá nên ngứa tay bấm…lộn nút. Và kết quả là Vốt tóc rớt vào 1 hành tinh lạ.
Khi đáp xuống hành tinh lạ này , cả ba được người hành tinh mời đi thăm các nơi xong ăn uống và cuối cùng cả ba cùng xin phép……về.
Thì người lãnh đạo hành tinh lắc đầu và nói :– Không được. Luật lệ của chúng tôi là các anh đến đây thì ở đây luôn còn muốn đi về phải hỏi chúng tôi 1 câu mà không ai trả lòi đươc tôi sẽ cho về.
Nghe vậy anh Nga hăng hái nói: _ để tui để tui – Nga là ” đầu tầu XHCN ” mà. Để tui , Và anh hăm hở quay lại hỏi người lãnh đạo hành tinh : – Vậy chứ cái gì là Phương trình không gian trong khối trục tròn xoay trong không gian n- chiều ở định vị dy +2xy dx / x dx
Người lãnh đạo hành tinh nhìn anh chàng Nga bằng con mắt….thương hại và nói :-Thú thật với anh là cách đây mây…thê’ kỷ tụi tôi cũng hơi bị khó khăn còn bây giờ thì đã đưa cái Phương trình không gian đó vào lớp mẫu giáo rồi.
Anh Nga tái mặt lui ra , anh Balan hăng hái bước vào :_ Thế thì Calculator là gì?
Người lãnh đạo hành tinh nở nụ cười….khinh bỉ :-Thú thật với anh là trong…..Bảo tàng viện tiền sử của chúng tôi may ra còn giữ 1 , 2 cái để triễn lãm.
Anh phi hành gia Nga và Balan nhìn dc Phạm tuân gầm gừ :-Mày làm chúng ông kẹt ở đây bây giờ mày mà không hỏi câu gì để chúng ông trở về lại trái đất là chúng ông ” wýnh bỏ bu “. Nói xong hai anh đạp cho Phạm tuân 1 cái bay vào…..trước mặt người lãnh đạo hành tinh.
Phạm Tuân ” lơ xe ” nhà ta quýnh quá gãi đầu gãi tai hỏi…..bừa :– Thế thì……thế thì…” đảng ủy ” là gì?
Vị lãnh đạo hành tinh đang ngồi cười hỉ hả , mặt bỗng tái lại xong hóa xanh và lắp bắp :– Anh cho phép chúng tôi họp bàn vài ngày rồi sẽ trả lời
Ba ngày sau , Vị lãnh đạo hành tinh triệu tập cả ba vào và nói :_ Thú thật với các anh là ba ngày qua chúng tôi đã họp bàn và chẳng tìm được câu trả lời………..
Vừa nghe Vị lãnh đạo hành tinh nói đến đây Phạm tuân nhảy nhỏm lên và la :_ Thì chính là NÓ đó !
Vị lãnh đạo hành tinh không hiểu hỏi lại :_ Thưa anh nói Nó là cái gì ạ !
Phạm tuân nhảy tung tưng và la lên :_ Thì mấy ông vừa nói mấy ông Họp ba ngày ba đêm bàn ra tán vào mà chẳng được cái mẹ gì hết thì NÓ chính là ĐẢNG ỦY chứ còn cái gì nữa.
Vị lãnh đạo hành tinh :_ !!!???!!!
Mây Bay Khắp Trời
MBKT #4 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:48:26 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Khoa Học Không Thể Giải Thích Được ! Mây Bay Khắp Trời
Khi nhận chức Tổng bí thư Ðảng CS Trung Hoa , Hồ Cắm Đầu bèn triệu tập các tổng bí thư các Đảng CS còn sót lại là CSVN, CS Cuba và CS Bắc Hàn để kiểm tra lại kiến thức.
Ðoàn của Đảng ta do Nông Đứt Mạch và “người phát ngôn” Lê dzủn đại diện. Chuẩn bị vào phòng thi, Nông Đứt Mạch run quá nên đẩy “người phát ngôn” Lê dzủn vào kiểm tra trước. Hồ Cắm Đầu hỏi Lê dzủn :
– Ðại chiến thế giới lần thứ nhất xảy ra vào thời gian nào?
– Dạ từ 1914 đến 1918.
– Ai là những lãnh tụ cộng sản thế giới?
– Karl Marx và Lenin.
– Ðồng chí có tin là có ma không?
– Dạ , Ðảng bảo không, dân bảo có, còn khoa học chưa giải thích được ạ.
Đồng chí đã đạt tiêu chuẩn , cho gọi Nông Đứt Mạch vào đây! Vừa ra đến cửa, Nông Đứt Mạch túm ngay “người phát ngôn” Lê dzủn và hỏi:
– Ông Cắm Đầu hỏi đồng chí cái gì thế?.
Lê dzủn trả lời:
– Em có nói đồng chí cũng không nhớ được đâu . Đồng chí hãy chỉ cần ráng nhớ lấy 3 câu trả lời là chắc chắn đậu rồi.
Câu thứ nhất đồng chí cần trả lời: từ 1914 – 1918. Câu thứ hai đồng chí cần trả lời: Karl Marx và Lenin. Câu thứ ba đồng chí cần trả lời: Ðảng bảo không, dân bảo có, khoa học chưa giải thích được.
Vừa lẩm bẩm 3 câu trả lời, Nông Đứt Mạch yên chí vào phòng kiểm tra. Hồ Cắm Đầu hỏi ngay:
– Anh sinh năm nào?
– Dạ từ 1914 – 1918 (hơi sửng sốt, nhưng Hồ Cắm Đầu vẫn hỏi tiếp )
– Bố mẹ anh tên gì?
– Karl Marx, và Lenin.
– Anh có điên không đấy?
– Dạ , Ðảng bảo không, dân bảo có, còn khoa học chưa giải thích được ạ !
Mây : Thì giải thích được DC Tổng bí nhà ta thuộc loại NGU có bằng câp’ Mây Bay Khắp Trời
Khi nhận chức Tổng bí thư Ðảng CS Trung Hoa , Hồ Cắm Đầu bèn triệu tập các tổng bí thư các Đảng CS còn sót lại là CSVN, CS Cuba và CS Bắc Hàn để kiểm tra lại kiến thức.Ðoàn của Đảng ta do Nông Đứt Mạch và “người phát ngôn” Lê dzủn đại diện. Chuẩn bị vào phòng thi, Nông Đứt Mạch run quá nên đẩy “người phát ngôn” Lê dzủn vào kiểm tra trước. Hồ Cắm Đầu hỏi Lê dzủn :- Ðại chiến thế giới lần thứ nhất xảy ra vào thời gian nào?- Dạ từ 1914 đến 1918.- Ai là những lãnh tụ cộng sản thế giới?- Karl Marx và Lenin.- Ðồng chí có tin là có ma không?- Dạ , Ðảng bảo không, dân bảo có, còn khoa học chưa giải thích được ạ.Đồng chí đã đạt tiêu chuẩn , cho gọi Nông Đứt Mạch vào đây! Vừa ra đến cửa, Nông Đứt Mạch túm ngay “người phát ngôn” Lê dzủn và hỏi:- Ông Cắm Đầu hỏi đồng chí cái gì thế?.Lê dzủn trả lời:- Em có nói đồng chí cũng không nhớ được đâu . Đồng chí hãy chỉ cần ráng nhớ lấy 3 câu trả lời là chắc chắn đậu rồi.Câu thứ nhất đồng chí cần trả lời: từ 1914 – 1918. Câu thứ hai đồng chí cần trả lời: Karl Marx và Lenin. Câu thứ ba đồng chí cần trả lời: Ðảng bảo không, dân bảo có, khoa học chưa giải thích được.Vừa lẩm bẩm 3 câu trả lời, Nông Đứt Mạch yên chí vào phòng kiểm tra. Hồ Cắm Đầu hỏi ngay:- Anh sinh năm nào?- Dạ từ 1914 – 1918 (hơi sửng sốt, nhưng Hồ Cắm Đầu vẫn hỏi tiếp )- Bố mẹ anh tên gì?- Karl Marx, và Lenin.- Anh có điên không đấy?- Dạ , Ðảng bảo không, dân bảo có, còn khoa học chưa giải thích được ạ !Mây: Thì giải thích được DC Tổng bí nhà ta thuộc loại NGU có bằng câp’
MBKT #5 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:54:43 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Chuyện Hai Con Dê
Thế Hồng
MBKT : Đây là chuyện của một người bạn của Mây trên net – Anh Thế Hồng hiện còn ở tại VN đã đăng . Nụ cười ở đây là nụ cười châm biếm ý nhị về sự nhũng lạm công quỹ của chế độ CSVN coi thường sinh mạng người dân .
Tập 1 (cổ điển)
Ngày xưa, ở làng kia có một cây cầu rất trơn trợt, nếu đi mà không cẩn thận thì dễ dàng rơi xuống sông như chơi. Một hôm, hai anh dê đi qua cầu từ hai phía khác nhau. Chẳng anh nào chịu nhường anh nào, tranh giành đường đi ngay giữa cầu. Kết quả, cả hai cùng rơi xuống dòng sông đang chảy siết. Cả hai anh cùng chết. Tập 2.
Sau đó vài năm, câu chuyện về hai anh dê đã được dân chúng trong làng dê truyền miệng nhau, chẳng còn anh dê nào dám tranh giành đường đi trên chiếc cầu đấy nữa.
Rồi một hôm, cũng xuất hiện hai anh dê đi qua cầu từ hai hướng khác nhau. Rút kinh nghiệm từ câu truyện đau thương cũ, hai anh nhường nhịn nhau, anh nào cũng nhường đường _ đang đấu miệng với nhau thì bỗng nhiên…chiếc cầu bị nổ. Cả hai anh dầu không bị bom nổ chết, nhưng cùng rơi xuống sông mà…chết.Chính quyền địa phương điều tra sau một thời gian và mới biết rằng…cầu bị Bin Laden khủng bố. Tập 3.
Các đồng chí địa phương cùng nhau lo xây dựng lại cầu để việc lưu thông được thông suốt. Một thời gian không lâu sau, chiếc cầu mới thật rộng rãi, đẹp, sạch được xây dựng thay thế cho chiếc cầu cũ.Lịch sử lại tái hiện. Một hôm, hai anh dê cùng lúc đi qua chiếc cầu từ hai phía. Tưởng chẳng chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng không ngờ, khi cả hai đến giữa cầu thì chiếc cầu bỗng…sập…vì…xà lang tông
Thế Hồng Mây đọc dến câu chót thì lại tưởng ” Lịch sử lại tái hiện. Một hôm, hai anh dê cùng lúc đi qua chiếc cầu từ hai phía. Tưởng chẳng chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng không ngờ, khi cả hai đến giữa cầu thì chiếc cầu bỗng…sập…vì… ” xây toàn bằng….cát với đất sét ( hõng có xi măng vì bị các đồng chí ” ăn ” hết rồi !
(cổ điển)Ngày xưa, ở làng kia có một cây cầu rất trơn trợt, nếu đi mà không cẩn thận thì dễ dàng rơi xuống sông như chơi.Một hôm, hai anh dê đi qua cầu từ hai phía khác nhau. Chẳng anh nào chịu nhường anh nào, tranh giành đường đi ngay giữa cầu. Kết quả, cả hai cùng rơi xuống dòng sông đang chảy siết. Cả hai anh cùng chết.Sau đó vài năm, câu chuyện về hai anh dê đã được dân chúng trong làng dê truyền miệng nhau, chẳng còn anh dê nào dám tranh giành đường đi trên chiếc cầu đấy nữa.Rồi một hôm, cũng xuất hiện hai anh dê đi qua cầu từ hai hướng khác nhau. Rút kinh nghiệm từ câu truyện đau thương cũ, hai anh nhường nhịn nhau, anh nào cũng nhường đường _ đang đấu miệng với nhau thì bỗng nhiên…chiếc cầu bị nổ. Cả hai anh dầu không bị bom nổ chết, nhưng cùng rơi xuống sông mà…chết.Chính quyền địa phương điều tra sau một thời gian và mới biết rằng…cầu bị Bin Laden khủng bố.Các đồng chí địa phương cùng nhau lo xây dựng lại cầu để việc lưu thông được thông suốt. Một thời gian không lâu sau, chiếc cầu mới thật rộng rãi, đẹp, sạch được xây dựng thay thế cho chiếc cầu cũ.Lịch sử lại tái hiện. Một hôm, hai anh dê cùng lúc đi qua chiếc cầu từ hai phía. Tưởng chẳng chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng không ngờ, khi cả hai đến giữa cầu thì chiếc cầu bỗng…sập…vì…xà lang tôngđọc dến câu chót thì lại tưởng ” Lịch sử lại tái hiện. Một hôm, hai anh dê cùng lúc đi qua chiếc cầu từ hai phía. Tưởng chẳng chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng không ngờ, khi cả hai đến giữa cầu thì chiếc cầu bỗng…sập…vì… ” xây toàn bằng….cát với đất sét( hõng có xi măng vì bị các đồng chí ” ăn ” hết rồi !
MBKT #6 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:59:24 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Diễn Văn của Tổng Bí
Mây Bay Khắp Trời
Mây mới ” chôm ” được bài diễn văn của ” đồng chí Tổng bí thư ” Nông Đứt Mạch ( Đọc còn zui hơn chuyện tiếu lâm ) để Mây kể cho các bạn cùng nghe ha
***
Đại hội Đảng CSVN được vinh dự đón ” đồng chí Tổng bí thư ” Nông Đứt Mạch đại diện ban tuyên huấn Bộ chính trị trung ương lên nói chuyện. Sau khi trễ 45 phút, ” đồng chí Tổng bí thư ” mới khệnh khạng bước lên bục và đọc diễn văn :
” Ðảng đã cho chúng ta một cái…..liềm , tin tuyệt đối….Cha các đồng chí !….Mẹ các đồng chí ! Ðã chúng tôi các đồng chí.
Chính vì thế các đồng chí phải……đi sâu, các đồng chí phải…..đi sát, các đồng chí phai…… túm lấy cái quần , chúng nhân dân….. Ðể thấy được cái….mông , cái……mênh của thời đại…..”
Nói tới đây thì bụng ” đồng chí Tổng bí thư ” cứ sôi lục bục vì trước khi đi ” đồng chí Tổng bí thư ” ăn uống hơi nhiều đồ bổ . Thế là ” đồng chí Tổng bí thư ” cứ thỉnh thoảng lại…. ” bắn “. Lúc ở bục diễn thuyết ” đồng chí Tổng bí thư ” buồn …. quá mà không biết làm cách nào, bèn nghĩ ra một kế.
Từ bục diễn thuyết ” đồng chí Tổng bí thư ” giáng guốc xuống nền nhà và làm sao ngay trong thời điểm ấy cho nó…. ” nổ “. Nhưng…….rất đáng tiếc, tiếng ” nổ ” lại hơi……chậm so với tiếng guốc gõ xuống sàn.
Ngượng quá, ” đồng chí Tổng bí thư ” đành cất giọng nhè nhẹ hát – Bài ca Hy Vọng
” Từng đôi chim bay đi ….”.
Một đảng viên ngồi hàng đầu vội đứng lên thưa:
– Thôi xin ” đồng chí Tổng bí thư ” ……thả cả đàn ra một lúc chứ cứ thả từng đôi như vậy thì chúng tôi chịu sao nổi! ”
Mây Bay Khắp Trời
Thôi Mây sì tốp không kể nữa vì mắc cười quá Hi ha hô !
***Đại hội Đảng CSVN được vinh dự đón ” đồng chí Tổng bí thư ” Nông Đứt Mạch đại diện ban tuyên huấn Bộ chính trị trung ương lên nói chuyện. Sau khi trễ 45 phút, ” đồng chí Tổng bí thư ” mới khệnh khạng bước lên bục và đọc diễn văn :” Ðảng đã cho chúng ta một cái…..liềm , tin tuyệt đối….Cha các đồng chí !….Mẹ các đồng chí ! Ðã chúng tôi các đồng chí.Chính vì thế các đồng chí phải……đi sâu, các đồng chí phải…..đi sát, các đồng chí phai…… túm lấy cái quần , chúng nhân dân….. Ðể thấy được cái….mông , cái……mênh của thời đại…..”Nói tới đây thì bụng ” đồng chí Tổng bí thư ” cứ sôi lục bục vì trước khi đi ” đồng chí Tổng bí thư ” ăn uống hơi nhiều đồ bổ . Thế là ” đồng chí Tổng bí thư ” cứ thỉnh thoảng lại…. ” bắn “. Lúc ở bục diễn thuyết ” đồng chí Tổng bí thư ” buồn …. quá mà không biết làm cách nào, bèn nghĩ ra một kế.Từ bục diễn thuyết ” đồng chí Tổng bí thư ” giáng guốc xuống nền nhà và làm sao ngay trong thời điểm ấy cho nó…. ” nổ “. Nhưng…….rất đáng tiếc, tiếng ” nổ ” lại hơi……chậm so với tiếng guốc gõ xuống sàn.Ngượng quá, ” đồng chí Tổng bí thư ” đành cất giọng nhè nhẹ hát – Bài ca Hy Vọng” Từng đôi chim bay đi ….”.Một đảng viên ngồi hàng đầu vội đứng lên thưa:- Thôi xin ” đồng chí Tổng bí thư ” ……thả cả đàn ra một lúc chứ cứ thả từng đôi như vậy thì chúng tôi chịu sao nổi! “Thôi Mây sì tốp không kể nữa vì mắc cười quáHi ha hô !
MBKT #7 Posted : Thursday, September 2, 2004 2:02:38 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Cán & Sex
Mây Bay Khắp Trời
Có Năm Anh Cán được ” Nhà nước Xã Nghĩa VN ” gửi đi học bổ túc nghiệp vụ ở Mỹ. Khi phải điền vào đơn đến mục Sex :
Anh Cán thứ nhất viết :
– Three times a week.
Anh Cán thứ hai viết :
– Sometimes.
Anh Cán thứ ba viết :
– Not married.
Anh Cán thứ tư viết :
– Never.
Còn Anh thứ năm tỏ ra thông hiểu tiếng Anh hơn cả và Anh ta viết:
– When I feel well, three times per night.
* MBKT : Thiệt ra thì trong cái Form đó chỉ muốn hỏi về Giới Tính ( Sex : Male / Female )
ó Năm Anh Cán được ” Nhà nước Xã Nghĩa VN ” gửi đi học bổ túc nghiệp vụ ở Mỹ. Khi phải điền vào đơn đến mục Sex :Anh Cán thứ nhất viết :- Three times a chúng tôi Cán thứ hai viết :- chúng tôi Cán thứ ba viết :- Not chúng tôi Cán thứ tư viết :- Never.Còn Anh thứ năm tỏ ra thông hiểu tiếng Anh hơn cả và Anh ta viết:- When I feel well, three times per night.* MBKT : Thiệt ra thì trong cái Form đó chỉ muốn hỏi về Giới Tính ( Sex : Male / Female )
MBKT #8 Posted : Thursday, September 2, 2004 2:17:11 AM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
BA ĐIỀU ƯỚC
Mây Bay Khắp Trời
Có một Anh Cán Bộ CSVN được ” Đảng & Nhà nước CHXHCN- ViXi ” cử đi công tác bên một nước Ả Rập . Anh cán đi loay hoay thế nào lại đi lạc vô sa mạc .
Trời nắng gay gắt anh ta vừa đi vừa bò mà màu da anh Cán đen nhẻm tai tái lại bắt nắng khủng khiếp nên anh Cán khát khô cổ họng .
Đang bò lòng dòng thì anh cán gặp một vũng nước trong vắt ; mừng quá anh vội úp mặt vào và uống nước ; đang uống thì anh thấy có 1 con cá vàng đang bơi trong vũng nước .
Bực mình anh Cán tóm lấy con cá và định quăng ra ngoài . Con cá bỗng cất tiếng nói :
– Xin đừng quăng tôi sẽ cho anh ba điều ước !
Anh Cán nghĩ đến màu da đen thui tái mét của mình bèn nói :
– Điều ước thứ nhất Tôi muốn da trắng như ngà
Sau đó anh cán nhà ta nghĩ đến cái khát khô cổ nên tiếp :
– Điều ước thứ hai tôi muốn lúc nào cũng có nước dưới chân tôi
Anh Cán suy nghĩ 1 chút nữa rồi nói :
– Còn điều ước thứ 3 tôi muốn phụ nữ luôn tìm đến với tôi Và ngay lập tức ba điều ước được thực hiện . Anh Cán biến thành cái bồn cầu toilet .
MBKT :!!?? Hì hì
Mây Bay Khắp Trời
Có một Anh Cán Bộ CSVN được ” Đảng & Nhà nước CHXHCN- ViXi ” cử đi công tác bên một nước Ả Rập . Anh cán đi loay hoay thế nào lại đi lạc vô sa mạc .Trời nắng gay gắt anh ta vừa đi vừa bò mà màu da anh Cán đen nhẻm tai tái lại bắt nắng khủng khiếp nên anh Cán khát khô cổ họng .Đang bò lòng dòng thì anh cán gặp một vũng nước trong vắt ; mừng quá anh vội úp mặt vào và uống nước ; đang uống thì anh thấy có 1 con cá vàng đang bơi trong vũng nước .Bực mình anh Cán tóm lấy con cá và định quăng ra ngoài . Con cá bỗng cất tiếng nói :- Xin đừng quăng tôi sẽ cho anh ba điều ước !Anh Cán nghĩ đến màu da đen thui tái mét của mình bèn nói :- Điều ước thứ nhất Tôi muốn da trắng như ngàSau đó anh cán nhà ta nghĩ đến cái khát khô cổ nên tiếp :- Điều ước thứ hai tôi muốn lúc nào cũng có nước dưới chân tôiAnh Cán suy nghĩ 1 chút nữa rồi nói :- Còn điều ước thứ 3 tôi muốn phụ nữ luôn tìm đến với tôiVà ngay lập tức ba điều ước được thực hiện . Anh Cán biến thành cáiMBKT :!!?? Hì hì
MBKT #9 Posted : Thursday, September 2, 2004 12:54:24 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Thơ Bút Tre
Thơ Bút Tre là một loạt thơ lục bát gồm có hai câu của Ðặng Văn Ðáng, ông sinh ngày 28 tháng 8 năm 1911 tại xã Ðồng Lương, huyện Sông Thao, tỉnh Vĩnh Phú. Ðặng Văn Ðáng đã từng giữ chức Bí Thư Bộ Ngoại Giao Cộng sản năm 1956. Năm 1960, Ðáng giữ chức Trưởng Phòng Thông Tin Văn Hóa tỉnh Phú Thọ, ông mất ngày 18 tháng 5 năm 1987.
Thơ Bút Tre của Ðáng đã được loan truyền rộng rãi khắp nơi vì tính chất ngô nghê, ngớ ngẩn khiến người đọc muốn hiểu thì hiểu. Ra tới hải ngoại, Thơ Bút Tre đã được nhiều cây viết hướng ứng nồng nhiệt để đả phá các lãnh tụ CSVN và bè lũ tay sai của chúng.
Không đi không biết Tam ÐaoÐi thì không biết nơi nào mà ngu
Trung Ương chỉ thị ba cùng Ðảng viên phải bám quần chùng nhân dân
Vì đảng xây dựng trong quần Chúng nên đảng được nhân dần thương yều
Ðảng ta đã có truyền thông Sống và chiến đấu ở trong quần chùng
Bác Hồ lấy vợ của đồng Chí Lê Hồng Phòng là chị Minh Khai
Tin đâu như sét đánh ngang Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Tin đâu như sét đánh gần Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang
Bác Hồ thủơ nhỏ bồi TâyÐến già bác lại đu giây Nga Tàu
Cuộc đời cách mạng bác Hồ Nâng bi cụ Mác bưng bô cụ Mào
Ðảng viên nhiệm vụ được giao Họp với cán bộ đi đào xác My
Bác Hồ nằm giữa hòm kinh Nguyệt soi chằng thầy tức mình chùi ra
Ngoài quần chúng ngỡ là ma Cô đi dắt mối ngó ra bác Hồ
Ðảo kinh là cái đỉnh caoTrí tuệ nên đảng hô hào văn minh
Ðảng viên cán bộ thất kinh Văn minh cho lắm vẫn mình cán ngô
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp ta thắng trận Ðiện Biên lẫy lừng
Anh đi công tác Pờ Plây Cu dài dằn dặc biết ngày nào ra
Thương thay thủ tướng Võ Văn Kiệt sức kiệt lực chết lăn giữa giường!
Chị em du kích giỏi thay Bắn máy bay Mỹ rớt ngay cửa mình
Rằng nghe một chuyện đứng timNgoại trưởng Nguyễn Mạnh Cầm chim thằng Tàu
Tin buồn noan báo trên đài Xe tăng bác nái nật hai ba nần
Hôm nay vui sướng làm sao Anh Ga Ga Rỉn bay vào vũ tru
Chị Bình đón bác dưới mưa Chị thấy bác ướt bền đưa cái nòn!
Vào thăm lăng bác âm u Các chị bộ đội ngã mu ra chào!
Khôn hồn thả cải tạo ra Kẻo Ngụy trở lại chết cha Ðỗ Mười
Tổ cha cái bọn đười ươi Ðỗ Tám, Ðỗ Chín, Ðỗ Mười ăn “biu”
Trạch Dân có đứa Giang Mai Này dân Trung Quốc đói dài vì ông
Ðỗ Mười sang lạy Trung Hoa Kính dâng quần đảo Trương sa cho Tàu
Nghe tin đồng chí Võ Văn Kiệt quệ cổ võ xin ăn láng giềng
Giỏi a! đồng chí Ðỗ Mười Lớp ba chưa đỗ đã ngồi bí thư
Bác Hồ sống rất thanh đàm Heo gà dâng đến bác làm sạch trơn!
Bác khiêm tốn nhất trần gian Nếu không cứ hỏi Trần Dân Tiên còi
Ðỗ Mười đấm ngực kêu trời Lênin ngã xuống không lời trối trăn
Ðảng thờ Lê, Mác quang vinh Ðẩy cho Tổ Quốc xuống sình cũng vui
Hạ cờ máu ở Mút Cu Lộn liềm, rớt búa, sao lu hết trờn
Ná Lê, Nga đã phóng uêViệt cộng đớp lấy nhất tề vùng lên
Ðầu cộng đã ngỏm cù ti Cái đuôi còn vẫn ngu si làm càn
Ðuôi công rồi cũng sẽ tan Việt, Cu Ba, Tầu, Bắc Hàn đi đoong!
Liên Bang Sô Viết vỡ rồi Văng Linh, văng Kiệt… Ðỗ Mười văng luôn
Bốn anh nghèo xác, nghèo xơ Khấu đầu van lạy ăn nhơ Hoa Kỳ
Lãnh tụ học hết lớp ba Ðỉnh cao trí tuệ đảng ta thiệt giòi
Cái tình hữu nghị Việt Trung Bền chặt như sợi giây thung cột quần
Cụ phó bảng Nguyễn Sinh SắcÐẻ con rắn mắt tên là Sinh Cung
Bác Hồ thuở nhỏ chăn trâu Lớn lên chơi dại bị Tầu bắt giam
Bác Hố khoe bác có kinh Nghiệm trong sử sách có mình bác thôi!
Tổ sư là bác Lênin Cũng là sư tổ linh tinh hại đời
Trách ai sinh thứ họ Hồ Ðể cho cả nước như đồ vất đi
Nước ta bầu cử tự do Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê
Ðảng ta chọn tướng họ Lê Ðức Anh thất đức nên bê lên ngồi
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tàu
Hẩu lớ! Ðồng chí Phạm Văn Ðồng lòng cùng bác bán phăng cõi bờ
Bác đi công tác Ban Mê Thuột xong một cái lại về hang ngay
Bẻn Lẻn sưu tầm
Bẽn Lẽn #10 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:05:45 PM(UTC)
Rank: Advanced Member
Joined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Groups: RegisteredJoined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Thanks: 78 timesWas thanked: 239 time(s) in 154 post(s)
Quán Cười hồi nào mà lẹ quá dzậy? Mà mở quán ở đây không sợ bị…. (thôi hong nói)…sao?
Good luck Mây! BL tặng Mây cái giếng để hứng….cười rớt xuống nè
Ây dza! Mây mởhồi nào mà lẹ quá dzậy?Mà mở quán ở đây không sợ bị….(thôi hong nói)…sao?Good luck Mây!BL tặng Mây cái giếng để hứng….cười rớt xuống nè
MBKT #11 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:07:09 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
THƠ BÚT …. MÂY
Mây Bay Khắp Trời
Bây giờ Mây phải đi ” công tác ” hì hì ! Tự nhiên Mây đọc Thơ Bút Tre thì lại có ” nhã hứng ” viết vài đoạn tiếp theo Nhà Thơ Bút Tre để ” tặng Đảng khỉ CSVN ” ( hì hì )
Thơ Bút Tre Bác đi công tác Ban Mê Thuột xong một cái lại về hang ngay
Thơ Bút…Mây
Bác đi công tác hàng ngàyThuột chưa xong cũng lại về ngay hang
Thơ Bút Tre Ðỗ Mười sang lạy Trung Hoa Kính dâng quần đảo Trương sa cho Tàu
Thơ Bút…Mây
Đứt Mạch sang lạy Ba TàuHoàng Sa Cửa Ải quỵ dâng Trung Hòa
Thơ Bút Tre Bác Hồ thủơ nhỏ bồi Tây Ðến già bác lại đu giây Nga Tàu
Thơ Bút…Mây
Đứt Mạch thuở nhỏ bồi TàuBây giờ Mạch đu loạn xà ngầu Đông Tây
Thơ Bút Tre Hạ cờ máu ở Mút Cu Lộn liềm, rớt búa, sao lu hết trờn
Thơ Bút…Mây
Dẹp cờ đỏ ở Sài GònSao dàng bảng Đỏ, kiếng lồng Bác luôn ( Sang giàu bỏ đảng , liệng cống bác luôn – nói lái theo kiểu miền Nam )
Thơ Bút Tre Lãnh tụ học hết lớp ba Ðỉnh cao trí tuệ đảng ta thiệt giòi
Thơ Bút…Mây
Lãnh tụ học hết lớp mườiĐỉnh cao bằng giả trò cười nhân gian
Thơ Bút Tre Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tàu
Thơ Bút…Mây
Cộng Hòa Chủ Nghĩa Đảng taQuỳ dâng Đất , Biển , Nam Quan cho Tàu
Thơ Bút Tre Cái tình hữu nghị Việt Trung Bền chặt như sợi giây thung cột quần
Thơ Bút…Mây
Cái tình hữu nghị quần thầnCha Tàu con Việt…Cọng quần giây thung
Thơ Bút Tre Bác đi công tác Ban Mê Thuột xong một cái lại về hang ngay
Thơ Bút…Mây
Bác đi công tác hàng ngàyThuột chưa xong cũng lại về ngay hang
Thơ Bút Tre Bác Hồ thuở nhỏ chăn trâu Lớn lên chơi dại bị Tầu bắt giam
Thơ Bút…Mây
Bác Hồ thuở nhỏ chăn bòLớn lên chơi dại nên phò bồi Tây
Thơ Bút Tre Tin đâu như sét đánh ngang Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Tin đâu như sét đánh gần Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang
Thơ Bút…Mây
Tin đâu như sét đánh ngangĐứt Mạch chết ngắc thẳng hàng hai chân
Tin đâu như sét đánh gầnĐứt Mạch chưa chết nên cần đánh thêm
( Mà sét hông đánh thì Dân cũng đánh cho chết cái tên con rơi của Hồ tặc cho rồi để sống chật đất , dơ quần chúng nhân dân )
Mây Bay Khắp Trời
Bây giờ Mây phải đi ” công tác “hì hì ! Tự nhiên Mây đọc Thơ Bút Tre thì lại có ” nhã hứng ” viết vài đoạn tiếp theo Nhà Thơ Bút Tre để ” tặng Đảng khỉ CSVN ” ( hì hì )Bác đi công tác hàng ngàyThuột chưa xong cũng lại về ngay hangĐứt Mạch sang lạy Ba TàuHoàng Sa Cửa Ải quỵ dâng Trung HòaĐứt Mạch thuở nhỏ bồi TàuBây giờ Mạch đu loạn xà ngầu Đông TâyDẹp cờ đỏ ở Sài GònSao dàng bảng Đỏ, kiếng lồng Bác luônLãnh tụ học hết lớp mườiĐỉnh cao bằng giả trò cười nhân gianCộng Hòa Chủ Nghĩa Đảng taQuỳ dâng Đất , Biển , Nam Quan cho TàuCái tình hữu nghị quần thầnCha Tàu con Việt…Cọng quần giây thungBác đi công tác hàng ngàyThuột chưa xong cũng lại về ngay hangBác Hồ thuở nhỏ chăn bòLớn lên chơi dại nên phò bồi TâyTin đâu như sét đánh ngangĐứt Mạch chết ngắc thẳng hàng hai chânTin đâu như sét đánh gầnĐứt Mạch chưa chết nên cần đánh thêm
Bẽn Lẽn #12 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:13:51 PM(UTC)
Rank: Advanced Member
Joined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Groups: RegisteredJoined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Thanks: 78 timesWas thanked: 239 time(s) in 154 post(s)
Diễn Văn của Tổng Bí
….….
” Ðảng đã cho chúng ta một cái…..liềm , tin tuyệt đối….Cha các đồng chí !….Mẹ các đồng chí ! Ðã chúng tôi các đồng chí.
Chính vì thế các đồng chí phải……đi sâu, các đồng chí phải…..đi sát, các đồng chí phai…… túm lấy cái quần , chúng nhân dân….. Ðể thấy được cái….mông , cái……mênh của thời đại…..”
….….
– Thôi xin ” đồng chí Tổng bí thư ” ……thả cả đàn ra một lúc chứ cứ thả từng đôi như vậy thì chúng tôi chịu sao nổi! ”
Thôi Mây sì tốp không kể nữa vì mắc cười quá Hi ha hô !
hihihi …
hihihi …
Bẽn Lẽn #13 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:23:04 PM(UTC)
Rank: Advanced Member
Joined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Groups: RegisteredJoined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Thanks: 78 timesWas thanked: 239 time(s) in 154 post(s)
THƠ BÚT …. MÂY
Mây Bay Khắp Trời
Bây giờ Mây phải đi ” công tác ” hì hì ! Tự nhiên Mây đọc Thơ Bút Tre thì lại có ” nhã hứng ” viết vài đoạn tiếp theo Nhà Thơ Bút Tre để ” tặng Đảng khỉ CSVN ” ( hì hì )
… Thơ Bút Tre Tin đâu như sét đánh ngang Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Tin đâu như sét đánh gần Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang
Thơ Bút…Mây
Tin đâu như sét đánh ngangĐứt Mạch chết ngắc thẳng hàng hai chân
Tin đâu như sét đánh gầnĐứt Mạch chưa chết nên cần đánh thêm
( Mà sét hông đánh thì Dân cũng đánh cho chết cái tên con rơi của Hồ tặc cho rồi để sống chật đất , dơ quần chúng nhân dân )
Mây Bay Khắp Trời
Á, Mây vừa lái xe “chôm” vừa làm thơ bút tre ta ơi!
Á, Mây vừa lái xe “chôm” vừa làm thơ bút tre ta ơi!
MBKT #14 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:33:36 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Ây dza! Mây mở Quán Cười hồi nào mà lẹ quá dzậy?
Good luck Mây! BL tặng Mây cái giếng để hứng….cười rớt xuống nè
Bẽn Lẽn #15 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:38:01 PM(UTC)
Rank: Advanced Member
Joined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Groups: RegisteredJoined: 5/1/2011(UTC)Posts: 777Location: Dưới bóng Cờ Vàng
Thanks: 78 timesWas thanked: 239 time(s) in 154 post(s)
BL đã té giếng mở hàng lầy hên cho Mây rồi, còn muốn xô BL nửa ha? Hong được đâu, thôi để BL qua bên kia mở nhạc …
BL đã té giếng mở hàng lầy hên cho Mây rồi, còn muốn xô BL nửa ha? Hong được đâu, thôi để BL qua bên kia mở nhạc …
MBKT #16 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:43:56 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
BL đã té giếng mở hàng lầy hên cho Mây rồi, còn muốn xô BL nửa ha? Hong được đâu, thôi để BL qua bên kia mở nhạc …
Í …Í ! BL chờ chút …chờ chút để Mây coi chương trình khai trương ha . Hay là Té Ghế nghe … Té Cầu Thang còn mục Té Lầu nữa hihihi
Í …Í ! BL chờ chút …chờ chút để Mây coi chương trình khai trương ha. Hay là Té Ghế nghe … Té Cầu Thangcòn mục Té Lầu nữahihihi
MBKT #17 Posted : Thursday, September 2, 2004 1:53:12 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Chưa chích đã la đau
Cô Y tá chuẩn bị chích thuốc, chợt bệnh nhân kêu toáng lên: – Á… Á! Đau quá!
Cô Y tá cũng la : – Cái Anh này thiệt tình ? Tôi đã chích đâu mà ông kêu ầm lên thế!
Bệnh Nhân : – Chân! Chân! Gót giày của cô đâm thủng chân tôi rồi!
MBKT #18 Posted : Thursday, September 2, 2004 2:01:56 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
SƯNG PHỔI
Chuyện xảy ra ở Thế Vận Hội Hy Lạp 2004 . CSVN cũng ráng đưa vài lực sỹ đi tham dự để khoe ….cờ Trong đó có một vận động viên đánh bốc ( Boxing ).
Trận ra quân thi vòng loại Anh ta gặp phải một võ sĩ to cao khổng lồ người Phi Châu và khi hai võ sĩ thi đấu trên võ đài, Anh vận động viên CSVN bị đánh tơi bời đến chảy máu mắt.
Anh ta nhìn mọi vật xung quanh đều mờ ảo, vì vậy cứ liên tục đấm vào khoảng không.
Lúc hết hiệp 1 ngồi nghỉ, võ sĩ CSVN này hỏi huấn luyện viên của mình :
– Theo ông, liệu tôi có hy vọng thắng trận đấu này không?
Huấn luyện viên đáp :
– Dĩ nhiên là có. Nếu Anh cứ tiếp tục khuấy động không khí chung quanh địch thủ như thế, thể nào anh phi châu kia cũng….. sưng phổi !
Chuyện xảy ra ở Thế Vận Hội Hy Lạp 2004 . CSVN cũng ráng đưa vài lực sỹ đi tham dự để khoe ….cờTrong đó có một vận động viên đánh bốc ( Boxing ).Trận ra quân thi vòng loại Anh ta gặp phải một võ sĩ to cao khổng lồ người Phi Châu và khi hai võ sĩ thi đấu trên võ đài, Anh vận động viên CSVN bị đánh tơi bời đến chảy máu mắt.Anh ta nhìn mọi vật xung quanh đều mờ ảo, vì vậy cứ liên tục đấm vào khoảng không.Lúc hết hiệp 1 ngồi nghỉ, võ sĩ CSVN này hỏi huấn luyện viên của mình :- Theo ông, liệu tôi có hy vọng thắng trận đấu này không?Huấn luyện viên đáp :- Dĩ nhiên là có. Nếu Anh cứ tiếp tục khuấy động không khí chung quanh địch thủ như thế, thể nào anh phi châu kia cũng….. sưng phổi !
MBKT #19 Posted : Thursday, September 2, 2004 7:45:28 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Giải Tiếu Lâm Chính Trị Của CSVN
Đảng VC thấy kềm kẹp áp bức khủng bố bắt bớ thủ tiêu dân nhiều quá nên cả nước giống như cái nhà tù khổng lồ .
Để tạo bộ mặt ” dân chủ tự do ” Đảng CSVN bèn tổ chức một cuộc thi kể chuyện Tiếu Lâm Chính Trị . Và sau đây là các Giải thưởng :
Giải ba:
5 năm tù thêm 5 năm quản chế ( số năm tù có thể thay đổi nếu nhà tù còn …dư chỗ ) Giải nhì:
10 năm tù khổ sai thêm 10 biệt giam tại Lào Kai ( nhà tù có thể thay đổi tuỳ theo yêu cầu )
Giải nhất:
Tử Hình ( và một vé tàu xuốt oneway ticket đi thăm ” Bác ” . Mọi chi phí di chuyển xuống … Địa ngục & hòm ván nhà đòn vàng mã nhang đèn đăng cáo phó sẽ do Đảng CSVN tặng miễn phí )
* Chú Ý : Giải Thưởng không được thay đổi hay hoàn trả lại ( No refund no exchange ) Nếu không ” Tự nguyện ” nhận giải sau khí ” TRÚNG ” thưởng sẽ bị Công An đến tận nhà áp tải đi ” Nhận ” Giải
Mây : Cười không nổi !
ảng VC thấy kềm kẹp áp bức khủng bố bắt bớ thủ tiêu dân nhiều quá nên cả nước giống như cái nhà tù khổng lồ .Để tạo bộ mặt ” dân chủ tự do ” Đảng CSVN bèn tổ chức một cuộc thi kể chuyện Tiếu Lâm Chính Trị . Và sau đây là các Giải thưởng :5 năm tù thêm 5 năm quản chế ( số năm tù có thể thay đổi nếu nhà tù còn …dư chỗ10 năm tù khổ sai thêm 10 biệt giam tại Lào Kai ( nhà tù có thể thay đổi tuỳ theo yêu cầuTử Hình ( và một vé tàu xuốt oneway ticket đi thăm ” Bác ” . Mọi chi phí di chuyển xuống … Địa ngục & hòm ván nhà đòn vàng mã nhang đèn đăng cáo phó sẽ do Đảng CSVN tặng miễn phí* Chú Ý : Giải Thưởng không được thay đổi hay hoàn trả lại ( No refund no exchange ) Nếu không ” Tự nguyện ” nhận giải sau khí ” TRÚNG ” thưởng sẽ bị Công An đến tận nhà áp tải đi ” Nhận ” GiảiMây :Cười không nổi !
MBKT #20 Posted : Thursday, September 2, 2004 7:58:02 PM(UTC)
Rank: Member
Groups: Registered Joined: 8/28/2011(UTC)Posts: 95
Liên xô mà cũng không biết
Trong những năm 70, miền Bắc Xã hội chủ nghĩa vì nghèo sặc gạch nên chẳng có rạp xi nê . Cho nên Đảng ta có sáng kiến tụ tập đồng bào lại để chiếu phim tuyên truyền cho Đảng & các nước quan thày Liên Xô Trung Cộng ở ngoài bãi .
Biết là phim chẳng hay ho gì nhưng vì ở miền Bắc XHCN chẳng có giải trí gì nên mọi người cũng ăn cơm sớm để còn ra dành chỗ ngồi trong bãi chiếu phim. Ðã có chỗ tốt, không ai dám rời, dù là để đi vệ sinh .
Một hôm, có anh thanh niên kia chiếm được chỗ ngồi tốt để xem phim chiến đấu Liên xô . Đang ngồi xem thì mót đi tiểu quá nhưng lại không dám rời chỗ vì sợ mất chỗ ngồi .
Anh ta bèn nhẹ nhàng tìm cách “xả” từ từ ra bãi ngay dưới chân mình. Một bà già ngồi gần anh thanh niên mắt đang nhìn màn ảnh , vô tình chống tay ngay vào …. vũng nước.
Bà kêu lên: – Ối, nước gì thế này nhỉ?
Bà bên cạnh cũng đang chăm chú xem phim vội trả lời:
– Cái bà này nhà quê quá, nước Liên xô mà bà cũng không biết à !
!!!
rong những năm 70, miền Bắc Xã hội chủ nghĩa vì nghèo sặc gạch nên chẳng có rạp xi nê . Cho nên Đảng ta có sáng kiến tụ tập đồng bào lại để chiếu phim tuyên truyền cho Đảng & các nước quan thày Liên Xô Trung Cộng ở ngoài bãi .Biết là phim chẳng hay ho gì nhưng vì ở miền Bắc XHCN chẳng có giải trí gì nên mọi người cũng ăn cơm sớm để còn ra dành chỗ ngồi trong bãi chiếu phim. Ðã có chỗ tốt, không ai dám rời, dù là để đi vệ sinh .Một hôm, có anh thanh niên kia chiếm được chỗ ngồi tốt để xem phim chiến đấu Liên xô . Đang ngồi xem thì mót đi tiểu quá nhưng lại không dám rời chỗ vì sợ mất chỗ ngồi .Anh ta bèn nhẹ nhàng tìm cách “xả” từ từ ra bãi ngay dưới chân mình. Một bà già ngồi gần anh thanh niên mắt đang nhìn màn ảnh , vô tình chống tay ngay vào …. vũng nước.Bà kêu lên:- Ối,gì thế này nhỉ?Bà bên cạnh cũng đang chăm chú xem phim vội trả lời:- Cái bà này nhà quê quá,Liên xô mà bà cũng không biết à !!!!
Users browsing this topic
Guest
Forum Jump
You cannot post new topics in this forum. You cannot reply to topics in this forum. You cannot delete your posts in this forum. You cannot edit your posts in this forum. You cannot create polls in this forum. You cannot vote in polls in this forum.
Truyện Tiếu Lâm Việt Nam
Truyện tiếu lâm Việt Nam là tuyển tập hơn 300 truyện cười với nhiều đề tài khác nhau: từ sinh hoạt, sản xuất, tình yêu thậm chí cả tình dục cho tới các khuôn phép đạo lí, đạo đức, giáo dục, ứng xử… Được sưu tầm, biên soạn và tuyển chọn bởi những soạn giả có uy tín, cùng với minh họa ngộ nghĩnh, hài hước, Truyện Tiếu lâm Việt Nam xuất bản lần đầu sẽ giúp các bạn có những giây phút thư giãn thoải mái.
Truyện tiếu lâm của dân tộc ta hầu như có mặt mọi tầng lớp, đối tượng. Trong đó, nông dân là nhân vật xuất hiện nhiều nhất. Tiếng cười ở mảng truyện này thường mộc mạc, dễ hiểu, thoải mái. Chuyện anh nông dân định ăn vụng khoai lang nướng còn đang nóng, thấy vợ về, vội giắt vào cạp quần, nóng quá cứ nhảy tâng tâng lên, miệng thì la: “Tao thấy u nó về, tao mừng quá đấy mà!” trong truyện Ăn vụng khoai là một thí dụ tiêu biểu. Tất nhiên, bên cạnh cung bậc cười ấy, không phải là không có truyện phê phán thói hư tật xấu của người nông dân. Nhưng nhìn chung, dù có phê phán các nhược điểm chăng nữa thì tiếng cười ở đây vẫn là cười sảng khoái, hả hê với nỗi niềm cảm thông sâu sắc, thân thiện.
Ở loại truyện tiếu lâm về tầng lớp tiểu thương, trí thức rởm như các thầy đồ, thầy lang, thầy cúng, thầy bói, thầy địa lí, các sư, các sãi thì cung bậc cười lại mang sắc thái khác. Trong những truyện như Đi tu mà chẳng trọn đời, Đậu phụ cắn.. tính chất cảm thông, thương hại đã nhạt đi rất nhiều và nhường chỗ cho tiếng cười chế giễu, mỉa mai, đả kích.
Trái với hai mảng đề tài trên, cung bậc tiếng cười của truyện tiếu lâm dành cho tầng lớp quan lại cường hào lại mang màu sắc khác. Tiếng cười ở những truyện này rất quyết liệt, trực diện, ít khoan nhượng. Những truyện như Hai kiểu áo, Nấu cháo mà ăn… tiếng cười trở thành ý nghĩa chống đối, kêu gọi lật đổ, thay đổi.
Bên cạnh ba mảng truyện trên, còn nhiều đối tượng, nhiều cung bậc cười khác nữa trong những truyện về các anh học trò, các bà vợ goá, các chú lính dịch, chàng mõ… Mỗi mảng mang một sắc thái khác nhau. Tất cả làm nên một tuyển tập phong phú đa dạng.
Tuyển tập Truyện Tiếu lâm Việt Nam được sắp xếp theo thứ tự abc. Cách xếp này cùng với việc đặt tên lại cho hợp nội dung truyện sẽ giúp bạn đọc tra tìm lần giở nhanh nhất.
Truyện Tiếu Lâm Cười Ra Nước Mắt Số 21
Truyện cười hay và hài hước nhất
21. Anh hùn. Tương ngộ
[Bộ Những Truyện Cười Hay, Truyện Tiếu Lâm An Nam]
Có một anh rất làm biếng, không làm ăn gì cả. Đói cũng chẳng buồn đi ăn mày mà ăn; đến nằm ngửa ở dưới gốc cây sung, há mồm ra, đợi cho quả sung chín rơi vào mồm mà ăn. Nằm mãi cũng chẳng thấy quả nào rơi vào mồm cả. Bụng thì đói, nhưng mà lười, chẳng muốn thò tay nhặt những quả sung rơi ở bên cạnh mình.Đến sau đói quá, thấy có một anh ở đâu lững thững đi qua đấy. Anh làm biếng ta mới gọi mà bảo rằng:– Nhờ anh bỏ hộ quả sung vào mồm cho tôi.Chẳng ngờ anh kia cũng là một phường lười: lại gần lấy chân quặp quả sung bỏ vào mồm cho anh nọ, chứ cũng chẳng buồn cúi xuống.Anh lười nọ thấy thế, tức mình, mới chửi rằng:– Đ… mẹ cái đồ làm biếng ở đâu ấy ạ!
22. Anh vô tâm
Có một anh tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ nó mới bảo rằng:– Bây giờ không có lẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không được. Phải tìm nghề nghiệp gì làm ăn, chẳng có thì đi lên rừng đẵn củi về để thổi, cũng đỡ khỏi mất tiền mua. Chứ ai lại ở dưng thế vậy?Anh ta nghe lời vợ, vác dao vào rừng kiếm củi. Lúc đi, vợ nó dặn rằng:– Tính hay quên thì phải giữ gìn cẩn thận con dao, đừng có bỏ mất!Đi đường, anh chàng ta mót đại tiện, xuống ruộng, cắm con dao ở bên cạnh mình, rồi ngồi ỉa. Nhưng mà có cái nón đeo ở sau lưng, lại quên không bỏ ra, cho nên ỉa cả vào nón.Xong rồi, đứng dậy, trông thấy con dao; quên mất là dao của mình, tưởng là dao của ai bỏ quên;mừng lắm, reo lên rằng:– A! a! a! đ… mẹ đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt được!Nhảy nhót thế nào đụng phải nón đeo ở sau lưng; ngoảnh cổ lại nhìn, thì thấy nón đầy những cứt;giận lắm, chửi rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào nón ông!
23. Dốt có chuôi
Một bác thầy cúng đến cúng cho nhà chủ tên là Nguyễn văn Tròn. thầy cúng dốt, không biết viết chữ“Tròn” thế nào, vòng khuyên một cái “O”.Có người nghịch, lấy bút sổ một nét, thành ra “O”.Đến khi thầy cúng đọc sớ, trông thấy như cái gáo, cứ Nguyễn văn Gáo mà đọc mãi. Chủ nhà bảo:– Không phải, tên tôi là Nguyễn văn Tròn kia mà! thầy cúng ngượng, gắt rằng:– Đứa thổ tả nào mới tra cái chuôi vào đây thế này?
24 . Dương phù, âm trợ
Có một anh, yếu như sên, nhát như cấy, đi thi cử võ, không đỗ. Đến sau nhờ có thần thế, lo chạy, được bổ làm chức Phó Lãnh binh. Khi đi đánh giặc, mới trông thấy hơi bóng giặc, đã cắm đầu, ù té chạy. Giặc đuổi theo, anh ta sợ run, cuống cẳng, chạy không được. Sắp sửa bị quân giặc bắt, bỗng tự nhiên nghe có tiếng bảo rằng: “Có ta giúp đây, đừng sợ!” Anh ta ngoảnh cổ lại nhìn, thì không thấy giặc đâu nữa, mà cũng chẳng thấy ai cả; mới chắp tay, vái rằng:– Không biết ông thần nào anh linh, cứu tôi khỏi chết vậy? Tiếng văng vẳng nói rằng:– Ta là thần Bia đây!– Vậy chứ tôi có công đức gì cảm động đến ngài, mà Ngài cứu tôi? – Ta cứu nhà ngươi là vì rằng: kỳ thi võ mới rồi, nhiều người bắn ta khổ lắm; duy chỉ có một mình nhà ngươi là không nỡ bắn trúng ta thôi, cứ bắn ra ngoài xa cả. Bởi thế cho nên bây giờ ta trả ơn nhà ngươi đấy.
25. Ông thầy chữa mắt
26. thầy đồ với thầy cúng
Xưa có một người đàn bà góa, chồng mới chết, đến tháng bảy, đốt mã cho chồng; đón thầy cúng đến nhà để cúng và mời cả thầy đồ dạy học con lại chơi.Phải anh thầy cúng dốt; thấy ông đồ ở đấy, thì sợ rằng cúng sai, ông ấy bẻ, cho nên cứ chàng màng,giở hết khoa nọ, kinh kia; lần lữa mãi đến tối mịt mới vào cúng, hóa ra cỗ bàn thiu cả.Nguyên ở trong sách cùng, vẫn hay đề trống “Tín chủ Mỗ… ” Chữ “Mỗ” viết đơn, anh thầy cúng trông như cái thẹo. Đến lúc cúng cứ “Tín chủ Nguyễn thị thẹo” mà đọc.Ông thầy biết vậy, nhưng mà cũng không nói gì suốt cả.Cúng vái, ăn cỗ xong, thì đã khuya rồi; ông đồ và thầy cúng không về được phải ngủ ở đấy. Hai thầy nằm ở nhà ngoài; còn mẹ con nhà chủ vào buồng đóng chặt cửa lại. thầy đồ xơi phải cỗ thiu, đêm đến đau bụng, mót ỉa cuống cả lên. Nhưng mà nhà đàn bà hóa, cửa ngõ chận kỹ, lại có chó dữ. thầy đồ ta mót quá, không thể nào nhịn được, phải tính liều: “Không có lẽ mình lại bậy ra ở đây được! Sáng dậy nó biết, thì làm thế nào? Chi bằng tương vào đít thằng thầy cúng, rồi mặc kệ nó!” Mới lại sờ đít anh kia. Chẳng may lại sờ phải mồm nó; thấy râu ria xồm xoàm, chắc là chỗ nọ, vội vàng chụt quần ỉa phứa ngay vào. Cứt thì cứt tháo dạ, toé vung đầy cả mặt anh thầy cúng. Anh ta vùng trở dậy, mồm miệng măt mũi be bét những cứt thối hoăng; giận quá, chu lên, rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào mồm ông thế này?Thầy đồ nghĩ bụng rằng: “Chỉ có mình với nó ở đây thôi. Dẫu mình chối cũng không được! Mà chẵng có lẽ mình lại cứ im! thôi thì ông cũng liều với mày!” Mới lên tiếng rằng:– Ông ỉa đấy!– Làm sao mày lại ỉa vào mồm ông?– Sao ban tối mầy dám đọc tên mẹ học trò ông là Nguyễn thị thẹo? Bây giờ ông ỉa vào mồm mầy đấy, để từ rày cho mày chừa!
27. Nói khoác, gặp thời
28.Thằng bé ngu tối
29. Ăn nói khoan thai
31. Kém gì Lý Bạch
32. Phải mắng oan
Hai vợ chồng trẻ, đương độ thanh xuân. Một đêm, gió mát trăng trong, chồng hỏi nhỏ vợ rằng:– Những lúc đấy muốn thì làm thế nào cho đây biết được?– Hễ lúc nào đỏ mặt lên là chính lúc ấy đương.. Anh chồng biết vậy.Đến hôm giỗ bố, vợ phải chui đầu vào bếp, hì hục làm cỗ cả ngày, hóa ra mặt đỏ như quả gấc chín. Khi cỗ làm xong, đệ lên giường thờ cúng; chồng đương khúm núm qùy khấn ở trước bàn, bỗng đâu vợ lù lù ra.Chồng nhìn thấy mặt vợ đỏ gay, tức quá; tái mét mặt lại, đứng ngay phắt dậy, mắng rằng: “Sao mầy hư thế? Hôm nay là ngày giỗ bố tao, mà mầy cũng không biết nể! Mầy lại nhè giữa lúc tao đương khấn vái, mà mầy… đỏ mặt mầy lên! Đồ quạ mổ ở đâu đấy a!”
33. Thằng đầy tớ nỡm
Ngày xưa có một bà Huyện đến chơi nhà chị em bạn; có thằng đầy tớ đi theo hầu. Đương ngồi nói chuyện, đông đủ cả mọi người, bà Huyện ta tự nhiên vãi ngay ra một cái rắm.Thằng đầy tớ đứng hầu ở sau lưng, thấy bà mình đánh rắm, phì cười ra. Nhưng mà lúc bấy giờ các bàngồi chơi đấy thì đông, mà đầy tớ đứng hầu chung quanh cũng nhiều, cho nên lộn xộn, không biết rõ là rắm ai.Tuy vậy, bà Huyện cũng ngượng, bẽn lẽn cáo lui ra về; trong bụng căm thằng đầy tớ quá. Muốn chừng như về đến huyện, thì đem băm vằm ngay nó ra được!Thế nhưng mà đi đường, dần dần bà nguôi cơn giận. Cho nên khi về đến dinh, chỉ gọi nó vào nhà trong, mà chửi mắng nó đáo để một hồi, rằng: “Đồ ngu! đồ dại! đồ không ra gì! Mầy như người ta thì mầy nhận là của mầy, có được không! Việc gì mầy lại nhe răng ra mà cười, như con đông sơn vậy? Đồ ăn mày ở đâu ấy a? Bận này bà tha cho, bận sau mà còn thế nữa, thì bà đánh lột xương ra!… ” Rồi đuổi nó: “Bước ngay ra đường kia, nỡm!”Anh nỡm ta sợ mất vía, vội vàng lui ra; xăm xăm chạy một mạch đến nhà kia, nói với đông nhan cả mọi người rằng:– Thưa các Bà, cái rắm bà con đánh ban nãy, là rắm con đấy!…
34 . Khóc chồng
Có một chị, chồng mới chết.Khi người chồng còn sống, cứ mỗi bận đi lại với vợ thì bỏ một hột gạo vào trong cái hũ. Đến lúc chồng chết, chị ta đem hũ ấy ra, đổ gạo vào đấu thì chưa được lưng đấu. Mới ngồi khóc rằng:“Ới anh ơi, là anh ơi! Anh lấy tôi chưa được lưng thưng vực đấu, mà anh đã bỏ tôi anh đi, anh ơi, làanh ơi!…”
35. Ông khách nói mát
Mọi nhà có giỗ, mời khách đến ăn cỗ. Khách đến đông đủ cả rồi, dọn cỗ ra, thiếu mất một đôi đũa. Một người cầm đũa, mời nhau. Còn người khách không có đũa, đứng dậy, bảo người nhà rằng:– Múc cho tôi xin một chậu nước lã.Chủ nhà nghe thấy, chạy lại, hỏi lấy nước lã làm gì. Ông khách nói rằng:– Tôi rửa tay cho sạch để bốc đồ ăn!…
36. Ông già thật thà
37. Vỏ quít dày, móng tay nhọn
Hai ông thầy, một ông thầy bói và một ông thầy thuốc, không biết làm sao mà hằn thù nhau.Một hôm, có mụ đàn bà, chồng ốm, thuốc thang cúng vái làm sao cũng không khỏi, cùng đường, đến nhờ ông thầy bói xem hộ có phương kế nào cứu được chồng chăng.Ông thầy gieo quẻ xong, bảo chị ấy cứ đến xin thuốc ông lang nọ cho chồng uống thì khỏi ngay. Nhưng mà bụng ông thầy muốn xỏ ông lang, mới dặn mụ ấy rằng:– Hễ lại nhà ông lang, thì phải nói ông ấy: “Có phải thật ông là ông lang mà dao cầu mạng nhệnchằng và ô thuốc mốc, không? ” Hỏi thế rồi hãy kể bệnh xin thuốc, thì thuốc mới hay. Mụ ấy xin vâng. Hỏi thăm đến nhà ông thầy thuốc nọ, rồi cũng nói như lời ông thầy bói đã dặn.Ông lang thấy nó hỏi thế thì tức quá, đoán rằng hẳn lại thằng thầy bói xỏ mình đây; cho nên mới hỏi lại mụ nọ rằng có phải ông thầy bói dặn thế không. Mụ nọ bảo phải. Ông lang căm lắm, nhưng mà cứ lẳng lặng bốc thuốc cho mụ ấy. Tay bốc thuốc, bụng nghĩ cách để xỏ lại anh thầy bói kia. Lúc đưa thuốc cho mụ ấy, mới dặn rằng:– Phải bắt cho được một con ruồi ở mép ông thầy bói ấy, mà làm thang thì thuốc này mới nghiệm.Mụ ấy xin vâng; vội vàng trở lại hàng ông thầy bói, ngồi chực xem hễ có con ruồi nào đến đậu mép ông thầy thì bắt. Nhưng mà ngồi đợi mãi cũng chẳng thấy con ruồi nào đến. Nóng ruột quá!. Trời đã chiều rồi, mà chồng thì ốm nằm đợi ở nhà!May làm sao, có hàng bánh rán rao qua. Ông thầy bói ngồi buồn, gọi vào mua ăn; ăn nhồm nhàm, mật dính cả vào râu: Bổng có một con ruồi xanh ở đâu bay lại, đậu ngay vào mép.Mụ kia mới rón rén lại gần, giơ thẳng cánh, vả ông thầy bói một cái “đốp” lòi cả bánh rán ra. Ông thầy bói kêu vỡ làng nước, rằng:“Ông làm gì đứa nào mà đánh ông?”Mụ kia vội vàng nói đầu đuôi cho ông ta nghe, rồi một mạch chạy thẳng về nhà…
38. Thơ cóc
39. Được cả đơn liền kép
Một chị có chồng, phải lòng anh hàng xóm. Một hôm, chồng đi vắng, chị ta đón nhân ngãi về nhà. Đương trò chuyện ở trong màn, sực thấy anh chồng đẩy cửa về, anh nọ vội vàng chui ngay xuống dưới gầm giường còn chị kia thì giả cách đau bụng, kêu lăn kêu lộn ở trong màn, gọi chồng bảo rằng:– Có mau mà giắt tôi ra đường sau đi đồng, không thì chết mất.Chồng vội vàng giắt vợ vào nhà trong. Vào đến nơi, chị nọ làm bộ cố rặn mà nói rằng:– Mầy không ra mau thì chết cả tao liền mầy!Anh kia nghe thấy thế, vội vàng chui ra, chạy về. Chẳng may sân nhà nó lắm rêu, trượt chân, ngã đánh“huỴch” một cái bằng trời giáng.Anh ta lập tức bấu ngay một ít rêu, viên tròn lại, đứng dậy, chạy vào bảo chồng chị kia rằng:– Tôi ở bên nhà, nghe thấy bác gái kêu đau bụng từ sớm đến giờ, mà chưa khỏi. Đây tôi có viên thuốc này hay lắm, đưa sang để cho bác gái uống thử xem có khỏi không.Rồi đưa viên rêu bảo chị kia nhai mà nuốt đi. Chị kia nuốt chưa đến cổ, đã kêu khỏi rồi. Anh chồng không biết lấy gì mà trả ơn anh láng giềng được. Hôm sau bàn với vợ, đi mua một buồng cau non đem sang tạ.
40. Anh chàng lẩn thẩn
Còn tiếp..mời bạn đón đọc những câu chuyện cười ra nước mắt vào các bài đăng sau.
Đọc truyện số 1 đến 20 của bộ truyện này.
Bạn đang xem bài viết Anecdote – Chuyện Tiếu Lâm Xã Hội Chủ Nghĩa trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!