Cập nhật thông tin chi tiết về Hạnh Phúc Tại Tâm Và 9 Bài Học Để Đời Mỗi Người Cần Phải Biết mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Hạnh phúc tại tâm và 9 bài học để đời mỗi người cần phải biết để trưởng thành hơn: Không để bản thân phụ thuộc vào người khác, học cách buông tay đúng lúc để sống an yên một đời
Cuộc đời hạnh phúc, an nhiên hay nhiều thị phi, sóng gió đều phụ thuộc cả vào bản thân bản. Cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều nếu bạn thức dậy mỗi ngày với một trái tim bao dung.
Vào một thời điểm nào đó, bạn sẽ đi nhiều nơi, gặp gỡ nhiều người để kiếm tìm cho mình niềm hạnh phúc mà bạn hằng mơ. Nhưng sự thật là… hạnh phúc bắt nguồn từ chính bạn. Đúng vậy, chính là bạn đó!
Nếu bạn thực sự hạnh phúc, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Cuộc sống sẽ bớt căng thẳng hơn, con người cũng sẽ bớt phiền toái đi, và những thứ khác cũng sẽ “dễ thở” hơn trước đó.
Nhưng cuộc sống không hề diễn ra như thế. Chúng ta cần phải hạnh phúc với chính bản thân mình trước, có như vậy hạnh phúc sẽ lan tỏa và truyền cảm hứng cho mọi người.
Nhưng để có thể trưởng thành, chúng ta cần tình yêu. Chúng ta cần yêu lấy bản thân và trao đi tình yêu cho mọi người. Và chúng ta xứng đáng nhận được tình yêu từ mọi người.
Một người sống hạnh phúc hay không là do tâm của mình quyết định – Hạnh phúc tại tâm
Người có trí tuệ xưa nay thường không sống “trong miệng” của người khác, cũng không sống “trong mắt” của người khác. Gặp nhau là duyên mà không gặp cũng là duyên, gặp lại là duyên mà biệt ly cũng là duyên. Trần thế mênh mông giữa đến và đi cho nên gặp hay không gặp cần gì phải đau khổ luyến lưu? Vậy bí quyết sống hạnh phúc vui vẻ là gì?
Bất luận bạn làm tổn thương ai thì xét về lâu về dài, đó đều là sẽ tự làm tổn thương đến mình. Có thể hiện giờ bạn sẽ không cảm nhận thấy được nhưng nó nhất định sẽ chuyển động ngược trở lại và quẩn quanh bên bạn. Phàm là bạn làm việc gì đối với người khác thì cũng là đối với mình, bạn khiến người khác trải qua điều gì thì sau này bạn nhất định sẽ trải qua điều đó. Phật giáo truyền giảng về nhân quả không phải để hù dọa con người mà chính là có ý muốn nhắc nhở, bảo ban con người. Đây là chân lý, cho dù bạn có tin hay không thì nó vẫn cứ tồn tại không cách nào bị mất đi.
Một ông lão nói với cháu trai của ông rằng: ” Trong thân thể mỗi người đều có hai con sói, chúng luôn tàn sát lẫn nhau. Một con sói đại biểu cho sự căm phẫn, ghen ghét, kiêu căng, sợ hãi và sự sỉ nhục. Con sói còn lại đại biểu cho sự ôn hòa, lương thiện, lòng biết ơn, niềm hy vọng, nụ cười và tình yêu. “
Cậu bé sốt ruột hỏi ông: ” Ông nội! Con sói nào mạnh hơn ạ?”
Ông lão trả lời: ” Con mà cháu nuôi nấng! Tâm của cháu hướng về phương nào thì chính là con đường tương lai của cháu! “
Đến với giáo lý nhà Phật không phải là để ký thác khi mất đi mà là để đối đãi đúng đắn với cuộc đời. Nhìn thấu sự “vô thường” của nhà Phật chúng ta sẽ nhận thấy rất nhiều điều mặc dù là tốt đẹp nhưng sẽ không bền vững lâu dài. Hay rất nhiều khi chúng ta rơi vào thống khổ tưởng như không thể chịu đựng được nữa nhưng rồi chúng lại qua đi nhanh chóng. Cho nên,”vô thường” là gợi ý tốt nhất cho cuộc đời. Nó khiến cho chúng ta ở trong hoàn cảnh biến đổi thất thường của cuộc đời mà có thể thăng hoa trí tuệ.
Bái lạy không phải chỉ là khom lưng cúi người xuống mà là buông bỏ ngạo mạn. Niệm Phật không phải là thể hiện ở số lượng thanh âm mà là thể hiện ở sự thanh tịnh của tâm địa. Chắp tay không phải chỉ là khép hai tay lại mà còn thể hiện sự cung kính. Thiền định không phải là ngồi lâu đến mức không dậy nổi mà là trong tâm không bị dao động bởi bên ngoài. Vui mừng không phải là ở khuôn mặt rạng rỡ mà là ở sự khoan khoái, dễ chịu trong lòng. Thanh tịnh không phải là ở sự vứt bỏ dục vọng mà là thể hiện ở tâm địa không mưu cầu cái lợi. Bố thí quyên tặng không phải chỉ là cho đi hết vật chất mà là chia sẻ tấm lòng yêu thương. Tín Phật không phải là học tập tri thức mà là thực hiện vô ngã.
Có những người khi ăn chỉ chuyên chọn những thứ mình yêu thích, ở cũng chọn chỗ mình yêu thích, kết giao bạn bè cũng chỉ chấp nhận người mình ưa thích… Vậy một khi gặp được điều mình không ưa thích sẽ không có cách nào tiếp nhận. Kỳ thực, ngoại cảnh không thể vĩnh viễn cho bạn sự sung sướng, hạnh phúc, chỉ có học được cách thích ứng được với cả điều mình không yêu thích thì mới vĩnh viễn có được niềm hạnh phúc!
Sống trên đời, không tranh giành chính là từ bi, không tranh cãi chính là trí tuệ, không nghe thấy chính là thanh tịnh, không nhìn chính là tự tại, không tham lam chính là bố thí, đoạn tuyệt ác chính là làm việc thiện, sửa đổi chính là sám hối, khiêm tốn chính là lễ Phật, tha thứ chính là giải thoát, thấy đủ chính là buông bỏ, lợi người chính là lợi mình.
hạnh phúc tại tâm mp3 hạnh phúc tại tâm đặng minh mai bài thơ hạnh phúc tại tâm hạnh phúc tại tâm đọc online hạnh phúc từ tâm hạnh phúc là gì
Review Sách Hạnh Phúc Tại Tâm Của Osho
Hạnh phúc là điều mà từ trong sâu thẳm con người luôn khao khát và đeo đuổi nó. Bạn theo đuổi quyền lực, tiền bạc, những cuộc vui tiệc tùng… tất cả những điều đó chỉ là sự phóng chiếu của nguyện ước sâu xa là được vui vẻ, được hạnh phúc mà thôi.
Đã là con người, ít nhất đã phải sống một cuộc đời trên trái đất ngày hôm nay đối với đa số nhân loại đã là một sự khổ đau. Cuộc sống nên là lễ hội, nên là bài thơ, nên là một chuyện tình. Nhưng bạn hãy nhìn lại cuộc sống của mình và những người xung quanh xem, tôi không dám nói là tất cả. Nhưng đối với số đông vẫn là một cuộc sống với biết bao lo toan, bề bộn, một cuộc sống mưu sinh hay phải tranh đấu không ngừng. Đặc biệt là trong xã hội hiện đại ngày hôm nay thì áp lực công việc, gia đình,…vv khiến cho con người ta ngày càng dễ bị stress.
Với lời lẽ đầy minh triết, sự mới lạ, những diễn giải cao siêu với những vấn đề mà có lẽ khi đọc bạn chưa bắt gặp bao giờ ở một cuốn sách khác. Bởi vì cuộc sống hiện nay, và không chỉ là trong xã hội ngày nay mà cả quá khứ nữa, con người dường như chưa bao giờ được hạnh phúc thật sự.
Vì hạnh phúc đích thực là sự vui vẻ, sự an lạc đến từ bên trong, chứ không phải những thứ phù phiếm bề ngoài đang được số đông tìm kiếm ở cái thế giới đầy tranh đấu. Có một câu nói trong sách rất gây ám ảnh trong cuốn sách là “Tiền bạc chỉ là ảo ảnh. Quyền lực cũng vậy. Chúng không phải là sự thật. Sự ngưỡng mộ chỉ là phù du. Tất cả chúng chỉ là những ước vọng hão huyền, những giấc mơ của loài người vốn nhiều đau khổ.”
Đức Phật từng nói “Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm”. Bạn dành cả đời để theo đuổi những khát khao, tham vọng về danh tiếng, quyền lực, vật chất, sự thừa nhận từ người khác,…vv Nhưng những điều đó chỉ là mang lại sự ảo tưởng về hạnh phúc mà thôi. Bởi vì hạnh phúc đích thực chỉ xuất hiện từ bên trong, nó mang hương vị của sự bình an, là sự chấp nhận và đắm mình trong hiện tại trong từng khoảnh khắc. Chứ không phải là mơ mộng, khát khao vào tương lai, hay chỉ mãi hoài tưởng vào quá khứ đã qua. Tương lai vốn chưa đến, quá khứ mãi là thứ bạn không thể tác động lên nữa, chỉ có hiện tại là thứ cần trân quý mà thôi.
Con người luôn sống trong đau khổ với những ảo tưởng sai lầm về tìm kiếm hạnh phúc ở bên ngoài
Chính vì cuộc sống của con người chưa bao giờ được nếm hương vị đích thực của hạnh phúc, nên con người luôn làm mình cảm thấy bận bịu để quên đi khổ đau, những cuộc vui, những chốn náo nhiệt mà không cho bạn thời gian nhìn vào chính mình, bạn tìm đến những gây say như rượu, bia để quên đi thực tại đang sống..
Trong cuốn sách “Hạnh phúc tại tâm” Osho đã nêu lên những vấn đề bản chất của thời đại rằng con người đang đeo đuổi những thứ tạm bợ, tràn ngập trong khổ vì những quan điểm sai lầm về hạnh phúc. Con người ngày càng đánh mất đi sự vui vẻ của mình, ngày nay nếu một người mà suốt ngày vui vẻ thì ắt hẳn anh ta phải có vấn đề nào đó, còn nếu người ta đau khổ thì đó là chuyện bình thường. Và nhiều người sẽ đồng cảm với anh ta.
Bạn hãy nhìn thực tại trong xã hội của chúng ta mà xem, từ đời sống không được trọn vẹn thật sự, nên từ phim ảnh, báo chí, những câu chuyện vẫn luôn ẩn chứa xung đột và nhiều khổ đau. Nếu như trong một trang mạng, nếu người ta đăng lên một câu chuyện hạnh phúc với gia đình, với người yêu thì chắc sẽ ít người tìm đọc, bởi vì trong sâu thẳm trong bạn đã có thành kiến: – Cái gì, anh (cô) đăng lên câu chuyện hạnh phúc ư, trong khi tôi đang đau khổ thế này ư. Mà hạnh phúc thì cứ giữ cho mình, đâu cần khoe mẽ lên thế chứ!
Bởi vậy nên trong xã hội hiện giờ, những việc làm tốt như giúp đỡ một người già, hay sống vui vẻ để làm một cái gì đó hay bên ai đó chẳng ai đoái hoài vì điều đó làm họ phải đối diện với thực tại là họ đang đau khổ sâu sắc bên trong. Nên những câu chuyện ngoại tình, mẹ chồng nàng dâu, và cả ngàn thứ làm ảnh hưởng lên tâm trí, thêu dệt thêm cho nỗi khổ của bạn vẫn luôn được đón nhận nhiệt tình. Và chính vì khổ đau vẫn hiện hữu trong đời sống của nhân loại nên mới phát sinh ra tôn giáo để xoa dịu như một liều thuốc an thần.
Với luận giải của mình, Osho cho rằng những hạnh phúc mà chịu ảnh hưởng của thế giới bên ngoài luôn không vững bền. “Hạnh phúc hóa thành bất hạnh: Đó là hai mặt của một vấn đề, như hai mặt của một đồng xu. Nếu bạn đang ở phía bên này, hẳn là mặt bên kia đang ẩn náu và chờ cơ hội để xuất hiện” Đây là một lời phát biểu ý nghĩa, cần được nghiền ngẫm bởi lẽ theo như quan điểm logic của bạn rằng nếu bạn hạnh phúc thì bạn không thể bất hạnh được và ngược lại. Nhưng hạnh phúc và bất hạnh lại không phải là đối lập với nhau, chúng song hành cùng nhau bổ trợ cho nhau. Cuộc sống vốn là nghịch lý, nó không tuân theo logic, nếu muốn hiểu thêm về những nghịch lý này các bạn hãy tìm hiểu thêm cuốn “Đạo ba kho báu” của ông.
Chắc hẳn bạn đã nghe rất nhiều từ những bậc hiền triết xa xưa, nói về vấn đề cuộc sống được tạo thành bởi hai thái cực đối lập là âm và dương. Khi cái gì lên đến đỉnh thì sẽ chuyển hóa thành cực đối lập, vì do có hạnh phúc nên mới có khổ đau, cũng vì có khổ đau mà làm cho hạnh phúc thêm sâu sắc. Nếu một người từ nhỏ đã sống trong nhua lụa, nếu như họ ăn những món sơn hào hải vị, sẽ chẳng có cảm giác thích thú hay hài lòng gì mấy, thậm chí xem đó là điều hoàn toàn bình thường. Nhưng nếu một kẻ ăn mày thôi, đã mấy ngày không có gì, chỉ vài ổ bánh mì thôi, nó đem đến niềm sung sướng, vị ngon thích thú cho kẻ ấy.
Bạn yêu một người đàn bà, bạn đang hạnh phúc trong đam mê của mình với người đó. Nhưng lúc đó đau khổ lại ẩn tàng sâu bên trong, bởi lúc này bạn lại bắt đầu lo sợ người đó sẽ bỏ bạn đi, bởi tình yêu là thứ không thể sở hữu được, bông hoa kia nếu bị nhổ lên sẽ chỉ là bông hoa chết. Bởi vậy bạn tìm cách kiểm soát người kia, bạn luôn lo lắng hay căng thẳng, vui buồn thất thường theo hoàn cảnh, và chính nỗi lo sợ đó của tâm trí bạn, chính sự kiểm soát đó càng khiến cho việc chia tay xảy ra dần trở thành hiện thực hơn. Lúc đó bạn lại đau khổ, cuộc sống là chu kỳ nối tiếp, là một dòng chảy, nên mỗi khi bạn hạnh phúc thì đau khổ luôn rình rập ở đó, nó sẽ xảy ra bất cứ lúc nào, nó chẳng kể đến bạn là ai, có địa vị như thế nào. Dù là thủ tướng hay một kẻ lang thang cũng chẳng có gì khác biệt.
Hạnh phúc là ở bên trong và mỗi người phải tự chịu trách nhiệm về chính hạnh phúc của mình
Cuốn sách của Osho đã chỉ ra một điều rất cơ bản mà nhiều người vẫn còn mơ hồ rằng chỉ có hạnh phúc bên trong, hạnh phúc nội tại của tâm thức là vững bền. Bởi hạnh phúc là chất liệu của vũ trụ, là trạng thái tự nhiên của con người, nó không có nguyên do. Bởi vì là không có nguyên do nên nó sẽ là vĩnh hằng, sẽ không chịu sự chi phối của ngoại cảnh. Hạnh phúc của bạn là gì khi ai đó khen bạn một câu thì bạn sẽ vui sướng còn nếu bị chê bai, đả kích thì tâm trạng ngày hôm đó của bạn sẽ xấu đi thấy rõ. Bạn chỉ cần buông bỏ đi những nỗi khổ đang đè nặng lên vai thì hạnh phúc sẽ tự dường hiện hữu, nó giống dòng suối đã có sẵn, chỉ việc bỏ đi những tảng đá chắn đường mà thôi. Suối sẽ chảy và bạn sẽ được sống trong niềm an lạc thực sự.
Và mỗi người phải tự chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của chính mình, chứ không phải là ai khác, hay xã hội, hay tại vì người yêu bỏ đi hay bị nguời khác phỉ báng mà bạn đau khổ “Một khi cứ khăng khăng nghĩ rằng người khác đã làm cho mình đau khổ thì chúng ta đã đánh mất tự do của chính mình. Trích Hạnh phúc tại tâm”
Có một điều được Osho nêu ra rất rõ là, khi một người đang đau khổ muốn mang lại hạnh phúc cho người khác là điều không thể. Bởi vì họ chỉ có thể cho cái mà họ có, một người vợ đang đau khổ thì sẽ chỉ gieo đau khổ lên cho người chồng mà thôi, một người mẹ đang đau khổ khó mà khiến con mình hạnh phúc mặc dù bà rất yêu thương và mong muốn điều tốt cho nó. Và khi hai người khổ gặp nhau thì nỗi khổ như được nhân đôi lên. Đó chính là điều đang xảy ra ở nhiều cặp đôi, bởi họ nghĩ người kia có thể xua tan đau khổ cho mình, nhưng chính đối phương cũng chẳng có được hạnh phúc và họ cũng hy vọng điều ấy từ bạn.
Đối với Osho thì bởi vì hạnh phúc nên con người mới có tự do:
“Bạn không có cách nào điều khiển một người đang tràn trề niềm vui sống; nhưng bạn có thể tác động đến một người đang đau khổ. Người sống an lạc là người được giải thoát. An lạc đồng nghĩa với tự do. Khi bạn cảm nhận niềm vui một cách sâu sắc, bạn không thể bị nô lệ bởi bất kì điều gì” Một người hạnh phúc sẽ chỉ đi theo những ước vọng mang đến cho mình niềm vui và bình an. Họ sẽ khó lòng mà tuân lệnh của ai nếu điều đó trái với lương tâm hay khiến họ phải đau khổ cho dù đó là cấp trên hay người yêu đi chăng nữa.
Nhưng bạn có nhận thấy không, hãy quan sát cuộc sống, những người đang đau khổ rất dễ sai khiến họ làm việc gì dại dột. Một kẻ thất tình, đang nốc rượu chỉ cần khích tượng một tí hắn sẽ sẵn sàng đánh nhau hay gây gỗ với bất kì ai, một cô gái đang đau khổ sẽ dễ dàng ngã vào vòng tay của một ai đó quan tâm mà bất kể người đó là tốt hay xấu, có phù hợp với mình không.
Hạnh phúc nên được là chính mình, là sự trải nghiệm con đường của cá nhân chứ không phải là điên cuồng chạy theo những ham muốn số đông của xã hội như huyền thoại quyền anh Muhammad Ali từng phát biểu “Tôi biết tôi đang đi đâu và tôi biết sự thật. Tôi biết rằng tôi chẳng cần phải trở thành bất cứ ai mà người ta muốn. Tôi có quyền tự do trở thành bất cứ ai theo ý tôi”
Hạnh phúc tại tâm là cuốn sách với những chỉ dẫn, con đường để khơi gợi lên trong bạn niềm khát khao, những thoáng nhìn về hạnh phúc đích thực
Với những lập luận chặt chẽ, am hiểu sâu sắc mọi vấn đề của đời sống, cũng như sự từ bi vô bờ bến của mình. Qua cuốn sách này Osho sẽ đưa chúng ta đi từ những ngạc nhiên này đến những ngạc nhiên khác. Vì có biết bao điều vẫn hằng xảy ra trong cuộc sống mà chúng ta không để ý đến, biết bao điều đơn giản dễ dàng để hạnh phúc xảy ra mà con người vẫn luôn bám chấp lấy đau khổ của mình.
Trong cuốn sách, nhiều lúc chỉ có một vài dòng thôi mà khiến bạn phải ngừng lại để nghiền ngẫm và rút ra bao giá trị cho mình. Bạn không cần phải hiểu chúng theo logic cặn kẽ, bạn chỉ nên có một cái “cảm”, cùng với đó là sự đối chiếu với cuộc sống của chính mình để nhìn nhận những điều mà Osho đã đề cập đến đúng với cuộc sống của bản thân như thế nào. Hãy sống với nó, hãy để những lời lẽ, nội dung thấm sâu vào tận bản thể bạn, nếu trong thời gian dài đọc sách của Osho bạn sẽ không còn là con người cũ của trước kia nữa.
Bởi vì sách Osho là ẩn chứa sự nghịch lý, sự mâu thuẫn, chúng hỗ trợ lẫn nhau. Nên nếu bạn yêu và hiểu được ông, bạn sẽ có thể tìm trong đó mọi thứ mà mình cần.
Nhiều lúc khi đã đọc nhiều khiến bạn có vẻ mất nhận biết hay một sự ý thức cần thiết thì Osho sẽ đưa ra một câu chuyện hài hước nhưng có ngụ ý sâu sắc, để giúp bạn tỉnh táo và thư giãn hơn. Chính vì là người đã vượt ra ngoài tâm trí, đã tự biết mình nên ông hoàn toàn hiểu bạn, hiểu những nỗi lo, những suy nghĩ,…vv nên với sự từ bi của mình, với những lời lẽ hùng biện lại giàu cảm xúc bay bổng, những nội dung rất sâu sắc sẽ thấm dần vào bạn.
Sách Osho ông phải là mì ăn liền, bạn không thể áp dụng những kĩ năng đọc nhanh, hay đọc để lấy tri thức, nó cần giống như uống trà phải thưởng thức vị của nó, phải để nó biến đổi bạn từ tận gốc rễ. Bạn phải có thái độ vô tư, tin cậy gạt bỏ mọi thành kiến cố chấp của mình từ trước tới nay, vì những lời lẽ của Osho nhiều lúc là sự nghịch lý, sự mới lạ chưa bao giờ có, sự huyền bí, mông lung. Nó logic mà nhiều lúc lại phi logic đến kì lạ. Nhiều câu nói trong cuốn sách, chỉ một hai dòng nhưng nó có giá trị mênh mông khó có thể đo lường.
“Hạnh phúc tại tâm” của Osho không những có ma lực hùng biện, tính triết lý cao mà còn đan xen những câu văn bay bổng, như đưa ta vào một chốn xa xăm nào đó đầy huyền bí và mộng mơ. Vấn đề được ông nêu ra trong cuốn sách là hạnh phúc nên là sự trưởng thành, giá trị nội tâm bên trong. Con người phải buông bỏ những ước vọng hão huyền của mình, mà sống với hiện tại, với cuộc sống giản đơn mà mình đang có. Càng sống trong khổ đau nhiều, thì con người ta càng tìm kiếm quyền lực, tiền bạc vật chất nhiều, để rồi sau nhiều năm bươn chải, lăn lộn để khi có được bạn lại cảm thấy trống rỗng, vô nghĩa và không có được sự hài lòng thật sự.
Điều đó có vẻ như là vô lý, bởi vì khi đã đạt được những mong ước của mình, thì bạn phải hạnh phúc chứ. Nhưng ban đầu, bạn đã bất chấp tất cả, dùng mọi thủ đoạn để đạt mục đích, bạn hy sinh tình yêu, bạn hy sinh sở thích, hy sinh cả thời gian bên gia đình, hy sinh cả lợi ích của người khác để đạt được tham vọng, tham vọng của bản ngã. Bạn đã đánh mất bản thân mình, bạn cũng không đi theo mong ước thực sự của mình, bạn chỉ đơn giản chạy theo số đông, những tham vọng của người khác nhồi sọ vào đầu bạn.
Hãy đi theo tiếng gọi hạnh phúc của chính mình vì chỉ bạn là người biết mình muốn gì
Tính cá nhân là vô cùng quan trọng!!!
Như Osho đã nói trong cuốn sách rằng“Trở thành kiểu người mà bạn không muốn, sống với người mà bạn không thích, làm những điều mà bạn chán ghét, đó là nền tảng của mọi nỗi khổ của con người” và có vẻ như rất nhiều người dính mắc phải cả ba điều này. Vì để tồn tại để mưu sinh, tranh đấu để thăng tiến hay kinh doanh trong xã hội này mà bạn đã bất chấp tất cả, bạn khoác lên mình những mặt nạ, nụ cười, nước mắt của bạn nhiều lúc chỉ là xã giao, không có sự đích thực. Bạn đã đánh mất đi bản thân mình, bạn chạy theo những tham vọng, những mục đích mà xã hội áp đặt lên.
Xã hội bảo bạn phải thành công, phải đạt được sự kính trọng, chức vị, phải có tài năng vượt trội xếp thứ nhất thì bạn mới hạnh phúc và vui vẻ được. Còn tình yêu, còn những sở thích viển vông như thơ ca, âm nhạc hay những việc làm khác mà không đem lại giá trị thực dụng về kinh tế chỉ là viển vông, là chỉ có kẻ hâm mới đi làm những điều rảnh rỗi đó. Cha mẹ luôn muốn con cái đứng đầu lớp, muốn chúng ganh đua với bạn bè, muốn áp đặt mơ ước của mình không thực hiện được lên chúng.
Từ nhỏ chính là nền tảng gia đình đã không cho con người tự do, từ những thứ lớn lao như ước mơ cho đến những thứ nhỏ bé như sở thích hay tìm một niềm vui. Con người cảm thấy chán chường, vô nghĩa lý, mệt mỏi buông đời vì lẽ ra người là họa sĩ lại ngồi trong văn phòng xếp hồ sơ, làm kế toán. Kẻ đáng là nhà huyền môn lại đi làm bác sĩ,…vv để tự do làm những điều mình thích trong cái thế giới này dường như là một điều gì đó xa vời với nhiều người.
Những thứ đem lại sự hài lòng cho con người là vô lý, nó không thực dụng được giống như tiền bạc, hay quyền lực. Tiền của bạn là của bạn, nó không bao giờ rời bỏ bạn giống tình yêu, nó không thể sỡ hữu được. Tình yêu là mong manh, hạnh phúc là mong manh, nó giống nụ hồng kia lúc sớm nay còn tươi nở dưới ánh dương thì ngày mai có thể đã héo tàn. Chỉ có hoa nhựa mới tồn tại mãi mà thôi. Cũng chính vì nhận ra bản chất vô thường và phù du này mà Đức Phật có trong tay tất cả lại từ bỏ địa vị thái tử để lên đường tìm kiếm chân lý.
Với hạnh phúc cũng vậy, hạnh phúc là điều mang tính nữ tính, bởi lẽ bạn không thể tóm lấy nó, sở hữu nó giống như sở hữu tiền bạc hay vật chất. Cuộc sống vốn luôn thay đổi, nên bạn không thể chiếm đoạt hay níu giữ nó, chính điều đó là nguyên nhân chủ yếu gây ra thất vọng sâu sắc. Như Phật định nghĩa “Cuộc đời là khổ, vô ngã, vô thường và bất toại nguyện”
Con người ta không có đủ thời gian dành cho chính mình, cho những sở thích hay thưởng thức vẻ đẹp của cuộc sống. Không trân trọng những gì mình đang có,, hạnh phúc là những gì đang sắp tuột khỏi tầm tay!
Hạnh phúc là ở đây và bây giờ, là chấp nhận hiện tại
Bạn càng nhiều tham vọng, càng đeo đuổi nó thì nó càng chạy trốn khỏi bạn bởi vì “Nếu bạn cố tìm kiếm hạnh phúc, bạn sẽ không bao giờ đạt được. Hạnh phúc là điều gì đó đang thực hiện. Nó không phải là kết quả của một sự theo đuổi nào cả – Trích Hạnh phúc tại tâm”.
Điều này thật ý nghĩa vì con người chúng ta, ít ra đối với phần đông là vậy luôn tham vọng, chẳng thể hài lòng đối với những gì mình có. Bạn có chiếc xe máy bạn lại mơ ước chiếc ô tô, rồi khi có được nó bạn lại đặt ra mục tiêu lớn hơn, từ tài khoản ngân hàng một tỷ lên 10 tỷ, rồi nó cứ phát triển theo tham vọng của bạn.
Đường chân trời vẫn cứ mãi ở phía trước, con người hối hả chạy theo một cách gấp vội, chẳng có thời gian dừng lại ngắm một cành hoa hay một buổi tối đi dạo với gia đình, những điều gần gũi, những gì đang có thường bị xem nhẹ. Cỏ luôn xanh hơn ở phía bên kia bờ rào, bạn đang chẳng sống chút nào mà đúng hơn là tham vọng của bạn đang sống, tâm trí bạn luôn mơ về ngày mai, hoặc nghĩ lại quá khứ.
Hãy quan sát và để ý xem có biết bao nhiêu người giàu có mà vẫn khổ đau và dường như có một điều là tỷ lệ ly hôn hay tan vỡ của những gia đình giàu có thường cao hơn so với những người bình thường. Chúng ta cứ luôn thờ ơ với hiện tại, luôn bỏ qua những thứ xung quanh để đeo đuổi những gì chưa có, cứ phóng chiếu mãi cuộc sống về ngày mai.
Nhưng đó chỉ là sự vô minh của con người mà thôi, Đức Phật từng nói về điều này “Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì anh hiểu nó quá ít, anh không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi anh hiểu sâu sắc, anh sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của anh.” Cũng chính vì điều đó mà khi không có được thì ta đau khổ, khi có được rồi thì ta lại vỡ mộng, rồi để chạy trốn thực tại ta lại đeo đuổi tiếp những điều mới khác mà ta chưa có trong tay.
Nếu bạn nghĩ về ngày mai sẽ hạnh phúc vậy thì ngày đó nó sẽ không bao giờ đến. Giống như người lớn thường bảo trẻ con nếu chúng thích ăn kẹo rằng “Hãy gắng học, rồi mai này lớn lên con sẽ ăn bao nhiêu tùy thích” nhưng vào thời điểm chúng lớn lên thì chúng đã không còn hứng thú với nó nữa rồi. Cuộc sống là sự biến đổi không ngừng, mỗi khoảnh khắc có ý nghĩa riêng của nó bởi “Không ai có thể tắm hai lần trên cùng một dòng sông – Heraclitus”
“Tâm trí không bao giờ để cho chúng ta hạnh phúc. Bất kể điều kiện thế nào. Tâm trí luôn phát hiện ra được điều gì đó khiến nó không được hài lòng. Nói cách khác: Tâm trí là một cơ chế tạo ra sự bất mãn, Toàn bộ chức năng của nó là gây ra nỗi bất mãn. Nếu thoát được những nghĩ ngợi quấn quanh trong tâm trí, ta sẽ bất ngờ sống trong hạnh phúc – chẳng vì bất cứ lý do nào cả.
Khi đó hạnh phúc tự nhiên mà có, như hơi thở. Chỉ đơn giản bạn đang thở thôi. Khi có ý thức, khi vô thức, khi tỉnh, khi ngủ, bạn vẫn thở. Hạnh phúc chính xác là như thế.” Trích Hạnh Phúc Tại Tâm Osho
Những đoạn văn trên cần được hiểu sâu sắc, ví dụ một người đàn bà khi bắt gặp ông hàng xóm đi chiếc xe sang trọng thì tham vọng sẽ nổi lên. Họ sẽ về nhà và áp đặt cái tham vọng đó lên cho ông chồng, sẽ khiến cho anh ta phải tìm cách để có được chiếc xe như vậy. Hoặc như một bậc cha mẹ, vì luôn muốn con mình đứng top đầu của lớp mà ép đứa trẻ phải liên tục học tập, không có thời gian vui chơi, hay tuổi thơ của mình. Nhưng những đứa trẻ không có tuổi thơ thì sẽ chẳng làm được điều gì vĩ đại cho mai sau cả.
“Người tham vọng là kẻ au khổ nhất thế giới. Thế mà chúng ta dạy dỗ trẻ em rằng: – Phải xếp thứ nhất, phải ứng ầu, chỉ như thế con mới hạnh phúc”. (Trích hạnh phúc tại tâm Osho)
Liều thuốc cho căn bệnh đau khổ của nhân loại
Bởi vì cuộc sống này là vô thường, và nó không thay đổi để phù hợp với suy nghĩ hay mong muốn của bạn, bạn đang cố lội ngược dòng nên bạn đau khổ. Osho đề cập đến giải pháp là cần tìm hạnh phúc ở bên trong chính mình. Giống như lời Phật dạy “Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ”
Trong cuộc sống bon chen, ồn ã ngày nay, để được bình yên, để tìm về với chính mình là điều vô cùng khó khăn, sử dụng ý chí là điều bất khả. Osho đã đưa ra một phương pháp là lối thoát duy nhất cho loài người chính là thiền định. Thiền định nên là tinh hoa của mọi tôn giáo. Thiền định cần được phổ cập cho nhân loại chứ không chỉ để dành cho một số ít người… Đó là liều thuốc để chữa bệnh, bởi vì hầu hết nhân loại đều là loạn thần kinh, chỉ ở những mức độ khác nhau mà thôi.
Theo định nghĩa của ông viết trong cuốn sách thì “Thiền định đơn thuần chỉ là những khoảnh khắc bạn rời bỏ tâm trí, trượt ra khỏi tâm trí. Bạn có mặt trong hiện thực, hiện thực như nó vốn là”; “Chỉ cần 1% nhân loại thiền định thì chiến tranh sẽ biến mất. Đó là con đường duy nhất”
Nếu bạn đọc sách của Osho nhiều, thì những nhân sinh quan, những quan điểm về cuộc đời, về mọi thứ trong cuộc sống của bạn sẽ thay đổi. Bạn sẽ không là con người cũ nữa, bạn sẽ có đôi cánh tự do để thoát khỏi những quan niệm giả tạo mà xã hội hay gia đình áp đặt lên. Vì chỉ có bạn mới có thể biết mình muốn gì, hãy xem, mỗi đứa trẻ sinh ra là một thiên thần, trẻ con luôn vui vẻ, luôn tràn đầy năng lượng, chúng hạnh phúc và mất hút vào những điều giản đơn như cánh bướm bay qua, hay một viên sỏi đẹp. Nhưng càng lớn lên con người càng đánh mất niềm vui, sự hồn nhiên, con người thật của mình, chỉ là bộ mặt giả tạo với bao đau khổ được chôn giấu.
Ngày nay những giáo lý của những vị thầy xa xưa đã dần trở nên khó có tiếp nhận đối với tâm trí con người hiện đại. Những tôn giáo cũng dần bị biến chất đi. Con người cần có những vị phật mới để dẫn đường, một vị phật mà giống như Osho đã nói là Zorba Phật. Vừa có sự tĩnh lặng như của Phật Thích Ca Mầu Ni lại có thể hưởng thụ vẻ đẹp và niềm vui với cuộc sống thế tục. Sống trong thế giới nhưng không bị ảnh hưởng bởi thế giới.
Với chiều sâu tâm linh của một bậc thầy đã chứng ngộ, với sự hiểu biết toàn diện về mọi thứ trong đời sống, với cuốn sách của mình Osho sẽ thay đổi bạn vào những chân trời mới lạ. Những câu chuyện dí dỏm, những câu văn mang tính triết lý sâu sắc và sự nổi loạn vốn của mình Osho sẽ phơi bài cho bạn những vấn đề trong cuộc sống của mình, rất thực rất gần gũi, những vấn đề mà đã được che đậy vì nhiều lý do. Hạnh phúc vốn luôn đơn giản và dễ dàng, chỉ có con người vốn luôn làm nó thành phức tạp, con người là bậc thầy trong việc tự tạo ra những đau khổ cho chính mình.
“Hạnh phúc tại tâm” sẽ khơi dậy trong bạn khao khát tìm về hạnh phúc thực sự của mỗi con người. Là sự bình an, là niềm vui đơn giản mà không cần phải bon chen, tranh đoạt với người khác. Hạnh phúc là cần hài lòng với hiện tại, hạnh phúc là con đường không phải là mục đích, Osho cho rằng chính tâm trí của con người với nhiều mâu thuẫn, chia chẻ là nguyên nhân khiến cho họ luôn khổ đau. Con người ta chỉ có thể hạnh phúc khi họ sống có ý thức trong hiện tại, bởi vì “Hạnh phúc không bao giờ đến với người không tự biết mình”.
Điều đặc biệt khiến cho Osho khác với những vị thầy của quá khứ là ngoài những vấn đề về tâm linh, làm sao để bạn có thể “tỉnh thức”. Thì nhiều lúc ông cũng rất hay nói về những vấn đề cốt lõi của thời đại, của cuộc sống của mỗi người. Bởi vì khi bạn còn phải lo toan biết bao vấn đề, khi bạn còn phải vật lộn với cuộc sống, bạn còn chìm trong khổ đau thì sẽ thật khó mà quan tâm đến những vấn đề cao siêu như tâm linh, giác ngộ. “Những người chứng ngộ như Osho là những người vượt lên thời đại của mình. Bây giờ rất nhiều người trẻ tuổi đang đọc những tác phẩm của ông, đây là điều rất đáng mừng. (K.R.Naryanan, cựu tổng thống Ấn Độ)”
Những lời lẽ, những câu chuyện mà ông đưa ra luôn mới lạ bất ngờ, đối với ngay cả những người giàu trí tưởng tượng nhất. Bởi vì những cuốn sách của ông là được ghi lại từ những bài nói ngẫu hứng không có chuẩn bị của ông, một con người mà đã vượt lên trên tâm trí. Không còn bị ràng buộc bởi quá khứ, hay tri thức tích lũy nữa, nó luôn đến từ thượng đế, từ những điều chưa biết.
Cũng chính vì vậy mà sẽ đôi lúc bạn cảm giác là ngôn ngữ của ông nhiều lúc là không nhất quán, mặc dù ở dưới sâu vẫn có một sự hài hòa nhất quán nào đó. Những cuốn sách của ông đã góp phần to lớn để chuyển hóa tâm thức cho con người thời hiện đại, là ánh sáng chỉ đường cho những ai đang đi tìm kiếm hạnh phúc, tình yêu hay là chân lý trong cuộc đời nhiều sóng gió này.
Cá tính nhưng không hòa đồng, đẹp gái nhưng dễ gây mất lòng
Hạnh Phúc Người Công Giáo
Tôi sung sướng được làm người Công giáo Tiếng chuông lành đã ru ẵm hồn tôiNhư ngày xưa khi mới bước vào đời
Khi thù ghét bốc lên cao ngùn ngụtChung quanh tôi thì ý đẹp yêu thươngTỏa mùi thơm như vạn đóa hoa hườngVà mát mẻ như trời sương mùa hạ.
Lòng mến Chúa làm tan đi tất cảNhững đau thương, tê tái, những bất công,Những cuồng say mê đắm, những bão dôngĐang gầm thét trên biển trần điên đảo.
Tôi sung sướng được làm người Công giáoGặp tử sinh tôi hiểu rõ vì đâu,Nhìn trời xanh lồng lộng ở trên đầuTôi biết có một bàn tay điều khiển.
Nhìn nắng sớm mấy chiều biến hiệnĐoàn cò bay ngoài mặt biển bao laCánh đồng quê tươi tốt điểm ngàn hoaDòng suối lượn như lụa trời mới dệt.
Tôi biết có một Tấm Lòng tha thiếtYêu loài người muôn thuở muôn nơiỞ đâu xa không có ánh mặt trờiVẫn có cả Tấm Lòng kia tuyệt hảo.
Tôi sung sướng được làm người Công giáoĐưa cuộc đời ra khỏi chốn bùn nhơTâm hồn tôi là một chiếc bàn thờNơi Chúa ngự giữa loài người con cái.
Những khi lòng cực khổ, xót xa quằn quạiNước mắt sầu tuôn xuống tựa mưa rơi.Tôi vẫn nhìn thấy một nụ cười tươiMột khóe mắt nâng đỡ tôi đứng dậyDắt tôi bước tới miền quê xa ấyLà Thiên đường ai cũng ước cũng mongDù bàn chân rách nát máu đỏ ròngTôi vẫn thấy êm như người đi dạo.
Tôi sung sướng được làm người Công giáoSống trong tàu Giáo Hội giữa đêm sâu,Khắp mười phương đâu cũng có bạn sầu Đâu cũng có bóng thánh đường quen thuộc,Có lễ sáng, chầu chiều, tháng hoa, cuộc rước,Có đức tin ngời chói ngọc kim cươngCó bí tích Thánh Thể suối tình thươngCó bản nhạc Te Deum hùng dũngCó những khuôn mặt thoạt nhìn đã nghe ấm cúngLuồn qua da thịt thấu tim gan.
Có những người tu sĩ quý hơn vàngHy sinh cả cuộc đời vì nghĩa lớnCó những tâm hồn không vương tí bợnThơm nhân đức và sáng đẹp hơn trăngCó những khối óc không mấy kẻ sánh bằngTìm đến Chúa sau những ngày dông bão.
Tôi sung sướng được làm người Công giáoThả hồn bay theo tiếng hát lời kinhNhớ những mùa thu đất nước thanh bìnhNgười lớp lớp đi lễ mừng các ThánhHay sột soạt giữa đêm đông sương lạnhNhững áo quần hớn hở đón NoelNhững bà già mang tràng chuỗi nhánh đenCười nhoẻn miệng như những o con gái.
Lá cờ vàng trắng đưa tay yêu vẫy mãiTrên cột cờ ngốt gió cạnh lầu chuôngNhững chiếc băng duyên dáng vắt qua đườngNhững bái hạ nến hoa lừng trước ngõMùi hương trầm bay phảng phất theo gióTiếng pháo rền theo nhịp trống chiêng đưaĐiệu kinh cầu một bên xướng, bên thưaNhư ràng rịt những tâm hồn tham dự.
Giọng học bổn bay khắp làng khắp xứKhi Mùa Chay về ấm nắng tình thươngTrên lưng trâu cúi liếm cỏ bên đườngVẫn nghe đọc Năm sự mừng kính Mẹ.
Trong xà lim vẫn có người se sẽHát Salve[*] cho vơi bớt đắng cayCô hàng rau khiêng gánh cải chất đầyNơi cổ áo Thánh Giá vàng lấp lánhTrên vầng trán sáng tươi và đạo hạnhMột dấu gì của Chúa đã in sâuHai bà lương giữa chợ bảo thầm nhau:“Cô nói thật bởi vì cô có đạo”.
Tôi sung sướng được làm người Công giáoThả hồn thơ bay quá cõi trăng sao,Vì, bạn ơi, trong say mến dạt dàoTôi hôn Chúa, Chúa hôn tôi nhiều bữa.
Vì ngòi bút mực nước mắt đã ứaViết yêu thương bên cạnh tiếng đau thươngVì chân đi trăm nẻo bước trăm đườngMà không thấy đường nào bằng đường ta, bạn ạ.
Ôi! Công giáo, Vatican, La MãNhững danh từ quý đẹp biết bao nhiêu!Tôi muốn biên lên mặt giấy rất nhiềuVà nhai nuốt cho hòa vào máu thịt.
Lm F.X. Võ Thanh Tâm, Có một vườn thơ đạo, tập 2, trang 292.
[*] Salve: Từ Salve có nghĩa là hát khen, ca ngợi. Từ bài hát Salve Regina – Ca ngợi Nữ Vương.
[Hình Đức giáo hoàng chào thăm các tin hữu trong cuộc viếng thăm của người tại Hoa Kì]
1001 Bài Thơ Buông Bỏ Để An Lạc &Amp; Hạnh Phúc Trong Cuộc Sống
Cái nặng nề nhất mà khiến ta lao tâm tổn sức không phải là một vật nặng đè trên vai, vì như thế thật đơn giản, ta chỉ việc vứt bỏ đi là xong. Mà cái nặng nề ấy chính là tư tưởng, là sự nuối tiếc, là ham muốn, là sự theo đuổi…nhưng ta không đạt được, vậy nên ta trở nên buồn tủi, đau khổ và thậm chí là tuyệt vọng nữa.
BUÔNG… là cách tốt nhất để ta tránh xa những cám dỗ, những ưu phiền, nuối tiếc và thậm chí là cả sự thù hận nữa. Có như vậy ta mới hướng đến được những điều tốt đẹp hơn, tâm an lạc hơn, thư thái hơn và đương nhiên cũng sẽ hạnh phúc hơn.
BUÔNG…là cả một sự quyết tâm và nghị lực chứ không hề đơn giản, thế nhưng khi bạn đã BUÔNG được, trút bỏ được gánh nặng trong lòng, bạn sẽ cảm thấy thật thoải mái, nhẹ nhàng biết bao, lúc đó có lẽ bạn còn nghĩ rằng: “Đời người sống được bao nhiêu, vậy thì tại sao ta cứ phải tự buộc mình, tự làm khổ chính mình”.
Quả đúng vậy đó, khi bạn BUÔNG, bạn sẽ thấy cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp lắm, nhiều ý nghĩa lắm. Thế nên BUÔNG không chỉ là một phương thuốc mà còn là một nghệ thuật sống nữa đó bạn à!
BÀI THƠ: BUÔNG
Thơ: Trần Quế Lâm
Ta thở nhẹ tâm hòa trí rỗng Những loạn cuồng vọng động trôi xa Thấy vui khi ngắm trăng tà Thẩn thơ bên cánh hoa sao dịu dàng.
Truy nguyên lý ẩn tàng sâu sắc Chữ nhàn thôi trong mắt người xưa Thì ra tri túc cũng vừa Lao tâm nhọc trí sớm trưa làm gì.
Hãy rũ bõ đeo chi huyễn cảnh Giữ trong tâm để lãnh sầu thương Buông đi tất cả bên đường Cho thân thông thoáng hết vương bụi trần.
Cầu cho được dự phần siêu thoát Chút hòa quang mong toát lên đầu Vậy là mơ mộng quá sâu Chỉ cần bình ổn quên câu lụy phiền.
BÀI THƠ: AN VUI
Thơ: Nghiêm Trần Minh
Chốn dương thế lụy phiền chẳng dứt, Nơi cõi lòng buồn thực cho ra. Nhìn đời không nỗi xót xa, Nhẹ nhàng thư thái đời ta yên bình.
Nhìn cảnh đẹp bình minh mỗi sáng, Xem lại mình suốt quãng đời qua, Gió sương, cay đắng, mặn mà,… Đã từng nếm đủ thật là điều hay.
Nay tuổi lớn tháng ngày quý báu, Dẫn dắt nhiều con cháu theo gương. Chữ nhân, chữ nghĩa, tình thương, Câu ca, thi họa muôn phương kế thừa.
Câu tri túc người xưa đã dạy, Biết đủ rồi mới thấy nhàn an. Thân mình tâm rộng thênh thang, Hòa theo thiên lý dặm tràng thảnh thơi.
BÀI THƠ: RŨ BỎ
Thơ: Phạm Thành
Nên rũ bỏ những gì quá khứ Có việc gì phải giữ trong tâm Chớ nên đau khổ âm thầm Nếu mà cốt nhục tình thâm đã đành
Trong cuộc sống cạnh tranh có lúc Cũng có khi được khúc nhạc vui Đôi lần cay đắng ngọt bùi Cũng không tránh được buồn xui não nề
Thời còn trẻ say mê tình ái Đến bây giờ để lại điều chi Nào ai níu kéo làm gì Mà sao lòng dạ lâm ly muộn phiền
Giờ thì những đảo điên bỏ hết Cho cuộc đời giống hệt như tiên Bon chen cũng chẳng vì tiền Thả lòng thi phú thiên nhiên an lành.
Ta buông thả những gì còn sót lại Nơi tâm hồn quằn quại suốt bao năm Cứ cho qua chuyện quá khứ lỗi lầm Để những giọt mưa dầm thôi lã chã
Thời gian trôi sẽ mang đi tất cả Nỗi u hoài trong dạ bấy lâu nay Tìm cho mình một lối rẽ ngày mai Chớ nghĩ suy những gì không tồn tại
Buông hết đi đừng ngập ngừng e ngại Đời của mình chứ nào phải của ai Trái đất tròn rồi mỗi thứ đổi thay Nếu mệt mỏi hãy buông tay người ạ
Cuộc đời người ai không từng vấp ngã Có giận hờn buồn bã được gì đâu Sao mãi hoài ôm ấp một niềm đau Buông thả đi bắt đầu thay kết thúc
Vững vàng lên đừng bao giờ ngã gục Nếu đủ rồi đến lúc phải buông thôi.
THƠ BUÔNG BỎ
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Buông nói dễ nhưng làm thật khó Dễ mấy ai từ bỏ phù du Bởi chưa tìm được đường tu Chấp mê bất ngộ như mù té sông
Buông tạp niệm để lòng thanh thản Buông sân si, ngạo mạn, tham tàn Chân như, tịnh nghiệp, bình an Đó là viễn cảnh niết bàn tại tâm
Buông cuồng nộ để tầm hoan hỷ Buông phù du, vị kỷ cuộc đời Buông dần vật chất người ơi! Đời xem là chốn dạo chơi vô thường
Buông những khúc nghê thường phù phiếm Buông những lời âu yếm êm tai Nhìn đời phân biệt đúng sai Những lời mật ngọt dễ vay lụy phiền
BÀI THƠ: TRÚT BỎ
Thơ: Chung Mai
Trong cuộc sống bao điều lo nghĩ Luôn rối bời tâm trí chúng ta Tham sân si ấy hẳn mà Làm cho vướng bận gần xa đêm ngày
Cứ tự ý mua dây mà buộc Để rồi mình lại chuốc khổ đau Con người sống được bao lâu Trần ai bể khổ chỉ cầu bình an
Hãy trút bỏ cho nhàn thân xác Tìm bình yên hưởng lạc nhẹ tâm Niềm vui mới thực sự cần Tiếng cười thanh thoát muôn phần đáng yêu
Phải chấp nhận những điều bất hạnh Cả rủi ro tranh cạnh tỵ hiềm Coi như là lẽ đương nhiên Ở đời sẽ vậy đừng phiền muộn chi.
THƠ BUÔNG BỎ 2
Thơ: Hải Yến
Đời lắm lúc nghĩ mà chua xót Bao nhiêu năm mải miết đi tìm Mong sao cuộc sống bình yên Cuộc đời phủi hết lụy phiền cũng hay
Để cuộc sống ngày ngày tĩnh trí Để tâm tư thỏa ý theo ta Cuộc đời giữa chốn ta – bà Buồn vui, sướng khổ có là chi đâu
Đời sống được bao lâu ai biết Mà sân, si luyến tiếc làm chi Thôi thì buông bỏ, cho đi Ta ko còn phải nghĩ suy bận lòng
Sống cuộc sống an nhàn, tự tại Thả hồn vui với lại thiên nhiên Không còn vương vấn, lụy phiền Viết thơ gửi tặng bạn hiền làm vui.
BÀI THƠ: BUÔNG BỎ HẾT
Thơ: Lê Thị Hiền
Đời khổ hạnh luôn lo tham vọng Người ham danh chức trọng quyền cao Cõi đời du ngoạn được bao Kim ngân tình ái ai nào mang theo
Dù trong cảnh treo neo bể khổ Đừng để lòng cám dỗ sân si Trăm năm dương thế đáng gì Mai sau cũng bỏ buông đi thôi mà
Sống Trên cõi ta bà là thế Vướng muộn phiền huynh đệ bon chen Bạn bè ganh tỵ ghé ghen Chấp tranh cao thấp sang hèn mà chi
Rồi tới lúc ra đi tất cả Chốn niết bàn thư tha yên vui Buông đi thế sự trên đời Xuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng.
BÀI THƠ: NHẸ NHÀNG BUÔNG BỎ
Thơ: Lan Nguyễn
Tâm an định cỏi lòng thanh thoát Nỗi nhẹ nhàng như toát quanh ta Nhìn trăng mây nước gần xa Thấy bao cảnh đẹp ta bà thế gian
Trong cuộc sống muôn vàn thống hận Được mất rồi số phận phải theo Đường đi còn lắm gieo neo Cố vương cho lắm cũng vèo gió bay
Thôi thì hảy buông tay dứt bỏ Giữ làm chi chỉ khó cho mình Cầu mong phần số an bình Để cùng bè bạn thắm tình đổi trao
Tim lắng đọng ngọt ngào thi tứ Vui câu thơ tình tự luận bàn Mỗi ngày là một dâng tràn Trắc bình thả xuống thọ càng thêm lâu.
Buông vai trút gánh nhẹ nhàng Buông lơi ánh mắt mơ màng nhớ nhung Buông đàn lỗi phím sai cung Buông tình rời khỏi tận cùng khổ đau
Buông cho lòng hết nỗi sầu Buông rơi mảnh áo qua cầu lả lơi Buông bao cay đắng nghẹn lời Buông cho số phận duyên đời dở dang
Buông niềm sầu khổ đa mang Buông bao mơ ước trái ngang cuộc đời Buông tay thôi nắm người ơi Buông đi giả dối bởi lời ngọt ngon
Buông bao đau rát tim son Buông đi thề hẹn mỏi mòn đợi trông Buông rời xa giấc mơ hồng Buông đi tất cả thấy lòng an nhiên!!
Con đường đời thầm nghĩ bước còn xa Nhưng ai nhận thấy đang già từng giây Đời vô thường thấp thoáng áng mây bay Lúc tan lúc hợp tháng ngày chông chênh
Cuộc đời như sóng nước cuốn lênh đênh Vui buồn lặng hụp bồng bềnh khơi xa Này danh vọng này phù phiếm sa hoa Vui trong được mất khiến ta khổ sầu
Cuộc đời này hạnh phúc có bao lâu Thương thương ghét ghét trong câu tình đời Lòng dặn lòng buông bỏ thế gian ơi Cho tâm nhẹ gánh thảnh thơi an nhàn.
Buông bỏ đi những gì là thù hận Đừng trách đời hay oán giận một ai Số phận ta do tạo hoá an bài Đời vô thường có vay thì ắt trả
Buông bỏ hết thứ gọi là buồn bã Gắng chôn vùi tất cả chuyện không vui Hãy an nhiên mà tồn tại bên đời Chớ để tâm tới những lời đàm tiếu
Buông bỏ những thiệt thòi từng gánh chịu Để tâm hồn lắng dịu nỗi bi ai Vì trên đời vạn vật sẽ đổi thay Đâu có gì là trường tồn mãi mãi
Buông bỏ cả chữ yếu mềm sợ hãi Vấp ngã rồi phải học cách đứng lên Có những điều dù không muốn lãng quên Cũng đừng nên lấy đó làm gánh nặng.
Còn cập nhật..
Bạn đang xem bài viết Hạnh Phúc Tại Tâm Và 9 Bài Học Để Đời Mỗi Người Cần Phải Biết trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!