Top 6 # Bài Thơ Hay Nhất Về Quê Hương Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Anhngucongdong.com

Top Những Bài Thơ 4 Chữ Về Quê Hương Hay Nhất

1. Những bài thơ về quê hương hay nhất

Tác giả: Giang Nam

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ

“Ai bảo chăn trâu là khổ”

Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao

Có những ngày trốn học

Đuổi bướm cạnh bờ ao

Mẹ bắt được…

Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!

Có cô bé nhà bên

Nhìn tôi cười khúc khích…

Cách mạng bùng lên

Rồi kháng chiến trường kỳ

Quê tôi đầy bóng giặc

Từ biệt mẹ, tôi đi

Cô bé nhà bên có ai ngờ!

Cũng vào du kích

Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích

Mắt đen tròn thương thương quá đi thôi!

Giữa cuộc hành quân không nói được một lời

Đơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại

Mưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi…

Hòa bình tôi trở về đây

Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày

Tôi lại gặp em

Thẹn thùng nép sau cánh cửa

Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ

Chuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!

Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùi

Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng…

Rồi hôm nay nhận được tin em

Không tin được dù đó là sự thật

Giặc bắn em rồi, quăng mất xác

Chỉ vì em là du kích, em ơi!

Đau xé lòng anh, chết nửa con người!

Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm

Có những ngày trốn học bị đòn roi

Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất

Có một phần xương thịt của em tôi.

Tác giả: Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hở mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu

Quê hương là gì hở mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt

Cho con trèo hái mỗi ngày

Quê hương là đường đi học

Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc

Tuổi thơ con thả trên đồng

Quê hương là con đò nhỏ

Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ

Mẹ về nón lá nghiêng che

Là hương hoa đồng cỏ nội

Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là vòng tay ấm

Con nằm ngủ giữa mưa đêm

Quê hương là đêm trăng tỏ

Hoa cau rụng trắng ngoài thềm

Quê hương là vàng hoa bí

Là hồng tím giậu mồng tơi

Là đỏ đôi bờ dâm bụt

Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người chỉ một

Như là chỉ một mẹ thôi

Quê hương có ai không nhớ…

Tác giả: Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hoà

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Những bài thơ 4 chữ về quê hương hay nhất

Tác giả: Nguyễn Đình Thi

Sáng mát trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới

Tôi nhớ những ngày thu đã xa

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Những phố dài xao xác hơi may

Người ra đi đầu không ngoảnh lại

Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Mùa thu nay khác rồi

Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi

Gió thổi rừng tre phấp phới

Trời thu thay áo mới

Trong biếc nói cười thiết tha!

Trời xanh đây là của chúng ta

Núi rừng đây là của chúng ta

Những cánh đồng thơm mát

Những ngả đường bát ngát

Những dòng sông đỏ nặng phù sa

Nước chúng ta

Nước những người chưa bao giờ khuất

Ðêm đêm rì rầm trong tiếng đất

Những buổi ngày xưa vọng nói về!

Ôi những cánh đồng quê chảy máu

Dây thép gai đâm nát trời chiều

Những đêm dài hành quân nung nấu

Bỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.

Từ những năm đau thương chiến đấu

Ðã ngời lên nét mặt quê hương

Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu

Ðã bật lên những tiếng căm hờn

Bát cơm chan đầy nước mắt

Bay còn giằng khỏi miệng ta

Thằng giặc Tây, thằng chúa đất

Ðứa đè cổ, đứa lột da…

Xiềng xích chúng bay không khóa được

Trời đầy chim và đất đầy hoa

Súng đạn chúng bay không bắn được

Lòng dân ta yêu nước thương nhà!

Khói nhà máy cuộn trong sương núi

Kèn gọi quân văng vẳng cánh đồng

Ôm đất nước những người áo vải

Ðã đứng lên thành những anh hùng.

Ngày nắng đốt theo đêm mưa dội

Mỗi bước đường mỗi bước hy sinh

Trán cháy rực nghĩ trời đất mới

Lòng ta bát ngát ánh bình minh.

Súng nổ rung trời giận dữ

Người lên như nước vỡ bờ

Nước Việt Nam từ máu lửa

Rũ bùn đứng dậy sáng lòa.

2. Những bài thơ 4 chữ về quê hương, đất nước

Biển xanh tươi thắm

Cỏ cây xanh mượt

Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta

Em ơi hãy đến

Góc phố nhỏ nhoi

Hoàng hôn đẹp lắm.

Không thể nào mất

Là tình quê hương

Mãi nhớ xa xăm

Năm nào còn giặc

Ong đến từng bầy

Phải chăng như tiếng

Quân thù hét la.

Rồi sau mỗi trận

Sang bằng chiến địa

Tiêu diệt cả đàn

Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng

Xưa nay vẫn thế.

Cũng đừng quên đi

Tổ quốc thiêng liêng

Nơi mình sinh ra

Dù xa cách mấy

Cũng phải nhớ về

Tổ quốc thiêng liêng

Việt Nam yêu quý.

Bình Định quê tôi

Có cánh đồng quê

Có con đường làng

Có thiên nhiên đẹp

Đệ nhất Quy Nhơn.

Bình Định quê tôi

Trẻ con vui đùa

Trên bãi đất trống

Nào là cờ vây

Thế trận hùng mạnh

Như những năm qua

Chiến đấu oanh liệt

Cùng với thiên nhiên

Bụi tre già dặm

Ngăn cản bước chân

Giặc Nguyên hung ác

Từng một hạt cát

Đến bụi cỏ khô

Rồi núi non cũng

Xông pha ra trận.

Bình Định quê tôi

Bao nhiêu năm rồi

Con suối vẫn chảy

Từ một mầm non

Trở nên trưởng thành

Một cây đa già

Che bóng người người

Giúp ích cho đời.

Tổng Hợp Những Bài Thơ 4 Chữ Về Quê Hương Hay Nhất

1. Top thơ 4 chữ về quê hương hay nhất: Quê tôi

Biển xanh tươi thắm

Cỏ cây xanh mượt

Dịu dàng thân quen

Đẹp lắm quê ta

Em ơi hãy đến

Góc phố nhỏ nhoi

Hoàng hôn đẹp lắm.

Không thể nào mất

Là tình quê hương

Mãi nhớ xa xăm

Năm nào còn giặc

Ong đến từng bầy

Phải chăng như tiếng

Quân thù hét la.

Rồi sau mỗi trận

Sang bằng chiến địa

Tiêu diệt cả đàn

Un trong máu lửa

Vùng quê anh dũng

Xưa nay vẫn thế

Tình yêu quê hương của tác giả dành cho vùng đất Cù Lao, chính là Cù Lao Chàm nơi có biển xanh mây trắng trong lành mát mẻ. Đọc bài thơ ta có thể thấy được niềm vui và niềm tự hào sâu sắc của tác giả về mảnh đất có truyền thống văn hóa tốt đẹp từ xa xưa, với những chiến công đánh tan kẻ thù. Để giờ đây trên mảnh đất ấy là sự sinh sôi, phát triển, là biển đảo quê hương tươi đẹp đón chào bình minh nắng mới.

Bài thơ 4 chữ về quê hương, đất nước

2. Thơ 4 chữ ngắn viết về quê hương: Quê hương

Cũng đừng quên đi

Tổ quốc thiêng liêng

Nơi mình sinh ra

Dù xa cách mấy

Cũng phải nhớ về

Tổ quốc thiêng liêng

Việt Nam yêu quý.

Tác giả nhắn nhủ đến những người con xa quê, xa xứ dù có ở đâu, làm gì chúng ta vẫn luôn hướng về tổ quốc, quê hương mình, nơi chôn rau cắt rốn đã sinh thành và nuôi dưỡng chúng ta khôn lớn.

Những bài thơ 4 chữ hay nhất về quê hương

3. Danh sách những bài thơ 4 chữ hay: Bình Định quê tôi

Bình Định quê tôi

Có cánh đồng quê

Có con đường làng

Có thiên nhiên đẹp

Đệ nhất Quy Nhơn.

Bình Định quê tôi

Trẻ con vui đùa

Trên bãi đất trống

Nào là cờ vây

Thế trận hùng mạnh

Như những năm qua

Chiến đấu oanh liệt

Cùng với thiên nhiên

Bụi tre già dặm

Ngăn cản bước chân

Giặc Nguyên hung ác

Từng một hạt cát

Đến bụi cỏ khô

Rồi núi non cũng

Xông pha ra trận.

Bình Định quê tôi

Bao nhiêu năm rồi

Con suối vẫn chảy

Từ một mầm non

Trở nên trưởng thành

Một cây đa già

Che bóng người người

Giúp ích cho đời.

Tác giả lấy cảm hứng từ mảnh đất Bình Định thân thương, tự hào về thiên nhiên tươi đẹp và con người với những phẩm chất tốt đẹp ở nơi đây. Chắc hẳn tác giả đang ngồi hồi tưởng lại những chiến công hiển hách ấy với một niềm tự hào sâu sắc.

4. Bài thơ 4 chữ về quê hương: Bảo Lộc quê tôi

Thơ hay về tình yêu quê hương đất nước

5. Bài thơ về quê hương hay nhất: Việt Nam quê hương ta – Tác giả Nguyễn Đình Thi

Việt Nam đất nước ta ơi

Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn

Cánh cò bay lả rập rờn

Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn

Đất nghèo nuôi những anh hùng

Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên

Đạp quân thù xuống đất đen

Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa

Việt Nam đất nắng chan hoà

Hoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanh

Mắt đen cô gái long lanh

Yêu ai yêu trọn tấm tình thủy chung

Đất trăm nghề của trăm vùng

Khách phương xa tới lạ lùng tìm xem

Tay người như có phép tiên

Trên tre lá cũng dệt nghìn bài thơ

Nước bâng khuâng những chuyến đò

Đêm đêm còn vọng câu hò Trương Chi

Đói nghèo nên phải chia ly

Xót xa lòng kẻ rời quê lên đường

Ta đi ta nhớ núi rừng

Ta đi ta nhớ dòng sông vỗ bờ

Nhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngô

Bữa cơm rau muống quả cà giòn tan …

Viết về tình cảm yêu quê hương đất nước không thể không kể đến “Việt Nam quê hương ta” của tác giả Nguyễn Đình Thi với một niềm tự hào dân tộc sâu sắc và tình yêu quê hương đất nước vô cùng.

Những Bài Thơ Hay Về Quê Hương, Đất Nước

1. QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Đỗ Trung Quân)

Quê hương là gì hở mẹMà cô giáo dạy phải yêuQuê hương là gì hở mẹAi đi xa cũng nhớ nhiềuQuê hương là chùm khế ngọtCho con trèo hái mỗi ngàyQuê hương là đường đi họcCon về rợp bướm vàng bayQuê hương là con diều biếcTuổi thơ con thả trên đồngQuê hương là con đò nhỏÊm đềm khua nước ven sôngQuê hương là cầu tre nhỏMẹ về nón lá nghiêng cheLà hương hoa đồng cỏ nộiBay trong giấc ngủ đêm hèQuê hương là vòng tay ấmCon nằm ngủ giữa mưa đêmQuê hương là đêm trăng tỏHoa cau rụng trắng ngoài thềmQuê hương là vàng hoa bíLà hồng tím giậu mồng tơiLà đỏ đôi bờ dâm bụtMàu hoa sen trắng tinh khôiQuê hương mỗi người chỉ mộtNhư là chỉ một mẹ thôiQuê hương có ai không nhớ …

2. QUÊ HƯƠNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Quê hương là một tiếng veLời ru của mẹ trưa hè à ơiDòng sông con nước đầy vơiQuê hương là một góc trời tuổi thơQuê hương ngày ấy như mơTôi là cậu bé dại khờ đáng yêuQuê hương là tiếng sáo diềuLà cánh cò trắng chiều chiều chân đêQuê hương là phiên chợ quêChợ trưa mong mẹ mang về bánh đaQuê hương là một tiếng gàBình minh gáy sáng ngân nga xóm làngQuê hương là cánh đồng vàngHương thơm lúa chín mênh mang trời chiềuQuê hương là dáng mẹ yêuÁo nâu nón lá liêu siêu đi vềQuê hương nhắc tới nhớ ghêAi đi xa cũng mong về chốn xưaQuê hương là những cơn mưaQuê hương là những hàng dừa ven kinhQuê hương mang nặng nghĩa tìnhQuê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vờiQuê hương ta đó là nơiChôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.

3. ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ (Tác Giả: Đoàn Văn Cừ)

U tôi ngày ấy mỗi mùa xuân,Dặm liễu mây bay sắc trắng ngần,Lại dẫn chúng tôi về nhận họBên miền quê ngoại của hai thân.Tôi nhớ đi qua những rặng đề,Những dòng sông trắng lượn ven đê.Cồn xanh, bãi tía kề liên tiếp,Người xới cà, ngô rộn bốn bề.Thúng cắp bên hông, nón đội đầu,Khuyên vàng, yếm thắm, áo the nâuTrông u chẳng khác thời con gáiMắt sáng, môi hồng, má đỏ au.Chiều mát, đường xa nắng nhạt vàng,Đoàn người về ấp gánh khoai lang,Trời xanh cò trắng bay từng lớp,Xóm chợ lều phơi xác lá bàng.Tà áo nâu in giữa cánh đồng,Gió chiều cuốn bụi bốc sau lưng.Bóng u hay bóng người thôn nữCúi nón mang đi cặp má hồng.Tới đường làng gặp những người quen.Ai cũng khen u nết thảo hiền,Dẫu phải theo chồng thân phận gáiĐường về quê mẹ vẫn không quên.

Thơ Nguyễn Bính Về Quê Hương, Mùa Xuân, Tình Yêu Hay Nhất

Những bài thơ Nguyễn Bính về quê hương, mùa xuân, tình yêu đã được rất nhiều bạn đọc yêu mến. Ở trong thơ ông người ta tìm thấy cái chất riêng, một phong cách rất riêng, không trộn lẫn. Nguyễn Bính là một trong những nhà thơ nổi tiếng đình đám ở nước ta vào thời kỳ kháng chiến chống Pháp.

#Những bài thơ Nguyễn Bính hay nhất về quê hương

Thơ Nguyễn Bính về quê hương được viết về làng quê qua lăng kính tình cảm lãng mạn, biểu lộ một tình quê, một hồn quê chân tình và gần gũi.

Cái quạt mười tám cái nan Anh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhung Gió sông, gió núi, gió rừng Anh niệm thần chú thì ngừng lại đây. Gió Nam Bắc, gió Đông Tây Hãy hầu công chúa thâu ngày, thâu đêm Em ơi công chúa là em Anh là quan trạng đi xem hoa về Trên giời có vẩy tê tê Đôi bên ước thề duyên hãy tròn duyên Quạt này trạng để làm tin Đêm nay khép mở tình duyên với nàng.

Từ ngàn xưa, trên các làng quê Việt Nam đã có nhiều nghệ nhân làm quạt. Nhiều nhất là ở vùng quê Bắc Bộ. Đã có nhiều làng nghề làm quạt phát triển gắn bó cùng với những thăng trầm của quê hương. Bài thơ này Nguyễn Bính cũng cho ta thấy được hình ảnh cái quạt gần gũi, thân quen, nhưng lại mượn nó để nói về nỗi nhớ người yêu.

Bài thơ quê hương

Bài thơ này nói lên tâm trạng khắc khoải chờ mong của một chàng trai nhớ lại quê hương của mình. Bài thơ được đặt vào khung cảnh nông thôn với dáng dấp một mối tình chân chất như trong ca dao và mang hương vị đồng quê mộc mạc…

Trở Về Quê Cũ

Chân quê

Chùm thơ Nguyễn Bính hay nhất về tình yêu

Thơ Nguyễn Bính về tình yêu cũng được độc giả biết đến nhiều. Trong thơ Nguyễn Bính tình yêu nó đơn giản, nhẹ nhàng… Pha lẫn với đó là chút nhớ nhung hay chua xót. Tình yêu trong thơ ông rất khác so với sự nồng cháy trong thơ Xuân Diệu. Tất cả tạo nên một chất tình rất riêng của Nguyễn Bính.

Nhớ

Chờ

Hẹn cho một hẹn, anh chờ Em may áo nái bao giờ cho xong Lạy giời, tắt gió ng ang sông Qua đò biếu áo yên lòng em tôi. Chị anh đi lấy chồng rồi. Anh mong tằm tốt bằng mười mọi năm.

Hết bướm vàng

Bao năm đi giữa kinh thành Bao năm lẻ bóng, lẻ hình, lẻ đôi. Cả kinh thành có những ai? Cả kinh thành có một người mắt nhung! Người ơi cứu vớt tôi cùng Dành đôi mắt đẹp cho lòng rất đơn Tôi còn mơ ước gì hơn! Hai tay người chắp phím đờn cho tôi Phải chăng tôi đã yêu rồi? Hồn xin qùi dưới mắt người từ đây Đêm qua buồn quá tôi say Đã mơ một giấc mơ đầy mắt nhung!

Nàng đi lấy chồng

Hôm nay ăn hỏi tưng bừng Ngày mai thì cưới, độ chừng ngày kia Nàng cùng chồng mới nàng về Rồi cùng chồng mới nàng đi theo chồng Tôi về dạm vợ là xong Vợ người làng, vợ xóm Đông quê mùa Vợ tôi không đợi, không chờ Không nhan sắc lắm, không thơ mộng gì Lấy tôi bởi đã đến thì Lấy tôi không phải bởi vì yêu tôi Hôm nay tôi lấy vợ rồi Từ đây tôi sẽ là người bỏ đi Pháo ơi, mày nổ làm gì? Biến ra tất cả pháo xì cho tao!

Nhớ người trong nắng

Hà Nội có hồ loạn tiếng ve,

Nắng dâng làm lụt cả trưa hè,

Năm xưa, một buổi đang mưa lụt

Tôi tiễn chân người sang biệt ly.

Từ buổi về đây, sầu lại sầu

Người xa vời quá, ai thương đâu!

Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng

Xem những cành cây nó cưới nhau. Nhớ nhung trắng xoá cả mây trời, Trắng xoá hồn tôi, ai nhớ tôi? Hoa cuối cùng xoan rồi rụng hết Lấy gì phảng phất được màu môi? Có một trai hiền, một gái xinh Ngang qua, chừng giữa chuyện ân tình Trai cười: “Bữa ấy mình toan giữ Mãi dấu môi son giữa má mình…” Cây bỗng thưa dần, bóng dãn ra Quanh tôi chỉ thấy nắng chan hoà, Hồn này lãng đãng trôi trong nắng Cho được trôi về bến Trữ La!

Tập thơ Nguyễn Bính hay nhất về mùa xuân

Mùa xuân là đề tài bất tận trong thi ca Việt Nam, không riêng gì thơ Nguyễn Bính. Mùa xuân trong thơ ông không đơn giản chỉ là cảm xúc hân hoan khi mùa xuân về. Nó còn chứa đựng rất nhiều nỗi nhớ của người con xa quê nay mới có dịp ghé lại. Hay cảm giác khi gặp lại người thương cũ nơi chốn quê nhà.

Gái xuân

Em như cô gái hãy còn xuân, Trong trắng thân chưa lấm bụi trần, Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở. Gái xuân giũ lụa trên sông Vân. Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng. Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng, Đôi tám xuân đi trên mái tóc. Đêm xuân cô ngủ có buồn không?

Mùa xuân là mùa của lễ hội, mùa của đôi lứa hẹn hò, trao nhau những lời hẹn ước. Mùa xuân cũng là mùa của cảm xúc thơ ca, thăng hoa trong tâm hồn các thi sĩ.

Nếu như mùa xuân trong thơ Xuân Diệu đẹp đến vô thực, nồng cháy đến khiến ta say mê, điên cuồng muốn chiếm hữu thì mùa xuân trong thơ Nguyễn Bính lại hoàn toàn khác. Với “Gái Xuân”, mùa xuân của Nguyễn Bính cũng đậm chất giản dị, thanh bình của làng quê Việt Nam như chính tâm hồn ông vậy!

Mùa xuân là cả một mùa xanh Giời ở trên cao, lá ở cành Lúa ở đồng tôi và lúa ở Đồng nàng và lúa ở đồng anh. Cỏ nằm trên mộ đợi thanh minh Tôi đợi người yêu đến tự tình Khỏi luỹ tre làng tôi nhận thấy Bắt đầu là cái thắt lưng xanh.

Mưa xuân (II)