Cập nhật thông tin chi tiết về Tổng Hợp Truyện Ma Của Người Khăn Trắng mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Bà Lệ Thủy dậy thật sớm và dặn Hai Sương:
– Bữa nay tao có khách, tụi bay lo đi chợ làm thức ăn đãi khách.
Hai Sương hỏi lại:
– Khách bao nhiêu người thưa bà?
– Khoảng bốn năm người!
– Dạ, là đàn ông hay đàn bà, khách chỉ ăn cơm hay khách nhậu ạ?
Bà Lệ Thủy bảo:
– Khách toàn đàn ông. Mày mua cho tao một nửa con chó.
Hai Sương sửng sốt:
– Bà… bà nói mua con gì?
– Mua thịt chó! Mày kêu xe đi xuống Trại Mát. Ở đó có bán thịt chó làm sẵn, mua về và chỉ làm đúng một món nướng cho tao thôi.
Hai Sương xanh mặt:
– Con… con đâu có biết làm thịt chó. Con cũng không quen mùi nữa…
– Không quen rồi sẽ quen. Đem về đây rồi tao sẽ chỉ cho cách làm.
Trước thái độ kỳ lạ của bà chủ, Hai Sương thấy hơi kỳ lạ. Bà ta ở nước ngoài về mà sao lại bảo nấu món thịt chó đãi khách?
– Mày ngạc nhiên vì tao bảo làm món thịt chó hả?
Không ngờ bà ta hiểu thấu tâm trạng mình, nên Hai Sương hơi lúng túng:
– Dạ… con chỉ lo món thịt chó hơi lạ, xưa nay đâu nghe ai đãi khách…
Bà Lệ Thủy bỗng phá lên cười:
– Người ta không đãi mà mình đãi mới hay! Vả lại những người này phải đãi họ thịt chó họ mới thích.
Hai Sương biết tính chủ, càng nói thì bà càng bảo lưu ý của mình, nên chị ta vừa lấy xe máy ra mà vẫn còn thắc mắc, nhưng vẫn đi mua. Khi chạy xe tới Trại Mát, vùng ngoại ô của thành phố Đà Lạt thì Hai Sương mới càng lúng túng hơn, bởi nhìn quanh chẳng thấy nơi nào bày bán thịt chó. Mà hỏi thăm thì Hai Sương lại không dám, bởi ai đời một phụ nữ lại đi tìm mua thịt chó?
Còn đang hoang mang, bỗng có người hỏi từ bên ngoài đường:
– Có phải cô kiếm mua thịt chó không?
Hai Sương giật mình:
– Dạ… dạ phải. Nhưng sao anh lại biết?
Người đàn ông trung niên cười cười:
– Thấy cô ngơ ngác thế kia thì biết ngay mà! Nhưng nói cho vui thôi, chứ đã có người dặn rồi, cô cứ lấy thịt mà mang về, khỏi phải trả tiền.
Hai Sương càng ngạc nhiên hơn:
– Có phải bà chủ tôi dặn không?
Người đàn ông lắc đầu:
– Cô không cần biết. Hãy mang về đi.
Ông ta vừa nói vừa đưa cho Sương một cái túi nhựa và dặn:
– Đem về nhà hãy mở ra, và chỉ cần làm theo hướng dẫn ghi trong giấy là sẽ có món ngon ngay.
Hai Sương xách cái giỏ mà tay run run. Từ nào đến giờ cô có biết thịt chó nó ra làm sao, cứ tưởng tượng nguyên con chó mới làm thịt nằm trong giỏ là Sương đã muốn nôn ói rồi.
Chị ta gồng mình cầm lấy và cắm đầu đạp xe như bay trở về nhà.
Vừa tới cổng nhà đã thấy thấp thoáng mấy người khách lạ đứng trong sân.
Bà Lệ Thủy nhìn ra giục:
– Mau đem vào đi, còn chần chừ gì nữa.
Rồi bà quay sang một người khách trẻ và bảo:
– Đã có cậu này rồi thì mày giao món thịt đó cho cậu ấy làm.
Nói xong, bà ta lại hướng về người đàn ông có tuổi đang đứng quay mặt vào trong và nói:
– Món ăn này mình ăn ngay tại sân thích hơn anh!
Người đàn ông quay lại, thì ra ông ta là Ba Minh. Nghe hỏi, ông ta miễn cưỡng đáp:
– Ừ cũng được. Mình vừa ăn vừa nói chuyện! Tốt nhất là chị không nên để cho mấy người làm ở ngoài này…
– Anh yên tâm, sẽ chỉ có đám mình thôi. Nào, mời cùng ngồi quanh bàn đá này, trong lúc cậu gì đó mang gói thịt tới đây, ta bày lên bàn rồi đưa bếp lò ra sau.
Tên đàn em của Ba Minh đặt chiếc giỏ lên bàn, vừa định mở ra thì đã bị bà Lệ Thủy ngăn lại:
– Không, vinh dự này phải để cho anh Ba chứ!
Ba Minh cười rất gượng:
– Ai cũng được mà, đâu hề gì.
Ông ta nói thế nhưng vẫn đưa tay mở dây cột giỏ ra. Gói khá lớn lại cột hơi kỹ, nên phải mất gần nửa phút ông ta mới mở bung được lớp bọc bên ngoài.
Vừa nhìn thấy vật bên trong thì Ba Minh đã kêu thét lên:
– Trời ơi!
Trước mặt ông ta và mọi người là một chiếc đầu lâu người, chứ không phải con chó. Mà cũng không phải cái đầu lâu bình thường, bởi tuy đã nằm rời thân thể, nhưng đôi mắt của cái đầu ấy vẫn còn chớp mắt như người sống!
Bọn thủ hạ của hắn do đứng bên ngoài nên nhanh chân chạy đi, còn Ba Minh thì cứng đờ một chỗ! Tuy nhiên, cũng chỉ chạy được mấy bước rồi chẳng hiểu bị gì mà đều đứng khựng lại như bị chôn chân xuống đất!
Bà Lệ Thủy bỗng dưng phá lên cười:
– Lũ giết người mà cũng biết sợ xác chết sao?
Nghe giọng bà là lạ, Ba Minh nhìn sững và lắp bắp hỏi:
– Chị Thủy, có phải là chị không?
Bà Lệ Thủy vẫn giọng cười khác thường:
– Nếu không phải thì là ai? Trước tiên, anh hãy nhìn vào cái đầu lâu kia xem là ai cái đã!
Ba Minh nhìn xuống lần nữa và lần này còn thét lên kinh hoàng hơn lần trước:
– Ly Ly!
Rõ ràng cái đầu của bà Ly Ly đang nhìn ông với đôi dòng lệ đang tuôn trào hai bên khóe mắt! Ba Minh vồ lấy và ôm đầu lâu vào lòng, vừa khi ấy có một tiếng rú lạ thường cất lên từ đầu lâu ấy, và… Ba Minh bật ngửa ra, buông rơi chiếc đầu lâu lăn lông lốc dưới đất.
Bọn đàn em hắn nhìn rõ mọi diễn biến, cả bọn chúng đều líu cả lưỡi, muốn kêu lên mà cũng không làm sao mở miệng được. Cho đến khi bà Lệ Thủy vụt đứng lên, tiến về phía chúng và cất tiếng hỏi:
– Đứa nào làm hư thắng xe của Hoàng Lộc?
Vừa hỏi, bà vừa chỉ thẳng vào một tên gọi là Hùng Sùi:
– Chính mày phải không?
Tên này vừa mở miệng định chối thì bỗng hắn thét lên đau đớn. Nhìn lại thì đã thấy miệng hắn đầy máu, một phần lưỡi của hắn đã rơi xuống đất!
Những tên còn lại kinh hoảng nhưng cũng đành đứng như bị trời trồng, cho đến khi bà Lệ Thủy hỏi tiếp:
– Thằng nào bỏ thuốc mê vào ly nước cho vợ Hoàng Lộc uống?
Bốp! Chát!
Vừa hỏi xong thì bà giương thẳng tay tát vào hai bên má thằng đàn em tên Năm Gà:
– Chính mày chứ còn ai vào đây!
Lại một cái lưỡi nữa rơi ra cùng lúc với tiếng kêu thảm thiết của tên nọ!
Đến lượt Ba Minh. Nãy giờ ông ta đã thất kinh hồn vía, vừa run vừa muốn chạy trốn, nhưng cũng là lúc bị gọi tên:
– Tụi nó chỉ là tay sai, được chủ sai đâu thì làm đó! Còn ông, ai đã sai bảo ông? Ông lý giải là do sợ con gái mình không lấy người chồng giàu phải không? Cho nên ông bằng mọi giá phải loại đối thủ của mình. Hành động đó của ông đã khiến cho người phụ nữ trót yêu ông mà cả đời phải hy sinh, chịu tật nguyền do ông cho uống nhầm thuốc phá thai, rồi vì ông mà bà ta phải chịu cảnh xa chồng, do người đàn ông kia không thể nào chịu nổi cảnh vợ mình mê một tay trùm xã hội đen như ông. Bây giờ bà ấy đã chết, bởi biết ông gây ra tội ác tày trời. Ông còn muốn gì nữa? Còn đứa con gái ông sắp về nước phải không?
Ba Minh gào lên, van lơn:
– Đừng, xin đừng hại tới con tôi. Mọi tội lỗi là do tôi, con gái tôi không biết gì hết, nó cũng không muốn làm theo tội ác của tôi đâu!
Ông ta vừa cử động tay chân được thì cũng là lúc cái đầu lâu của bà Ly Ly tự nhiên lăn đến dưới chân. Thuận tay, ông ta cúi xuống ôm lấy và nức nở khóc.
Nhưng lạ lùng thay, bỗng nhiên ông ta phát tru lên một tiếng thật dài, thật kinh khủng, rồi phóng mình xuống đất! Lúc đó Hai Sương và vài người nữa trong nhà nghe tiếng gào thét bên ngoài đã chạy ra nhìn, và sửng sốt khi nhìn thấy Ba Minh vừa nhảy xuống đất đã biến thành một con chó mực to tướng.
Hai Sương là người xách chiếc giỏ thịt chó về cho nên chị ta càng thêm kinh hãi khi nhìn thấy hiện tượng đó. Chị líu cả lưỡi:
– Ông… ông ta…
Khi ấy bà Lệ Thủy quay lại và nói to cho người nhà nghe:
– Kẻ ác nhân này đã đền tội rồi đó, vậy bà chủ của mấy người cũng được tha từ nay. Và hãy nói với bà ta không được đối xử với con dâu mình như vậy nữa!
Nói dứt lời thì như cái bóng, hình hài bà ta thành sương khói biến mất…
Sáu Xinh đứng bên cạnh nói với Sương:
– Bà ra coi, sao bà chủ mình biến đi đâu?
Hai Sương thất thần:
– Kỳ quá…
Chợt chị ta nhớ ra, bảo:
– Hồi nãy nghe bà ấy nói gì không? Tại sao bà ta nói là đã tha cho bà chủ mình rồi? Vậy bà ta là ai?
Họ chẳng hẹn mà cùng chạy vào nhà, gõ cửa phòng bà Lệ Thủy:
– Bà chủ ơi!
Họ gọi đến khàn cả cổ mà vẫn chẳng có tiếng trả lời, mà bên trong lúc ấy hình như có âm thanh ú ớ.
Hai Sương nói:
– Mình tông đại cửa vào thôi, biết đâu bà chủ bị nạn gì đó!
Họ tung được cửa thì vừa kịp nhìn thấy bà Lệ Thủy ngã lăn xuống sàn nhà.
– Bà chủ!
Họ vực bà dậy thì vừa lúc bà Lệ Thủy tỉnh lại, sợ hãi hỏi:
– Nó đâu rồi?
Hai Xinh hỏi:
– Bà chủ hỏi ai?
– Nó… vợ thằng Lộc…
Sau khi hoàn hồn lại, bà kể:
– Tao đang ngủ trong này chợt thấy có ai đè lên thân thể, rồi cổ tao như bị chặn ngang, không nói hay kêu la gì được. Mà cả chuyện ngồi dậy cũng không thể.
Hai Sương ngơ ngác:
– Vậy người nãy giờ ở ngoài sân tiếp khách là ai? Rồi hồi sáng này có phải bà sai con đi mua thịt chó không?
Bà Lệ Thủy tròn mắt kinh ngạc:
– Tao bảo mua thịt chó làm gì? Mà từ sáng tới giờ tao có ra khỏi phòng đâu, tao bị ai đó đè cứng trên giường này như tụi bay thấy đó!
Mọi người như từ trên trời rơi xuống, nhất là Hai Sương, chị ta ngẩn người một lúc rồi tự hỏi:
– Phải chăng là… mợ Hai?
Sáu Xinh nghe vậy liền hỏi:
– Oan hồn cô Mỹ Dung hả?
Hai Sương như người mất hồn:
– Oan hồn! Đúng là oan hồn!
***
Lan Hương vừa bước xuống phi trường, mới bước vào phòng chờ lấy hành lý thì đã thấy một thanh niên đưa tay vẫy vẫy ở cửa đợi. Lúc đầu tưởng là vẫy ai nên Hương không đáp lại, nhưng sau đó nhìn kỹ, cô thấy trên tay anh ta cầm một miếng bìa cứng đề tên LAN HƯƠNG, thì cô giật mình tự hỏi:
– Chẳng lẽ là anh chàng này?
Cô lấy một mảnh giấy nhỏ trong túi áo khoác và đọc lại: Hoàng Lộc sẽ chờ ở phi trường.
Chỉ biết Hoàng Lộc trước khi đi du học, đã cách trên mười năm rồi, nên lúc này đứng trước mặt anh ta chắc gì Lan Hương đã nhớ. Tuy nhiên, khi nhìn lại một lần nữa anh chàng cầm tấm bìa đề chữ Lan Hương kia, cô nàng thầm nghĩ: vượt quá mong đợi của mình rồi!
Hương còn nhớ cách nay hơn một tháng, cô đã nhận được lá thư của cha, trong đó ông có viết:
“Ba đã tìm được cho con người con trai mà con mong đợi, thằng Hoàng Lộc mà trước khi đi du học con từng khen là đẹp trai, thông minh mà lại hiền lành.
Mặc dù khi ấy Lộc mới có mười hai tuổi, còn bây giờ nó đã gần ba mươi, đang là một mẫu đàn ông khôi ngô tuấn tú, lại giỏi giang, giàu có. Ba má mà được nó làm rể thì còn hạnh phúc nào bằng!”
Cách ngày Hương về nước mấy hôm, cô còn nhận được một điện tín đánh từ quê sang, nói rằng khi về nước cô sẽ nhận được nhiều tin vừa xấu vừa tốt một lúc nhưng chính niềm hạnh phúc bất ngờ sẽ giúp cô vượt qua những tin gọi là xấu! Lúc đó, Lan Hương chưa hình dung được là chuyện gì. Cho đến hôm nay, suốt hơn mười giờ ngồi trên máy bay, cô nghĩ mãi mà vẫn chưa ra chuyện gì đang chờ mình ở nhà…
Sau khi lấy được hành lý, Lan Hương vừa đẩy xe ra tới cửa thân nhân đón thì Hoàng Lộc đã tiến đến gần và lên tiếng ngay:
– Tôi là Hoàng Lộc, đến đón Lan Hương theo sự cho phép của hai bác.
Lan Hương lịch sự, nhẹ giọng:
– Em đã được ba má nhắc nhiều về anh, nhưng không ngờ…
Lộc nói liền:
– Không ngờ gặp là thất vọng phải không!
Hai người cười vui và ngay từ phút giây ấy, họ đã thân nhau ngay. Điều này cả hai cũng không hiểu tại sao…
Đến khi Lộc lái xe đưa Hương về thẳng nhà mình thì thay vì ngạc nhiên, cô đã rất tự nhiên đi theo Lộc vào nhà và còn hỏi:
– Nhà có đủ phòng cho em ngủ lại không?
Hoàng Lộc đã chuẩn bị từ trước, anh chỉ về một căn phòng khang trang nhất trong nhà, đáp:
– Chẳng những có phòng mà còn là căn phòng đẹp nhất nữa!
Lan Hương không hỏi gì đến sự vắng mặt của cha mẹ mình, cho đến khi Lộc chủ động nói ra:
– Nếu bây giờ Hương nghe một tin buồn thì em sẽ làm sao?
Nàng bất ngờ hỏi:
– Anh muốn nói tới chuyện ba má em phải không?
Lộc gật đầu:
– Đúng vậy! Em có buồn lắm không?
Cô nàng sa nước mắt, nhưng vẫn tỉnh táo:
– Lúc ngồi trên xe anh, chẳng hiểu tại sao em lại nghe văng vẳng bên tai mình báo tin buồn này. Lúc đó em bàng hoàng, vừa muốn khóc lên thì bất chợt xe anh quẹo vào nhà, ngừng lại thì em như… một người khác. Bây giờ em chỉ bùi ngùi một lúc rồi thôi…
Hoàng Lộc cầm lấy tay nàng, nói rất khẽ:
– Từ bây giờ em không còn là… Lan Hương nữa! Đúng hơn, em là Lan Hương, nhưng thực chất em là… vợ anh thật sự!
Lộc nói những lời này vừa nhìn Hương, cô nàng không có phản ứng gì, ngoài việc nhìn anh đắm đuối.
Sau đó, hai người đứng trước bàn thờ của Mỹ Dung, Hoàng Lộc lên tiếng:
– Anh đã làm theo đúng những gì em muốn rồi đó! Bây giờ Lan Hương đã về đây, cô ấy rõ ràng hoàn toàn không biết những gì cha mẹ mình làm. Cô ấy…
Lời của Lộc chưa dứt thì đã nghe chính miệng Lan Hương thốt lên:
– Em biết rồi, không quay lại nhìn em sao?
Hoàng Lộc quay lại nhìn và anh kêu lên thích thú:
– Em đây mà, Mỹ Dung.
Tiếng cười khúc khích của cô nàng vừa lúc cánh cửa lớn mà Lộc vừa mở lúc nãy bỗng dưng sập lại, đèn đang sáng cũng tắt ngúm. Chỉ còn lại tiếng reo vui của hai con người trong bóng tối:
– Làm người ta hết hồn!
– Cám ơn em đã đền cho anh…
– Nhớ đây là phần thưởng dành cho con người trung thực, hết lòng yêu vợ của anh. Nếu anh lạng quạng thì chẳng những mất em luôn mà cả cái xác Lan Hương này cũng sẽ thuộc về người khác đó nghe!
– Ai dại gì mà để mất… cả hai!
Trong bóng tối, hai người quyện lấy nhau và có lẽ hạnh phúc sẽ ở với họ lâu lắm…
***
Chuyện Lan Hương và Hoàng Lộc thành hôn với nhau tuy diễn ra âm thầm, nhưng vẫn có một số người biết. Họ bàn tán với nhau:
– Thằng Lộc sao tệ quá, vợ mới chết chưa đầy sáu tháng đã lấy vợ khác rồi!
Người lại nói:
– Mà cũng lạ, nghe nói vong hồn cô Mỹ Dung linh lắm, mà sao lại chấp nhận cho người vợ mới của Lộc về ở trong ngôi nhà còn bàn thờ cô ta trong đó?
Mặc ai nói gì thì nói, Lộc và Lan Hương vẫn hạnh phúc bên nhau. Bà Lệ Thủy vẫn ở Đà Lạt, nhưng thỉnh thoảng về Sài Gòn. Mỗi lần về, bà đều rất hòa hợp với Lan Hương, khác xa với thái độ hờ hững, đố kỵ với Mỹ Dung ngày trước.
Và nếu có ai nhìn thấy thì sẽ ngạc nhiên hơn, bởi bà luôn đứng trước bàn thờ của Mỹ Dung và lâm râm khấn vái rất thành khẩn. Có lần bà còn gọi Lan Hương lại gần, đứng trước bàn thờ và nói:
– Má biết lỗi của mình, biết được tấm lòng vị tha của con khi chấp nhận cho Lan Hương đem xác mình về nhập với hồn của con để làm vợ thằng Lộc. Má cám ơn con…
Bí mật của Lộc và Lan Hương chỉ có bà Lệ Thủy biết, và bà đã thề với lòng là sẽ mãi mãi giữ kín. Bởi vậy nhiều người ngạc nhiên tại sao Lan Hương từ lúc về nước chưa một lần về nhà thăm ngôi nhà của mẹ cô.
Ngôi biệt thự đồ sộ đó bị bỏ hoang… Tuy nhiên, khi tìm hiểu thì người ta mới phát hiện ra trong nhà không phải hoàn toàn vắng hoe mà thật ra còn có một… con chó mực rất lớn trú ngụ! Con chó đó là hiện thân của Ba Minh!
Ngôi biệt thự tuy không có người, nhưng chỉ có con chó ấy, nó đã giữ cho ngôi nhà luôn luôn ấm cúng như có người ở. Không một kẻ trộm nào dám léo hánh vào bởi đã từng có mấy lượt, kẻ tham lọt vào nhà và lập tức bị con chó cắn cổ, xé xác.
Chỉ có vợ chồng Lan Hương là biết chuyện. Họ thường tâm sự với bà Lệ Thủy:
– Con chó mực đó là hồn của Ba Minh nhập vào. Ba Minh là kẻ đại ác, nên chết không thành ma mà thành quỷ. Tuy nhiên, nó đã bị Mỹ Dung khắc chế, nhốt nó vĩnh viễn trong ngôi nhà đó. Ở trong ngôi nhà thì nó chỉ là con chó tinh ranh, nhưng bình thường nó không có gì nguy hiểm. Trừ phi có ai đó tìm cách đưa nó ra ngoài, lúc đó nó sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm! Người bị nó nhập sẽ là quỷ nhập tràng, nguy hiểm khôn lường…
Bà Lệ Thủy lo sợ hỏi:
– Sao con không diệt nó hẳn cho rồi, để như vậy sẽ có ngày…
Nhưng vong hồn Mỹ Dung đã quả quyết:
– Chỉ khi nào anh Lộc ruồng bỏ Lan Hương, tức ruồng bỏ con, thì lúc đó con mới để cho con chó mực thoát ra ngoài. Và lúc ấy nạn nhân đầu tiên sẽ là… Hoàng Lộc!
Hoàng Lộc dúi mặt vào tóc vợ, âu yếm:
– Trời có sập anh cũng không dám bỏ em nữa là…
Tổng Hợp Câu Chuyện Ma Ngắn Rùng Rợn Mới Nhất Cho Bạn
Câu chuyện 1
Câu chuyện xảy ra đã gần 20 năm rồi. Lúc này, là mẹ chưa sinh mình đâu, nhà mình hồi đó nghèo lắm, được ông bà cho miếng đất xây nhà. Vì nhà còn rất nghèo nên xây căn nhà đất đủ che mưa, che nắng thôi. Từ lúc này, câu chuyện rung rợn trong căn nhà đất bắt đầu.
Ba mình kể:
Hồi lúc ngủ tại nhà cứ đến khuya đang nằm ngủ thì ông cảm nhận rõ ràng có người leo lên người ông rồi ghì ông xuống. Lúc này, ông bất ngờ nên ráng mở mắt ra mà không được. Trong tâm trí ông biết lúc này là bị ma đè rồi, nên ông ráng hết sức có thể để tung ra bàn tay ma quái đó. Tung một hồi, thì thấy người nhẹ trở lại, cha mình tỉnh dậy thì chẳng thấy ai hết, nhưng lạ thay ở chỗ hai bắp tay ba mình lại in rõ bàn tay của ai đó đang siết bắp tay ông.
Rồi câu chuyện thứ hai cũng căn nhà cũ đó, là khi ngủ thì mẹ mình nghe tiếng chảo, chén, xoang kêu rỗn rẻn như có gì rung vậy, Mẹ mình nghĩ lúc này chắc là chuột, nên thức dậy đi xuống bếp, nhưng đã không còn nghe tiếng xoang, chảo nữa. Khi mọi chuyện trở lại bình thường thì mẹ mình lúc này về giường ngủ. Một lát sau, mẹ mình lần nữa nghe có âm thanh nhưng không phải âm thanh dưới bếp nữa mà là tiếng em bé đang cười giỡn trong nhà. Khi bà mở mắt tỉnh dậy thì điếng người. Gần giường là người phụ nữ ẵm đứa con đang đứng trên không, mặt trắng bệch đang nhìn mẹ mình và hình như đang cười. Mẹ mình lúc này chỉ biết la lên thật to cho cha mình dậy. Cha mình nghe tiếng thì tỉnh dậy hỏi sao vậy, thì mẹ mình kể đầu đuôi câu chuyện cho cha mình nghe rồi trấn an mẹ mình.
Thời gian sau, mẹ mình đẻ mình thì cũng mua được căn nhà khang trang gần kế bên nhưng không gặp ma nữa. Khi cha hỏi bà mình thì bà mình kể, hồi bà mình còn trẻ hình như đất nhà mình có chôn con của bà hàng xóm vì khó đẻ nên hai mẹ con kiệt sức mà chết. Đến lúc này cha mình nổi da gà.
XEM THÊM Những bài thơ chê con gái hài hước mới nhất 2020
Câu chuyện 2
Hết một ngày tôi về nhà quây quần cùng gia đình. Tối hôm ấy tôi đã xem kênh tin tức của địa phương và những gì tôi nghe được làm tôi vô cùng bàng hoàng. Cả nhà Tommy đã bị một kẻ tình nghi vô danh giết ngày hôm đó. Sauk hi nghe tin này, tôi trở về phòng và lặng lẽ ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, tôi lại ngồi xe bus đến trường. Xe chúng tôi vẫn đi qua nhà Tommy do tài xế xe bus không biết tin về gia đình Tommy chiếu ngày hôm qua. Khi tôi chuẩn bị đứng dậy để giải thích cho tài xế chuyện gì đã xảy ra thì một hình ảnh này khiến tôi nhớ mãi không bao giờ quên: Một bàn tay nhợt nhạt lướt qua cửa sổ xe bus, vẫy tay ra hiệu tài xế lái xe cứ tiếp tục đi đi như ngày hôm qua.
Tôi ngồi trên xe bus và sợ hãi.
Vợ khẽ lay tôi dậy. Tôi nhìn khắp một lượt căn gỗ: con tôi chắc đã ngủ say, lửa trong lò sưởi sắp tàn.
“Hình như ai đó đang gõ cửa thì phải” – vợ tôi thì thào. Tôi cũng nghe thấy những tiếng gõ cửa đó. Vơ lấy chiếc rìu và cầm theo cây đèn, tôi mở cửa và nghĩ rằng sẽ thấy một con gấu mèo hay chồn hôi gì đấy, nhưng không… là một bé trai khoảng 10 tuổi.
Nó nhìn tôi chằm chằm một lúc rồi đột ngột bỏ chạy về phía rừng. Tôi lập tức đuổi theo. Đến một đoạn, tôi không thấy nó đâu nữa nhưng chợt nghe tiếng sột soạt gần đấy. Tôi lôi nó ra từ trong một bụi rậm.
“Sao cháu lại gõ cửa nhà chú?” – tôi gào lên.
“Vì các chú các bác của cháu bảo cháu làm thế” – thằng bé đáp trả.
Tôi không tức giận nữa mà chuyển sang thắc mắc: “Để làm gì?”.
“Để dụ chú ra khỏi nhà chứ làm gì nữa” – môi thằng bé nở ra một nụ cười quái dị.
Câu chuyện 4
Phải nhắc lại rằng, tôi đã nhìn về phía sau và không thấy gì cả, tôi chắc chắn về điều đó, chỉ có màu đen dường như vô tận của màn đêm. Nhưng bạn có biết chuyện gì đã xảy ra không? Chỉ khoảng 10s sau khi tôi liếc nhìn gương chiếu hậu như thói quen thì đột nhiên xuất hiện 1 chiếc xe vượt qua xe tôi ở bên trái, đèn pha bật rõ ràng. Dường như lúc này adrenaline trong tôi tăng vọt, cảm giác sợ hãi và tỉnh táo ập tới. Mười giây trước không có gì phía sau, đột nhiên một chiếc xe hơi xuất hiện chớp nhoáng như một ảo giác. Tôi lái xe về nhà trong tình trạng run rẩy và không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Sáng hôm sau, tôi nhận thấy có hai vết xước ở phía sau xe, một vết bên trái và một vết bên phải, không rõ chúng có từ lúc nào nhưng đó là lần đầu tiên tôi thấy rõ vết xước đến vậy.
XEM THÊM Tổng hợp bài học kiếm tiền của người giàu mới nhất cho bạn
Truyện Cười Tục Tĩu 18+ (Tổng Hợp)
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một anh nông dân người Bắc bị ho lâu ngày nhưng không đi khám bệnh, một hôm bị nôn ra máu, sợ quá bèn lên trạm y tế thôn để khám. Bác sĩ hỏi han tình hình xong bèn phê vào sổ: “Lôn ra máu” và đề nghị chuyển lên tuyến xã. Bác sĩ xã tiếp nhận bệnh nhân, đọc sổ y bạ thấy thế liền tặc lưỡi: “Để nặng thế này rồi mới khám, đúng là y tế thôn, viết mà còn sai”. Ông hạ bút phê thêm dấu huyền vào rồi đề nghị chuyển lên tỉnh. Bác sĩ tỉnh đọc bệnh án, hốt hoảng gọi: “Nặng quá rồi, đưa băngca đến đây, chuyển vào khoa… sản ngay”. Vào đến phòng, y tá trực bèn thò tay vào khám, rồi cũng hốt hoảng: “Thai ra ngược rồi, tôi tóm được cái chân rồi đây này”!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có một chị công nhân làm việc tại mỏ than, chẳng may chồng ở nhà bị bệnh. Trên đường về, ghé qua cửa hàng thực phẩm, sực nhớ chồng bệnh ở nhà, thương chồng, chị mua ít chuối về cho chồng. Trên đường đi xe buýt về nhà, dẫu rất chật chội, xe buýt chòng chành, nhào tới nhào lui, nhưng vì thương chồng nên chị nhất quyết nắm chặt trái chuối không buông, thỉnh thoảng lại vân vê nó. Nghĩ đến ánh mắt vui vẻ của chồng, chị lại lắc nhẹ trái chuối. Đến trạm, xe bus dừng lại, đột nhiên người đàn ông đứng sau lưng chị khẽ vỗ vai chị và nói: “Cô ơi ! Làm ơn … buông ra cho tôi xuống”.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một cuộc thi hoa hậu. 5 người đẹp được chọn ra để chọn các danh hiệu. Ban giám khảo đưa ra câu hỏi, ai trả lời hay nhất sẽ đạt danh hiệu hoa hậu. Câu hỏi đưa ra là: “Hãy cho biết sự khác nhau giữa lồng chim và váy?” Người đẹp thứ nhất: “Váy không có đáy, lồng chim có đáy!”. Người đẹp thứ hai: “Trong lồg có chim, trong váy không có chim”. Người đẹp thứ 3: “Thưa Ban bánh khảo, khi mở lồg thì chim bay ra, khi mở váy thì chim bay vào!” Kết quả chung cuộc: Người đẹp thứ 3 trở thành hoa hậu… tèn tén ten ^^
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong một cuộc thi hoa hậu khác. Một câu hỏi được đưa ra để chọn hoa hậu. BGK đưa ra câu hỏi là: “Hãy cho biết sự giống và khác nhau giữa phụ nữ và xe máy?” Người đẹp trả lời như sau đã đăng quang Hoa hậu: “Đối với xe máy, người ta bơm rồi mới cưỡi. Đối với phụ nữ, người ta cưỡi rồi mới bơm!”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Trong 1 chuyến xe trở về cố hương, có 1 vị Cha cố ngồi bên cạnh 1 thiếu nữ yêu kiều. Có thể vô tình hoặc không, chỉ biết răng, sau khi Cha cố đặt tay lên đùi người thiếu nữ thì cô ấy hỏi Cha cố rằng: – Cha có nhớ rằng, trong kinh thánh, trang 98, dòng 13 từ dưới lên nói gì không? Giật cả mình, Cha cố vội rụt tay lại và nói: – Xin lỗi, tôi đang học làm Cha cố. Thực lòng, cha cố cũng chưa biết cái dòng ấy nói về điều gì. Khi về đến nhà, mở kinh thánh thấy ghi rõ:” Con hãy cố lên! Còn chút xíu nữa là đụng đến thiên đường rồi đấy!”
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Hai khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp. Khi lại gần nhau, người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình, kéo lê một chân dưới đất. Tới lúc giáp mặt, một người chỉ xuống cẳng chân tật nguyền của mình, cất giọng đầy cảm xúc: – Chiến tranh vùng Vịnh! 1991. Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm, rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình, thở dài: – Cứt chó! Cách đây 20 mét. Ặc ặc….. gớm quá!!!!!!!!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Chú tiểu lần đầu xuống núi tắm hơi, Khi đã cởi hết quần áo vào bồn tắm mới sực nhớ để quên xà bông nơi phòng chứa đồ. Thế là oẳn tù tì và 1 chú đi lấy xà bông. Chú tiểu trần truồng đến phòng chứa đồ tình cờ thấy 2 ni cô trong chùa cũng đi tắm hơi sắp bước vào. Ngại quá chú giả làm bức tượng và cầm cục xà bông trên tay. Một Nicô ra xem và sờ vào chổ “thằng nhỏ” làm chú tiểu rùng mình đánh rớt xà bông. Nicô nói: “Thì ra bức tượng này dùng để đựng xà bông”. Nicô khác lại chạy tới nghịch thằng nhỏ một hồi rồi reo lên: “Aaaaaaaa… Chị ơi chỗ này dùng để lấy sữa tắm nữa nè chị”.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Vào nhà vệ sinh công cộng, vừa ngồi xuống thì một giọng nữ từ buồng bên kia vọng sang. – Ới, anh có suôn sẻ không?. Vốn không thích bắt chuyện với người lạ, nhưng khó mà từ chối giọng nói ngọt ngào đó, tôi trả lời: Ờ, tôi cũng ổn. Giọng bên kia lại vọng sang: Anh cảm thấy thế nào? Bắt đầu bực mình: Tôi thấy cũng thoải mái. Giọng bên kia bối rối: Chắc em phải cúp máy thôi, vì cứ mỗi lần em hỏi anh thì có thằng cha mắc dịch ở buồng vệ sinh bên cạnh lại nhảy vô giành trả lời.
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Một người khai hoang đến thăm 1 trại thổ dân da đỏ để học cách trồng trọt của dân bản xứ. Suốt cả ngày các trai tráng da đỏ làm việc đào những dãy hố , cứ 1 hố nhỏ lại đến đến 1 hố to hơn 1 chút. Hố nhỏ họ bỏ hạt giống, hố to họ bỏ cá vụn làm phân bón. Tối đến khách được mời ngủ với 1 cô gái dễ thương của bộ lạc. Cứ mỗi lần anh ta ấn … anh ta vào da thit ấm áp của cô gái cô ta lại kêu Yahoo!!! Anh chàng thích thú với cảm giác đó và làm đi làm lại trò đó nhiều lần trong đêm. Sáng hôm sau anh ta trở lại cánh đồng, cứ mỗi khi anh ta bỏ 1 khúc cá vào 1 hố nhỏ thì 1 chiến binh da đỏ lại làm anh giật mình bằng tiếng hét Yahoo!!! Cười thích thú anh khai hoang hỏi : Chữ Yahoo nghĩa là gì vậy ? Người da đỏ nói : Nhầm lỗ!!!
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
·.¸¸.·´´¯`··._.·~~~’~’~~ DoPhuQuy’s Blog ~~’~’~~`·.¸¸.·´´¯`··._.·
Có 1 bác người Tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ: – Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về l… (đồn)… zồi ló chuyển ngộ từ l…(đồn) nhỏ qua l…(đồn) lớn, tới cái l…(đồn) lớn nhứt ở ngay chung tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa lay là ngày lễ, l…(đồn) nhỏ còn đỡ lông (đông), chớ l…(đồn) lớn hả, lông wá trời lông (đông)
Tổng Hợp Truyện Cười Gia Đình
Có một anh chồng đẹp trai, đào hoa, kiếm tiền giỏi, được nhiều người ngưỡng mộ. Tuy đã có vợ con nhưng vốn thói trăng hoa, anh vẫn thường qua lại, cặp kè với nhiều cô gái khác. Tất nhiên là anh ta giấu vợ điều này và luôn tỏ ra là người có trách nhiệm với gia đình, thường xuyên đưa vợ đi du lịch, vui chơi, ăn uống… Người vợ không phải lo gì về tài chính cả, chủ yếu chỉ chăm lo việc nội trợ.
Một hôm chị vợ phát hiện qua Facebook của chồng những dòng tin nhắn chát với bạn gái, lời lẽ rất tình cảm và có hẹn hò đi khách sạn. Chị thật sự choáng váng trước những dòng tin nhắn trên, hỏi chồng thì anh ta bảo là mấy anh em ở công ty lấy Facebook của anh để chọc ghẹo cô gái kia. Vợ không tin nhưng chẳng biết làm thế nào. Anh chồng hứa sẽ không để tình trạng này tái diễn.
Thời gian sau, vợ lại phát hiện tin nhắn trên Yahoo của chồng với hai người con gái khác rất tình cảm và mùi mẫn. Vợ hỏi, chồng lại nói là mấy anh công ty chọc cho vui. Đến lúc này người vợ đã hết lòng tin ở chồng, chị còn dọa sẽ trừng phạt chồng đích đáng, lúc đó đừng có hối tiếc. Anh chồng nửa đùa nửa thật nói với vợ: – Anh chỉ… cơi nới một tý thôi chứ không xây mới đâu. Xây mới thì mới bị phạt chứ!
Chị vợ nói: – Ngày xưa lúc nào anh cũng khen tôi đẹp, tôi xinh. Bây giờ thấy tôi không bằng trước, anh định ruồng rẫy tôi chứ gì?
Anh chồng nhăn nhở:
– Ngày xưa em vô cùng đẹp gái
Giờ chỉ hơi… tai tái tý thôi!
Cùng em, anh sống trọn đời
Từ nay xin giảm chơi bời nguyệt hoa.
Chị vợ đay nghiến:
– Có chồng mà chẳng ra chồng
Thà rằng ở vậy phòng không cho rồi!
Có oản anh phụ tình xôi
Có cam phụ quýt có người phụ ta
Có quán tình phụ cây đa
Ba năm quán đổ, cây đa vẫn còn.
Anh chồng đáp:
– Cau tươi ba nắng thì giòn
Vợ chồng ba nắng xỏ đòn mà khiêng.
Cãi nhau mãi cũng thêm phiền
Cứ như chanh, muối, mẻ, giềng, mắm tôm!…
Anh luôn thương vợ, nhớ con
Em sao không hiểu lại còn nói dai?
Chị vợ gằn giọng:
– Anh không nên trách ai
Nếu vẫn cứ bồ bịch
Mất cả chì lẫn chài!
Anh chồng cười làm lành:
– Nhất trí với mẹ cu
Bồ bịch là phù du
Mẹ cu là vĩnh cửu!
Bạn đang xem bài viết Tổng Hợp Truyện Ma Của Người Khăn Trắng trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!