Cập nhật thông tin chi tiết về Sự Tích Lấy Chồng Trăn mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Sự tích lấy chồng trăn
Xưa, có một bà sinh được ba người con gái. Một hôm bà đi bắt cá ngoài đồng, giữa lúc đang mò cá, bỗng có một con trăn bò đến quấn vào chân bà. Bà sợ hãi kêu lên, trăn nói:
– Nếu bà muốn tôi thả ra thì phải gả cho tôi một trong ba đứa con gái của bà. Nếu không tôi sẽ cắn chết.
Khi ấy có một người đi ngang qua, bà nhắn về gọi giúp ba đứa con gái ra cứu mình.
Một lúc sau thì ba người con gái đến. Bà gọi đứa con gái đầu lại gần, và nói rằng:
– Cả ơi, trăn quấn chân mẹ, con hãy thuận lòng lấy trăn để nó thả mẹ ra, nếu không trăn sẽ cắn chết mẹ.
Con gái cả nhìn thấy con trăn to tướng thì sợ chết khiếp, nghe mẹ nói vậy bèn vội vàng trả lời:
– Làm gì lại có chuyện người lại lấy trăn, con sợ lắm, con không ưng đâu.
Bà mẹ lại gọi đứa con thứ hai mà than rằng:
– Thứ ơi, mẹ bị trăn quấn chặt vào chân đau lắm, con bằng lòng lấy trăn để mẹ được thả ra đi con, nếu không mẹ chết mất.
Đứa con thứ hai cũng trả lời nhừ đứa con gái đầu.
Cô út thấy hai chị đều một mực từ chối, mà lòng thì rất mực thương mẹ, nàng bèn nói với trăn rằng:
– Trăn ơi, hãy buông thả mẹ tôi ra, tôi sẽ bằng lòng lấy anh.
Nghe nói vậy, trăn liền buông chân bà mẹ ra.
Đêm đó, người chị cả rình xem việc gì sẽ xảy ra giữa trăn và em mình. Nàng rất đỗi ngạc nhiên thấy một chàng trai khôi ngô tuấn tú ở trong phòng và đang nói chuyện với em gái út chứ không thấy trăn đâu cả.
Sáng hôm sau nàng cả đem chuyện đó kể cho mẹ nghe, và xin mẹ đi hỏi một con trăn về cho nàng. Vài hôm sau, có một con trăn to bò vào phòng của cô gái lớn. Nửa đêm hôm đó bỗng cô gái kêu lên:
– Mẹ ơi, con sắp chết, trăn đã nuốt đến lưng con rồi, cứu con với mẹ ơi!
Không biết rằng trăn có thể nuốt được người, bà mẹ lại khuyên con rằng:
– Cố chịu đi con, rồi con sẽ được chồng đẹp trai, giàu sang hơn người.
Sáng hôm sau, bà mẹ không thấy cô gái lớn thức dậy bèn sinh nghi. Bà mở cửa nhìn vào thì thấy một con trăn nằm dài, bụng trương phình. Bà khóc than, kể lể. Lúc bấy giờ chàng rể cô út biết là đã có chuyện chẳng lành, bèn lấy dao mổ bụng con trăn, lôi chị cả ra, rồi chạy tìm thuốc cứu sống chị.
Truyện Cổ Tích Lấy Chồng Dê
Câu chuyện được dựng thành phim rất hay:
Ngày xưa, ở một vùng gần biển, có hai vợ chồng nhà nọ, đầu tóc đã hoa râm mà vẫn hiếm hoi. Hai vợ chồng cầu khấn khắp nơi mong có mụn con khỏi phải hiu quạnh lúc tuổi già. Thế rồi người vợ bỗng có mang, chín tháng mười ngày đẻ ra một bọc, khi mở ra thì không phải là người mà là một con dê đực. Chồng bực mình bảo vợ đem ném xuống sông cho khuất mắt, nhưng người vợ không nỡ, khuyên chồng cứ để lại nuôi.Trong lòng phiền não, người chồng phát ốm rồi từ giã cõi đời. Trái lại, dê thì hay ăn chóng lớn, lại biết trông gà, chăn lợn, giúp đỡ mẹ những việc vặt trong nhà. Vì thế, mẹ dê cũng phần nào khuây khỏa.
Một hôm dê đi chơi đâu về, tới đặt đầu vào lòng mẹ nói: – Mẹ ạ! Phú ông làng bên có ba cô con gái, mẹ đi dạm cho con một cô!Mẹ dê nghe con nói không nhịn được cười, bảo:– Mày thật là đứa không biết phận mình. Đời nào phú ông lại gả con cho cái thứ dê như mày cơ chứ!Nhưng dê một hai bắt mẹ mang trầu cau đến hỏi cho bằng được. Sau cùng, thấy con vật nài hết sức, nên chiều lòng con, mẹ đành đánh bạo đến nhà phú ông. Giáp mặt phú ông, ngần ngại mãi, bà mới dám mở miệng ngỏ lời. Vừa nghe nói, phú ông đã đùng đùng nổi giận, quát mắng om sòm:– Câm mau cái con mụ này! Đồ láo! Dám vác mặt tới đây hỏi con vàng con ngọc của ta cho con dê của mụ kia à? Muốn tốt thì xéo ngay đi!Nhưng theo lời con dặn, mẹ dê vẫn cứ nhẫn nhục ngồi lại, một hai nói mãi không thôi. Cuối cùng phú ông bất đắc dĩ bảo:– Thôi được, ta cũng chiều lòng mụ gọi các con ta ra đây hỏi xem, hễ đứa nào bằng lòng lấy con mụ thì ta sẽ gả.Nói xong, phú ông cho gọi ba cô con gái đến trước mặt, rồi hỏi ngay con gái đầu lòng:– Con có muốn về làm dâu nhà mụ này không?Cô gái nguýt mẹ dê một cái rõ dài rồi hối hả đi vào, không quên buông một câu nói vội:– Úi dào, chồng người chả lấy, lại lấy chồng dê!Phú ông cười ha hả. Lại hỏi đến cô con gái thứ hai:– Còn con có ngại hắn là dê không nào?– Thưa cha, con là người không thể lấy được dê.Đến lượt cô con gái thứ ba, phú ông lại hỏi:– Còn con nữa, con cũng thế chứ?Nhưng cô thứ ba đã khép nép cúi đầu thưa:– Cha mẹ đặt đâu con xin ngồi đấy!Phú ông chưa bao giờ ngạc nhiên đến thế. Nhưng đã chót hứa với mẹ dê, hắn không còn biết nói năng ra sao nữa. Hắn nghĩ: – “Không cần từ chối, ta cứ thách cưới cho rõ nặng, nhất định các vàng cũng không dám “chơi chèo”. Hắn bèn đòi mẹ dê phải đủ sính lễ một trăm trâu bò, một trăm lợn, một mâm vàng, một mâm bạc mới được đón đâu về. Nghe nói, mẹ dê lật đật chạy về kể lại cho con nghe và nói:– Con ạ! Hãy từ bỏ ý định ngông cuồng đi thôi. Phú ông tuy nói gả nhưng lại thách cao như thế, họa có vua chúa mới biện đủ.– Đừng lo mẹ ạ – dê con trả lời – con sẽ lo được.Đêm hôm ấy, trong khi mẹ dê ngủ, thì dê bước ra sân trút lốt dê thành một chàng trai trẻ. Khi chàng hô lên: – “Lấy cho ta mọi thứ để làm sính lễ”, lập tức các gia nô xuất hiện trước mặt chàng rất đông, họ đội đến đủ số vàng bạc và dắt đến đủ số trâu, bò, lợn, rồi biến mất. Chàng trai lại chui trở vào lốt dê, gọi mẹ dậy nhận đủ lễ vật để sửa soạn ngày mai đưa sang cho phú ông.Ngày rước dâu, dê bon bon đi trước, còn cô gái út phú ông lẽo đẽo theo sau cùng với hai chị. Sau khi vào buồng làm lễ hợp cẩn, cô gái bỗng thấy chồng mình trút lốt dê ra thành một chàng trai tuấn tú thì vừa sợ vừa mừng. Sáng dậy chồng lại chui vào lốt dê như cũ, rồi ra nhà ngoài. Hai người chị vợ cố nán ở lại để xem em mình ăn ở với dê ra làm sao. Nhưng khi gặp người em, họ chả thấy em có vẻ gì là băn khoăn hối hận về việc có chồng là dê cả. Không khỏi lấy làm ngạc nhiên, họ tỉ tê hỏi dò em cho ra sự thực. Vợ dê kể lại cho hai chị biết mọi việc trước sau. Đêm lại, hai chị lén trổ vách buồng của em nhìn vào quả thấy đúng như lời em nói. Họ không ngờ chồng của em lại khôi ngô trẻ đẹp vượt xa bọn con trai trong thiên hạ. Hôm sau hai chị khuyên em phá lốt dê đi để cho chồng không còn biến vào đâu được. Quả nhiên từ đấy dê chấn dứt cuộc đời đội lốt dê. Còn hai người chị thì lại hối tiếc và ghen tị với số phận may mắn của em.** *
Hơn một năm sau, một hôm chồng trao cho vợ một con dao và một hòn đá lửa, dặn rằng:– Tôi có một số công việc phải vượt muôn trùng sóng nước, chưa hẹn được ngày về, cũng không thể đem nàng đi được. Nàng ở nhà nhớ đừng đi đâu xa. Hai vật hộ thân này hãy luôn luôn mang bên người đừng quên, có khi dùng được việc.Rồi một sáng sớm, Dê từ biệt mẹ và vợ dong buồm ra khơi. Vợ Dê ở nhà thức khuya dậy sớm, hết lòng phụng dưỡng mẹ chồng. Nhớ lời chồng dặn, bao giờ con dao và hòn đá cũng được giắt ở bên lưng.Một ngày kia, hai chị đến nhà rủ em đi trẩy hội. Vợ dê trước chối từ nhưng sau thấy hai chị dỗ mãi, bèn theo họ ra đi. Cả ba người xuống một chiếc thuyền đậu sẵn ở bến. Thuyền băng băng rẽ sóng, chị em cùng nhau vui vẻ chuyện trò. Qua ngày hôm sau, ba chị em lại quây quần ngắm mây trông sóng ở đằng mũi thuyền. Nhưng đã lập mưu sẵn, hai chị thừa lúc em vô ý bất thần đẩy em xuống biển. Vợ dê chưa kịp kêu lên thì đã bị sóng khỏa chìm nghỉm. Còn hai chị, thi hành xong kế độc, liền hối hả cho thuyền vào bờ, rồi giả bộ hốt hoảng báo tin rằng em mình không may sẩy chân rơi xuống nước.Lại nói chuyện vợ dê trong khi đang vùng vẫy có ngoi lên khỏi mặt nước thì bỗng có một con cá kình lao tới đớp ngay vào bụng. Sẵn dao bên mình nàng lập tức rút ra đâm chém tứ tung. Cá kình bị thương quẫy rất dữ dội. Nhưng vì bị thủng bụng nên chỉ một lúc sau cá đã tắt thở, nằm phơi bụng nổi lên mặt nước. Chăng bao lâu sóng biển đánh giạt xác cá vào một hòn đảo. Vợ Dê liền cầm dao rạch luôn bụng cá, chui ra ngoài. Đó là một hòn đảo hoang không có bóng người. Nàng bèn chặt cây dựng lều làm thành một chỗ ở bên bãi biển. Sẵn có đá lửa, nàng đốt củi lên sưởi, và xẻo thịt cá kình nướng ăn. Sau đó lại vào rừng hái trái đào củ, thay cho lương thực. Cứ như thế tất cả những khó khăn trong cuộc sống dần dần nàng đều vượt qua.Một hôm, vợ Dê nhìn vọng ra ngoài khơi bỗng thấy xa xa có bóng một cánh buồm trắng. Nàng bèn buộc áo vào một cành cây phất lên làm hiệu. Con thuyền nhận được dấu hiệu của nàng, rẽ sóng tiến vào đảo. Khi thuyền cập bến, nàng sửng sốt thấy người trên thuyền không phải ai xa lạ chính là chồng mình. Đúng là chàng dê sau bao ngày vượt vời đang trên đường trở về quê hương, thấy dấu hiệu cầu cứu nên ghé vào đảo. Hai vợ chồng ôm nhau mừng mừng tủi tủi. Chỉ một lát sau, Dê đã nghe hết đầu đuôi câu chuyện.Khi thuyền về đến nhà, Dê giấu vợ không cho ai biết, rồi sai người dọn một bữa cỗ linh đình nói là để cúng vợ. Chàng cho mời làng nước và bà con họ hàng, cả gia đình nhà vợ tới dự. Hai người chị nghe tin Dê đã về thì mừng khấp khởi, vội đến ngay. Cả hai làm bộ khóc lóc thảm thiết trong khi bịa ra câu chuyện cái chết thảm thiết của cô em xấu số. Sau đó chúng mấy lần liếc mắt đưa tình để cám dỗ người em rể tuấn tú mà chúng vẫn ao ước được chung tình. Dê vẫn thủng thỉnh đi từ bàn nọ sang bàn kia, mời mọi người ăn uống no say. Đoạn Dê khoan thai bảo hai chị:– Em xin vào nhà gọi người ra hầu hai chị!Dê vén màn cho vợ từ trong buồng bước ra. Nàng tươi cười chào hỏi hai chị và mọi người, làm cho ai nấy đều sửng sốt. Hai người chị vừa thẹn vừa sợ, nhân lúc mọi người không chú ý, len lén bước ra khỏi cổng. Nhưng chúng đi chưa được một quãng đường đã bị thần sét nhảy xuống đánh chết.Từ đấy hai vợ chồng Dê ăn ở với nhau sung sướng trọn đời .
Mẹ Đi Lấy Chồng, Con Ở Với Ai?
Lâu lắm rồi, chị mới thấy hai đứa con tíu tít bên nhau vui vẻ đến thế. Cũng là nhờ gia đình chồng mới của chị về quê vắng nên chị mới “dám” đưa con riêng đến chơi để anh em nó được bên nhau.
Chị là người phụ nữ đã qua hai lần đò. Với người chồng trước, chị sinh được một trai một gái. Sau khi ly hôn, chồng chị nhận nuôi con trai vì thằng bé là cháu đích tôn của gia đình họ. Còn chị nhận nuôi con gái. Hai đứa bé, không quá lớn nhưng cũng chẳng còn nhỏ nên đủ hiểu chuyện gì xảy ra giữa bố mẹ chúng. Thấy mẹ và em gái sắp xếp hành lý rời khỏi nhà, con trai lớn của chị không dám ngăn cản. Nó chỉ bùi ngùi xin mẹ thường xuyên cho em về chơi để anh em không quên nhau.
Chị đã từng tự hứa sẽ ở vậy nuôi con vì chị rất sợ cảnh con anh con tôi con chúng ta. Suốt 2 năm sau đó, chị nhận đủ vất vả về mình, cố gắng cho con cuộc sống tốt nhất. Nhưng, dù thế nào, chị cũng không thể tránh khỏi phút bùi ngùi, cô đơn, thèm một bờ vai cho mình nương tựa. Đó là lý do cuối cùng, chị đã tự “phản bội” lời hứa của bản thân để yêu của anh.
Người đàn ông mà bây giờ chị gọi là chồng lúc đó vẫn là trai tân, vì quá say mê công việc nên chưa tìm được người phụ nữ của đời mình. Ngoảnh đi ngoảnh lại, anh đã ngoài 40 tuổi. Với anh, chị vừa là mối tình đầu nhưng cũng là cơ hội hạnh phúc duy nhất. Nếu chần chừ, có thể không bao giờ anh gặp được ai khác nữa. Chị không nghi ngờ tình cảm anh dành cho chị, chỉ băn khoăn về quá khứ của mình. Dẫu gì, chị cũng là gái nạ dòng, liệu có xứng với trai tân không. Song, anh đã gạt đi, còn bảo chị cứ tin anh.
Cả đời này, sẽ không bao giờ anh phiền muộn về việc chị đã chồng cũ con riêng. Anh chỉ cần chị của hiện tại là đủ. Nghe lời anh, chị siêu lòng, theo anh về ra mắt gia đình. Tiếc rằng, chỉ có anh chấp nhận chị còn gia đình anh thì miễn cưỡng. Mẹ anh, vì sợ con trai “quá lứa” mới buộc phải nhận chị làm dâu con. Bà càng ác cảm hơn khi sau cưới, chị còn đưa cả con gái riêng về sống cùng nhà.
Con gái chị xinh xắn, ngoan ngoãn, rất hiểu chuyện. Song, vì khác máu tanh lòng nên dù nó có cố gắng đến đâu vẫn bị người thân của anh tẩy chay, coi như người thừa trong nhà. Chị lại sống cùng mẹ chồng, em chồng nên có thể cảm nhận sự ghẻ lạnh đó diễn ra hàng ngày. Chị biết nỗi lòng của con, mà chẳng làm cách nào khác được, đành cố gắng chịu đựng, dù trong lòng đau xót.
Sau khi chị tái hôn ít lâu, chồng cũ của chị cũng lấy vợ mới. Họ vẫn sống trong căn nhà cũ của vợ chồng chị xưa kia. Chị ấy đảm đang, tháo vát, nghe nói là người biết kiếm ra tiền. Mấy tháng sau thì vợ mới của anh sinh con. Từ đó, con trai chị bị dì ghẻ đẩy ra bên lề cuộc sống. Chồng cũ của chị biết vậy nhưng vì sợ thế vợ mới trụ cột trong nhà mà chẳng dám có ý kiến gì. Chị rớt nước mắt khi nghe con trai tâm sự: “Thường thì dì ấy là người quyết định mọi việc trong nhà. Dì sắp xếp sao thì cả nhà nghe vậy. Dì không đánh mắng con nhưng cũng không chăm sóc con.
Dì nói việc nuôi con là của bố và mẹ nên dì không cần có trách nhiệm. Dì chỉ yêu em bé mới, suốt ngày cưng nựng, chăm bẵm em nhưng chưa bao giờ nói với con một lời nhẹ nhàng. Thay vào đó, dì ấy thường mắng nhiếc con sao lại xen vào cuộc sống của dì, bố và em bé. Sao con không theo mẹ về nhà khác”.
“Mẹ ơi, sao bố mẹ không về với nhau. Con chỉ thích sống cùng bố mẹ. Đó không phải gia đình của chúng con”…
Tối đó, lần đầu tiên sau bao tháng ngày, chị mới được ở bên hai con của mình mà không sợ bị trách cứ, đay nghiến.
Nghe các con hỏi, chị chẳng biết trả lời sao. Là người mẹ, chị đã đủ đau xót lắm khi con gái đã không được sống trong bầu không khí gia đình hạnh phúc, giờ lại tới con trai. Chị cũng không thể đưa con trai đi theo chị, vì chắc chắn gia đình anh sẽ không bao giờ đồng ý điều đó.
Đúng là nỗi đau ly hôn chẳng bao giờ giống nhau. Ngày trước, khi quyết định chia tay chồng, chị đã hình dung trước những gì mình sẽ phải hứng chịu. Nhưng, người lớn còn có thể vượt qua được nỗi đau, chứ tổn thương để lại trong lòng những đứa con chung của anh chị mới là khó xóa nhòa.
“Mẹ đi lấy chồng, con ở với ai?”. Cả đêm đó, chị trằn trọc nghĩ về các con – những đứa trẻ đang bình an chìm sâu vào giấc ngủ bên mẹ. Chỉ ngày mai thôi, chị sẽ lại dứt ruột phải trả con trai cho chồng cũ và người vợ mới của anh. Còn con gái chị sẽ ở lại đây, trong căn nhà chẳng thể đem lại cho con cảm giác được yêu thương…
Những Bài Thơ Tình Buồn Khi Người Yêu Đi Lấy Chồng
Tuyển chọn những bài thơ tình buồn của người con trai khi biết người mình yêu đi lấy chồng.
BÀI THƠ: ĐÁM CƯỚI NGƯỜI TA (LỤC BÁT)
Tác giả: Thiên Gia Bảo
Hôm nay đám cưới người ta
Tôi cũng đến dự nhưng là khách thôi
Tách trà bung khói em mời
Trong làn hư ảo em cười thật xinh…
Lại thêm thuốc kẹo mời anh ngọt ngào
Nhưng tôi thấy lạ làm sao
Bàn tay run nhẹ nép vào bàn tay…
Nhưng không giám ngỏ giờ này mất em
Trong giây phút thoáng lặng im
Tôi cười cho nhạt nỗi niềm trong tôi…
Mai tôi thành kẻ mồ côi cuộc tình
Thôi thì như kiếp lục bình
Mặc cho con nước mang mình về đâu…
Yêu người mà chẳng có nhau
Vì không dám tỏ một câu với người
Nên rằng đám cưới thật vui
Mà sao tôi lại ngậm ngùi xót xa…
Bởi nay đám cưới người ta
Nhưng tên chú rể phải là tôi đâu
Còn tôi một kẻ yêu sau hai người…
Mấy câu mấy chữ mấy lời chia xa
Hôm nay đám cưới người ta
Chúc em hạnh phúc chan hòa yên vui.
BÀI THƠ: EM BƯỚC THEO CHỒNG VỀ XỨ LẠ
Tác giả: Hoa Lục Bình
Em bước theo chồng về xứ lạ
Anh buồn chân bước dạ ngẩn ngơ
Bao ngày mong nhớ bây giờ còn chi
Chỉ mình anh ngần ngại mà trông
Có kẻ đau lòng vỡ mộng từ đây
Màu nhung nhớ vơi đầy ký ức
Em lấy chồng anh tức lắm thay
Tìm quên trong những cơn say
Bao nhiêu kỷ niệm tháng ngày anh mong
Người ta cưới pháo hồng đưa lối
Kẻ vô tình từ chối cuộc chơi
Giờ đây chỉ biết trách đời trái ngang
Anh đau xót đôi hàng lệ nhỏ
Chân ngập ngừng vò võ lòng đau
Là màu vô vọng dâng trào buồng tim
Người nơi ấy đắm chìm duyên mới
Anh đứng nhìn em cưới người ta
Chiều nay chỉ có mình ta đi về.
BÀI THƠ: TẠM BIỆT EM
Tác giả: Thiên Gia Bảo
Xác pháo hồng nhuộm đỏ cả không gian
Con thuyền đưa tình em sang bên mới
Kể từ đây đường về không chung lối
Một đoạn đò mà cách biệt yêu thương…
Mình yêu nhau giữa kiếp sống vô thường
Em cơ hàn anh hai bàn tay trắng
Đền hiếu ân em ngậm ngùi cay đắng
Bước theo chồng chia rẽ cả cuộc vui…
Tạm biệt em yêu dấu một nụ cười
Để rồi tắt trọn đời trong hiu quạnh
Nếu biến được đau thương thành sức mạnh
Thì đâu ai phải khổ lụy vương sầu…
Em thật đẹp trong màu áo cô dâu
Nhẫn kim cương đầy cao sang quyền quí
Cha Mẹ em cũng mãn lòng vừa ý
Và họ hàng đến chúc tụng rôm tai…
Bao nhiêu ly mới tìm đến cơn say
Rót đi em rượu mừng anh uống cạn
Để niềm vui đong đầy không giới hạn
Hơi men nồng cháy chụi mảng hồn yêu…
Câu thề cũ trả lại với dáng chiều
Cây rụng lá cho phôi pha lời hứa
Em xa rồi với anh còn gì nữa
Trời yêu đương đổ lệ khóc duyên mình…
Mà duy nhất chỉ còn anh ở lại
Không phận kiếp phải xa nhau mãi mãi
Em với người chúc hạnh phúc trăm năm.
BÀI THƠ: NGƯỜI YÊU LẤY CHỒNG (LỤC BÁT)
Tác giả: Minh Thi
Anh gom hạt nắng cuối chiều
Đem về ghép mãi chữ yêu không thành
Tình yêu vỡ vụn trong anh
Bao nhiêu mơ mộng bỗng thành hư không
Bởi em, con sáo sang sông
Kiệu hoa em đã theo chồng đi xa
Giờ còn đọng lại nhạt nhòa chơi vơi
Chúng mình từng có một thời
Sâu đậm kỷ niệm của đời học sinh
Nhiều lúc anh định tỏ tình
Nhưng cảm thấy ngượng nên mình lại thôi
Những đêm trăng tỏ thường ngồi bên nhau
Ngây thơ trong sáng tình đầu
Bây giờ em chẳng còn đâu của mình
Sóng xô dìm đắm thuyền tình
Để anh bến đợi một mình đơn côi.
BÀI THƠ: BÃO LÒNG
Tác giả: Quỳnh Chang
Hôm nay đám cưới người ta
Mà sao tôi thấy xót xa trong lòng
Nay em cất bước theo chồng
Mình tôi ở lại bão lòng như mưa
Em quên kỷ niệm chiều xưa
Đã quên những buổi ban trưa hẹn hò
Để tôi ôm mối tơ vò đớn đau
Chúc cho hạnh phúc bên nhau
Cầu mong em được đẹp màu ước mơ
Vần thơ viết vội héo hon thân này.
BÀI THƠ: EM ĐÃ LẤY CHỒNG
Tác giả: Tùng Chương
Xe hoa đón rước gót hồng cô dâu.
Đi về hai bóng, đôi đầu bên nhau.
Thẫn thờ đứng dưới hàng cau,
Hương cau còn thoảng, nơi nào hương yêu?
Tình Anh đáng giá bao nhiêu?
Sao bằng mâm lễ vãi điều nhà trai!
Người ơi màu tóc còn phai,
Huống chi tháng rộng, năm dài nghĩa nhân.
Bây giờ cách trở vạn lần núi sông.
Bây giờ nhắm mắt mà mong,
Gương kia cũng vỡ, tơ hồng đứt dây.
Mình Anh thui thũi nơi đây,
Ôm sầu dĩ vãng, hao gầy nhớ thương.
Em giờ lưu lạc hà phương?
Vui câu hạnh phúc trăm đường . . ái ân!
Lặng nhìn theo cánh hoa bần,
Gió đưa, nước chảy . . vô phần hoa ơi!
Giờ còn chỉ biết trách trời,
Đỗ thừa duyên số, tình đời éo le.
Hỏi người năm cũ có nghe?
Diêu bông ai hát cho se thắt lòng.
Mà tình Em bạc, mà lòng em đen.
Anh giờ chỉ biết hờn ghen,
Mòn hơi, đuối sức như đèn lụn tiêm.
Em giờ như một cánh chim,
Biễn Nam hay Bắc ? biết tìm nơi đâu.
Thôi thì lấp thảm, quên sầu,
Mượn câu thơ để nguyện cầu cho Em.
Màn loan, trướng gấm hằng đêm,
Phụ tùy, phu xướng êm đềm gối chăn.
Mặc ai nước mắt dầm khăn,
Đứt từ đoạn ruột cầm bằng tử, sinh.
Thế gian cũng một chữ tình,
Cho người đau khổ, lụy mình nào hay.
BÀI THƠ: EM GIỜ LÀ VỢ NGƯỜI TA
Tác giả: Vũ Nguyên
Em vui hạnh phúc trầu cau bên người
Hay chăng một kẻ đang cười mà đau
Thì thôi em cũng qua cầu là xong
Khi giờ em đã sang sông mất rồi
Mà là thằng khác trời ơi thật buồn
Tình mình ngày ấy chẳng khuôn
Vậy nên nó méo dỗi hờn nó xa
Tức đời anh ch-ửi tổ cha cái thằng
Bao năm thả lưới tao giăng
Không ngờ mày đến mày nâng cả bè
Gió đưa luôn cả em về với ai.
BÀI THƠ: TRẢ LẠI TÌNH EM
Tác giả: Phú Sĩ
Ngày em bước theo chồng đi mãi
Bến sông chiều tê tái lòng anh
Còn đâu những lúc trăng thanh
Nàng buông nốt nhạc anh dành tình thơ
Người ra đi để buồn thương nhớ
Con sáo chiều nay lỡ cuộc chơi
Nghe trong tí tách mưa đời
Chim quyên nức nở khung trời xót xa
Em hờn dỗi thuyền hoa bỏ bến
Bởi tình mình lắm nẻo lênh đênh
Nửa đời còn lại bập bềnh thân em
Thương em lắm nỗi niềm cạn tỏ
Anh vẫn còn mỏi gót tha phương
Thôi thì tình vẹn đôi đường
Cầu cho duyên thắm ta nhường em qua
Ta gởi lại tình xa ngày ấy
Theo gió chiều về mãi người thương
Mai này sương gió dặm trường
Chỉ mong người giữ chút vương tơ lòng….
Sau bao nhiêu tháng ngày ta hẹn ước
Đến cuối cùng cũng được thấy em cười
Áo cô dâu duyên dáng khoác lên người
Em xinh tươi khi thành cô dâu mới
Ngày vu quy bổng mưa về giăng lối
Chết lặng người lệ anh cũng tuôn rơi
Tan nát lòng hồn lạc lỏng chơi vơi
Bởi anh không là người em bên cạnh
Cơn mưa rào nghe cõi lòng buốt lạnh
Nỗi đau này canh cánh thuở nào nguôi
Như nhịp cầu nay đã gãy làm đôi
Khi chúng ta cũng thành người xa lạ
Bởi tại anh mang cảnh đời nghiệt ngã
Hay tại vì xưa vội vã yêu em
Để hôm nay tan nát mộng êm đềm
Anh xót xa còn em tìm duyên mới
Ngày em đi anh trách hờn giận dỗi
Trời nhủ lòng cũng tầm tã mưa rơi.
Bạn đang xem bài viết Sự Tích Lấy Chồng Trăn trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!