I. Những bài thơ ca ngợi miền quê Việt Nam rất đỗi giản dị và thanh bình
1. Bài thơ : Chiều quê – Nguyễn Minh Tiến
CHIỀU QUÊ
Bờ tre ,Con Cuốc..gọi hè.Đầm sen..nở đỏ..Nắng xòe..đường quê.Hoa gạo..xoay tít..rơi về?Gót em. vương lúa…Trên đê đầu làng.Chợt mùi..cơm mới..bay ngang.Mình ta....lọt giữa....ngỡ ngàng..chiều quê.
2. Bài thơ: Chợ quê – Phạm Hùng
CHỢ QUÊ
Đàn gà nhỏ ngẩn ngơ tìm bóng MẹCụm dong giềng xơ xác lá chiều qua!
Bãi đất trống nơi đầu làng rộn rãKhi giọt sương vẫn còn đọng trên cànhQuê tôi đấy mỗi ngày phiên tháng chạpRất ồn ào đẩy nhịp sống thêm nhanh.
Tiếng cười nói rộn ràng gây náo nhiệtNgười hỏi mua, kẻ mời bán không ngừngQuả bưởi lớn còn nguyên cành vàng ruộmBuồng chuối kìa cao phải đến ngang lưng.
Mớ cải bẹ nom mỡ màng xanh mướtCủ su hào nguyên phấn trắng tròn xoeCà chua đỏ nhìn mịn màng căng mọngNhững mớ hành đâu kém nõn nà khoe.
Cành ly trắng đang vươn mình kiêu hãnhGốc đào phai trổ lộc biếc mượt màNhững bông cúc luôn nhẹ nhàng êm dịuNhững đóa hồng lại đài các kiêu sa.
Mấy đứa trẻ mon men ngồi xem chữ
Cụ đồ già mài mực hạ tứ thơCô bán vải luôn mồm rằng lụa tốtMấy chàng trai thấy gái đẹp… lượn lờ.
Non thúng nếp Mẹ đong về gói bánhBán đôi gà, mua thịt lợn làm nhânVài ký đỗ, cân miến cùng hoa quảỒ thì ra… Tết Nguyên Đán đã gần.
Những ký ức của một thời con trẻChờ bánh chưng, mong áo mới… ùa vềVẫn xuôi ngược giữa dòng đời hối hảNay đắm chìm trong một góc chợ quê.
3. Bài thơ: Dòng sông quê tôi – Nghi Lâm
DÒNG SÔNG QUÊ TÔI
Quê tôi có dòng sông thương nhớNhánh lục bình theo sóng trôi xuôiHàng dừa nước trái đang mời gọiĐám trẻ con bơi hái mỗi ngày
Cây cầu khỉ nằm ngang vững chãiMỗi chiều buông tan chợ em quaNhà tranh thô vách đất hiền hòaTiếng mẹ hát ru hời con ngủ
Nơi bến nước vẫn nằm xưa cũChiếc xuồng con ba lá thân thươngTheo cha đi buông lưới đêm trườngCá tôm quẩy đầy khoang lấp lánh
Dòng sông đó trăng về óng ánh
Sáng soi xem lúa trổ trên đồngNgơ ngẩn nhìn hướng mắt xa trôngBóng em đứng trên triền đê nhỏ
Quê hương ơi mãi là muôn thủơDấu yêu từng mảnh đất vườn rauTuy đi xa vẫn nhớ dạt dàoChiếc xuồng cũ,dòng sông thương nhớ!
4. Bài thơ: Quê Hương đổi mới – Đình Khải
QUÊ HƯƠNG ĐỔI MỚI
Anh cùng em về với quê hươngNơi gắn bó với chúng mình suốt thời thơ trẻChợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn béAnh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi
Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoàiNhững đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụngNhững hàng tre trưa hè mắc võngNay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh
Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranhNhà cao tầng đã xây lên như phốĐường bê tông đã trải dài từng con ngõÔ tô về tận cổng mỗi ngôi nhà
Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao la
Chẳng còn những cánh cò bay qua, bay lạiNhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãiĐâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi…
Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đờiSao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữaThôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũMừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da…
5. Bên bến sông quê – Đình Khải
BÊN BẾN SÔNG QUÊ
Con lại về bên bến sông quêNgồi lặng ngắm nước sông Hồng cuộn chảyĐâu rồi những trưa hè nắng cháyNhững con đò mải miết sang ngang.
Vẫn thấy đâu đây hình bóng mẹ vội vàngLội xuống bến sông giặt quần, giặt áoMẹ vất vả cả đời tần tảoNuôi đàn con khôn lớn, trưởng thành.
Sao thời gian trôi đi quá nhanhChỉ có sông Hồng vẫn từng ngày sóng vỗSao chẳng thấy dáng hình bé nhỏMẹ khom lưng dưới bến sông quê.
Ôi, giá như trở lại những ngày hèĐể con xuống bến sông bê chậu áo quần giúp mẹGiá cứ như những ngày thơ béCho con đằm mình trong tình mẹ bao la.
6. Bài thơ: Làng quê Việt Nam – Phan Huy Hùng
LÀNG QUÊ VIỆT NAM
Làng quê Việt Nam đổi bằng xương máu
Máu chảy thành sôngXương chất cao thành núiHơn bốn nghìn năm không hề đòi hỏi
Tấm huân chương …
Chỉ có những tâm hồnVì dân vì nướcTừ làng quê mà raYêu thương nhau như một nhàXây dựng xóm thôn đổi mới …
Ai bảo họ là nhà quê không biết ăn nóiBảy mươi lăm phần trăm đồng ruộng quê mùaCòn lại hai nhăm phần trăm a duaNếu dàn trận đánhAi sẽ thắng ?Và ai sẽ thua ?
7. Bài thơ: Nhớ miền kí ức – Nghiêm Mẫn
NHỚ VỀ MIỀN KÍ ỨC
Làng tôi nằm tựa ven sông
Đôi bờ lấp loáng ánh hồng phù saBãi ngô vờn gió la đàBờ dâu xanh ngắt như là biển xanh.
Dân cư xóm bãi hiền lànhVạn chài muôn ngả kết thành bến xaĐầu hôm xao xác tiếng gàGiọng hò khoan nhặt mượt mà sớm mai.
Buồm nâu thấp thoáng thuyền aiBuồm trắng no gió vạn chài ngược xuôiBến sông của tuổi thơ tôiBao năm xa xứ không nguôi nhớ về.
Nhớ tiếng diều sáo ven đêNhớ làn khói biếc xóm quê yên bình
Chiều nay giữa chốn thị thànhBỗng trào nỗi nhớ ngọt lành… nhớ quê.
8. Bài thơ: Về với quê anh – Phan Trung
VỀ VỚI QUÊ ANH…!
Em có về thành phố nhỏ quê anh
Nơi phố núi có dòng sông xanh mátHang Pắc Pó đẹp như tranh thủy mạcNúi hình người tạc tượng những vĩ nhân
Đất Cao Bằng luôn thắm đượm tình thânYêu tất cả những người dân Tổ QuốcTrong tranh đấu thì không hề bạc nhượcGan cùng mình khi Đất Nước lâm nguy
Anh Kim Đồng chẳng cần phải nghĩ suyVẫn tham chiến đâu có vì tuổi nhỏĐi dưới đạn mặc nhiên như không cóNgười anh hùng quá rõ phải không em
Đến đây rồi em sẽ thấy yêu thêmThác Bản Giốc những đêm trăng lãng mạnCon nước đổ mà nghe như tiếng hátRuộng bậc thang bát ngát những nương chè
Đến đây rồi…em sẽ lại được ngheĐất Việt Bắc…an toàn khu Bác ởBao kế hoạch Người vạch ra từ đóĐưa Nước mình vượt sóng gió từ đây…!
9. Bài thơ: Quê Ngoại – Thu Hiền
QUÊ NGOẠI
Con trở về thăm quê ngoại chiều nayNơi sông xưa vẫn đò neo bến cũNgọn heo may vờn rặng tre cong rủSóng chòng chành nghe vọng tiếng ầu ơ.
Con trở về tìm lại một giấc mơDòng sông Hồng bên bồi và bên lởKỷ niệm ngọt ngào cuộn trong từng nhịp thởNgoại của con giờ tóc bạc nhiều rồi.
Con trở về níu lại tuổi thơ trôiBãi bồi đỏ phù sa, cánh đồng vàng hoa cảiHương lúa mới đang trổ thì con gáiTiếng sáo diều no gió gọi trăng nên.
Ngoại bảo rằng quê hương chốn bình yênHãy trở về khi thấy mình mỏi mệtSông vẫn chảy với nguồn yêu tha thiếtTôi thầm thì ..vâng chúng tôi biết….ngoại ơi
1. Bài thơ: Tiếng gọi quê hương – Nguyễn Nguyệt Anh
TIẾNG GỌI QUÊ HƯƠNG
Ngày em đi..!Mưa lăn dài trên máChuyến đò buồn lạnh giá cả dòng sôngKhúc nghê thường ai hát giữa ngày dôngTiễn người đi má hồng cay phận đắng.
Em đi rồi. !Tôi mang sầu phơi nắngĐan nghĩa tình sưởi ấm lại bờ môiGiữ tin yêu trao gửi mỗi một ngườiXây hạnh phúc mong đời vui an lạc.
Em có nghe..!Ân tình qua bản nhạcBến sông quê dào dạt nhớ người điCho dù em đã hết tuổi xuân thìSông ngàn năm rầm rì trông ngóng đợi.
Về đi em..!Quê mình thay đổi mớiĐang chuyển mình đi tới đỉnh tương laiKinh đô xưa mọc cung điện đền đàiNét cổ kính chạy dài theo lịch sử.
Về đi em.. !Thôi đừng nên do dựĐất Mẹ hiền đợi lữ thứ xa quêĐường thênh thang mở rộng đón em vềẤm tình người , tình quê hương yêu dấu.!
2. Bài thơ: Mời anh về xứ Nẫu Quê em – Hạ Như Trần
MỜI ANH VỀ XỨ NẪU QUÊ EM
Anh có về Xứ Nẫu với em không ?Mình cùng ngắm…đêm ôm vòng mặt biểnNgoài Khơi ấy những ánh đèn ẩn hiệnCác đoàn thuyền đánh cá quyện trong đêm
Về đi anh…Xứ Nẫu rất êm đềmBIỂN LONG THUỶ…nằm lặng im sóng hátThả chân trần mình cùng đi trên cátThật tuyệt vời…ta như lạc cõi mơ
Em đưa anh…đến thăm một nhà thờBẰNG LĂNG tím nơi giữ lưu sách cổGần đó thôi GHỀNH ĐÁ trông ngồ ngộĐĨA chất chồng qua bao độ thời gian
Mình sẽ ghé với SÔNG ĐÀ, NÚI NHẠN
Núi cùng sông ôm đến vạn nỗi lòngNhìn xuống phố…phố căng tràn nhựa sốngĐón gió ngàn như ảo mộng bồng lai
Mình ngược về vùng phố núi LA HAI
Nơi con gái với nhiều tài, nhiều sắcTrong kháng chiến vùng đất này tan tácPHÚ MỠ về…Chi Bộ Đảng đầu tiên
Mình xuôi nam…mũi ĐẠI LÃNH ngang nhiên
Tàu không số với hành trình vượt biểnGóp sức mình thành công trong cuộc chiếnTrang sử nhà vinh hiển khắp non sông
Mình cùng thăm bát ngát một cánh đồng
Gạo Tuy Hoà góp chiến công hiển háchGÒ THÌ THÙNG nơi lưu danh sử sáchĐẦM Ô LOAN con sò huyết ngọt lành
Còn nhiều lắm những danh lam thắng cảnh
3. Bài thơ: Gái Quê – Khánh An
GÁI QUÊ
Đem thương nhớ đến Long Châu*Tìm em – người đã cùng nhau hẹn hò.
Quen em ở bến Đò Lo*Níu tôi… Em dặn đầy đò chớ sang,Đi đâu mà phải vội vàngHôm nay em đón sang làng em chơi.
Theo em từng bước bồi hồiQuê em cũng giống quê tôi hiền hòa.Lời ăn, tiếng nói mặn màMới quen đã thấy… Khó xa em rồi.
Khó rứt nổi tiếng em cườiTôi như lạc giữa những lời vu vơ…
Tiễn chân tôi ở chợ Chờ*Dùng dằng trời đã mờ mờ sương giăng.Thẹn thùng… Em khẽ nói rằng:… Gái quê em vụng, đâu bằng quê anh.
4. Bài thơ: Thương lắm Cà Mau – Lê Hương
THƯƠNG LẮM CÀ MAU
Em theo anh về đất mũi Cà mauMột chiều hè nắng trong gió mátDòng sông Tam giang thuyền ghe xuôi ngượcNgọt lịm câu hò Cái nước Đầm dơi
Em thương anh thương cả giọt mồ hôiCái mặn mòi của chàng trai xứ biểnTiếng anh ca nghe sao mà ngọt lịmMát dịu lòng người giữa trưa nắng Năm căn
Giữa rừng U minh mòi mặn nghĩa tìnhHương tràm thoảng đưa tìm mắt ai trong láAnh nắm tay em ,tình yêu trên đất lạBỗng thấy tim mình thương quá đất Cà mau
Em muốn hôn lên vầng trăng saoCủa Cà mau nơi có anh ở đóEm muốn hôn ,hôn lên từng chiếc láNơi có dấu anh qua ở những cánh rừng tràm
Anh đưa em về đất mũi quê anhCho yêu thêm từng ngọn sông tấc đấtCho em yêu thêm trai miền tây chân thậtÔi thương lắm quê mình thương lắm Cà mau
Nơi hương tràm đưa ta về bên nhau …
Những quán cà phê thể hiện đậm chất cổ kính xưa ở Hà Nội
10 làng quê Việt Nam đẹp thanh bình, cổ kính như đi vào miền cổ tích
10 trò chơi dân gian trẻ con miền quê thường vui chơi những lúc rảnh rỗi