Cập nhật thông tin chi tiết về Chuyện Vui Của Lính Vùng Biên Ải… mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
1. Ngày đầu về địa phương, có một công văn của trên gửi xuống xã thông báo một doanh nghiệp sẽ xây trường tiểu học của xã, yêu cầu địa phương phối hợp tạo điều kiện cho doanh nghiệp. Cuối tờ công văn có câu: “Chủ tịch Ủy ban Nhân dân xã Y Tý có trách nhiệm thi hành Quyết định này”. Ai ngờ Chủ tịch Phàn Dần Phây giãy nảy lên: “Ô, không được, không được đâu vớ! Tao có làm thợ xây bao giờ đâu mà cái huyện bắt tao đi xây trường?”. Bộ đội biên phòng phải giải thích mãi thì ông mới “ồ, à” vỡ lẽ ra. Sau ông bảo: “Nếu không có cái bộ đội biên phòng thì tao đã mang tiếng chống lệnh huyện rồi!”.
2. Thấy việc dẫn nước xuống bản khó khăn, bộ đội cùng dân làm một đường dẫn nước từ trên núi xuống. Đường ống bằng cây vầu còn tươi nên nước về nhiều, mấy hộ chung nhau một đường ống dẫn nước. Đến khi mưa ít, cây vầu khô nứt nẻ, nước bị thất thoát nên chảy yếu, những nhà cuối đường ống có lúc không có nước hoặc nước về rất ít, thế là nghi kỵ, để ý lẫn nhau. Thấy nhà kia có nước, nhà mình không có nước, Sùng Sín Mần đùng đùng vác dao, vác cuốc ra đập phá hết đường ống với lý do “Tao cùng làm đường ống này, nó có nước, tao không có là sao? Tao không có nước thì tao phá đi đấy!”. Bộ đội biên phòng lại phải giải thích rồi động viên làm đường dẫn mới thì họ mới chịu.
Minh họa: MẠNH TIẾN
3. Một hôm, Thào A Chính được đi cùng bộ đội biên phòng xuống thị xã dự họp điển hình về sản xuất ở bản. Đi ăn sáng, Thào A Chính bảo: “Bộ đội cho tao ăn cơm dài đi, lâu nay không được ăn nó, tao thèm quá!”. Bộ đội biên phòng đi cùng là người mới được về đồn ít ngày nên không biết “cơm dài” là gì. Hỏi mấy quán cũng lắc đầu. Mãi khi Thào A Chính chỉ vào quán bún riêu thì bộ đội biên phòng mới vỡ lẽ “cơm dài” chính là… bún.
Truyện vui của HOÀNG QUÝ
Có Một Người Lính Biên Phòng Làm Thơ
Trong số những người làm thơ ở Quảng Ninh mà tôi biết, có khá đông tác giả ở các ngành nghề khác nhau, nhưng người lính làm thơ và đi cùng thơ đến hết cuộc đời thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ở lực lượng biên phòng tỉnh, có tác giả Nguyễn Quang Vinh, nguyên Phó Chỉ huy trưởng Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng tỉnh, chỉ làm thơ về người lính biên phòng.
Trang bìa tập thơ “Nơi anh đứng”.
Thơ của tác giả Nguyễn Quang Vinh luôn đau đáu về miền biên viễn mà ông gắn bó cả cuộc đời. Những nẻo chân mây, mặt đất vùng biên giới, hải đảo Quảng Ninh, ông đều như đã quá thân thuộc. Người lính biên phòng mang tâm hồn thi sĩ ấy đã cho ra đời những bài thơ về đồng đội, về hậu phương, về mẹ, vợ con… đầy cảm xúc.
Ở tập thơ đầu “Biên thùy mây núi xanh”, đến tập tiếp theo mang tựa đề “Nơi anh đứng”, tác giả Nguyễn Quang Vinh luôn viết dành tặng những đồng đội năm xưa, về dấu chân người lính mà ông đã trải qua. Ông viết cả về truyền thống bước cha trước, bước con sau của những chiến sĩ biên phòng cùng chung hàng ngũ thực hiện nhiệm vụ cao cả bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc.
Chúng ta cùng nghe những vần thơ chan chứa yêu thương và cũng vô cùng da diết của tác giả Nguyễn Quang Vinh: “Nơi các anh đứng/ Núi ngang trời, vực thẳm ngút ngàn cây/ Nơi các anh đứng/ Đảo vây quanh/ Sóng thét đêm ngày…/ Biên giới in dấu chân thao thức/ Mồ hôi, máu rơi thấm đất âm thầm…”. Một khắc họa về người lính biên phòng vừa kiêu hùng và cũng vừa xa xót. Sự hy sinh âm thầm không phải ai cũng biết, cũng nhận ra giá trị vô cùng ấy. Họ đứng giữa nơi núi non biển cả trùng điệp, họ hy sinh cả tuổi trẻ để góp phần hoàn thành nhiệm vụ cao cả được giao, nhưng giữa trập trùng ấy, sự hy sinh không thể giãi bày. Câu thơ chất chứa ấy nhắc chúng ta được sống trong cuộc sống hòa bình ngày hôm nay không bao giờ được lãng quên sự hy sinh thầm lặng của những người lính biên phòng giữa thời chiến cũng như thời bình.
Những câu thơ của người lính viết cho mẹ thật cảm động. Đó là niềm yêu kính thiêng liêng vô vàn, bao lời muốn nói, nhưng là người lính, sự yêu kính đó đành nén lại bằng thơ: “Con đứng đây giữa bát ngát rừng già/ Đêm biên giới chìm trong nỗi nhớ/ Nghe giói núi con nhớ mẹ, mẹ ơi…/ Mẹ thương con những chiến sĩ biên phòng/ Áo bạc vai để xanh rừng xanh biển…/ Có một vòm sao sáng ở trên đầu/ Ngôi sao sáng ấy là tấm lòng của mẹ/ Dõi theo con canh giữ biên thùy.” Câu thơ không trau chuốt, không màu mè, nhưng ẩn chứa ở đó là nỗi niềm của những người lính ngày đêm phải xa gia đình, xa mẹ cha kính yêu để làm nhiệm vụ.
Những câu thơ, bài thơ chân chất, mang tình yêu chân thành của những người lính biên phòng với bao gian khó nhưng vẫn vượt qua để đứng vững như đã chọn nơi mình đứng: “Cha và con lính biên phòng/ Chung đường tuần tra biên giới/ Tổ quốc mình là thế/ Thay phiên gác người lính truyền thế hệ/… Cha và con đồng chí – lính biên phòng/ Cha và con chung tay giữ biên thùy/ Đồng đội – một tình yêu cao đẹp” (Cha và con). Ông viết tặng người vợ lính với một niềm yêu chan chứa xen lẫn sự kính trọng vì người vợ lính ở thời nào cũng thế, họ đều là những người chịu nhiều thiệt thòi và hy sinh. Người vợ là niềm tin, là hậu phương vững chắc cho người lính yên tâm cầm chắc tay súng: “… Nhà dột cơn bão vừa đi qua/ Con mong bố về tặng sách/ Mẹ bảy mươi em lo chăm sóc/… Em đợi ngày lại trôi đi/ Tóc cũng ngả màu qua năm tháng”…
Gấp lại tập thơ “Nơi anh đứng”, ta có sự liên tưởng đến hình ảnh anh lính giải phóng quân ở cửa ngõ Sài Gòn năm 1975 trong bài thơ Dáng đứng Việt Nam của nhà thơ chiến sĩ Lê Anh Xuân. Phải chăng, người lính Nguyễn Quang Vinh từng kinh qua mặt trận đó, từng bị thương và trở ra gắn bó với biên cương Đông Bắc của Tổ quốc, nên ông đã thấu hiểu hơn và ông đã làm nên một “dáng đứng Việt Nam” – cột mốc nơi biên cương Đông Bắc với một tâm thế vô cùng kiêu hãnh và cũng vô cùng lãng mạn.
Nhà văn Vũ Thảo Ngọc
Những Mẫu Chuyện Cười Vui
=== Trên xe buýt đông nghẹt hành khách, bỗng có người hỏi to: _Có ai làm rớt một xấp giấy năm trăm ngàn cột day thun đỏ ko? Sau vài giây có nhìu người la lên: Của tui! Của tui đó! Người vừa hỏi tỉnh bơ: Tui lụm được cọng dây thun đỏ nè
=== Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận đước 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn, một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza, một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VNam đang đứng chờ! ……..
=== Một ông chồng nghi bà vợ mình bị lãng tai bèn quyết định thử nghiệm. Ông chồng khẽ khàng đứng sau lưng bà khoảng mười mét và gọi: – “Mình ơi! Mình có nghe rõ không?” Bà vợ không trả lời, thế là ông chồng bèn tiến tới gần khoảng cách sáu mét rồi lại gọi: – “Mình ơi! Mình có nghe rõ không?” Bà vợ vẫn chẳng ừ hử. Ông chồng bèn đi đến chỗ cách bà còn ba mét hỏi: – “Mình không nghe gì hết hả?” Bà vợ đáp: – “Có chứ! Lần này em trả lời là lần thứ ba rồi đấy!”
=== Trên 1 chuyến tàu: có 1 người phụ nữ xinh đẹp, 1 bà già và 3 người đàn ông. Khi đi qua đường hầm, bỗng có tiếng “chút!” rồi “bốp!” vang lên. Bà già nghĩ “Bọn trẻ bây giờ ghê thật!”, cô gái nghĩ “Sao bà già ấy được hôn mà mình không được nhỉ?”, người đàn ông thứ nhất nghĩ “Tí nữa qua đường hầm sau mình sẽ hôn tiếp!”, người đàn ông thứ 2 nghĩ “Đứa nào mà hôn tao nữa thì tao tát cho gãy hết răng!”, còn người đàn ông thứ 3 nghĩ “Khốn khiếp! Tao mà biết thằng nào tát tao thì tao đập cho vỡ mặt” !!!!
=== Trong cuộc thi Phụ nữ thế kỷ 21 có một câu hỏi dành cho thí sinh: “Theo em, người đàn ông của thế kỷ 21 phải là người như thế nào?” Thí sinh Mai Khôi, một nữ ca sĩ đa tình, vẫn được lăng xê là “Lolita”, “Con nhện giăng tơ tình”, “Người đàn bà nhạy cảm với giọng hát sexy”… thỏ thẻ: – Thưa giám khảo, em có được phép nói đùa không ạ? Giám khảo hào hứng: – Em cứ nói đùa thoải mái! Thí sinh bẽn lẽn trả lời: – Dạ, theo em, người đàn ông của thế kỷ 21 là phải có chỗ đứng và… “cứng” chỗ đó!
===Hôm qua, Đọc báo thấy uống bia có hại cho sức khoẻ, thế là bỏ uống bia. Hôm qua, Đọc báo thấy hút thuốc có hại cho sức khoẻ, thế là bỏ hút thuốc. Hôm qua, Đọc báo thấy ăn bánh bao có nhân làm từ giấy carton, thế là bỏ ăn bánh bao. Hôm qua, Đọc báo thấy ăn nước tương có chất gây ung thư, thế là bỏ ăn nước tương.. Hôm qua, Đọc báo thấy tình dục có hại cho sức khoẻ, thế là…. bỏ … đọc báo…
==Có 11 người, 10 đàn ông và 1 đàn bà đang bám trên thang dây của 1 chiếc máy bay cứu hộ. Vì thang dây chỉ chịu được sức nặng của 10 người nên 1 người phải hy sinh để cứu 10 người còn lại. Đùn đẩy mãi, không ai chịu thả tay ra, người phụ nữ liền buồn rầu nói: – Tôi là phụ nữ, Chúa đã sinh ra tôi để giúp đỡ, chia sẻ khó khăn hoạn nạn với các anh, là người hy sinh vì hạnh phúc của đàn ông. Tôi sẽ thả tay ra để các anh được sống. Vừa dứt lời, 10 vị đàn ông vỗ tay sung sướng… :l
=== Một người đi xe máy va phải chú sẻ bay ngược chiều. Anh ta dừng xe, thấy chưa chết bèn nhặt về đắp thuốc rồi thả vào lồng. Tỉnh lại, thấy mình bên song sắt, chú chim sẻ thở dài: – Bỏ mẹ . Mình đâm chết thằng đi xe máy rồi . Chằc tù mọt gông đây …
=== Có một nữ tình báo trong 1 lần đi công tác, không may bị địch bắt. Chúng dùng mọi nhục hình tra khảo nhưng chị nhất quyết không khai 1 lời. Thế là chúng đành dùng đến 1 biện pháp cuối cùng là cưỡng bức chị. Một tên bắt đầu cởi quần áo và show hàng trước mặt chị: “Có Khai không?”….. Chị nói: “….Hơi khai!” khakha…=))
=== Có 4 bà sơ khi chết lên thiên đàng. Khi đến cổng thiên đàng 4 bà xưng tội với vị thánh gác cổng. Bà thứ 1 xưng: “Con lỡ chạm ngón tay vào cái ấy của đàn ông”, “Ko sao, con hãy nhúng ngón tay vào chậu nước thánh”, vị thánh nói. Bà thứ 2 xưng tội: “con lỡ chạm nguyên cả bàn tay”, “con cứ nhúng bàn tay vào chậu nước thánh”, vị thánh trả lời. Bà thứ 3 bước tới định xưng tội thì bà thứ 4 chặn lại. Vị thánh hỏi: “Sao con lại ngăn bà ta lại?”. bà thứ 4 trả lời: “bà ta mà để nguyên cái mông vào chậu nước thì làm sao con súc miệng được
=== Một phụ nữ gọi điện đến chương trình Quà tặng âm nhạc trực tiếp: – Thưa quý đài, hôm qua tôi nhặt được một chiếc ví, trong đó có 50 triệu đồng tiền mặt.
Phát thanh viên nhỏ nhẹ: – Thế bây giờ chúng tôi có thể giúp gì cho chị đây?
– Ngoài ra, trong ví còn có một tấm danh thiếp mang tên người bị rơi. Tôi muốn tặng cho người có tên và địa chỉ trên một bài hát nào đó thật hay kèm theo lời cảm ơn chân thành.
=== Trong cuộc thi bắn cung quốc tế, một vận động viên đặt một trái cam lên đầu một cô người mẫu, đi xa 50 m và giương cung bắn, khán giả vỗ tay rần rần, vận động viên đó hãnh diện nói ” I’m Sinbad”, vận động viên thứ hai đặt một wả chanh lên đầu cô người mẫu, đi xa 100m và giương cung 45 độ bắn, khán giả vỗ tay to hơn, anh ta hãnh diện nói ” I’m Robinson”. Đến vận động viên Vietnam, anh ta chỉ đặt một wả nho trên đầu cô người mẫu và đi xa 120 m, giương cung 120 độ và bắn, xong anh ta nói ” I’m …. sorry”.
=== Tôi bước vào phòng vệ sinh để “giải tỏa tâm trạng”, bỗng từ phòng wc bên cạnh có tiếng vọng sang: “anh ở bên đó sao rồi?” vì lịch sự tôi đáp lại: ” tôi vẫn ổn, còn cô?” Cô gái trả lời: “em vẫn khỏe, anh đang làm gì bên đấy đấy”, tôi thành thật trả lời : “tôi đang đi…, còn cô”, nghe đến đây, cô gái chợt la lên: “thôi em cúp máy nha, có thằng chó điên nào ở phòng bên cứ phá đám”
=== Một hôm có con vịt đến cửa hàng, nó hỏi ông chủ “có nho không?” ông chủ trả lời “không có”. Hôm sau con vịt lại tới cửa hàng và hỏi “có nho không?” ông chủ lại nói “không có”. Hôm sau nữa nó lại đến và lại hỏi như vậy, lần này ông chủ bực bội nói “hôm qua không, hôm nay không và mai cũng không, mày đến nữa là tao đóng đinh vào chân mày đó”. Sáng hôm sau con vịt lại đến và hỏi “có đinh không?” ông chủ nói “không có” con vịt hỏi “vậy có nho không?”
=== Một anh tướng rất du đãng, sau khi nhậu ở quán Beer ôm ra. Thấy mình bị mất xe. Liền đi trở vô và móc súng ra và lớn tiếng: – Thằng nào lấy xe của tao? Ai cũng sợ và im tiếng. Anh ta nói tiếp: – Tao uống xong chai beer, mà không thấy xe tao bên ngoài, tao sẽ làm như ở bên Q4 cách đây 2 ngày. Sau khi uống xong chai beer anh ta bước ra ngoài thấy xe ở chỗ cũ. Anh bồi bàn đến gần và hỏi nhỏ: – vậy Đại Ca đã làm gì cách đây 2 ngày bên Q4? – thì tao bị mất xe, sau đó ngồi chờ không thấy, rồi tao đi xe ôm về nhà =))
===Trên tàu hỏa, một người mẹ trẻ cho con bú nhưng đứa bé cứ nằng nặc khóc, không chịu ăn sữa. Bực mình, bà mẹ liền mắng: – Bú đi nào, không mẹ cho chú kia bú bây giờ. Bà mẹ mắng 3 lần liền như vậy, mà đứa trẻ vẫn không chịu bú. Đến lúc này, cậu thanh niên trẻ ngồi đối diện mới rụt rè lên tiếng: – Chị nói cháu quyết định nhanh lên, tôi chờ. Tàu đã chạy quá 5 ga rồi.
=== Cô giáo dẫn học sinh đi tham quan công trường thì có một vụ tai nạn: một công nhân rơi từ tầng 4 xuống đất, sau buổi tham quan cô giáo tập trung học sinh lại để rút kinh nghiệm:theo em thì tại sao chú công nhân ngã? Kolia: thưa cô, có thể chú ấy bị cảm, cô giáo: rất có thể. MAsa: thưa cô vì chú ấy không tuân thủ nguyên tắc lao động, cô giáo: cũng không loại trừ khả năng này: thế còn VoVa em nghĩ sao? VoVa: chú ấy ngã vì chửi mẹ em. Cô giáo : thế là thế nào? chú ấy chửi mẹ em khi nào ? VoVa : chú ấy bảo : thằng ôn kia Đmm đừng có rung thang nữa.
=== Bốn quý bà ngồi uống cà phê, lần lượt tự hào khoe với nhau về cậu quý tử của mình. – Con trai tôi là một linh mục, mọi người đều gọi nó là Cha. – Còn con tôi là Giám mục, mọi người gọi nó là Đức cha. – Hừm, con tôi là Hồng y giáo chủ, được mọi người kính cẩn gọi là Đức ngài. Bà thứ 4 nhấm nháp cà phê và im lặng nhưng 3 bà kia không để yên: – Con trai bà thì sao? – Con trai tôi cao 1,9m, thân hình thể thao, đẹp trai, nhiều tiền, ăn mặc bảnh bao. Thấy nó, mọi phụ nữ đều phải thốt lên: “Ôi, lạy Chúa tôi!”
“Có cái rất giàu mà không phải vàng bạc,Có cái sống rất lâu mà không phải thọ ngàn năm.”
=== Thanh niên 26 tuổi, độc thân vui tính, khoẻ mạnh, không rượu chè bài bạc chích choác, yêu màu tím, tôn thờ sự thủy chung, hơi lãng mạn, có khả năng tự chăm sóc bản thân và người khác, ăn ngủ luôn đúng giờ giấc, sống rất kỷ luật. Không lang thang trên mạng, chít chát hay chơi game trực tuyến. Đã sống theo đúng thời khoá biểu trên 2 năm và sẽ tiếp tục như thế cho đến hết cuộc đời còn lại. Muốn quen biết các cô gái dịu hiền, đẹp, có lòng vị tha… Ai mến xin thư về cho: Nguyễn Xuân Chiến, khu tù chung thân, trại 5 Thanh Hóa”.
====== Bush hiện đang ngồi uống cafe Trung Nguyên với Putin bàn chuyện gì đó. 1 anh bồi bàn bưng nước lại thấy bất ngờ vì được gặp 2 người nổi tiếng nên bắt chuyện: “Có phải ngài là G.Bush? Có thể nói cho tôi biết là quý vị đang nói về vấn đề gì không ?”. Bush nói: “Tôi đang bàn với Putin là năm nay sẽ quay sang tiêu diệt 80 triệu dân Việt nam và 1 thằng sửa xe đạp.” Anh bồi bàn hỏi: “Sao lại là 1 người sửa xe đạp thưa ngài ?” Lúc này Bush quay sang Putin và nói: “Đấy! Ông thấy chưa, tôi đã bảo là mấy thằng Việt Nam chẳng có đứa nào quan tâm đến 80 triệu dân kia.”
=====Một cô gái trẻ trung trong khi đi xe ôm, đang đi cô gái bỗng nói với tài xế: chà ! sài gòn mới có 10 năm mà thay đổi quá ! ông tài xế tưởng vô mánh gặp việt kiều nên mới hỏi : – Dạ ! vậy chứ cô ở nước nào mới về vậy ? … À … em ở tù mới ra anh ạ . <– Ông xe ôm xanh mặt.
=====Ông Việt Nam đụng phải ông người Tây, ông VN: I’m sorry. Ông Tây cũng lịch sự: I’m sorry, too. ông VN nghe xong vội vàng: I’m sorry three, ông Tây nghe thấy lạ quá hỏi: What are you sorry for? ông VN làm luôn: I’m sorry five. Ông người Tây bực mình: Oh shit!!! Ông VN hết hồn: Oh seven!!!
===== Tổng thống Mỹ và thủ tướng Việt Nam nói chuyện với nhau: – Ở Mỹ công nhân làm được mỗi tháng khoảng 1500 $ nhưng chỉ cần chi 500 $ là bảo đảm cuộc sống – Trời, vậy họ làm gì với số tiền còn lại? – À đó là việc riêng của họ, chúng tôi không quan tâm, thế ở VN thì sao? – Ở VN chúng tôi lương công chức khoảng 500 ngàn VND và mỗi tháng cần khoảng 2 triệu VND thì mới đủ chi – Trời, vậy họ kiếm đâu ra phần còn lại? – À đó là việc riêng của họ, chúng tôi không quan tâm.
===Có 3 anh chàng sinh viên đi thi lại : 1 người thi lại môn anh, 2 người thi lại môn triết . Khi thi xong 3 chàng gặp nhau: – sv1 (thi lại môn anh ): hừ , học xong từng ấy năm đến bây giờ tao mới biết chữ hello có 2 chữ ” l” . – sv2( thi lại môn triết ) : thế thì mày vẫn còn hơn tao , đến bây giờ tao mới biết Mac – Enghen không phải là một người ! – sv3 ( cũng không thua ) : thế thì bọn mày vẫn còn hơn tao , học từng ấy năm mà bây giờ tao mới biết Lê Nin và Lê Duẩn không phải là anh em họ !
===Trước cửa hiệu thuốc tây, người xếp hàng dài dằng dặc, nhẫn nại nhích lên từng bước một. Bỗng 1 người đàn ông xuất hiện, bộ dạng hớt hải, quần áo xộc xệch chen lên phía trước, miệng liên tục nói: “Xin lỗi, cho tôi qua, gấp lắm rồi, người nhà đang nằm chờ”. Mọi người tỏ vẻ thông cảm và dạt ra để ông ta lên trước. Đến nơi, ông này hổn hển nói với cô bán thuốc: “Chị làm ơn bán gấp cho tôi chúng tôi cao su”… =))
===Một anh chàng có vợ mới sinh. Anh viết thư về khoe với mẹ : – “Vợ con đã sinh một đứa con trai, nhưng vì vợ con không có sữa nên đã phải nhờ một bà da đen cho bú, vì thế nên khi con gặp thì thấy đứa bé có tóc xoăn và da đen như người châu Phi….” Bà mẹ ngay lập tức viết thư cho con trai: “Con trai yêu quí, mẹ rất mừng khi nhận được thư con. Ngày xưa khi mẹ sinh con mẹ cũng không có sữa nên đã phải cho con bú sữa bò, vì thế nên bây giờ con vừa ngu vừa có sừng……
===Trong giờ học “Giải phẫu sinh lý người”, một nữ sinh nọ mất trật tự nhiều lần. Ông giáo đã nhắc nhở nhưng không được, tức quá bèn quát: – Này em kia, tôi sẽ đuổi ra khỏi lớp nếu em không trả lời được câu hỏi sau đây: “Bộ phận nào trong cơ thể người lúc bé nhất và lúc to nhất có thể tích gấp bẩy lần”. Cô học trò suy nghĩ rồi đỏ mặt ấp úng không trả lời, chỉ cười “khi… khi” – Sao không trả lời đi còn cười gì? – “khi… khi” – …!!! – “khi… khi” – Thôi đủ rồi! Em hãy ra khỏi lớp ngay vì không thuộc bài. Hãy nghe đây: “Đó là phổi, khi ta hít vào và thở ra thể tích chênh nhau gấp bẩy lần. Còn cái “khi khi” của cô chỉ có ba lần thôi”!
7 Mẩu Chuyện Vui Về Dân Toán
1. Một nhà toán học và một anh kỹ sư tham gia một buổi nói chuyện về hình học trong không gian 13 chiều.Sau buổi nói chuyện, nhà toán học hỏi anh kỹ sư : “Anh cảm thấy thế nào ?”Anh kỹ sư trả lời : “Tôi không thể hiểu nổi làm sao anh có thể cảm nhận được hình ảnh trong không gian 13 chiều !”Nhà toán học trả lời : “Không khó lắm đâu. Tôi chỉ cần hình dung nó trong không gian N chiều bất kỳ rồi cho N = 13”. 2. Có 2 nguời bạn đang đi chơi trên khinh khí cầu (KKC), họ bị lạc hướng nên phải hạ thấp xuống để hỏi đường. Khi thấy một anh ở dưới, một người hỏi : “chúng tôi đang ở đâu đấy?”. Anh chàng dưới đất trả lời: “Các anh đang ở trên một cái KKC”. Người trên KKC hỏi tiếp: “Anh là dân Toán à?”. “Đúng rồi”.Nguời bạn kia ngạc nhiên hỏi: “Sao anh biết người ta là dân toán?”. Anh bạn này bảo: “Thì đấy, họ trả lời bao giờ cũng rất chính xác, nhưng lại không giúp được gì cả!”.
3. Một chủ doanh nghiệp đi về quê chơi cùng 1 người bạn là dân toán. Họ thấy một đàn bò rất lớn trên một đồng cỏ. Anh doanh nghiệp nói:” nhiều bò quá, tôi chưa bao giờ thấy nhiều thế này, có lẽ phải hàng nghìn con”. Anh bạn toán học trả lời : ” Đúng đấy, có cả thẩy 2428 con”. ”Trời, làm sao mà anh lại đếm được nhanh thế? anh chủ DN hỏi. Anh toán học trả lời:” À, tôi đếm tất cả chân rồi chia cho 4 là xong”.
Có một thầy giáo toán và một anh kỹ sư cùng tham gia một trò chơi. Họ được đưa vào một hội trường trống và được xếp đứng ở một đầu. Đầu kia xuất hiện một cô gái đẹp. Người chủ trò dặn: mỗi khi các anh nghe thấy một tiếng bíp thì được chạy về phía cô gái, nhưng chỉ được 1/2 quãng đường thôi.Sau đó có tiếng bíp phát ra, rồi tiếng nữa, tiếng nữa. Anh kỹ sư chạy dần về phía cô gái, còn anh toán thì vẫn ngồi. Người chủ trò hỏi anh toán: “Tại sao anh không chạy?”. “Bởi vì tôi biết trước là chẳng bao giờ đến được đích cả”, anh ta trả lời.Khi được hỏi, anh kỹ sư trả lời: Bởi vì tôi biết rằng, sau một số hữu hạn tiếng bíp, tối sẽ tiến được tới cô gái đó với khoảng cách đủ nhỏ…
6. Khi nhìn thấy một phương trình, nhà Cơ khí sẽ lập tức liên tưởng phương trình với thực tế, nhà Vật lý thì ngược lại, so sánh thực tế với phương trình này. Còn nhà Toán học thì … ngắm nhìn và nói: “rất đẹp”.
Một ngày kia, chủ trang trại cho gọi các nhà khoa học: nhà Cơ khí, nhà Vật lý học và nhà Toán học, và hỏi họ về cách rào quanh trang trại: dùng ít nhất số lượng rào chắn để rào xung quanh một khu có diện tích lớn nhất có thể được.Nhà Cơ khí thực hiện rào xung quanh một vòng tròn và tuyên bố rằng anh ta đã thiết kế được một cách có hiệu quả nhất.Nhà Vật lý thì thực hiện rào theo một đường dài, thẳng với giả thiết đặt ra: “Giả sử hàng rào của chúng ta là dài vô hạn…” và như thế ta sẽ rào được một nửa Trái đất. Tất nhiên, không còn cách nào lại có hiệu quả hơn thế – nhà Vật lý tuyên bố một cách rất tự tin. Nhà Toán học cười lớn. Anh ta xây dựng một hàng rào nhỏ xung quanh mình và nói: “Tôi đã chỉ ra một cách thực hiện tốt nhất, như thế tất cả phần diện tích trên Trái đất sẽ được rào trừ chỗ tôi đứng” .
Bạn đang xem bài viết Chuyện Vui Của Lính Vùng Biên Ải… trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!