Top 7 # Bài Thơ Tình Về Sóng Biển Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Anhngucongdong.com

Chùm Thơ Hay Về Biển Với Nỗi Nhớ Cồn Cào, Sóng Tình Trào Dâng Lãng Mạn

BIỂN & SÓNG TÌNH ANH .. Thơ: Nguyễn Ngọc Thủy Hằng

Này sóng ơi..ta dạo biển cùng anh Hàng phi lao trong lành làn gió mới Phượng hồng kia cũng gật chào bước tới Kết vần thơ..với duyên nợ giao hòa

Em về đây cùng biển hát lời ca Rì rào sóng nhưng mặn mà êm ái Hẹn với biển hạ này em trở lại… Giữa mênh mông tiếng sóng mãi vỗ bờ

Hằng trở về tìm họa lại vần thơ.. Lâu đài cát hồn mơ về biển mặn Đêm bãi biển nhìn bốn bề quạnh vắng Nhớ nụ hôn thầm lặng quá ngọt ngào

Sóng triều ơi..có ôm nỗi khát khao Dù bộn bề nghĩ về nhau vẫn nhớ Biển trào dâng hòa vào dòng hơi thở Tiếng ve ngân trên lối nhỏ đợi chờ

Biển đêm này ôm trọn vầng trăng mơ Em nhớ lắm câu thơ chiều hạ nắng Hồn buâng khuâng giữa khung trời lạnh vắng Cùng vòng tay nơi biển mặn hôm nào..

Bài thơ 5 chữ về Biển của người con gái về với Biển sau bao ngày xa cách.. BIỂN GỌI Thơ: Oải Hương

Em về đây nghe sóng Sóng hát lời yêu thương Vỗ về bờ cát trắng Bình yên đón triều cường

Em về đây nghe gió Dệt trăm ngàn nhớ nhung Nụ hôn ươm vàng nắng Ngọt trao giấc mơ hường

Em về giữa chiều buông Thì thầm lời biến gọi Bao niềm riêng người hỡi Gửi con sóng đầy vơi.

Bài thơ tình của người con trai gửi gắm đến cô gái đang ngồi buồn 1 mình trước biển với những tâm tình muốn bày tỏ.. GỬI TẶNG EM Thơ: Thanh Trần

Em mơ gì…khi ngồi ngắm biển xanh Người đàn bà mong manh…làm lòng anh say đắm Em để trong anh..một tình yêu sâu thẳm. Dẫu biết rằng..ta chẳng thể cùng nhau..!

Anh thật lòng…muốn xoa dịu nỗi đau. Bằng những vần thơ…bằng những lời thăm hỏi. Em có bao giờ..trong lòng mong mỏi. Có một người..luôn dõi bước theo em..

Hạnh phúc đâu cần…cứ luôn phải ở bên. Chỉ cần quan tâm..trong lòng luôn nhớ. Và dành cho nhau…trong tim góc nhỏ. giữ lại những gì..tốt đẹp nhất về nhau.

Bài thơ 8 chữ hay viết về Biển với những cảm nhận rất riêng của tác giả..BIỂN Thơ: Cầm Đỗ

Tôi đã từng đứng thật lâu trước biển Ngắm biển dịu hiền rất đỗi bình an Nước trong xanh con sóng vỗ nồng nàn Bờ rộng mở mơn man đùa rỡn sóng

Tôi cũng từng thấy những ngày biển động Thương biển xanh khi sóng dữ dập vùi Sóng xô bờ rồi trở ngược ra khơi Nên không thích ví người thương là sóng

Tôi từng thấy biển mỏi mòn trông ngóng Cánh buồm xa trong mỗi buổi chiều tà Lo con thuyền khi bão tố phong ba Có vững vàng đôi bàn tay chèo lái

Tôi thấy biển giống như đời con gái Nước mặn mòi có phải tại lệ rơi Biển giấu gì một thuở đã xa xôi Lòng biển rộng mà tình đời có rộng

Bao thăng trầm biển vẫn xanh lồng lộng Vẫn rộng lòng chào đón những dòng sông Biển nói gì người ơi biết hay không Khi buồn đau thì hãy về với biển.

Bài thơ là cảm xúc của chàng trai mỗi lần về bên Biển, đứng ngắm biển rộng bao la chợt dâng bao cảm xúc..

BÊN BIỂN BÌNH YÊN

Thơ: Hoàng Kim Vũ

Anh đến bên em, ngắm biển bình yên Khi trong anh, tim đang cuồn cuộn sóng Những xúc cảm, những khát khao cháy bỏng Cứ dồn lên, như nước triều dâng…

Em có biết không, mỗi lần đến bên em Anh như con thuyền trở về sau bão tố Bao nếm trải những đắng cay, gian khổ Một đời người…vinh, nhục hóa hư vô…

Biển xanh ơi, em xanh tự bao giờ? Cứ hồn nhiên và vô tư đến thế Ai hiểu được phía sau bình yên đó Là sóng ngầm cuồn cuộn đáy tim yêu.

Bài thơ nhớ anh yêu khi 1 mình đi dạo bên Biển của người con gái, nỗi nhớ khôn nguôi về người ấy..CHỈ YÊU MÌNH ANH Thơ: Thanh Tâm

Người thương hỡi giữa biển trời rộng lớn Sóng ngập tràn xô bờ cát mênh mông Nhưng nơi em chỉ có một bóng hồng Là anh đó chất chồng bao nhung nhớ

Chỉ anh đến làm tim em lầm lỡ Xuyến xao lòng chợt nức nở yêu đương Mỗi khi xa thấy nhớ lắm vấn vương Dâng xúc cảm canh trường hoài thao thức

Dấu yêu hỡi xin anh đừng có bực Hãy nhẹ nhàng chớ tức những hư vô Bởi có khi họ chỉ tạo xô bồ Cho vui vẻ đời tô thêm sắc thắm

Bạn lòng hỡi xa cách còn thăm thẳm Nhưng tình này hứa gửi gắm mình anh Mọi tin yêu nàng chỉ để trao giành Cho người mãi không mong manh dễ vỡ .

Thầm ao ước em sẽ luôn được ở Ở trong đời trong những giấc mơ anh Nắm tay nhau bước tiếp hết mộng lành Tròn hạnh phúc ngày xanh thêm dịu ngọt .

Bài thơ lục bát về Biển với tâm trạng cô đơn, lẻ loi khi về với Biển mà không có người yêu bên cạnh..BIỂN…TÌNH! Thơ: Phạm Quỳnh Hương

Em về với biển hôm nay Không anh mới thấy lúc này cô đơn Biển ơi! em muốn giận hờn Hồn em lại muốn van lơn đất trời

Thoáng nghe tiếng gọi : em ơi! Thì ra là sóng ngoài khơi giỡn đùa Gió, mây như muốn vào hùa Để em lạc lõng, chơi đùa cùng nhau

Sóng xô như tóc bạc màu Hôn bờ cát trẻ, bên nhau không rời Anh ơi! Em muốn cả đời Được con sóng bạc ghé chơi an lành

Trên trời mây vẫn cứ xanh Cát nâu, gió mặn và anh là vừa Mắt mày dẫu có đong đưa Hồn em vẫn chỉ sớm trưa một người…!

Bài thơ song thất lục bát viết về Biển với nỗi chờ mong người về..BIỂN CHỜ Thơ: Phương Thanh

BAO lâu nhỉ không về nơi đó? NĂM tháng dài quên bỏ rồi sao? BIỂN yêu xưa mãi thét gào VẪN oằn lòng đợi ai trao chút tình

ĐỢI đêm hết bình minh nắng rạng CHỜ chốn xa bóng dáng ai về MONG bàn chân thoát cơn mê NGƯỜI ơi có biết não nề nhớ thương

XA xôi lắm dặm trường cách trở XỨ lạ nào có nhớ nơi đây TRONG tim ấp ủ sum vầy MƠ ngày chung lối trải mây tím chiều

QUAY trở lại cô liêu vùi lấp VỀ đây rồi tình ngập vần thơ BAO NĂM BIỂN VẪN ĐỢI CHỜ MONG NGƯỜI XA XỨ TRONG MƠ QUAY VỀ

Bài thơ thể hiện nỗi nhớ Biển bấy lâu của tác giả khi đi dạo biển lúc về đêm…

BIỂN VÀO ĐÊM

Thơ: Phạm Thị Chiên

Ta đã về đây hỡi biển yêu ơi Xa lâu rồi lòng chơi vơi nhớ quá Từng con sóng ngày đêm đang vật vã Nơi ta ngồi ụ đá cũng xanh rêu

Xa em rồi nhớ tiếng róc rách kêu Từng bọt nước thích trêu đùa ai đó Bóng vỡ toang trắng lan xa như có Bàn tay nào tựa gió chạm nhẹ bay

Ta về đây với hồn biển ngất ngây Tình xa thẳm vây quanh hoàng hôn tím Chiều nhuộm rồi áng mây luồn ngọt lịm Đứng lặng nhìn bịn rịn nhớ khi xưa

Thủa học trò cùng nhau vẫn đón đưa Dải cát trắng lưa thưa bàn chân bước Con dã tràng xe cát sao đi ngược Sóng xô bờ nước vượt cát dần tan

Hoa muống kia trên bãi cát đại ngàn Tim tím biếc chứa chan niềm hy vọng Tuổi vào yêu ngập tràn bao ước mộng Bãi biển này làm rung động con tim

Ta về đây tình yêu mến đắm chìm Gởi theo sóng vần thơ ghim lòng biển Khuất sau đồi hoàng hôn kia cũng biết Biển vào đêm tha thiết nhớ dâng trào.

Bài thơ lục bát viết về nỗi nhớ anh khi một mình về với biển chiều nay..BIỂN VẮNG CHIỀU NAY Thơ: Thanh Trinh

Chiều nay Biển vắng không anh Chỉ còn con sóng dỗ dành em thôi Biển đông vẫn thiếu một người Lẩn vào nỗi nhớ phương trời cách xa

Nồng nàn tình biển bao la Ghé môi hôn Biển để mà nhớ thêm Sóng xô ve vuốt thân mềm Ồn ào vội vã Biển thêm nặng tình

Ngàn con sóng vẫn rập rình Biển đông mà vẫn một mình cô đơn.

Em đứng ngắm biển về đêm thật dịu Sóng nhẹ nhàng ôm ấp níu bàn chân Ngoài khơi xa lời biển khẽ phân trần: Tình rất đẹp luôn ái ân bờ cát.

À ra thế biển không thôi dào dạt Gió vỗ về một bài hát mê say Ánh sao khuya nhảy múa nhịp giã chày Khơi xa thẳm ánh đèn lay gọi cá.

Em bỗng thấy trong tim mình rất lạ Cảm xúc trào muốn ôm cả biển khơi Muốn hét lên biển yêu thật tuyệt vời! Lòng nghẹn lại bước chơi vơi trên cát…

Biển xanh thẳm làn nước trong mát thật Trời buông rèm đoàn thuyền dắt nhau đi Cá đầy khoang sớm bình minh trở về Trao hạnh phúc, niềm đam mê nhân loại!

CON SÓNG NGẨN NGƠ Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng Dấu chân trần trên cát trắng vô phương

Một mình cô đơn đứng trước đại dương Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ Ta gửi tình vào trong gió biển khơi

Như sóng biển tình ta thắm nồng say Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt Em ra đi về nơi miền gió tuyết Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô

Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ Anh cứ lang thang vật vờ trên bến Không một lời lặng thầm như con hến Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.

Biển là ai .. sao vô tình đến thế Sóng là ai.. mà cứ mãi dập dìu Cát là ai.. mà sao cứ buồn hiu Ta là ai.. mà mỗi chiều nhớ biển..?

Cái khoảng cách mà chúng ta đang đến Một chút thôi, nhưng xa tít mù khơi Em xích lại, hay là anh xích lai Chỉ một lời sao cứ mãi phân vân..?

Nếu lỡ hẹn chỉ còn sóng lăn tăn Cứ xô vào rồi lại rời xa mãi Ta cũng thế mỗi buổi chiều trở lại Chỉ u hoài… như cát mãi.. thế thôi..!

Em sẽ về để ngắm biển hoàng hôn Từng đợt sóng dập dồn men bờ cát Nhạc phi lao..rì rào buông tiếng hát Nhặt vỏ óc sò..trôi dạt bãi bờ !

Em sẽ về..ta ngâm lại bài thơ… Mà năm tháng chưa phai mờ hoài ức Biển và anh..vẫn mãi trong tiềm thức In vào lòng..như một bức tranh thêu.

Em sẽ về..để cùng anh những chiều Tựa vào nhau tim yêu từng nhịp hát Biển tung cao..dạt dào cơn sóng bạc Nhìn dã tràn..xe cát giữa chiều hoang

Em sẽ về ta dạo lại bản đàn Hoà cùng biển hát tình ca dạ khúc Mình bên nhau lục tìm trong kí ức ! Biển đẹp nào bằng..những lúc trăng lên.

Em sẽ về..và cùng anh kề bên… Ngâm trong nước mông mênh tình sóng biển Anh sẽ đón em..như ngày đưa tiển Tim chúng mình..hoà tiếng sóng trùng dương!!

1001 Bài Thơ Về Biển, Tình Thơ Biển Lãng Mạn, Cô Đơn &Amp; Nỗi Nhớ

(iini.net) Thơ về Biển – tổng hợp những bài thơ viết về biển cả, tình thơ lãng mạn của biển. Bên cạnh đó là những bài thơ tình buồn nói lên tâm trạng cô đơn và nỗi nhớ khi đứng trước biển 1 mình.

Thơ Hay Viết Về Biển #01

BIỂN ĐỢI CHỜ

Thơ: Phú Sĩ

Anh có về nơi ấy biển chờ mong Cùng em nghe vỗ về trong tiếng sóng Anh sẽ thấy biển mỏi mòn trông ngóng Bến đợi chờ năm tháng bóng người xa

Anh có về nghe biển hát tình ca Khúc hoài mơ thiết tha hòa thương nhớ Biển thương lắm thuyền ra khơi cách trở Chuyến hành trình còn nợ mãi tình quê

Anh có về nghe lòng biển xuyến xao Tận sâu thẳm dạt dào bao mong đợi Những chân tình nơi đây còn nhắn gởi Bước người xa vời vợi hãy đừng quên

Anh có về nhìn biển hát mông mênh Dẫu bão nổi gập ghềnh cơn giông tố Biển vẫn thế ngàn đời miên man vỗ Tiếng ân tình thắm nở phải không anh!

Thơ Hay Viết Về Biển #02

BÀI THƠ: ĐỪNG TRÁCH BIỂN NHÉ ANH

Thơ: Phú Sĩ

Đừng trách biển vì sao không nổi sóng Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi

Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng

Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi

Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Bởi thương em con sóng thủy triều vơi Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ

Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…

BÀI THƠ: BIỂN VÀ NỖI NHỚ

Thơ: Phú Sĩ

Anh có biết biển chính là hơi thở Thuở ngày xưa quê ngoại tuổi còn thơ Chiều hương quê một thuở vẫn đi về Tình biển mặn theo em bao kỹ niệm

Anh có biết những chiều buồn bên biển Nhớ tuổi thơ ngày ấy chẳng quay về Giờ mình em trên khắp nẻo sơn khê Sóng cũng buồn vọng về bao nỗi nhớ

Em yêu biển một đời em yêu lắm Vỗ về em bao đêm thức đợi chờ Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ Nỗi niềm trao con sóng thủy triều vơi

Biển vẫn xanh như ngày ấy anh ơi Theo tháng ngày chốn xa xôi em gởi Thuyền anh đi đã phôi pha dịu vợi Em lại ngồi sầu lặng đợi tình anh

Chỉ có biển hiểu lòng em đêm lạnh Đón chờ người bao lượt giữa trùng khơi Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi Đời biển lặng hãy thôi đừng nổi sóng…

Thơ Hay Viết Về Biển #04BÀI THƠ: BIỂN VÀ ANH Thơ: Bằng Lăng Tím

Nắng chiều khuất cuối chân mây Mình em lẻ bước nơi này đợi anh Rì rào tiếng sóng biển xanh Sóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều.

Thì thầm sóng nhắn lời yêu Tình em gửi đó bao điều cùng anh Xa xa thấp thoáng trăng thanh Bóng in đáy nước biển xanh hiền hòa.

Tình em với biển chẳng xa Luôn bên anh đó chan hòa yêu thương!

BÀI THƠ: ĐÊM VÀ BIỂN

Thơ: Phú Sĩ

Người chẳng hiểu biển đêm về đẹp lắm Cánh buồm trôi theo ngọn gió xa xăm Đèn lập lòe như những ánh hải đăng Soi lòng biển bóng vầng trăng thấp thoáng

Người có biết vết thương lòng của biển Cũng như người thầm lặng đếm sao đêm Biển vẫn vui theo con sóng vỗ mềm Vì tình biển vốn bao la ngọt lịm…..

Người hiểu đâu những đêm về biển khóc Giọt lệ lòng chảy ngược mãi vào trong Cũng như người bao thao thức hoài mong Người xa ấy biết về đâu vô vọng….

Trong cô đơn biển vẫn thầm khát vọng Sóng đưa thuyền vỗ nhẹ bóng đời nhau Thì người ơi dầu có thấy xuyến xao Hãy hy vọng một ngày trao duyên thắm…

BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH TRƯỚC BIỂN

Thơ: Phú Sĩ

Biển dạt dào nông nỗi lẫn khát khao Lúc yếu mềm lúc ồn ào sóng vỗ Biển cũng yêu một tình yêu giông tố Như tình mình cũng lắm lúc dại khờ

Trước biển tình ta nghe khúc ngu ngơ Bản tình ca muôn đời còn khao khát Biển yêu lắm con sóng bờ mãi dạt Dẫu sóng kia còn mê mãi theo thuyền

Cũng như mình muốn ru giấc bình yên Nhưng bến đời vẫn qua miền nổi sóng Lúc thổn thức khi lặng lòng trước biển Mới hay rằng tình biển lắm niềm đau

Biển ngàn đời vẫn ru khúc xuyến xao Bao la lắm nhưng nỗi lòng cũng lắm Biển chôn hết những ân tình nồng thắm Tận đáy lòng sâu thẳm chẳng hề phai

Tình yêu xa thao thức những canh dài Ai có hiểu lòng ta ngày thương nhớ Nghe lắng đọng hương nồng trong hơi thờ Thuở dại khờ tình biển vẫn còn đau…

BÀI THƠ: BIỂN HÁT TÌNH EM

Thơ: Phú Sĩ

Biển vẫn xanh ngày anh xa vắng Biển dịu dàng sâu lắng thương yêu Anh đi trời đất quạnh hiu Dặt dìu thương nhớ nẻo yêu xa rồi

Sóng đợi chờ ngày anh trở lại Buốt lòng trăng thổn thức đêm say Thương thay giọt lệ trang đài Thốt lời yêu vội đắng cay một đời

Biển tình em vẫn chờ vẫn đợi Bóng hình ai xa khuất chân trời Trách chi cơn gió mù khơi Thổi tình anh mất thổi lời yêu xa.

Thơ Hay Viết Về Biển #08THUYỀN DUYÊN Thơ: Hoàng Lan

Nếu một mai em trở về với biển Tìm con thuyền yêu dấu của ngày xưa Chở đôi mình vượt con sóng ru đưa Hoa muống biển kịp nở chưa ấy nhỉ?

Biển mênh mông thẩm sâu lòng huyền bí Sóng rì rầm lời thủ thỉ năm nao Anh có nghe tình yêu nấc nghẹn ngào Thuyền trôi mãi để bờ bao nỗi nhớ

Nếu một mai em về thuyền duyên lỡ Hoa muống chờ đã nở sắc tàn phai Thuyền đã trôi theo con sóng miệt mài Đem yêu thương trải dài theo năm tháng

Nếu một ngày em trở về, biển vắng Bóng người anh trong nắng đợi chờ em Sóng mãi ru vỗ bờ cát êm đềm Thuyền đâu nữa chở em tìm hoa muống…?

Nếu một ngày nước trôi về với biển Em hải âu chao liệng đến bên anh Nếu một ngày cơn sóng muốn dỗ dành Em cơn gió mơn man bờ cát mịn

Tình em đó chẳng xin người lên tiếng Chỉ âm thầm ngắm biển mãi người ơi Biết ngày mai tình biển sẽ đổi dời Cơn gió cũng chẳng vờn bờ cát nổi..

Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãi Bờ cát buồn gió thổi củng chơi vơi Rồi từng đêm bao con sóng rả rời Gởi chút tình theo sóng đời chìm nổi

Em chẳng mơ biển quên con sóng dội Chẳng mơ thuyền quay lại với bờ xưa Bởi hải âu còn tung cánh phương trời Đâu bến đỗ lỡ làng duyên mong đợi

Nước rồi cũng đổ về nơi biển rộng Sóng vỗ về rồi cũng bỏ bờ xa Chỉ còn em và bãi cát sầu loang Ru mãi khúc tình ca nơi biển rộng …

Thơ Hay Viết Về Biển #10

BÀI THƠ: BIỂN! NGÀY VẮNG ANH

Thơ: Cao Hằng

Dấu yêu ơi ! Cho em hỏi câu này Anh có biết nơi bến ngày xưa cũ Đang ngóng đợi sầu trong miền ủ rũ Sẽ trở về cùng vá mảnh tình câm

Anh có nghe thấy ngọn gió thì thầm Cả tiếng sóng đang rầm rì lặng lẽ Chúng hoà quyện vào ánh trăng cô lẻ Từng khúc đều như ru nhẹ tim côi

Anh thấy không ngàn nức nở bồi hồi Trong nhịp đập em thả trôi theo sóng Cả buồn tủi xen lẫn vào mong ngóng Em gửi kèm nỗi cháy bỏng phương xa

Biển về đêm thật huyền diệu anh à Nhưng mòn mỏi chỉ thoảng qua rùi tắt Em chẳng biết có phải do sắp đặt Biển không anh!…em ánh mắt đượm buồn

Ngày qua ngày em không ngớt lệ tuôn Thấy trống vắng đan luồn con tim nhỏ Biển không anh em muôn trùng kham khó Đến khi nào anh hiểu rõ tình em!

Thơ Hay Viết Về Biển #11BÀI THƠ: TÌNH MÃI ĐẮM SAY Thơ: Đức Trung – TĐL

Sóng biển xanh vỗ bờ dào dạt Em dịu dàng khẽ hát anh nghe Bên nhau dưới ánh trăng thề Lời ca em hát tràn trề yêu thương.

Khi xa cách buồn vương nỗi nhớ Giờ bên nhau hơi thở đắm say Tình yêu thắm đượm tháng ngày Nụ hôn cháy bỏng, vòng tay ngọt ngào.

Đêm buông xuống ngàn sao nhấp nháy Như soi vào trong đáy mắt em Nụ cười hiền dịu trong đêm Giữa trời êm ả ôm em vào lòng…!

Biển vẫn xanh mênh mông sóng vỗ Trời vẫn cao lộng gió mây bay Tình ta dào dạt mê say Bên nhau tha thiết biết ngày nào phai…!

Thơ Hay Viết Về Biển #12

BIỂN HÁT LỜI YÊU

Thơ: Phạm Vậng

Em có về nghe biển hát chiều nay Ngắm tia nắng đan dày cùng con sóng Hoà trong gió lời yêu thương cháy bỏng Biển dịu dàng ru tiếng vọng trùng khơi

Bờ cát vờn nhịp sóng vỗ lả lơi Mây trắng gợn cuối chân trời xa thẳm Cánh buồm nhỏ nhấp nhô màu nâu thắm Vẳng câu hò điệu ví dặm quê hương

Chiều chậm trôi theo bóng ngả thuỳ dương Biển vẫn hát những lời thương lời nhớ Thuyền đi mãi tháng năm dài cách trở Để bến bờ vò võ ngóng khơi xa

Những Bài Thơ Tình Viết Về Biển Vũng Tàu Hay Nhất

Tổng hợp những bài thơ tình hay viết về biển Vũng Tàu. Thơ ca ngợi vẻ đẹp của bãi biển Vũng Tàu và tình yêu đôi lứa gắn liền với biển Vũng Tàu.

Chùm thơ ca ngợi biển Vũng Tàu yêu thương

QUA PHỐ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Vu Dung

MỜI BẠN VỀ VỚI THÀNH PHỐ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Trần Huân

VŨNG TÀU CHIỀU NAY – Thơ: Duyên Nguyễn

Chùm thơ tình Vũng Tàu lãng mạn & cảm xúc

NHỚ BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Duy Sơn

VŨNG TÀU ANH VÀ EM – Thơ: Xuân Cường

THƠ MỘNG VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Nguyên

VŨNG TÀU XỨ BIỂN QUÊ EM – Thơ: Viet HuynhDang

Chùm thơ nhớ biển Vũng Tàu với những hoài niệm đẹp

VŨNG TÀU CHIỀU TRỞ GIÓ – Thơ: Hồ Như

VŨNG TÀU XA NHỚ – Thơ: Bùi Cẩn

CON ĐƯỜNG XƯA – Thơ: Bùi Cẩn

Chùm thơ cảm xúc về biển Vũng Tàu của du khách

THĂM BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Ngọ

VŨNG TÀU ƠI – Thơ: Hạ Trâm

VŨNG TÀU THÀNH PHỐ BIỂN – Thơ: Minh Lại

PHỐ BIỂN – Thơ: Nguyễn Tuyết

Chùm thơ biển Vũng Tàu về đêm thật cảm xúc

ĐÊM VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Thị Lưu

ĐÊM TRỞ GIÓ – Thơ: Nguyễn Quốc Thủ

Em giờ em của người ta Còn anh chẳng biết mình là của ai.

ĐÊM VỀ TRÊN BIỂN VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Nhơn

Những bài thơ tự sáng tác viết về biển Vũng Tàu mới nhất

VŨNG TÀU BIỂN GỌI – Thơ: Đào Văn Cứu

VŨNG TÀU NGÀY LỄ…!!! – Thơ: Xuân Mai

Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu ghiền! Những ngày lễ lớn….thật muốn điên Người đâu túa đến….đông như kiến? Bãi biển êm đềm….chẳng thể yên …… Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu tiền! Nhà hàng khách sạn….nổi liên miên Bao nhiêu hải sản….món ăn biển Chặt chém tơi bời….cũng chẳng kiên …… Ôi! Vũng Tàu tiên….Vũng Tàu hiền Vũng Tàu xứ biển….cảnh thiên nhiên Mỗi khi đến lễ….không thành kiến Khách chọn Vũng Tàu….nghĩ hằng niên./.

TẠM BIỆT VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Quốc Thủ

VỀ VŨNG TÀU VỚI EM – Thơ: Vũ Huệ

MỘT THOÁNG VŨNG TÀU – Thơ: Hồng Vinh

ANH CÓ VỀ VŨNG TÀU KHÔNG? – Thơ: Duyên Nguyễn

VỀ VŨNG TÀU – Thơ: Nguyễn Khoan

Cảnh đẹp lừng danh đã tới rồi Biển xanh sóng vỗ ngợp trùng khơi Bãi sau khách tắm người nô nức Bến trước tàu neo cảnh tuyệt vời Chúa dõi trời xanh nhìn bốn hướng Phật nhằm đảo biếc ngắm muôn nơi Chuyển mình hải cảng bừng hương sắc Tổ quốc vươn lên thế rạng ngời.

“Tổ Quốc Nhìn Từ Biển” Trong Những Ngày Biển Đông Dậy Sóng

Những ngày này khi Biển Đông dậy sóng, lại thêm một lần nữa ca khúc do nhạc sĩ Quỳnh Hợp phổ bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” của tôi được vang lên.

Tổ quốc nhìn từ biển. Ảnh: Trần Thành

Vậy bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” tôi sáng tác cách đây 10 năm (từng được trao giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam và giải thưởng Bộ Quốc phòng) đã có ba thời điểm được dịp “đồng hành” cùng các chiến sĩ hải quân chúng ta ra tuyến đầu khi biển Đông dậy sóng.

Lần thứ nhất khi tàu Trung Quốc cắt cáp tàu dầu khí của Việt Nam trên biển Đông năm 2011. Lần thứ hai khi Trung Quốc ngang nhiên đưa dàn khoan thăm dò dầu khí khổng lồ 981 vào sâu lãnh hải Việt Nam năm 2014.

Và lần thứ ba, Trung Quốc xâm phạm chủ quyền của Việt Nam khi đưa nhóm tàu khảo sát Hải Dương 8 vào khu vực bãi Tư Chính ở thềm lục địa phía Nam biển Đông tháng 7/2019.

Trong chuyến đi thực tế ở quần đảo Trường Sa năm 2016 theo lời mời của Quân chủng Hải quân, chúng tôi đã từng đến thăm nhà dàn DK1 ở bãi Tư Chính, nơi các chiến sĩ hải quân của chúng ta phải thường xuyên “Đầu đội bão, chân đạp sóng” trên đại dương nhiều hiểm họa khôn lường và cho đến hôm nay, họ lại phải đối mặt với nguy cơ đe dọa từ các nhóm tàu hung hãn của phía Trung Quốc.

Tôi còn nhớ một kỷ niệm không thể nào quên trong chuyến đi nói trên, khi tôi lên thăm, một số chiến sĩ hải quân đã hỏi tôi: “Chú ơi, các em học sinh ở các trường phổ thông trong đất liền đã được học về trận hải chiến Gạc Ma, Trường Sa năm 1988 chưa?”.

Tôi trả lời, trước khi tôi lên đường đi Trường Sa, con trai tôi học lớp 7 ở trường THCS Archime Academi có về khoe với tôi trong giờ học công dân, đã được nghe thầy giáo giảng bài về trận chiến Gạc Ma và sự hy sinh oanh liệt của 64 chiến sĩ khi kết thành vòng tròn bất tử trước họng súng quân xâm lược Trung Quốc. Tôi đã phải giải thích cho con trai tôi hiểu về cụm từ “Vòng tròn bất tử ở Gạc Ma”.

Thời điểm ấy, chỉ có 2 trường dân lập trên địa bàn Hà Nội là Trường Archime Academi và trường MarieCurie là có bài giảng về trận chiến Gạc Ma, còn các trường thuộc hệ thống công lập là chưa triển khai.

Sau khi nói chuyện với các chiến sĩ hải quân còn rất trẻ ở Trường Sa, tôi đã đọc cho họ nghe bài thơ “Máu Việt Nam chảy trên da thịt mình” sáng tác trong chuyến đi này:

Nghẹn ngào hai tiếng Trường Sa

Máu Việt Nam chảy trên da thịt mình

Sáu tư người lính hy sinh *

Vòng tròn bất tử mang hình Gạc Ma

Đau thương hai tiếng Hoàng Sa

Máu Việt Nam đỏ thấm qua bao đời

Các anh nằm lại cuối trời

Bảy tư người lính xương vùi biển sâu**

Cầm lên hạt muối thương đau

Mẹ Việt Nam tóc bạc màu héo hon

Muối này thấm máu các con

Thấm hồn tử sĩ trong hồn biển xa

Hoàng Sa vọng tới Trường Sa

Máu Việt Nam chảy trong da thịt mình

Sớm nay, bao lớp học sinh

Đánh vần hai tiếng ân tình Gạc Ma

Trường Sa nói với Hoàng Sa

Bài học xương máu ông cha bao đời

Để được tự do làm người

Máu Việt Nam chảy ngàn đời về tim

(*64 người lính hy sinh Gạc Ma, Trường Sa 1988 ; ** 74 người lính hy sinh ở Hoàng Sa năm 1974)

Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến cùng chiến sĩ hải quân trên nóc nhà dàn DK1 ở bãi   Tư Chính năm 2016.

“Tổ quốc nhìn từ biển” là bài thơ tôi viết trong dịp đi dự trại sáng tác do Tạp chí Văn nghệ Quân đội và Quân chủng Hải quân tổ chức vào tháng 4/2009.

Đến nay, đã 10 năm trôi qua, bài thơ và ca khúc phổ thơ “Tổ quốc nhìn biển” vẫn đang đồng hành cùng với trái tim những người Việt Nam yêu nước hướng về biển đảo thân yêu của Tổ quốc. Đấy thật sự là một hạnh phúc lớn đối với người làm thơ như tôi.  

Từ trước đến nay, các nhà thơ thường nói lên tiếng nói của nỗi đau và khát vọng dân tộc mình, các nhà thơ đã thở hơi thở đời sống cần lao của nhân dân mình.

Tôi nghĩ, nhà thơ chỉ có thể gắn bó với đời sống tinh thần của dân tộc mình khi những bài thơ của họ nhận được sự cộng hưởng, sự tri âm từ những con người yêu nước chân chính vào những thời điểm đất nước gian lao.

Tôi xin đưa ra một dẫn chứng để có thể nói rằng độc giả hôm nay không hề quay lưng lại với thi ca yêu nước.

Cách đây nhiều năm, bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” của tôi in trên Tạp chí Văn nghệ Quân đội, báo Thanh Niên, báo Văn nghệ  đúng vào dịp xảy ra những vụ gây hấn của Trung Quốc trên biển Đông. Ngay lập tức bài thơ này được hàng vạn địa chỉ các trang mạng điện tử, các blog trong, ngoài nước đưa lại và được hàng triệu độc giả hưởng ứng.

Chỉ sau một thời gian ngắn, bài thơ đã được 5 nhạc sĩ ở TPHCM và Hà Nội phổ nhạc. Tôi cũng không ngờ bài thơ của mình lại có được sức cộng hưởng tri âm với người đọc như vậy.

Tổ quốc nhìn từ biển

Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển

Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa

Ngàn năm trước con theo cha xuống biển

Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa

Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc

Các con nằm thao thức phía Trường Sơn

Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả

Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn

Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển

Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng

Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa

Trong hồn người có ngọn sóng nào không

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo

Lạc Long cha nay chưa thấy trở về

Lời cha dặn phải giữ từng thước đất

Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi

Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể

Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù

Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ

Thương Hòn Mê bão tố phía âm u

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích

Những đau thương trận mạc đã qua rồi

Bao dáng núi còn mang hình goá phụ

Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm hoạ

Đã mười lần giặc đến tự biển Đông

Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử

Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng

Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo

Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn

Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy

Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân

Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả

Những chàng trai ra đảo đã quên mình

Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước *

Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh

Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát

Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời

Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất

Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi

Trong bài thơ trên có đoạn thơ sau: “Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển/ Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng/ Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa/ Trong hồn người có ngọn sóng nào không”.

Tôi nghĩ rằng, trong tâm hồn mỗi nhà thơ chúng ta hôm nay, nếu không trào dâng lên ngọn sóng thi ca yêu nước ấy thì làm sao thơ của chúng ta có được sự cộng hưởng tri âm từ hàng triệu người đọc.

Vì thế, tôi tin rằng, nhân dân và thế hệ trẻ hôm nay không hề quay lưng lại với thi ca yêu nước đâu, mà có lẽ các nhà thơ nên tự hỏi: chúng ta đã làm gì để nói lên tiếng nói của nỗi đau và khát vọng của chính dân tộc mình trong những tháng năm này.

Sau khi phổ nhạc khá thành công bài thơ của tôi, nhạc sĩ Quỳnh Hợp ở TPHCM cho biết: “Khi đọc bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” từ một đường link trên internet, trong tôi đã dâng trào một cảm xúc rất mạnh mẽ. Đó là tình yêu thiết tha với dải đất hình chữ S của mình với bao hiểm họa rình rập, lòng tự hào về truyền thống đánh giặc ngoại xâm từ ngàn đời nay của cha anh. Sau 2 ngày nghiền ngẫm bài thơ và trong khoảng 3 giờ tôi đã  hoàn thành bài hát với câu mở như một lời hiệu triệu “Tổ quốc đang bão giông từ biển”.

Bài hát “Tổ quốc nhìn từ biển” ra mắt đúng lúc diễn biến ở biển Đông căng thẳng đã khơi gợi, cổ vũ lòng yêu nước, kêu gọi mọi người Việt Nam hướng về Biển Đông.

Trong bài thơ có những câu: “Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển/ Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng/ Sóng lớp  lớp đè lên thềm lục địa/ Trong hồn người có ngọn sóng nào không?”.

Bốn câu thơ bi hùng ấy có thể xem là hay nhất trong bài thơ khiến người đọc cay xè mũi, rưng rưng. Mấy câu thơ ấy là câu hỏi lớn khi đất nước lâm nguy thì làm sao những người yêu nước lại có thể bình lặng được.

Câu thơ đã khơi gợi tình yêu Tổ quốc trong mỗi trái tim Việt Nam khi “sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa” hỏi rằng trong những hồn người hôm nay liệu có ngọn sóng nào không?”.

Bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển” tôi viết từ tháng 4/2009 nghĩa là bài thơ này được viết hơn hai năm trước khi xảy ra sự cố gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông vào tháng 5/2011. Do vậy, với điểm nhìn của nhà thơ ở thời điểm ấy, tôi phải đặt ra những giả thiết, giả định… khi đề cập tới những vấn đề rất nhạy cảm về tình hình biển đảo của chúng ta lúc bấy giờ.

Khổ thơ đầu tiên khi tôi đặt bút viết bài thơ này nguyên văn như sau: “Nếu Tổ quốc bị xâm lăng từ biển/ Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa/Ngàn năm trước con theo cha xuống biển/ Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa”.

Nhưng sau khi cân nhắc, đắn đo nhiều lần, tôi gạch bỏ 3 chữ “bị xâm lăng” ở câu thơ đầu tiên vì nghe có vẻ hơi nặng nề, để thay bằng 3 chữ “đang bão giông”, nên bài thơ khi công bố đã mở đầu bằng đoạn “Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển/ Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa/ Ngàn năm trước con theo cha xuống biển/ Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa”.

Tương tự như vậy, ở đoạn thơ sau, nguyên văn câu thơ tôi viết ban đầu: “Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển/ Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng/ Sóng xâm lấn đè lên thêm lục địa/Trong hồn người có ngọn sóng nào không”. Sau khi đọc lại và cân nhắc kỹ, tôi quyết định bỏ 2 chữ “xâm lấn” để thay bằng 2 chữ “lớp lớp”, nên khi chính thức công bố, đoạn thơ này có nội dung “Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa/ Trong hồn người có ngọn sóng nào không”. Nói như thế để thấy rằng, trong bài thơ này, tôi đã phải cân nhắc, tính toán, sửa đi sửa lại từng câu, từng chữ một trước khi in trên báo.

Đất nước, quê hương và con người Việt Nam là mối quan tâm trong những sáng tác thi ca của tôi từ khi cầm bút cách đây gần 40 năm. Và tôi nghĩ, nhà thơ chỉ có thể gắn bó với đời sống tinh thần của dân tộc mình khi những bài thơ của họ nhận được sự cộng hưởng, sự tri âm từ những con người yêu nước chân chính vào những thời điểm đất nước gian lao.

NHÀ THƠ NGUYỄN VIỆT CHIẾN

Nguồn: Nongnghiep.vn