Cập nhật thông tin chi tiết về Chó Đá Biết Cười mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Chó đá biết cười – Đọc truyện cổ tích Việt Nam
CHÓ ĐÁ BIẾT CƯỜI
Ngày xưa có hai anh em ruột, người nào cũng đã có vợ và ở riêng. Vợ chồng người anh thóc bồ rạ đụn, có của ăn của để, nhưng keo cú thì không ai bằng. Trái lại, vợ chồng người em tuy không đất cắm dùi nhưng lại tốt bụng, đối đãi với bà con làng xóm như bát nước đầy. Tuy họ phải đi làm thuê làm mướn nuôi thân, nhưng ai nghèo khó vẫn sẵn lòng giúp đỡ.
Một hôm có lão ăn mày rách rưới lần vào ngõ nhà người anh để xin ăn. Nhưng vợ chồng nhà này vừa trông thấy lão thì mặt đã rắn lại như đá cuội. Chúng đã không thí cho lão chút gì lại còn thả chó dữ ra khiến lão phải nhanh chân lủi bước. Khi lão lọt vào cổng của nhà người em thì vợ chồng nhà này đang ăn cháo bữa chiều. Trông thây ông già có vẻ đói lả người chồng liền ra dắt tay đưa vào ngồi bên cạnh mâm. Anh bảo vợ múc cháo thêm ra bát, và nói:
– Mời cụ ngồi ăn bát cháo với chúng tôi cho đỡ dạ, rồi hãy đi nhà khác.
Ông lão ăn xong một bát, lại xin thêm bát nữa, rồi bát nữa. Tuy cháo không nhiều, hai vợ chồng vẫn múc không ngần ngại. Ăn xong, ông lão chống gậy đứng lên rồi bỗng đột ngột bảo hai người:
– Các con nghèo mà lại thảo, thật là đáng quý. Ta biết có một chỗ có nhiều vàng bạc. Vậy hãy theo ta lên núi, ta chỉ cho.
Cả hai vợ chồng nhìn nhau ngơ ngác. Thấy ông lão thúc giục đôi ba phen mới tin là ông không đánh lừa, bèn đánh bạo đi theo lên núi. Trèo lên một hòn núi cao đã nhìn thấy một nền gạch có mấy bậc thềm. Vào sâu một đoạn nữa, thấy có hai con chó đá đang chầu trước một cái bệ. Ông lão bước lại gần, sẵn cái gậy trúc ở tay, ông cầm gõ vào đầu chó ba cái. Bỗng nhiên chó đá há miệng thật to. Ông lão bảo:
– Đấy. Các con muốn lấy bao nhiêu vàng bạc thì lấy!
Hai vợ chồng đang rụt rè thì bỗng chốc ông lão đã biến đi đâu mất. Chồng đánh bạo thò tay vào miệng chó mà khoắng thì quả nhiên lấy ra được những thỏi sáng giấp giới. Bèn lấy vội mỗi người mấy thỏi giắt lưng đem về. Từ đó họ giàu có sung sướng.
Vợ chồng người anh thấy em đang nghèo xơ nghèo xác bỗng chốc tậu ruộng, làm nhà, mua trâu, thuê người v.v…, thì hết sức ngạc nhiên. Bèn tìm đến nhà em để xem tai sao lại có chuyện lạ lùng như vậy. Vợ chồng người em vốn thật bụng, vui lòng kể lại vận đỏ gặp một ông tiên giả dạng ăn mày cho anh chị nghe. Nghe xong, người anh vội nói:
– Tưởng là ai chứ ông lão ấy thì hôm nọ có đến ăn xin ở bên nhà. Rõ tiếc chửa. Thế mà chúng ta lại không biết.
Từ đó, hai vợ chồng người anh thường để ý tìm ông lão ăn xin, hy vọng được của như em. Họ cất công đi các chợ búa làng mạc. Họ còn thuê người đến tận các nơi xa để tìm tòi, nhưng chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Một hôm vừa ra khỏi cổng, người chồng đã bắt gặp ông lão đang ngồi bên vệ đường, vẫn chiếc áo nâu rách, cây gậy trúc, và bộ râu trắng xóa không thể lầm vào đâu được. Hắn bèn chạy ngay đến, cung kính chào hỏi và khác với lần trước, hắn cố chèo kéo ông lão về nhà mình cho bằng được. Khi ông lão đã ngồi yên vị đâu đấy, hắn quát người nhà giết gà làm cỗ mời ông lão xơi. Đợi cho ông ăn xong, hai vợ chồng mới đến gần, quỳ xuống nói.
– Hôm nọ tiên ông giúp cho nhà chú nó được vàng được bạc, thật là quý hóa. Chúng tôi với chú nó là chỗ ruột rà. Vậy xin tiên ông rủ lòng thương cho cả hai anh em được đội ơn luôn thể. Vợ chồng chúng tôi không bao giờ quên.
Ông lão nghe xong, gật gù nói:
– Cũng được. Vậy thì hãy đi theo lão.
Hai vợ chồng hí hửng mang theo quang gánh lật đật chạy theo. Đi đến nơi: ông lão cũng dùng gậy trúc gõ vào đầu một con chó đá. Chó vừa há miệng thì chồng đã nhanh tay thò vào. Nhưng tay hắn chưa kịp rút ra thì chó đá đã ngậm miệng lại. Hắn ta cuống cuồng quay lại cầu cứu tiên ông thì tiên ông đã biến mất từ lúc nào. Vợ cố lôi kéo hộ chồng, nhưng miệng chó đá ngậm chặt không thể gỡ nổi.
– Thôi đích là ông tiên trừng phạt về tội tham lam của chúng ta.
Nói xong, hai vợ chồng nhìn nhau khóc lóc than thở. Cuối cùng chồng bảo vợ: – “Nay chết thì không chết, mà rút cũng không rút ra được. Bây giờ trời đã chiều, nàng hãy về kiếm cơm cháo hàng ngày đưa lên cho tôi với để may chi kéo dài cuộc sống thừa”.
Từ đó hằng ngày vợ lo cơm nước lên núi cho chồng ăn. Khi chồng ăn xong, vợ lại về để chuẩn bị cho ngày mai. Cứ như thế, trong ba năm đi đi về về không biết mệt, người vợ cũng đã bán hết ruộng vườn nhà cửa để cung đốn cho chồng.
Một hôm, sau khi ăn xong, chồng bảo vợ:
– Ta vì tham của nên mới ra nông nỗi này. Nay tài sản đã khánh kiệt chắc không thể kéo dài cuộc sống như thế này được mãi. Thôi sẵn hôm nay vắng vẻ, nàng hãy xích lại đây cho ta được vui đùa một lát, kẻo chết là hết.
Thấy chồng van nài nhiều lần, vợ cũng thương hại, bèn chiều chồng, xích lại một bên. Nhưng khi vợ vừa cởi áo xống thì chó đá đã há miệng ra cười. Chồng vội vàng rút cánh tay bị cầm giữ bấy lâu trong hàm chó. Rồi cả hai chẳng nghĩ đến sửa soạn, cứ thế chạy một mạch xuống núi. không dám ngoảnh cổ lại.
Ngày nay còn có câu tục ngữ: “Chó đá biết cười”, ý nói có những việc thậm chí làm cho chó đá cũng không thể nhịn được, là do truyện trên mà ra.
HẾT
Đọc Truyện Cười Con Chó Vàng Và Ông Lão Đánh Chó
Ngày xưa, có hai vợ chồng nhà nọ làm nghề đánh trộm chó. Hằng ngày, ông lão lang thang, rong ruổi khắp các đường làng, ngõ ngách trong vùng, tay lăm lăm cái thòng lọng và cái gậy đập chó.
Thấy con chó nào lấp ló là lão tiến lại gần nó rồi nghiêng ngó, nếu thấy không có ai quanh đó là lão tung cái thòng lọng ra siết chặt lấy cổ con chó, rồi vung cái gậy đánh chó đập liên tiếp vào đầu nó, mặc cho con chó kêu la nhăn nhó, chân co dúm dó…
Nhưng đó là hồi còn khỏe, còn sức thôi, chứ dạo gần đây, sức đã yếu, người đã mỏi, lão cũng không dám oánh những con chó to nữa mà chỉ rình rình bắt nạt những con bé. Sở dĩ lão sợ chó to là vì lần ấy, lão thấy một con Béc-giê to như một con dê, mắt lão sáng lên rồi nhủ thầm: “Đậu, ngon rồi, hôm nay bắt được con này về mình sẽ dành tiền đầu tư quả súng giảm thanh. Có súng giảm thanh thì đi bắt trộm chó nhàn lắm, chỉ việc bắn cái “Bọp” một phát vào đầu nó, thế là ung dung đến hốt xác cho vào bao thôi”.
Nghĩ rồi lão rón rén đến gần, quăng cái thòng lọng vào cổ con Béc-giê rồi siết mạnh. Nhưng lão không ngờ con Béc-giê này lại khỏe thế, nó hất một phát khiến lão ngã chúi chụi, lăn lông lốc, bổ ngửa ra đất. Rồi con chó tru lên dữ tợn, nhe răng chồm tới. Nó nhằm thẳng chym lão mà tớp. Rất may, lão đã kịp xoay người lại nên con chó chỉ ngoạm được vào mông lão, một mảng thịt trượt ra. Lão đau quá, ôm mông rú lên, rồi chợt nhớ đến cái gậy đánh chó vẫn đang cầm trên tay, lão vung lên loạn xạ. Con chó bị dính hai gậy vào đầu thì hơi chùn và khựng lại. Chỉ chờ có thế, lão vùng dậy chạy thục mạng. Đúng là súng giảm thanh chưa thấy đâu mà suýt nữa bị nó tớp mất cái súng lục, thật là nhục!
Ấy thế nhưng con vợ lão không có hiểu được cái vất vả, cái nguy hiểm mà lão phải chịu, phải đối mặt hàng ngày. Mụ ta thì chỉ thích mỗi ngày lão về phải vác theo vài con chó, để cho mụ hả hê xẻ thịt, lọc thịt, gọi người đến bán buôn, bán lẻ, tấp nập, rồi mụ ngồi dạng chân ra giữa nhà đếm tiền, cười khềnh khệch. Nhưng cái nghề đánh chó nó cũng giống như đi ăn trộm, giống như đi buôn, hôm được, hôm không. Những hôm lão về với cái bao nhăn nhúm, rỗng tuếch thì mặt mụ vợ lão cũng nhăn nhúm như cái bao. Rồi mụ gầm gừ, chì chiết, rồi chửi lão là đồ ăn hại, đồ vô tích sự…
Vợ chồng lão mà đứng cạnh nhau thì nhìn khá là lố bịch và buồn cười. Mụ vợ thì lùn lùn, béo ú, nung núc như cái bánh đúc, còn lão thì yếu ớt, gầy gò, phờ phạc, nhìn như lão Hạc. Thành thử, mụ hay cáu gắt cũng phải: sức lão như thế, làm sao phục vụ nổi mụ ta.
Sáng nay cũng vậy, lão vừa ngủ dậy, đang lòng khòng đứng ở sân, tay chân khuờ khoạng mấy động tác thể dục dưỡng sinh thì mụ vợ lão đã hằn học:
– Ông đang diễn tuồng đấy à? Nhìn ngứa cả mắt. Còn không mau vào chuẩn bị mà đi đánh chó đi.
– Hôm nay là mùng 1 tháng 5, quốc tế lao động mà, tưởng được nghỉ?
– Nghỉ à? Thế cái mồm có nghỉ ăn không? Cái tiền có nghỉ tiêu không? Mà ông mặc quần áo tử tế vào cho tôi nhờ, người thì loèo khoèo như cái cành cây queo mà lại cứ thích cởi trần mặc quần đùi. Khách người ta đến mua hàng giờ đấy, ông định làm trò cười cho thiên hạ à?
– Kệ họ, tôi cứ cởi trần mặc quần đùi đấy, để cho họ thấy rằng bà ngược đãi, hành hạ và bóc lột chồng bà như thế nào.
– À, được, vậy ông cởi luôn cái quần đùi ra đi, để cho họ hiểu lý do vì sao ông đáng bị đối xử như thế.
Lão không nói gì, lẳng lặng vào nhà mặc quần áo rồi chuẩn bị đồ nghề. Lão lang thang, lững thững, khật khưỡng qua từng con ngõ nhỏ vắng vẻ, đìu hiu. Dạo này nạn trộm chó hoành hành nên người ta cũng cảnh giác lắm, không dám thả chó rông ra như trước nữa, thành ra lão đi gần nửa ngày trời ngoài đường mà vẫn chưa thấy bóng dáng con chó nào. Vừa mệt vừa khát nước, lão ngồi nghỉ ở dưới gốc cây đu đủ cổ thụ rồi nằm lăn ra ngủ lúc nào không hay. Trong giấc mơ, lão thấy mình lạc vào một cánh đồng bao la toàn là chó. Lão tha hồ đánh bắt mà không sợ ai phát hiện. Thế rồi mưa ập xuống trắng xóa cả cánh đồng, trắng xóa cả chó, lão lại đang khát nên cứ há miệng thật to, mặc cho những giọt mưa thốc thẳng vào mồm lão, mưa bắn tung tóe lên mặt lão thật sảng khoái.
Rồi lão giật mình bừng tỉnh và nhận ra rằng: không phải lão đang ở trên đồng cỏ mà là đang ngủ dưới gốc cây đu đủ. Và những giọt nước phi vào mồm, vào miệng lão nãy giờ không phải là nước mưa mà là nước của một con chó. Cái con chó này bé thôi, chỉ bằng con mèo. Nó vẫn đang nhấc một chân lên hênh hếch, chổng chym vào mặt lão rồi tè say sưa. Lão điên tiết vùng dậy, vật ngửa con chó ra rồi xông lên bóp cổ.
– ĐKM chó, dám tè vào mặt ông à?
Bị siết chặt cổ, con chó lấy hai chân trước quờ quờ tay lão như muốn gỡ ra rồi miệng nó phát ra từng tiếng ú ớ:
– Ối ối…Xin tha mạng cho ta, ta biết lỗi rồi…
Lão nghe vậy thì kinh ngạc quá liền buông con chó ra rồi lắp bắp:
– Ngươi…ngươi là…?
– Ta là chó.
– Là chó thì ta biết rồi, nhưng ý ta muốn hỏi ngươi là chó gì mà lại nói được tiếng người?
– Ta vốn là chó cưng của Ngọc Hoàng, Ngọc Hoàng rất cưng chiều ta, đi đâu cũng bế ta theo, ngủ cũng ôm ta ngủ. Thế rồi một hôm Ngọc Hoàng vô cớ, đùng đùng nổi giận quẳng ta xuống hạ giới, từ đó ta cứ lang thang, gặp gì ăn nấy, gặp đâu đái đấy.
– Tại sao vô cớ mà Ngọc Hoàng lại ném ngươi xuống hạ giới chứ?
– Nói là vô cớ thì cũng không hẳn, thực ra ta có mắc một lỗi, nhưng lỗi đó rất nhỏ và không đáng để Ngọc Hoàng phải đối xử với ta như thế.
– Ngươi đã mắc lỗi gì?
– Hôm đó Ngọc Hoàng cùng các quan trên thiên đình đang ăn lẩu. Cũng như mọi ngày, ông ấy vẫn bế ta trên tay rồi hỏi ta thích ăn gì thì ông ấy gắp cho. Đột nhiên ta buồn ỉa quá nên đã nhảy lên bàn ăn rồi ỉa một bãi vào trong nồi lẩu. Đấy, sự việc chỉ có thế thôi mà lão ấy quăng ngay ta xuống dưới này.
Lão nghe con chó trình bày thì tỏ vẻ rất cảm thông, rồi cũng không trách tội nữa mà tha cho nó đi. Thực ra, nếu là con chó to thì chắc lão cũng đập chết đấy, nhưng con này bé quá, có bắt về cũng chẳng bõ công mổ, rồi thui, rồi chặt. Được lão tha chết, con chó cảm ơn rối rít:
– Đa tạ ông đã không giết, ông thật tốt bụng. Từ nay, nếu ông cần gì, cứ đến gốc đu đủ này gọi ta, ta sẽ giúp ông toại nguyện.
Lão đem sự lạ về kể lại cho vợ nghe, ai ngờ, vợ lão trợn mắt lên quát ầm ĩ:
– Đồ ngu, thế là ông tha cho nó thật à? Sao không xin lấy cái gì đó?
– Xin gì? Tôi có cần gì đâu, tiền bạc có bao nhiêu bà cũng lột sạch, tôi đâu có giữ được cái gì cho riêng mình mà xin.
– Thì ông xin cho tôi. Chân tôi hơi ngắn ông ạ, ông đến xin con chó cho chân tôi dài ra khoảng nửa mét nữa đi, chỉ nửa mét thôi.
Lão không dám cãi lệnh vợ nên đành tất tưởi đến chỗ cây đu đủ gọi con chó. Sau khi nghe xong yêu cầu của lão, con chó cười tươi rồi nói:
– Đơn giản mà, ông cứ về đi, yêu cầu của ông sẽ được thực hiện.
Về tới nhà, lão thấy chân của vợ lão đúng là dài ra nửa mét thật, dài miên man với chi chít những vết hắc lào, lang ben. Tưởng là đã yên, ai ngờ, mụ vợ lại mon men tới ôm lão rồi thì thầm:
– To làm gì nữa hả bà? Như bây giờ mà tôi vẫn phải dùng hai tay, gồng hết sức mới nâng lên được. Bà muốn to gấp đôi để tôi chết ngạt à?
– Ông dốt bỏ xừ! Người ta phải mất cả trăm triệu để bơm, mình đây không mất đồng nào mà vẫn có ngực to, tội gì không xin. Đi đi ông.
Sợ vợ nổi cáu, lão lại thất thểu ra chỗ con chó. Con chó nghe xong lại nói:
– Được rồi. Ông cứ về đi, yêu cầu của ông sẽ được thực hiện.
Quả thật, lúc về tới nhà, lão đã thấy vợ lão nằm ưỡn ra với hai quả ngực to tướng, chềnh ềnh, chiếm tới 1/3 diện tích cái giường. Mụ vợ nháy mắt lão tình tứ rồi nói với giọng rất khiêu khích, mời gọi:
– Lên đây với em, em cho thử hàng mới nè…
– Thôi, con lạy bà! Sáng đến giờ con đi đi lại lại mệt lắm rồi, giờ mà leo lên là chết đấy!
– Ừ, cũng phải, với lại, nhìn cái bộ dạng còm cõi, ốm yếu của ông tôi cũng mất hứng rồi. Ông mau ra gặp con chó, bảo nó biến ông thành Lý Đức ngay, có vậy mới phục vụ được tôi. Đi mau…
Đương nhiên là con chó lại đáp ứng yêu cầu của lão. Lão oai phong trở về nhà với một vóc dáng cao to, cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn. Mụ vợ thấy lão về với thân hình vạm vỡ, đồ sộ như vậy thì mắt sáng lên, chạy tới sờ nắn lung tung, săm soi, kiểm tra ríu rít.
– Oa!!! Giống anh Lý Đức thật. Mình lên giường tiến hành ngay thôi ông.
Nói rồi mụ vợ nhảy tót lên giường. Nhưng bỗng nghe tiếng “Rắc!!!” Chiếc giường xiêu vẹo rồi đổ sập xuống, nó đã quá cũ nát và không thể cáng nổi cái thân hình vốn đã ục ịch nay lại càng ục ịch hơn của mụ. Thấy thế, mụ lắc đầu ngao ngán:
– Đi suốt sáng đến giờ mệt rồi, không thích đi nữa.
– Ái zà! Hôm nay gớm nhỉ, lại dám cãi lệnh bà à? Chán sống rồi hả?
– Này thì lắm mồm này! – “Bốp!!!”
– Á, ông dám đánh tôi?
– Đương nhiên. Trước đây tôi gầy còm ốm yếu nên đành chịu để bà bắt nạt, giờ tôi là Lý Đức rồi, còn sợ bà nữa sao? Láo là đánh luôn. Này thì lắm mồm này! – “Bốp! Hự!!”
– Ối giồi ôi, làng nước ơi, cứu tôi với! Anh Lý Đức anh ấy đánh tôi…
– Này thì lắm mồm này! – “Bốp! Hự!!”
Truyện Cười Đây, Mọi Người Vô Thì Biết
30/8/2011, 12:27 am
Subject: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Uống thuốc trợ tim trước khi đọc kon trai nha’!!
Tăng 1: triết lí…
1/Định nghĩa zìa kon trai:-Manly: lì đến mức lên men,có thễ hĩu: ít tắm,cứng đầu,trơ mặt….-Hotboy: là kon trai,nhưng “hốt” chỗ nào cũng có,quyét chỗ nào cũng ra!!!-Hào phóng: phóng ra từng hào mỗi khi cần….-Pãn lãnh: mỗi lần lên “bãng” làm bt là “lãnh” zero,trứng ngỗng…-Galang: lăng ở nhà ga???…
2/Kon trai nghe nè….Con trai chiếm một nửa dân số thế giới,chiều cao tính từ trán lên đến….tầng ozon nhưng lại không có khả năng cơ bản nhất:Sinh ra thế hệ sau…(bik mình zôzụng chưa)Con trai được trời phú cho tứ chi phát triển(vế trước tui không dám nói) nhưng lại rụng rời trước một bóng hồng….(mê girl)Con trai mắc 3 loại bệnh nan y khó chữa,kinh khủng nhất mọi thời đại1.Tằm lươí (lười tắm)2.rượu chè cờ bạc (cái nì không thể tha)3.bệnh vô tâm…(đúng ko mí pác)….
Tăng 2: Thơ ca…
Đường bây h khói bụi mù mịchTrai bây h bồ bịch tùm lum…
Cam sành gọt võ còn chuaKon trai ko tắm…nó chua hơn cam sành!!!
Dây khoai lang bò ngang miệng giếngTrai bây h làm biếng như toi…
Dây tơ hồng ko trồng tự mọcTrai bây h ko chọc nó cũng mò theo…
Giám thị nhìn anh giám thị cườiAnh nhìn giám thị lệ anh rơiĐề thi đưa ra nhìn chóng mặtThôi đễ anh về mần ruộng cho xong
Anh!!cứ chơi cho hết đời trai trẽRồi sau này lặng lẽ đạp xích lô…^^
Qua đình ngã nón trông đìnhNhìn anh ăn mặt thùng thình thấy gê…
Đường về đêm tối canh thâuNhìn anh em tưỡng con trâu đang cườiĐường về đêm tối canh thâuNhìn anh xấu tới…chí pèo còn thua!!!
Tìm anh như thễ tìm chimChim bay tịm net,em tìm bi daHết tiền chim bay về nhàBố nỗi giận bố sách chỗi chà rượt chim…( em cười)
Kon gái là nữ anh hùngKon trai là những cũ khoai sùng đáng thương!!!
Kon trai cái tính ươn gàngKon gái thiên tính muôn vàn tài hoa!!!Kon trai cái tật bon chenKon gái thì rất ôn hòa dễ thươngKon trai cái lưỡi ko xươngKon gái thì lại đường đường thẵng ngay…Kon trai bãn tính thị piKon gái thì lại nhu mì,khôn ngoanKon trai noi’ đến bùn thaynhưng mà kon gái…trăm hay nghìn tài…(chuẫn ko mí pác)
Kon trai rất thix nói wanhTính thì cố chấp làm em phát rầu!!!Kon trai nhìu chiện,bon chenNói xấu kon gái mà ko xem lại mìnhKon trai ra vẽ làm caoAnh đây tài giõi ko ai sánh bằngKon trai tui đã nói rùi…Ko có gì giõi chĩ bon chen là tài…
Qua đình ngã nón trông đìnhThấy anh ăn mặc thùng thình…chọc wê!!!
Yêu anh có đc gì đâuThôi thà zìa gặm…bánh mì còn hơn…Pánh mì mà cóa pateĂn zô chắc bụng còn pê hơn tình…(kon trai thua khúc pánh mì)
Nguồn: hatgiongtamhon.info
P/S: ai thấy hay nhớ thanks nha!
Chữ kí của sherryshiho
Số lượt Thanks trong bài viết: Message reputation : 100% (1 vote)
30/8/2011, 3:03 am
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của Rika Chirido
MV of my kpop idol:
30/8/2011, 9:10 am
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của sherlock holmes
30/8/2011, 11:50 am
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của Devil_Nachal
30/8/2011, 12:52 pm
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của trangcute
30/8/2011, 4:31 pm
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của shiragami.tetsukun
30/8/2011, 8:25 pm
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của shin_and_ran_forever
30/8/2011, 8:54 pm
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của sherryshiho
31/8/2011, 12:25 am
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của congchuanhinhanh100*
Subject: Re: Truyện cười đây, mọi người vô thì biết – vì mình ko biết gọi nó là j
Chữ kí của Sponsored content
Trả lời nhanh
Những Câu Thơ Hay Về Bóng Đá, Thơ Chế Về Bóng Đá Cực Hài
Thơ về bóng đá là một phần không thể thiếu trong số những cách mà người hâm mộ sử dụng để thể hiện tình cảm với môn thể thao vua. Qua những câu thơ có vần có điệu, các yếu tố trong bóng đá hiện lên đầy thú vị, hài hước, nhưng cũng không kém phần lãng mạn và bay bổng. Thơ bóng đá cũng có rất nhiều thể loại, sử dụng những ngôn ngữ hết sức đời thường và nội dung thì vô vàn những thứ trên trời dưới biển, từ các cầu thủ, đội bóng, trận đấu hay về chính bộ môn này trong cuộc sống.
Thơ chế về bóng đá cực hài hước
Khám phá thêm Những câu nói hay về bóng đá ý nghĩa, giàu cảm xúc nhất
Trước kỳ World Cup 2014, có một ông chồng (tác giả Cáo) đã nhắn nhủ với vợ qua bài thơ “Gửi vợ mùa World Cup” như sau:
Chung kết C1 thật là vui
Gà luộc giò heo chuẩn bị rồi
Nghị quyết 52 chờ khai cuộc
Kiếm tiền tranh thủ dễ như chơi
Vào trận Bayern chơi lấn sân
Chelsea bị ép cũng đôi lần
Phòng thủ phản công chờ cơ hội
Hiệp một hết rồi vẫn ngang cân
Nghiêng ngửa xoay vần cuối hiệp hai
Tiền vệ Muller đã trổ tài (1-0)
Cứ nghỡ xong rồi hai hiệp chính
Drogba lao đến chịu nhường ai (1-1)
Hiệp phụ Bayern hưởng phạt đền
Robben run quá đá không nên
Anh chàng người nhện nhanh tay bắt
Xốc lại tinh thần Chel cố lên
Sút phạt luân lưu hạ Bayern
Chelsea giành cúp quá bất ngờ
Tột đỉnh châu Âu say chiến thắng
London Anh quốc sống trong mơ
Khoáng sản Miền trung vẫn đợi chờ
Tiết canh măng xáo món vịt tơ
Ba ghế hàng đầu mời bàn VIP
Mấy ghế hàng sau cố gắng chờ.
Xem bóng đá sao mà ức chế
Lệnh trọng tài như thể vua ban
Bắt luôn đội tuyển Việt Nam
Chịu ăn quả phạt nên làm bàn thua
Sau đội bạn chân khua mình ngã
Mà trọng tài lại giả làm ngơ
Để cho đội bạn được nhờ
Người xem bức xúc muốn chờ ra tay
Bao công sức đêm ngày tập luyện
Tuyển Việt Nam quyết chiến hăng say
Dù cho không thắng trận này
Vẫn là chiến thắng tuyệt thay nước nhà
Trọng tài Sing sao mà tồi thế
Bao người xem muốn bế ra ngoài
Đập cho vỡ cả mặt mày
Để chừa cái thói không ngay thẳng à.?
( Ôi ức chế quá !!!)
Qatar lạc quan giữa đám đông
Khi gặp Việt Nam thì lại không
Cố tỏ ra là mình khoẻ nhưng sâu bên trong thì lại ko
Trọng tài ơi ! Cho Qatar mượn bờ vai
Tựa đầu gục ngã, bị hành mệt quá!
Úc nó hút rất nhiều thuốc
Syria khóc mắt lệ nhòa
Iraq thì bị loại còn Qatar mua vé bay về nhà
Nhiều ngày rồi Việt Nam không về
Cứ đá tiếp đá cho đã
Chỉ vỏn vẹn lại mảnh giấy
‘Đừng lo đợi đem cúp về luôn nha!
Có người lại còn làm hẳn thơ để dạy cho những người chưa hiểu nhiều về thuật ngữ tiếng Anh trong bóng đá:
Fan cuồng bóng đá nhà mình
Ít ai nghe hiểu lời bình tiếng Anh
Đây là bí kíp xem nhanh
Rất mong tất cả sẽ thành chuyên gia
Match là trận đấu, chẳng ngoa
Ball là trái bóng, line là đường biên
Kick là đá, pass là chuyền
Throw-in có nghĩa ném biên, chuẩn bài!
Nếu mà việt vị off-side
Cờ là flag, trọng tài phất lên
Linesman là bác chạy biên
Referee là bác áo đen cầm còi
Whistle – còi, đã rõ rồi
Bắt đầu trận đấu là hồi giao banh
Giao banh kick-off hoàn thành
Hai bên lập tức vào tranh bóng liền
Phía ngoài là coach – HLV,
Bên trong có chú captain – thủ quân.
Điểm tên vị trí trên sân
Goalie chắc chắn là chân gác đền
Left, right – trái, phải hai bên
(The) back là hàng hậu, bám biên hai người
Trung vệ ở giữa, đúng rồi
Là central back, số người tùy theo
Midfielder, tiền vệ xin nêu
Cũng trái, phải, giữa, có điều đá cao
Vai trò, thiên hướng thế nào
Dùng defensive (hoặc attacking) thêm vào giữa thôi
Striker – tiền đạo, chuẩn rồi
Central forward (CF) là người trung phong
Điểm tên vị trí đã xong
Goal-kick là phát bóng lên
Penalty-kick – phạt đền, haha!
Free-kick – đá phạt ngoài xa
Còn corner-kick nghĩa là góc thôi
Score là lập công rồi
Volley là cú ngả người sút banh
Handling, bắt bóng thủ thành
Red card – thẻ đỏ mời anh ra ngoài
Double – ghi điểm lần hai
Vậy thì hat-trick, chẳng sai, 3 lần!
Half-time hết hiệp, đổi sân
Full-time là lúc còi ngân hết giờ
Time cùng tiền tố extra
Là hai hiệp phụ nửa giờ thêm nha
A draw là một trận hòa
Own goal là đốt lưới nhà, oh no!
Head-to-head – tức đối đầu
Backheel đánh gót, đánh đầu header
Lost-time là khoảng bù giờ
Cân bằng tỉ số – equalizer
Kẻ thua là những losers
Còn bên thắng trận – winner. Hoặc là:
Hết hai hiệp phụ vẫn hòa
Để phân thắng bại, chuyển qua phạt đền!
Thơ hay về đội tuyển bóng đá U23 Việt Nam
Đội tuyển U23 Việt Nam đã gây ấn tượng mạnh với khán giả nước nhà trong Giải vô địch U23 Châu Á tại Thường Châu năm 2018. Lẽ dĩ nhiên là sẽ có những câu thơ bóng đá vui nhộn ca ngợi các chàng trai đã làm nên kỳ tích lịch sử này:
“Mai này ai nhắc lại Thường Châu…
Bữa ấy tuyết rơi bạc mái đầu…
Mười mấy dũng sĩ lao ngược gió…
Để đời kính phục mãi về sau…”
Để ăn mừng chiến tích vô địch AFF Cup 2018 sau 10 năm chờ đợi, một người hâm mộ đã cho ra đời bài thơ lục bát về bóng đá mang tên “Khải hoàn ca”:
Tự hào đội tuyển Việt Nam
Thắng Phi hai trận thấy ham quá trời
Bước vào chung kết ai ơi
Đối đầu với Mã tuyệt vời lắm thay
Thầy Park hay thiệt là hay
Đội hình xuất trận đổi thay hợp thời
Làm cho đội bạn hết hơi
Không tìm ra cách, rối bời và lo
Lâm Tây gôn thủ cao to
Giữ gôn sạch lưới, làm cho bạn sầu
Đội phó Ngọc Hải thiệt ngầu
Chỉ huy hàng thủ làm rầu đối phương
Duy Mạnh thì thiệt dễ thương
Đẹp trai thủ giỏi đúng đường soái ca
Đình Trọng luôn biết lo xa
Tập trung trận đấu để mà cứu nguy
Hoàng bò cánh phải ai bì
Giỏi về tranh chấp, thiệt lì chẳng chơi
Văn Hậu cánh trái tuyệt vời
Mới 19 tuổi sức hơi dồi dào
Văn Đức tuổi trẻ tài cao
Xỏ kim qua háng banh vào góc xa
Công Phượng lắt léo vào ra
Lừa cầu thủ bạn sút ba quả vào
Khen em Hùng Dũng mưu cao
Thu hồi bóng tốt, hàng rào giữa sân
Xuân Trường chuyền bóng đến chân
Đội mình thuận lợi reo mừng sút vô
Đức Huy dù tướng hơi thô
Nhưng mà tuyến giữa ô hô vững vàng
Nhân đây nói đến Văn Toàn
Chạy nhanh như sóc ghi bàn như điên
Huy Hùng nhìn mặt thật hiền
Nhưng mà truy cản ngả nghiêng trận cầu
Văn Quyết đá mấy trận đầu
Bây giờ dưỡng sức trận sau làm bàn
Tiến Linh sức trẻ cứ càn
Đánh đầu tung lưới làm bàn thiệt hay
Nói về Quang Hải đa tài
Nhỏ con, khéo léo, dẻo dai, ngon lành
Anh Đức lớn tuổi nhưng nhanh
Ghi liền ba trái, đàn anh công đầu
Đức Chinh vào ở trận sau
Khỏe và càn lướt thiệt ngầu bon bon
Hồng Duy đâu chỉ bán son
Chạy nhanh cánh trái chuyền ngon ghi bàn
Tiến Dũng hậu vệ hạng sang
Chực chờ ông Park la làng vào ngay
Xuân Hưng dù có ngồi ngoài
Nhưng mà sức khỏe dẻo dai như đồn
Nói về hai cậu thủ môn
Tiến Dũng, Tuấn Mạnh giữ gôn tuyệt vời
Chung kết hai trận để đời
Việt Nam ôm cúp được thời về ta
Thiên thời, địa lợi, nhân hòa
Bạn bè châu Á cùng ta đồng lòng
Tưởng rằng “Mã đáo thành công”
Ai dè Mã rớt xuống sông Hồng Hà
Việt Nam ta Khải hoàn ca
Mười năm chờ đợi, cờ hoa rợp trời.
Tù trưởng Công Phượng ko màng ham rê
Xuân Trường chuyền chuẩn miễn chê
Hàng thủ chẳng thấy ngô ngê,sai lầm!
Đức Huy cướp bóng ầm ầm
Văn Thanh mạnh mẽ âm thầm thủ,công
Duy Mạnh đổ giọt máu hồng
Quật cường chiến đấu mà không đầu hàng
Quang Hải điêu luyện,nhịp nhàng
Đá cho đội bạn hai hàng lệ rơi
Văn Đức xông xáo lối chơi
Lên công về thủ ngỉ ngơi cần gì
Xuân Mạnh có mặt một khi
Cầu thủ đội bạn lại đi ăn hành
Hồng Duy chạy quá là nhanh
Một mình khuấy đảo tanh bành năm ông
Còn ông thần đã lên đồng
Thủ môn Tiến Dũng là chồng chị em
Ối zời những phát đẩy pen
Là lần đội bạn được phen kinh hồn
Chỉ biết lẩm nhẩm trong mồm
Thôi thế là hết,ăn lol mày ơi
Cứ tưởng nó nhỏ dễ xơi
Mà sao nó vả đau rơi mịa hàm
Thôi trao cho nó cúp vàng
Vì nó xứng đáng Việt Nam quá lì!
Thơ cổ vũ bóng đá vui nhộn và ý nghĩa
Thơ bóng đá còn được sử dụng để thể hiện tình cảm, cổ vũ và động viên tinh thần cho đội bóng mình yêu mến. Chúng ta thường thấy rất nhiều những bài thơ như vậy trong những giải đấu có đội tuyển Việt Nam tham dự. Đó là cách người hâm mộ nước nhà tiếp thêm sức mạnh cho những chàng trai áo đỏ để chiến đấu hết mình vì màu cờ sắc áo.
Sân cỏ nằm dưới mái nhà
Nhiều trận đấu đã diễn ra bất ngờ
Đường bóng lắt léo như thơ
Tôi đang cuồng nhiệt đợi chờ đứng tim
Lao nhanh như một cánh chim
Bàn chân sút bóng. Mắt nhìn. Nín hơi!
Vọt xà ngang! Thế thì thôi!
Trung phong đứng sững. Mồ hôi ướt đằm
Mắt nhìn theo trái bóng lăn
Niềm vui háo hức. Tôi nằm ngóng theo
Đột nhiên vùng dậy hò reo
Bóng lăn xé gió. Hiểm nghèo làm sao!
Từ lồng ngực bật tiếng: – Vào!
Thủ môn đột ngột bay nhào lên mây
Trái bóng nằm gọn trong tay
Như nghệ sĩ xiếc phút giây xuất thần
Những Phù Đổng chạy trên sân
Chân lao theo trái bóng lăn lạ lùng
Tôi như lửa cháy bập bùng
Khi màu áo đỏ điệp trùng xông lên
Khung thành dài rộng mông mênh
Hồn Tổ quốc đã vang rền trong tim
Lao nhanh như một cánh chim
Lướt cùng sầm sét đi tìm chiến công
Mai này ai nhắc lại Thường Châu…
Bữa ấy tuyết rơi bạc mái đầu…
Mười mấy dũng sĩ lao ngược gió…
Để đời kính phục mãi về sau…
Bài thơ “Lịch sử gọi tên” của tác giả Trương Nguyễn đã thể hiện niềm tự hào sau chiến tích lịch sử mà các chàng trai U23 Việt Nam đã làm được:
Ta đang sống phút giây lịch sử
Cùng trang vàng bóng đá Việt Nam
Những chàng trai mang đôi hia bảy dặm
Đất Thường Châu ghi dấu ấn Lạc Long.
Đôi tay nhựa người gác đền Tiến Dũng
Quang Hải tuyệt vời cùng những chiến công
Trường Chinh Phượng Đức Duy Toàn Hậu
Vũ Văn Thanh với Dáng Đứng Tự Hào.
Park Hang Seo truyền bao cảm hứng
Đoàn kết một lòng đi đến đỉnh vinh quang
Một chiến tích mang tầm cao thời đại
Thế hệ Vàng thắp ngọn lửa tương lai.
Xin nghiêng mình cảm ơn những chàng trai trẻ
Lịch sử gọi tên…đất nước tự hào.
Trong chiến dịch Asian Cup 2019 của đội tuyển Việt Nam cũng đã xuất hiện một bài thơ rất hay, dựa trên câu “Anh sẽ về, nhưng không phải hôm nay” nổi tiếng ở quãng thời gian đó. Đó là một câu hát trong bài “Về” của Đạt G nhưng nổi tiếng nhờ được thủ thành Đặng Văn Lâm sử dụng trên trang cá nhân. Bài thơ của taccs giả Nguyễn Lan Hương cũng mang tên “Anh sẽ về nhưng không phải hôm nay”:
Anh sẽ về nhưng không phải hôm nay
Những trận đấu vẫn chờ anh phía trước
Bời thắng thua đâu chỉ là mất được
Cả quê hương người hâm mộ trông chờ
Anh sẽ về nhưng không phải bây giờ
Em hãy đợi những tin vui chiến thắng
Lá cờ đỏ lại tung bay trong nắng
Giữa nước người vang dội “Tiến quân ca”.
Anh biết em vẫn đợi ở quê nhà
Tim hồi hộp lăn theo từng trái bóng
Anh biết lắm cả quê hương trông ngóng
Những phố phường đang rực rỡ cờ hoa.
Vẫn chạnh lòng khi biết ngày hôm qua
Có những người mải vui nên gặp nạn
Nào rượu, nào bia, nào xe, nào bạn
Vui thế nào cũng giới hạn nghe em
Anh sẽ gắng vượt chính mình lần nữa
Bởi con tin đã cháy bùng ngọn lửa
Từ quê hương đang nhen nhóm đêm ngày
Anh sẽ về nhưng không phải hôm nay….
Đã ra sân phải quyết chiến đến cùng
Cả đội tuyển vào trận chiến thật sung
Trận tứ kết nằm trong tầm mơ ước
Tổ quốc mình đặt khao khát vào anh
Cánh chim Lạc sải đôi cánh tung hoành
Trận bán kết vẫn đang chờ phía trước
Trọng trách này mang nặng cả hai vai
Gác nhớ thương sải những bước chân dài
Anh sẽ về trong khúc khải hoàn ca
Và đón nhau trong hạnh phúc vỡ òa
Về đất mẹ nâng cúp vàng mơ ước
“Anh sẽ về nhưng không phải hôm nay”
Dù có biết xuân đã về bên cửa
Bởi trong tim vẫn vọng vang lời hứa
Vì màu cờ sắc áo quyết tiến lên
Anh biết rằng có hàng triệu trái tim
Dõi theo anh và hoà chung nhịp đập
Khi thắng thua không chỉ là được mất
Mà đã là tiếng gọi của non sông
Mang trong mình dòng máu của cha ông
Anh cũng là chiến binh trong đoàn quân ra trận
Trái bóng lăn với niềm tin chiến thắng
Hẹn ngày về trong khúc Khải hoàn ca
Anh phải quên trận đấu của hôm qua
Còn trận đấu ngày mai đang chờ anh phía trước
Bình dị thôi đó là niềm mơ ước
Nước Việt mình vươn tới một tầm cao
Em hãy nở nụ cười như nắng tỏa xôn xao
Để mùa xuân theo anh vào trận mới
Đem chiến thắng như mọi người mong đợi
“Anh sẽ về nhưng không phải hôm nay”
Những câu thơ hay về tình yêu bóng đá
Tình yêu bóng đá đối với những chàng trai luôn là thứ bất khả xâm phạm và khó có thể thay đổi, nhưng bên cạnh đó, trong cuộc sống còn có tình yêu đôi lứa. Ngoài những đội bóng, những cầu thủ mình yêu mến, mỗi chàng trai đều sẽ có một cô gái của đời mình. Yêu bóng đá là vậy, nhưng lúc này môn thể thao đó sẽ chỉ là phương tiện để họ thể hiện tình yêu đôi lứa của mình mà thôi.
Đây là những lời giãi bày của một chàng trai yêu bóng đá dành cho cô gái của mình, và đã khẳng định rõ bên nào mới là quan trọng hơn. Bài thơ mang tên “Bóng đá và em”, của một giáo viên nổi tiếng với tài làm thơ về bóng đá, đó là thầy Lê Thống Nhất.
Không bao giờ yêu bóng đá hơn em
Dù có thức xem, dù đơn, dù sớm
Dù chẳng ngủ bù, dù râu lởm chởm
Dù chỉ một mình, dù trộm trốn đi.
Dù trái bóng kia yêu đến cuồng si
Dù đội bóng kia chi li lịch sử
Dù sắc áo kia muốn từng mặc thử
Dù cầu thủ kia ngủ cứ hiện hình.
Dù là bệnh lây khắp cả hành tinh
Dù là thứ men mà mình đã ngấm
Dù là vượt rào dù ai ngăn cấm
Dù làm mắt hoa sau trận cuối cùng.
Dù là những gì cũng chỉ yêu chung
Cũng như bao người săn lùng một vật
Còn với em đây
Tình là lạ nhất
Anh chẳng giống ai
Ngất ngây khác người!”
Còn chàng trai này thì lại mượn chính bóng đá và những yếu tố của bóng đá để tượng trưng cho tình cảm của mình:
Anh yêu em như sân cỏ tưng bừng
Hình bóng em nhớ như từng bàn thắng
Em phạt góc, anh thức thâu đêm trắng
Cứ rập rình mà không dám ném biên.
Em trả bóng về, anh chẳng sút lên
Cứ giữ bóng để cho yên mọi chuyện
Khung thành tình yêu vẫn còn nguyên vẹn
Lưới trắng tinh, anh xin nguyện hết mình.
Chẳng có trọng tài, nên khó phăn minh
Bị va chạm, là thường tình, em nhỉ?
Khi em cản dồn anh vào thế bí
Lách qua em, anh cũng chỉ nhẹ nhàng.
Ôi! Tình yêu hai đứa đã cùng mang
Hai sắc áo – cùng vinh quang, cay đắng!
Bao bàn thắng hàng ngày anh hiến tặng
Vẫn nằm mơ chiếc Cup nặng cuộc đời.
Đã bao lần anh việt vị, em ơi!
Tưởng chắc thắng lại nghe còi em thổi
Dừng bóng lại kẻo nhận cơn giận dỗi
Anh xin em đừng rút vội thẻ vàng.
Có chiều buồn như thua trận, lang thang
Chỉ mong em cho gỡ bằng hiệp phụ
Hãy đá luân lưu để anh chống đỡ
Còn hơn là nhìn thẻ đỏ buồn đau.
Yêu hết mình mà vẫn khó hiểu nhau
Như hai đội vào sâu Chung kết
Như bóng đá, khi yêu, ai chẳng mệt
Nhưng cuộc đời vẫn mãnh liệt, mà em
Giá em được yêu như là bóng đá
Để anh say mê xem chúng hàng ngày
Anh xếp lại mọi buồn vui bỏ dở
Để đợi chờ trận đấu bóng chiều nay.
Anh cuồng nhiệt trong vai người hâm mộ
Dõi theo từng pha bóng rất hăng say.
Một quả sút, anh mỉm cười rạng rỡ
Cú phạt đền, anh giận dữ khoát tay.
Giá em được yêu như là bóng đá
Bao bất ngờ làm cho anh ngất ngây.
Nhưng anh ơi! Phải chăng em cũng như là quả bóng
Chiếm được rồi, anh lại đá đi ngay?
Hay chúng ta cũng có thể mượn bóng đá để tỏ tình theo cách giống như chàng trai này:
Tuyệt vời bóng đã dưới chân
Nhưng anh lại phải lên gân đá rồi!
Bóng đến anh phải sút thôi,
Hoặc chuyền cho bạn, không rồi ra re,…
Mấy thằng đội bạn đang ve
Anh hở một chút, nó đè bóng ngay!
Em ơi, bóng đá anh say
Nhưng em, anh muốn mang ngay về nhà!
Về nhà anh trải chiếu hoa,
Anh xây cung điện, em là chủ nhân!
Anh chờ đá bóng tại sân
Cho thằng cu tí tần ngần giữ gôn!
Lại là một bài thơ mang tên “Bóng đá và em” nữa, nhưng là của Thủy Ana, một tác giả nữ:
Có người ví tình yêu như bạn gái với trái banh
Nhưng em không nghĩ thế
Bởi trái banh phải qua chân muôn vàn cầu thủ
Còn em chỉ qua có mỗi anh…
Cứ cho là bóng đá nổi tiếng khắp hành tinh
Và bao người đã nổi danh là vua phá lưới
Nhưng trái bóng không bao giờ biết đợi
Nếu anh không nhanh kẻ khác sẽ sút vào
Bóng đá là gì mà bao kẻ phải lao đao
Lại còn đem Ph.D (*) so cùng bóng đá
Em bỗng nghe chạnh lòng đến lạ
Nghe như mưa ướt một khoảng tim mình
Sẽ có ngày bóng đá cũng lặng thinh
Danh thủ nào rồi cũng về bên vợ
Anh sẽ đi đâu giữa muôn vàn thương nhớ
Chẳng nơi đâu in nổi dấu chân mình?
*Chú thích: “Ph.D”: Bằng tiến sĩ
Bạn đang xem bài viết Chó Đá Biết Cười trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!