Cập nhật thông tin chi tiết về Những Bài Thơ Hay Viết Về Tình Yêu Biển Đảo Việt Nam mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Tổng hợp những bài thơ ca ngợi biển đảo Việt Nam (Biển Đông, Trường Sa, Hoàng Sa,..), bên cạnh đó là thể hiện tình yêu, trách nhiệm của mỗi công dân đối với biển đảo Việt Nam.
Tác giả: Ngô Trí Bưởi
Giữa vùng quê không giáp biển chỗ nào
Nhưng bữa cơm lại mặn mòi vị biển
Câu dân ca vẫn đậm tình lưu luyến
Theo dòng Lam chảy ra biển hiền hoà
Và con người khi mẹ mới sinh ra
Đã nghe hát những lời ru về biển
Hòn san hô cha lấy làm kỷ niệm
Đặt giữa hồ, ví biển cả quê hương
Rồi mỗi lần nhớ biển đảo trùng dương
Ra ngồi ngắm vẫn dạt dào bát ngát
Các em thơ xếp thuyền buồm san sát
Bao ước mơ, đang chờ được ra khơi
Tiếng rao muối! Nghe thương qúa ai ơi
Trùm cả lên mạn thuyền em nhỏ
Ai muối không…? Sao mà quen mà nhớ
Của mấy bà bán muối dạo giữa trưa
Cũng có khi xuống biển để nô đùa
Nhìn các bác làng chài! Sao trìu mến
Tình keo sơn giữa núi rừng và biển
Gắn với nhau bởi cùng mẹ Âu cơ
Thật thiết tha với biển biết bao giờ
Mà sao cứ nặng tình thương nhớ
Cứ cuộn lên như bao lần sóng vỗ
Biển không xa, biển trong trái tim mình.
BÀI THƠ: GIỮ ĐẢO QUÊ HƯƠNG Thơ: Hoa Chu Van
Lá cờ đỏ sao vàng năm cánh
Giữa trời thu lấp lánh tung bay
Hiên ngang đứng ở nơi này
Biển trời tổ quốc hôm nay tuyệt vời
Giữa sóng gió ngoài khơi bão táp
HOÀNG,TRƯỜNG SA ngọn tháp hiên ngang
Những người chiến sĩ lại càng kiên trung
Rời tổ ấm ra cùng giữ đảo
Chống kẻ thù tàn bạo xâm lăng
Bao nhiêu gian khổ khó khăn
Bát cơm vị mặn đã ăn bao ngày
Súng vẫn chắc trong tay bền chặt
Với một lòng son sắt thủy chung
Noi gương của các anh hùng
Giữ yên biển đảo ngàn trùng khơi xa
Cánh thư ở quê nhà gửi đến
Có tình em thương mến trao anh
Mong anh nhiệm vụ hoàn thành
Bàng vuông của đảo anh dành tặng em.
BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG TÔI
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn
Quê hương biển đảo đẹp giàu
Một lòng gìn giữ thương nhau đến cùng
Xin thề…chẳng đội trời chung
Với quân xâm lược chuyên dùng mưu mô.
Kiếp sau nguyện vẫn đội mồ
Căm thù bọn giặc hung nô hại đời
Vì quê hương Việt…chẳng lời thở than.
Còn quân cướp nước bạo tàn
Dân mình phải khổ…nát tan xóm giềng
Nhà nhà muốn được bình yên
Phải trừ diệt bọn gây phiền nhiễu nhương.
Gái trai già trẻ lên đường
Giữ gìn biển đảo quê hương chúng mình
Việt Nam tổ quốc quang vinh
Người dân nước Việt thắm tình yêu thương.
TỰ HÀO BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG
Thơ: Hương Nguyễn
Quê hương ơi biết mấy tự hào
Bốn nghìn năm dệt nên trang sử mới
Sóng điệp trùng biển quê hương vẫy gọi
Đây Trường Sa và kia nữa Hoàng Sa.
Đất trời của ta rừng biển của ta
Mấy nghìn năm chẳng bao giờ thay đổi
Đất nước lầm than vượt qua bóng tối
Sự thật sáng lòa chân lý ngàn năm.
Biển quê hương trải qua những thăng trầm
Vẫn thổn thức vì Việt Nam yêu dấu
Đảo Nổi, đảo Chìm bao mồ hôi xương máu
Của cha ông hun đúc đã bao đời.
Những con tàu vẫn vượt sóng ra khơi
Vẫn bám biển như một phần huyết mạch
Vẫn còn đó bao gian lao thử thách
Ta vẫn hiên ngang bám giữ biển trời.
Để mùa tiếp mùa mãi mãi xanh tươi
Anh lại cùng em với bao lời hẹn ước
Xuân lại về nhuộm xanh trời, non, nước
Biển đảo quê mình, ôi biết mấy yêu thương…
Chùm Thơ Tình Viết Về Người Lính Biển Đảo Hay Nhất
Tuyển chọn những bài thơ tình hay viết về những người lính đang làm nhiệm vụ ngoài biển đảo Việt Nam ta. Đó là những vần thơ ca ngợi tình yêu của người lính hải đảo xa…
BÀI THƠ: TÌNH CA LÍNH BIỂN
Tác giả: Bình Minh
Nhớ nhà anh hát tình ca bên đàn
Buông cùng với khoảng không gian trời chiều
Hậu phương nơi đó nhiều điều em lo
Hoà cùng sóng biển cánh cò đồng quê
Người ơi! Trong phút đam mê
Nhớ về quê cũ tràn trề tiếng yêu
Mùa thu năm ấy bên diều gió bay
Đi tìm nỗi nhớ cho khuây khỏa lòng
Tình ca lính đảo sáng trong
Đàn kêu ai oán mủi lòng người thương…
BÀI THƠ: TÔI NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Tác giả: Bình Minh
Thương người lính thuỷ của ta anh hùng
Đảo xa sóng gió trùng trùng
Mà lòng người lính tưng bừng vui ca
Bốn mùa vẫn quyết xông pha diệt thù
Giữ cho đẹp những mùa thu
Giữ cho trọn vẹn lời cha ru hời
Có người lính thuỷ tuyệt vời thuỷ chung
Anh đi giữ chọn tình chung ngày về
Ngày về ngập nắng tràn trề tình yêu
Hậu phương tuyền tuyến sớm chiều
Chung tay góp sức tiền tiêu giữ gìn
Mong cho trọn nghĩa vẹn tình
Ngày mai hạnh phúc chúng mình có nhau.
BÀI THƠ: NẾU EM ĐẾN THĂM ĐẢO TÔI
Tác giả: Bình Minh
Ngàn trùng xa sóng vỗ về thủ thỉ
Tiếng côn trùng rủ rỉ với sầu bi
Nơi đảo xa cùng nỗi nhớ phân kỳ
Ngày em đến những gì bên kỷ niệm
Người lính đảo luôn sẵn lòng cần kiệm
Ghi tạc lòng những hoài niệm dấu yêu
Hải âu bay cảnh đảo lúc trời chiều
Tuy buồn vắng nhưng thấy nhiều hứng khởi
Ngày em đến chúng tôi mừng hấp hởi
Đảo đón chào người lính cởi niềm riêng
Em đến rồi với hòn đảo thiêng liêng
Bờ cát trắng cũng nằm nghiêng nghênh đón
Nơi đảo xa anh có đèn đom đóm
Soi bước đường mừng em đến thăm anh
Mong biển trời mai mãi ngát màu xanh
Để ra về nhành San Hô anh tặng
Tình anh lính đảo xa luôn thầm lặng
Nhớ thương nhiều yên ắng những nặng thương
Mong bình yên trên khắp mọi nẻo đường
BÀI THƠ: ANH LÀ LÍNH ĐẢO
Tác giả: Yến Nguyễn
Giữa mênh mông đất trời bát ngát
Cùng sóng biển hát khúc quân hành
Vững tay súng từng nhịp bước nhanh
Anh giữ chắc biển xanh bờ cát.
Anh đứng đây giữa lòng gió hát
Hứng hiểm nguy trọn giấc em thơ
Nỗi nhớ em thao thức từng giờ
Gửi mây gió kiên cường với biển.
Hướng về anh cùng màu áo xanh
Nơi đảo xa tiếng gọi trong lành
Anh vững tin một miền đất hứa.
Bức thư tình muôn ngàn chan chứa
Gửi trao nhau lời hứa thiết tha
Hãy thủy chung dệt mộng duyên ta
Cho biển hát khúc ca tình ái.
Ở nơi đây gian khó chẳng ngại
Bởi có em có biển đây rồi
Anh đứng gác với bao bồi hồi
Biển mãi hát tình ca muôn thuở.
Giữ vùng trời biển rộng xa xôi
Hướng về em đất liền mãi thôi
Bao thương nhớ…tình anh lính đảo.
Xin yêu mãi một vùng trời tổ quốc
Có biển xanh có anh và có em.
BÀI THƠ: CON SÓNG ĐẦU KHƠI
Tác giả: Trần Thanh Toàn
Đời lính đảo sóng ghềnh cát trắng
Nhuốm phong ba mưa nắng gió trời
Hoà thêm muối mặn cho người yêu thêm
Phút sóng lặng êm đềm trăng rọi
Vẫn bóng ai chưa mỏi chân nào
Vượt qua con sóng trùng cao
Gác canh đảo vắng giữa màu thẫm dương
Đã là lính quê hương là trọng
Sao trên đầu trọn sống nghiệp binh
Giữ cho đất nước quang vinh
Tô thêm cờ đỏ yên bình núi sông
Đời tuổi trẻ máu nồng sức rộng
Trải can trường ghìm sóng giữ khơi
Để cho trọn vẹn biển trời
Cho xanh mãi mãi đảo ngời sức xuân.
BÀI THƠ: GỬI ANH NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Tác giả: Hương Hà
Gửi anh người lính đảo xa
Hiên ngang đứng giữa phong ba biển trời
Anh luôn rạng rỡ nụ cười
Giữ gìn hạnh phúc đất trời ấm êm
Thương anh canh gác trong đêm
Gửi anh ngọn lửa quê hương
Theo anh đi hết con đường màu xanh
Đêm đêm tay súng cầm canh
Giữ cho biển đảo an lành em mong
Thương anh tâm nguyện sáng trong
Gian nan thử thách mà không ngại ngần
Nhiệm vụ hăng hái chuyên cần
Chủ quyền biển đảo muôn phần bình yên
Đi theo tiếng gọi thiêng liêng
Quê nhà vẫn đợi tình riêng em chờ
Mong anh luôn giữ ngọn cờ
Bình yên tổ quốc là bờ bến yêu.
BÀI THƠ: THƯ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN
Tác giả: Bình Minh
Nhớ không em những ngày anh xa vắng
Em đợi chờ như đón nắng mùa đông
Nơi hậu phương em chung thủy mặn nồng
Muốn gửi tặng má hồng ra phương ấy
Sóng vẫn đấy vẫn xô bờ cát vậy
Nỗi nhớ người đưa đẩy bóng thời gian
Nghe đâu đây những cơn gió đại ngàn
Anh xin gửi những tiếng đàn ân ái
Hải âu bay sóng bạc đầu hoang hoải
Ở quê nhà em khắc khoải chờ mong
Những ái ân vẫn thầm gọi bên lòng
Dù tuyến đầu gian nan anh không ngại
Dù trong lòng trống trải rất cô đơn
Mong một mai để được thấy em hờn
Niềm hạnh phúc như tiếng đờn anh tặng.
BÀI THƠ: BIỂN RU ANH
Tác giả: Ho Nhu
Nghe em hát Biển của ta đẹp lắm
Nặng nghĩa tình rất đằm thắm Trường Sa
Có người bảo: chúng tôi lắm…anh à
Nhưng tình em vẫn đậm đà với Biển
Ở nơi ấy bão giông luôn hiện diện
Thêm kẻ thù luôn gây biến cuồng phong
Sẻ chia anh những khao khát đáy lòng
Nhiều cảm xúc thật thanh trong dào dạt
Sóng rì rào anh tưởng như lời hát
Bởi trong anh chẳng phai nhạt tình em
Nơi Biển xa bao nỗi nhớ khát thèm
Về đất mẹ đã có em hậu thuẫn
Biển ru anh biết bao ngày vương vấn
Tiếng hát em xua hết giận để thương
Hoàng Sa, Trường Sa Tổ quốc vượng trường
Để Biển mãi hòa đời thường người lính
Vẫn chung tình chứ không hề phỉnh nịnh
Yêu Biển rồi em chẳng sợ bão giông
Biển yêu nhiều, em trau chuốt má hồng
Để đón nhận một khoảng không riêng biệt
Biển xanh ơi! Hãy vẹn tròn danh tiết
Giữ tình em ta cùng viết lời ca
Không xa đâu… ơi biển, đảo Trường Sa
Em vẫn mãi giữ mặn mà anh ạ
Anh gói gọn một tình yêu sắt đá
Của em trao chẳng nghiêng ngả phiêu du
Biển của ta không bóng dáng quân thù
Em sẽ hát trọn lời ru Biển lặng.
BÀI THƠ: ANH NGƯỜI LÍNH ĐẢO
Tác giả: Phạm Thái
Vùng biển thuộc tỉnh Khánh Hoà em ơi
Xung quanh chỉ nước với trời
Có loài chim biển lả lơi hoà cùng
Anh nhìn sóng vỗ điệp trùng
Nỗi nhớ quê Mẹ tột cùng trong anh
Những ca phải gác phải canh
Hứng từng ngọn gió trong lành biển khơi
Mượn cây bút nhỏ cho vơi nỗi lòng
Thương người lính đảo biên phòng xa quê
Lại cùng đồng đội hướng về biển Đông
Mặc cho nắng cháy bão giông
Cuộc đời lính đảo nguyện không nản lòng !
BÀI THƠ: GIỮ VỮNG BIÊN CƯƠNG
Tác giả: Anh Nguyễn
Anh biển đảo ngày đêm canh giữ
Em quê nhà luôn giữ lòng chân
Việt Nam ta đã bao lần chiến tranh
Khơi xa đó trong xanh trời bể
Nhờ bao công chẳng kể tháng ngày
Mặc cho bão tố cuồng quay
Các anh vững chí chung tay chẳng lùi
Bao năm tháng niềm vui trọn vẹn
Tình quân dân chẳng thẹn với lòng
Ngày đêm giữ vững biển đông
Giúp thêm ngư phủ cá hồng đầy khoang
Loài giặc giã kinh hoàng khiếp hãi
Đã bao phen đại bại chạy dài
Tan tành mộng chiếm đất đai
Ôm đầu lủi thủi ra ngoài biên cương
Xin kính cẩn lời thương Dân chúc
Mong các anh sức lực dẻo dai
Quê hương phải giữ lâu dài
Quân dân chung sức giặc ngoài chẳng lo.
TRỞ LẠI BIỂN ĐÔNG
Tác giả: Phan Hòa
Ngoài kia biển đã thầm thì gọi tên.
Hãy nghe anh dặn, đừng quên
Ở nhà thỉnh thoảng… chớ lên phay nhiều.
Đừng nên tám chuyện đủ điều
Gặp thằng giả dối là tiêu cuộc đời
Nếu buồn, ra biển mà chơi
Đừng vào quán xá gọi mời rượu bia.
Đừng lang thang lúc đêm khuya
Giống như đào hát… làm say lòng người.
Đừng giơ cái miệng ra cười
Với ông hàng xóm lắm lời nghe chưa?
Mấy thằng máu gái muốn đưa em về.
Đừng theo chúng bạn thói lề ăn chơi
Để anh đi giữ biển trời quê ta.
Những Bài Thơ Lục Bát Về Biển Đảo, Quê Hương, Đất Nước, Con Người Việt Nam
Share
Thơ lục bát về biển đảo, quê hương, đất nước, con người Việt Nam?
1.Tiếng Gọi Của Biển
Mẹ ơi mẹ hãy yên lòng Còi tàu đã kéo, biển Đông đang chờ Mẹ ơi mẹ chớ lắng lo Con đây bão lớn sóng to ngại gì. Nghẹn ngào chào mẹ ra đi Mẹ nuôi con lớn chưa gì báo ân Nhưng mẹ ơi… Tổ quốc cần Đời trai bao lớp hiến dâng thân mình. Lòng ta mong ước hoà bình Mà bão tố vẫn rập rình ngoài khơi Trường Sa ơi, Hoàng Sa ơi Tiếng gọi của biển nghẹn lời rưng rưng… Cây muốn lặng, gió chẳng đừng Sói lang tham ác đâu dừng mẹ ơi Nay cướp biển, mai lấn trời Gây bao đau đớn lòng người Việt Nam. Mẹ ơi nước mắt chứa chan Không ngăn được lũ tham tàn kia đâu Mấy hồi còi giục đã lâu Mẹ về… con bước lên tàu ra khơi.
Bài thơ với những câu từ chan chứa tình cảm nhưng không kém phần đanh thép, đây là lời khẳng định chủ quyền của đất nước Việt Nam, khẳng định sự quyết tâm lên đường vì đất nước của người con và mong muốn mẹ ở nhà hãy yên lòng, hãy tin vào một ngày chàng trai sẽ trở về
2. Tỗ Quốc nơi đầu sóng
Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động Sắp bão giông không còn cơn gió lộng Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa. Thêm một ngày trên vùng biển của ta Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa. Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma Loài lang sói đói mồi nên thèm khát Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca. Có đất nước nào như Tổ Quốc ta Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời. Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam. Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về. Một ngày buồn sao thấy dài lê thê Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.
Đây là bài thơ nói về tình hình đang nóng trên biển đảo. Bài thơ khắc họa về những phút giây nguy nan của biển đảo quê hương, đồng thời cũng là tiếng lòng của một người trẻ dành cho đất nước.
3. Bài thơ Tôi đến Trường Sa
Tôi đến Trường Sa Sao vừa thân vừa lạ Lạ từng con sóng dập dồn biển cả Nhưng gần đến tận cùng chất lính thân quen. Trường Sa những kỷ niệm chẳng gọi thành tên Sao vẫn cháy âm thầm trong ký ức Mai xa rồi đừng ai buồn, ai khóc Để có ngày sẽ trở lại Trường Sa. Tôi nhớ những điểm đảo đã đi qua Đây Đá Lớn năm xưa mở luồng gian khó Kia Cô Lin hiên ngang nhắc nhở Những anh hùng Tổ quốc không bao giờ quên Đó Phan Vinh, Sơn Ca, Đá Tây, Sinh Tồn Đông vững chãi giữa đại dương Qua Trường Sa Lớn càng thêm tự hào Đến DK1 ngẩng đầu cao Bài ca “Nam quốc sơn hà” không thể nào khác. Tôi đứng dưới Quốc kỳ nghe trái tim thầm nhắc Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng Trường Sa. Mai đây tôi trở lại quê nhà Biết mình phải sống hơn vì những điều chân lý Bất khuất trung kiên như lớp người lính thủy Khi đã chọn “đảo là nhà, biển cả là quê hương”.
Đây bài thơ một bài thơ rất đặc biệt dành cho quần đảo Trường Sa của nước ta. Bài thơ diễn tả tình cảm của những người dân nơi đây bình dị, thân thiết, họ sẵn sàng trao cho nhau những cái ôm thật nồng ấm, tự nhiên.
4. Tình Tổ Quốc
Gió ngân nga đôi bờ sông Mã Em múa điệu xòe hoa Đường về bản gập ghềnh xa Anh lính đảo nhớ nhà Thèm mùi thơm cơm nếp Sóng biển vỗ mặn mòi Lính đảo hiên ngang dáng hình Tổ Quốc Em lên nương, sắn ngô Gió núi biên cương, ngày đêm em thấy được Núi rừng – biển đảo – Đất nước ta Anh vững tay súng Em chắc yêu thương, Cờ đỏ tung bay, Tổ Quốc dẫn đường Núi rừng – Biển đảo Nắm tay em thấy được Anh vững chắc ngày đêm Em hát khúc quê hương Dáng anh mãi là hình tượng…
Đây là bài thơ mà tác giả không phải là người lính biển, nhưng lời tâm sự của tác giả đã khiến cho tất cả những ai đọc bài thơ này đều phải xúc động. Đó không đơn thuần là câu động viên của người lính trẻ gửi cho bạn gái của mình, mà trên hết là lời gửi gắm tình yêu đối với quê hương đất nước.
5. Viết Cho Con
Nếu ngày mai thức dậy không thấy ba Con đừng khóc Vì nước mắt kia không thể nào nguội tắt Khi Tổ quốc lâm nguy. Nếu ngày mai thức dậy không thấy ba Con gái ơi! Hãy chạy theo hướng mặt trời lên Nơi đó là biển lớn Sóng dữ đã nổi Phong ba đã nổi Ba phải đi để che chở những nếp nhà Nơi ấy biển xa Ba sẽ dùng máu nóng trong tim ba Để viết cho con những lời ca Những khúc hùng ca mà ông các con đã viết Những khúc hùng ca bất diệt Tổ tiên ta truyền lại tự bao đời Ba sẽ dùng lồng ngực của mình để chắn sóng dữ biển Đông Để cho con được vui chơi cùng bè bạn Để con được ước ao một tương lai sáng lạn Không phải tủi nhục xen trong nỗi hờn căm.
Bài thơ Viết cho con là lời nói của người cha đang cầm súng canh gác vùng biển của Tổ quốc gửi tới cô con gái nhỏ thân yêu. Vần thơ chứa đựng tình thân dạt dào và tình yêu đất nước bao la…
6. Thơ Tình Người Lính Biển
Anh ra khơi Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng Biển một bên và em một bên Biển ồn ào, em lại dịu êm Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ Anh như con tầu, lắng sóng từ hai phía Biển một bên và em một bên Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc Thăm thẳm nước trôi, nhưng anh không cô độc Biển một bên và em một bên Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng Biển một bên và em một bên. Vòm trời kia có thể sẽ không em Không hiểu nữa. Chỉ có anh với cỏ Cho dù thế thì anh vẫn nhớ Biển một bên và em một bên…
Bài thơ này của một người phụ nữ dành hết tâm tư tình cảm của mình để viết những lời thơ đầy cảm xúc gửi đến người con trai phương xa. Qua bài thơ, bạn gái muốn nhắn gửi đến “người lính biển” rằng dù sao vẫn phải trở về bên nhau, dù thế nào thì tình cảm vẫn đậm sâu.
7. BIỂN VÀ QUÊ HƯƠNG
Giữa vùng quê không giáp biển chỗ nào Nhưng bữa cơm lại mặn mòi vị biển Câu dân ca vẫn đậm tình lưu luyến Theo dòng Lam chảy ra biển hiền hoà
Và con người khi mẹ mới sinh ra Đã nghe hát những lời ru về biển Hòn san hô cha lấy làm kỷ niệm Đặt giữa hồ, ví biển cả quê hương
Rồi mỗi lần nhớ biển đảo trùng dương Ra ngồi ngắm vẫn dạt dào bát ngát Các em thơ xếp thuyền buồm san sát Bao ước mơ, đang chờ được ra khơi
Tiếng rao muối! Nghe thương qúa ai ơi Trùm cả lên mạn thuyền em nhỏ Ai muối không…? Sao mà quen mà nhớ Của mấy bà bán muối dạo giữa trưa
Cũng có khi xuống biển để nô đùa Nhìn các bác làng chài! Sao trìu mến Tình keo sơn giữa núi rừng và biển Gắn với nhau bởi cùng mẹ Âu cơ
Thật thiết tha với biển biết bao giờ Mà sao cứ nặng tình thương nhớ Cứ cuộn lên như bao lần sóng vỗ Biển không xa, biển trong trái tim mình.
“Biển và quê hương” là tên của bài thơ. Bài thơ này là của một người dân của vùng biển đảo viết về quê hương thân yêu của mình. Từ câu, từng chữ đều chứa đậm tình yêu quê hương sâu sắc của tác giả.
8. GIỮ ĐẢO QUÊ HƯƠNG
Lá cờ đỏ sao vàng năm cánh Giữa trời thu lấp lánh tung bay Hiên ngang đứng ở nơi này Biển trời tổ quốc hôm nay tuyệt vời
Giữa sóng gió ngoài khơi bão táp HOÀNG,TRƯỜNG SA ngọn tháp hiên ngang Lòng ta lửa đã thử vàng Những người chiến sĩ lại càng kiên trung
Rời tổ ấm ra cùng giữ đảo Chống kẻ thù tàn bạo xâm lăng Bao nhiêu gian khổ khó khăn Bát cơm vị mặn đã ăn bao ngày
Súng vẫn chắc trong tay bền chặt Với một lòng son sắt thủy chung Noi gương của các anh hùng Giữ yên biển đảo ngàn trùng khơi xa
Cánh thư ở quê nhà gửi đến Có tình em thương mến trao anh Mong anh nhiệm vụ hoàn thành Bàng vuông của đảo anh dành tặng em.
Bài thơ này với ý nghĩa là muốn nhắc nhở mỗi người chúng ta rằng Biển đảo Việt Nam là phần lãnh thổ đất nước Việt Nam, qua nghìn đời nó luôn gắn chặt với đời sống của cư dân nước Việt cả về vật chất và tinh thần. Bởi vậy, biển đảo trong tâm thức người Việt là đất nước, là cuộc sống. Do vậy mà phải biết bảo vệ và giữ gìn
9. BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG TÔI
Quê hương biển đảo đẹp giàu Một lòng gìn giữ thương nhau đến cùng Xin thề…chẳng đội trời chung Với quân xâm lược chuyên dùng mưu mô.
Kiếp sau nguyện vẫn đội mồ Căm thù bọn giặc hung nô hại đời Dù cho máu đổ thịt rơi Vì quê hương Việt…chẳng lời thở than.
Còn quân cướp nước bạo tàn Dân mình phải khổ…nát tan xóm giềng Nhà nhà muốn được bình yên Phải trừ diệt bọn gây phiền nhiễu nhương.
Gái trai già trẻ lên đường Giữ gìn biển đảo quê hương chúng mình Việt Nam tổ quốc quang vinh Người dân nước Việt thắm tình yêu thương.
Bài thơ nhấn mạnh về chủ quyền biển đảo của nước ta, thể hiện ý chí kiên cường bất khuất của nhân dân ta “một lòng gìn giữ thương nhau đến cùng” quyết hy sinh để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.
10. BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG
Quê hương ơi biết mấy tự hào Bốn nghìn năm dệt nên trang sử mới Sóng điệp trùng biển quê hương vẫy gọi Đây Trường Sa và kia nữa Hoàng Sa.
Đất trời của ta rừng biển của ta Mấy nghìn năm chẳng bao giờ thay đổi Đất nước lầm than vượt qua bóng tối Sự thật sáng lòa chân lý ngàn năm.
Biển quê hương trải qua những thăng trầm Vẫn thổn thức vì Việt Nam yêu dấu Đảo Nổi, đảo Chìm bao mồ hôi xương máu Của cha ông hun đúc đã bao đời.
Những con tàu vẫn vượt sóng ra khơi Vẫn bám biển như một phần huyết mạch Vẫn còn đó bao gian lao thử thách Ta vẫn hiên ngang bám giữ biển trời.
Để mùa tiếp mùa mãi mãi xanh tươi Anh lại cùng em với bao lời hẹn ước Xuân lại về nhuộm xanh trời, non, nước Biển đảo quê mình, ôi biết mấy yêu thương…
Biển đảo Việt Nam là phần lãnh thổ đất nước Việt Nam, qua nghìn đời nó luôn gắn chặt với đời sống của cư dân nước Việt cả về vật chất và tinh thần. Bởi vậy, biển đảo trong tâm thức người Việt là đất nước, là cuộc sống. Và bài thơ này một lần nữa khẳng định chủ quyền biển đảo của nước ta.
11. Bài Học Đầu Cho Con
Quê hương là gì hở mẹ? Mà cô giáo dạy phải yêu Quê hương là gì hở mẹ? Ai đi xa cũng nhớ nhiều..
Quê hương là chùm khế ngọt Cho con trèo hái mỗi ngày Quê hương là đường đi học Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc Tuổi thơ con thả trên đồng Quê hương là con đò nhỏ Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ Mẹ về nón lá nghiêng che Là hương hoa đồng cỏ nội Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm Con nằm ngủ giữa mưa đêm Quê hương là đêm trăng tỏ Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí Là hồng tím giậu mồng tơi Là đỏ đôi bờ dâm bụt Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một Như là chỉ một mẹ thôi Quê hương nếu ai không nhớ.. Sẽ không lớn nổi thành người.
12. Nhớ Con Sông Quê Hương
Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre Tâm hồn tôi là 1 buổi trưa hè Tỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương sông của tuổi trẻ Sông của miền Nam đất việt thân yêu Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu Khi mặt nước dập dềnh con cá nhảy
Bạn bè tôi túm 5 tụm 7 Bầy chim non bơi lội trên sông Tôi giang tay ôm nước vào lòng Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả Kẻ sớm hôm chài lưới bên sông Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến Nhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biển Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền Nam Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy Hình ảnh con sông quê mát rượi Lai láng chảy lòng tôi như suối tưới Quê hương ơi! Lòng tôi cũng như sông Tình Bắc Nam chung chảy một dòng Không ghềnh thác nào ngăn cản được Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước Tôi sẽ về sông nước của quê hương Tôi sẽ về sông nước của tình thương
13. Thơ Tình Người Lính Biển
Anh ra khơi Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng Biển một bên và em một bên.
Biển ồn ào, em lại dịu êm Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía Biển một bên và em một bên
Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc Thăm thẳm nước trôi, nhưng anh không cô độc Biển một bên và em một bên.
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng Biển một bên và em một bên.
Vòm trời kia có thể sẽ không em Không hiểu nữa. Chỉ còn anh với cỏ Cho dù thế thì anh vẫn nhớ Biển một bên và em một bên.
14. Quê hương Bác đã về thăm
Sân vận động còn đây Nơi lễ đài Bác đứng Vẫn chỗ ấy hôm nay lại dựng Lễ đài mừng chiến thắng Việt Nam Năm chín tháng năm Bác đến đây thăm Khu Tự trị Thái-Mèo nhớ mãi Vinh dự lớn lao phút giây trọng đại Thấm thoát thời gian mười sáu năm tròn
Chỗ Bác đứng hiện còn Lời Bác khuyên vẫn nhớ Bác đến thăm Khu Tự trị Thái-Mèo khi đó Miền Nam còn trong lửa đấu tranh Miền Bắc vết thương hàn gắn mới lành Vào kế hoạch năm năm lần thứ nhất Thêm mười sáu mùa xuân thật đẹp Đến hôm nay Nam – Bắc một nhà Đất nước vang lời ca Mừng Tổ quốc Việt Nam đại thắng Quê hương mang tình sâu nghĩa nặng Nhờ ơn Người có được hôm nay Trên lễ đài Bác vẫn đứng vẫy tay Nghìn cặp mắt hướng về nơi Bác Hình ảnh, niềm tin nên thơ nên nhạc “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” Việt Nam – Việt Nam của thế kỷ hai mươi
15. Em yêu Tổ quốc của em
Em yêu Tổ quốc của em Có đồng lúa biếc, có miền dừa xanh Có hoa thơm, có trái lành Có dòng sông soi bóng vành trăng yêu
Bờ tre cõng tiếng sáo diều Khúc dân ca lại dặt dìu lời ru Bốn mùa là bốn câu thơ Ngọt ngào, nồng ấm giữa bờ ca dao
Dãy Trường Sơn ngun ngút cao Mây chen lá, suối rì rào hát ca Đèo sương ngậm ánh trăng ngà Rừng vàng ngan ngát ngàn hoa khoe màu
Biển Đông khẳm những chuyến tàu Đầy khoang cá nặng hẹn nhau ngày về Cánh buồm căng gió say mê Làn sóng xanh mãi vỗ về yêu thương
Dọc ngang biết mấy nẻo đường Thắm trang sử Việt, rạng chương anh hùng Bao nhiêu chiến thắng lẫy lừng Làm nên Tổ quốc kiêu hùng hôm nay.
16. Tổ quốc là trên hết!
Biển chiều nay vẫn xanh Miên man ngàn sóng vỗ Gió dội niềm trăn trở Động vỡ giấc yên bình
Muôn ngàn, triệu con tim Sôi ngọn triều căm giận Giặc ngoài kia gây hấn Trên biển, trời quê hương
Mỗi tất đất biên cương Hãy là thành biển sóng Hỡi trùng khơi gió lộng Lốc xoáy cuốn tan thù!
Tổ quốc là trên hết! Tổ quốc là tình yêu Việt Nam là bất diệt! Sáng mãi cùng thiên thu…
17. Chốn Quê
Cơm chiều nay mẹ nấu canh cua đồng Rau ngót xanh, riêu cua vàng óng ánh, Chiều thôn dã, hoàng hôn pha sắc tím Mẹ ngẩn người, buông bát, ngó mông lung…
Nhà quây quần, riêng chỉ thiếu mình con Tiếng cười, đùa bỗng nhiên thành nỗi nhớ! Những bữa cơm chiều cuối tuần Ngày càng lặng lẽ… Dường như mọi người đang ngóng trông?
Mẹ vẫn bắt chợt mình đau đáu nhớ thương con Nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười Nhớ mỗi lúc con giành ngồi đầu nồi cơm Thay mẹ xới. Nhớ những buổi chiều hôm, Muộn rồi Con chưa về tới, Mòn đôi mắt mẹ nẻo đường quê!
Thênh thang đường đời nâng bước chân đi Chốn quê hương, con chưa lần trở lại Dẫu có cách xa Mẹ vẫn tin: trong tim con còn mãi Dáng hình sông núi của quê hương…
18. Chủ Quyền Biển Đảo
Bước chân ra đầu tán Cảm thấy lòng chơi vơi Tinh thần nơi biển đảo Giục trùng khơi trong lòng
Anh bộ đội biên phòng Giữ gìn từng tấc đất Cuộc sống còn chật vật vẫn ngời một niềm tin
Các anh giữ hoà bình Nơi tuyến đầu tổ quốc Cuộc sống còn phía trước Vĩnh Thực ánh bình minh
19. Giữ Vững Đất Trời
“Quân đội Nhân Dân” nước Việt ta Người con yêu quí của muôn nhà Trung thành, tận tuỵ cùng Dân Đảng Son sắt, thuỷ chung giữ nước nhà. Chiến đấu ngoan cường vì nghĩa lớn Hy sinh anh dũng chẳng nề hà Chủ quyền biên giới luôn toàn vẹn Giữ vững đất trời, biển đảo xa.
20. Đất Nước Ta
Ba Đình nắng đẹp rực cờ hoa Hơn sáu mươi năm đã trải qua Nơi này Bác đọc tuyên ngôn nước Khai sinh Tổ Quốc Việt Nam ta.
Lời Bác ấm vang khắp mọi nhà Tự do, độc lập dải sơn hà Rừng núi, nông thôn cùng thành thị Đất trời, biển đảo thuộc về ta.
Phát huy truyền thống của ông cha Lớp lớp cháu con kết một nhà Vâng lời Bác dạy cùng chung sức Xây dựng huy hoàng Đất nước ta.
Những Bài Thơ Hay Viết Về Phụ Nữ Việt Nam
Bài 1. Em là con gái Việt Nam
Em là người con gái Việt Nam
Trung hậu đảm đang lại hay làm
Thời chiến em xông pha lửa đạn
Thời bình về lại em giỏi giang.
Sướng khổ buồn vui vẫn không màng
Đói nghèo nheo nhóc khổ đeo mang
Em vẫn cười vui như hoa nở
Không oán than đời kiếp hồng nhan
Bởi em là phụ nữ Việt Nam
Đức hạnh trong em mát ngọt lành
Ngày đêm chăm chút chồng con cái
Nắng dải mưa dầu không trách than
Công dung ngôn hạnh em đều có
Trả nghĩa ơn đời ai biết cho
Vượt bao gian khó đời xuôi ngược
Không quản thân đời khúc quanh co.
(Sưu tầm)
Bài 2. ĐẢM ĐANG
Vừa hiền vừa dịu lại vừa tươi
Mà lúc xông pha mạnh tuyệt vời
Đánh giặc lo nhà xây dựng nước
Đảm đang lừng lẫy bốn phương trời.
Đâu phải bây giờ em mới đảm đang
Nuôi mẹ chăm con thay chồng trăm chuyện
Đâu phải đợi khi quân thù ập đến
Tổ quốc gọi tên, em tình nguyện lên đường
Cái tính đảm đang em chịu đựng yêu thương
Em có sẵn từ trong bụng mẹ
Thuở mới lên ba tập bồng, tập bế
Cái gối làm con em làm mẹ ru hời
Từ thuở đánh chuyền ngắt lá đùa chơi
Tập xếp, tập đan, em làm người nội trợ
Bà mẹ Việt Nam nuôi con từ thuở nhỏ
Đã dạy cho con cách ăn ở nên người
Mẹ có ngờ đâu trong thế kỷ hai mươi
Tổ quốc đã giao cho con làm người dung sỹ
Tay trằm nón bài thơ, tay câm dao đánh Mỹ
Chung một góc trời đâu phải chỉ riêng ta.
Ơi! cô gái Việt Nam hiền như một bông hoa
Chính em đó, em là người đẹp nhất
Chiếc áo nâu non hiền hòa chân thật
Rất quê hương và cũng rất đáng yêu
Đôi mắt em nhìn như niềm mơ ước
Mà sâu thẳm bao nhiêu điều suy nghĩ
Dáng em đi trong khoan thai bình dị
Mà dịu dàng như mũi chỉ đường kim
Khi em cười môi nở một hình tim
Khi em giận mắt hóa thành ánh lửa
Bởi lắm yêu thương em không hề biết sợ
Không biết kêu xin, em tin ở chính mình
Biết cằm thù nên em biết hy sinh
Biết im lặng nên trở thành bão tố
Trung hậu đảm đang em làm người vợ.
Anh dũng hiên ngang em lại hóa anh hùng./.
(sưu tầm)
Bài 3. KỂ TỪ GIỜKể từ giờ em hãy sống vì emDù mạnh mẽ, hay yếu mềm, cũng đượcMiễn thản nhiên cười và vô tư bướcĐau khổ hay không là tự do mình.
Kể từ giờ em phải thật là xinhRạng rỡ yêu đời dù mưa hay nắngKhông phải để cho người nào nhìn ngắmBởi thanh xuân ngắn lắm, sắp qua rồi…
Kể từ giờ em phải sống thật vuiĐể chôn vùi nỗi buồn vào quá khứAi tổn thương mình thì cũng nên tha thứBởi sau cùng em đáng được bình yên.
Kể từ giờ không phải nhớ hay quênKhông muộn phiền vì một người nào nữaVui đi em, nếu không thì sẽ lỡChuyến tàu mang hạnh phúc đến ga rồi.
(sưu tầm)
Bài 4. Là phụ nữ
Là phụ nữ thường mang tiếng khó hiểu.Bởi đa phần họ sống rất nội tâm!Dẫu đớn đau cũng cam chịu âm thầm.Nhưng tất cả nằm sâu trong mắt họ.
Hiểu phụ nữ đôi khi là rất khó!Một cử chỉ thôi cũng muốn nói nhiều điều…Họ cũng cần ai đó hiểu và yêu.Tiếng thở dài cũng chứa đựng tất cả.
Họ ghét nhất là những điều dối trá!Họ yêu nhất… sự thật và chân thành…Bởi với họ tình yêu rất mong manh.Theo lý trí, con tim hay cảm xúc.
Không phải đẹp là đi kèm hạnh phúc.Bởi thế gian còn có những lọc lừa…Cười ban ngày nhưng tối khóc như mưa!Muốn mở lòng nhưng lại sợ vấp ngã.
Có những người lại gói gém tất cả…Và âm thầm giấu hết tận vào tim.Lấy nụ cười che đi những nỗi niềm.Nhưng bên trong là trái tim vụn vỡ.
(sưu tầm)
Bài 5. Phụ nữ
Ngày phụ nữ chân thành anh xin viếtBài thơ lòng tha thiết của mùa thuPhụ nữ là nét liễu vọng lời ruMùa xuân thắm nắng du miền trăng mộng
Nửa thế giới đẹp tươi hồn lay độngPhụ nữ là hương lộng gió cho đờiNhư đóa hoa dâng sắc đẹp tuyệt vờiNhư mây trắng giữa khung trời xanh ngắt
Thiếu phụ nữ loài người như cỏ rácSa mạc cằn cơn khát đọa đày taTrần ai này như một bãi tha maTrăng chẳng sáng sương la đà mái dậu
Không phụ nữ thế gian này rất xấuTính cộc cằn hoang ẩu đấng trượng phuHoàng hôn về tăm tối đến tù mùĐâu hương sắc mùa thu không còn nữa
Không phụ nữ thế gian đầy khói lửaNên loài người thất hứa đến khôn cùngCả thế gian u tối và mông lungĐam mê chết giữa vùng tanh đầy máu
Không phụ nữ thế nhân thường nổi cáuMắt trợn tròng hau háu miệng chửi nhauĐêm mù tăm chỉ rượu với nỗi sầu“Bộ tâm sự” trên đầu trông rất ngộ…
Thu đã chín trăng qua mùa mấy độTấm chân tình hồn vỗ cánh trời caoXin chúc cho ngày phụ nữ dạt dàoĐầy hạnh phúc như bao mùa thu ấy
(sưu tầm)
Bài 6. Viết về phụ nữ
Phụ nữ đâu chỉ là một phần hai thế giớiThực chất còn hơn thế rất nhiềuNhư những bông hoa xinh đẹp yêu kiềuVừa đảm việc nhà vừa giỏi giang việc nước.
Họ mang nặng đẻ đau, nuôi con khôn lớnVất vả chăm lo sớm chiều, mưa nắngTừ những người bình thường, đến thiên tài, hay Thánh GióngCũng lớn lên từ sữa mẹ với lời ru.
Phụ nữ luôn nồng nàn như mơ ước mùa thuTrung hậu, đảm đang, anh hùng, bất khuấtKhi giặc đến nhà họ vùng lên đánh thắngRồi lại dịu dàng như nhạc, như thơ…
Họ nhẹ nhàng thêu dệt những ước mơXây hạnh phúc tình yêu thương cuộc sốngLặng lẽ hiến dâng như muôn trùng con sóngRu đất trời mãi mãi mấy ngàn năm.
(sưu tầm)
Bài 7. Hoa và phụ nữ
Mưa xuân tưới mát cánh đồngNhớ người bên ấy đợi trông ngày vềDặm dài ngăn cách nhiêu khêDẫu xa xôi mấy hẹn thề có nhauGặp ai ôm mối âu sầuTơ vương lưới nhện đêm sâu thẫn thờĐời còn trống vắng bơ vơMến người tri kỷ còn chờ bao lâu. Thời gian xây đắp nhịp cầu,Hay là ảo ảnh qua mau tình hờ.Tin yêu say đắm mộng mơ,Lòng xuân rộng mở tôn thờ quí nhân.Tâm hoa nở được mấy lần,Ai ơi chớ để tình xuân bẽ bàng.Hồi sinh vào tuổi muộn màng,Vẫn mong tưới nước mịn màng làn da.Kiếp người có khác gì hoa…
(sưu tầm)
Bài 8. Sau tuổi ba mươi
Em lục tìm gì sau ngưỡng tuổi ba mươi,Nắm níu thanh xuân trên nụ cười khô khốc.Rao bán vần thơ nhưng đời đâu rảnh đọc,Câu chữ u sầu khóc lóc chuyện thời gian.
Cơn gió cuộc đời kiêu hãnh lật từng trang,Hoa tím Păng Xê sắp tàn bên thềm cửa.Em hỏi cành mai xuân này rồi xuân nữa,Đã có bao giờ xuân hứa ở lại đâu.
Giọt đắng lưng tròng dành lại những ngày sau,Khóc tiễn thời xuân đã đi vào yên nghỉ.Qua nẻo chông gai chưa một lần ngã quỵ,Ngước mặt nhìn trời ganh tỵ với gió mây.
Em bỗng khát thèm được rày đó mai đây,Một kiếp rong chơi giữa rừng này núi nọ.Kệ dấu thời gian phớt qua đầu ngọn cỏ,Cất giọng ngâm dài nhờ gió thả hồn thơ.
Từ thuở u sầu trả lại những giấc mơ,Tự hỏi con tim bao giờ ra khỏi mộng.Sau tuổi ba mươi thiên đường xanh khép cổng,Em bỗng giật mình về cuộc sống mưu sinh.
(sưu tầm)
Bài 9. Ba mươi tuổi vẫn chưa hết dại khờ
Mẹ hỏi em “Thế bao giờ chịu lớn?Ba mươi rồi vẫn nghịch ngợm ham chơi.Chẳng dịu dàng lại ngang ngạnh quá trời,Nói tôi nghe… bao giờ Cô mới lớn”.
Đứa khờ dại.. nũng nịu rồi cà chớn,Gớm chưa gì Mẹ nạt nộ ghê ha.Chắc lại muốn sớm được gọi bằng bà,Nên sốt ruột mắng vốn à… một tí!
Ừa ! Ba mươi em ước mơ gì nhỉ?Để nghĩ coi… dệt mộng mị tí nào.Muốn thêm cánh vi vút tận nơi nao,Ngắm ngân hà với ngàn sao lóng lánh.
Lặng một mình cóp nhặt muôn niệm ảnh,Níu niềm mơ chạm tay tới cung Hằng.Dệt cho mình bến mộng ánh sao băng,Tìm về lại một thuở hằng ao ước.
Muốn níu lại cho thời gian trở ngược,Tìm về mình để lại được trẻ con.Được khóc cười, được than thở, lẫy hờn,Ba mươi đến ước gì mình nhỏ lại.
(sưu tầm)
Bài 10. Bước qua tuổi ba mươi
Người đàn bà bước qua tuổi ba mươi,Da đã nhăn nụ cười không rạng rỡ.Nhất là khi đã một lần tan vỡ,Người xa rồi tình dang dở đắng cay.
Quá ba mươi rồi tóc gió thôi bay,Tình đằm thắm không còn say nồng nữa.Không trẻ trung với thân hình bốc lửa,Chỉ còn dịu dàng chan chứa yêu thương.
Hơn ba mươi đi qua nửa chặng đường,Đã từng trải bao vấn vương ấp ủ.Người ta nói là đàn bà đã cũ,Em cười buồn tự nhủ vẫn còn xuân.
Con tim hồng còn đó mộng ái ân,Đêm se lạnh vẫn cần người chia sẻ.Lúc yếu lòng cần bờ vai mạnh mẽ,Mong một lần có con bế như ai.
Qua ba mươi phía trước vẫn còn dài,Em mơ về một tương lai tươi sáng.Giản đơn thôi một ước mong chính đáng.Muốn có một người làm bạn cùng em.
(sưu tầm)
Bài 11. VỪA ĐỦ
Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh
Trời chớm thu vừa đủ nét xanh
Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt
Em vừa đủ để qua thời non nớt
Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh
Trong vững bền vừa đủ sự mong manh
Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ
Em đàn bà vừa đủ men thi sỹ
Em trang đài vừa đủ nét chân quê
Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia
Lòng ngay thẳng vừa đủ mưu che đậy
Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền
Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên
Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn
Anh khao khát với trái tim lãng mạn
Mong suốt đời vừa đủ để yêu em…
(sưu tầm)
Bài 12. TỰ HÀO PHỤ NỮ VIỆT NAM
Tự hào Phụ nữ Việt Nam,
Chuyên tâm việc Nước,việc nhà đảm đang.
Xứng danh với tám chữ vàng,
Bác Hồ khen tặng vẻ vang rạng ngời.
“Anh hùng bất khuất” bao đời,
“Đảm đang” “trung hậu” đó lời Bác trao.
Thật là hạnh phúc tự hào,
Việt Nam ta có biết bao Anh hùng.
Những người Phụ Nữ kiên trung,
Mưa bom lửa đạn bão bùng xong pha.
Hy sinh vì Đất nước nhà,
Mỗi người là một bông hoa dâng đời!
(sưu tầm)
Bạn đang xem bài viết Những Bài Thơ Hay Viết Về Tình Yêu Biển Đảo Việt Nam trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!