Top 11 # Xem Truyện Cổ Tích Quả Dưa Hấu Xem Nhiều Nhất, Mới Nhất 3/2023 # Top Trend | Anhngucongdong.com

Sự Tích Quả Dưa Hấu

Sự tích quả Dưa Hấu [Sự tích Mai An Tiêm]

Sự tích quả Dưa Hấu mà nhiều người vẫn gọi là sự tích Mai An Tiêm kể về nguồn gốc quả Dưa Hấu và ca ngợi lòng ngay thẳng, tinh thần lao động chân chính.

Có lời truyền từ đời này qua đời khác rằng, ở nước ta người trồng quả dưa hấu đầu tiên là Mai An Tiêm.

An Tiêm sống vào đời vua Hùng thứ mười tám. Ông vốn là người ở một vùng biển xa xôi phương Nam, bị bọn thuyền buôn bắt làm nô lệ rồi đem dâng vua từ hồi nhỏ. Lớn lên An Tiêm tỏ ra thông minh, tháo vát và có tính kiên nhẫn lạ thường, được giao việc gì đều làm kỳ được mới yên lòng.

Nhà vua rất tin dùng: tên Mai An Tiêm chính là do vua ban cho. Nhà vua còn cho Mai An Tiêm một người thiếp và nhiều bổng lộc khác. Vợ chồng An Tiêm ăn ở với nhau hòa thuận sinh được một trai, một gái.

Ông thường nói: “Mọi thứ của cải trên đời đều do sức mình làm ra cả”. Có kẻ bảo ông: “Làm bề tôi, cơm áo vua ban cho, bổng lộc vua ban cho, nói như vậy là vong ân bội nghĩa”. Mai An Tiêm nghe vậy chỉ cười, không trả lời. Bọn nịnh thần liền tâu những chuyện như thế lên vua Hùng. Bọn chúng nói:

– Nay ông dám thổ lộ những lời bất bình như thế, mai kia chưa biết chừng đem làm phản trắc. Xin cho đầy ra một đảo ở ngoài biển khơi, thử xem ông ta có làm ra cái mà ăn không?

Nhà vua tuy mến An Tiêm, nhưng lo mất ngôi báu, nên nghe lời, đầy An Tiêm ra một hòn đảo ngoài cửa biển Nga Sơn thuộc tỉnh Thanh Hóa bây giờ. Vợ con An Tiêm cũng theo ra đảo. Thấy quang cảnh hoang vắng, bốn về sóng cỗ, người vợ ôm con mà khóc, An Tiêm lựa lời khuyên nhủ rồi vào rừng săn thú, hái quả, đem về nuôi vợ, con.

Một hôm, thấy trên tảng đá có ít phân chim, trong phân có những hạt đen nhánh, ông nhặt lên, lật đi, lật lại trong lòng bàn tay, mừng thầm. Ông nghĩ: “Đã là hạt, đem gieo chắc phải nảy mầm. Đã là quả chim ăn được, chắc người cũng phải ăn được”.

Hai vợ chồng bèn làm đất gieo hạt, chăm sóc. Cây mọc rồi lan ra khắp bãi. Rồi cây đơm hoa, kết quả, quả nào quả nấy lớn, to bằng đầu người, vỏ xanh mượt. An Tiêm lấy một quả bổ đôi ra thấy bên trong màu đỏ hồng, hạt đẹp, đen nhánh, ăn vào miệng vừa ngọt vừa thơm mát.

Hai vợ chồng vô cùng mừng rỡ, hái quả cất vào hang, tính chuyện ăn dần.

An Tiêm và vợ lại vỡ thêm đất, gieo hạt. Năm này qua năm khác, dưa mọc xanh um khắp đảo, kín đảo. Thuyền buôn qua lại ghé vào đảo, đổi các thứ lấy những trái dưa đó. Đời sống của vợ chồng con cái An Tiêm ngày càng sung túc.

Nhớ đất liền, An Tiêm lấy hàng trăm quả, khắc chữ, ký tên vào vỏ rồi thả xuống bể, hy vọng những ngon lành này sẽ trôi dạt tới quê hương.

Có một lần, quân lính đi tuần trên bờ biển nhặt được, thấy chữ Mai An Tiêm đêm trình lên nhà vua. Vua cho sứ giả ra đảo tìm. Sứ giả về, đem chuyện ngoài đảo thuật lại và dâng vua một thuyền đầy những quả dưa lạ.

Nhà vua có ý hối hận đã buộc tội An Tiêm chỉ vì An Tiêm nói lời phải. Vua xuống chiếu cho An Tiêm về đất liền và nhận lại chức vụ cũ, trọng dụng như trước.

Sự tích quả Dưa Hấu [hay sự tích Mai An Tiêm] – chúng tôi –

Ý Nghĩa Sự Tích Quả Dưa Hấu

Sự tích quả dưa hấu [hay sự tích Mai An Tiêm] là một trong những câu chuyện được lưu truyền từ rất lâu trong dân gian, gắn liền với lịch sử phát triển của dân tộc. Giải thích về sự ra đời của quả dưa hấu ngày nay, đồng thời cũng làm nổi bật được các nhân vật lịch sử trong câu chuyện. Sự tích quả dưa hấu không có quá nhiều tình tiết kì ảo mà được xây dựng dựa trên những kiến thức có thật của tác giả dân gian, ẩn chứa những ý nghĩa bất ngờ.

Tóm tắt sự tích quả dưa hấu

Thuở xưa vào đời vua Hùng thứ 17 có một chàng trai khôi ngô tháo vát nhanh nhẹn nên được nhà vua nhận làm con nuôi đặt tên là Mai Yển (hiệu An Tiêm) và thường được vua ban cho nhiều của ngon vật lạ.

Trong một buổi thiết yến An Tiêm đã thẳng thắn nói: “Của được biếu là của phải lo, của được cho là của phải nợ.” Chàng cho rằng những thứ chàng có được đều do bàn tay chàng làm ra chứ không phụ thuộc vào ai cả

Lời này truyền đến tai vua khiến vua cha rất tức giận, cho rằng An Tiêm là kẻ kiêu bạc vô ơn và ra lệnh đày vợ chồng Mai An Tiêm ra đảo hoang để xem, trông vào hai bàn tay của chàng thì chàng có sống nổi không.

Cả gia đình của Mai An Tiêm bị đày ra hòn đảo ngoài biển Nga Sơn (Thanh Hoá). Tuy bị đày ra hoang đảo nhưng An Tiêm vẫn rất mạnh mẽ an ủi vợ con của mình: “Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta, việc gì phải lo”

Đây là hòn đảo hoang vu và không có người nên cả gia đình An Tiêm phải tự dùng sức lao động của mình để kiếm miếng ăn. Hằng ngày chàng đi khắp hòn đảo để kiếm rau rừng, quả dại về ăn và trồng trọt xung quanh nơi ở của mình. Vợ chàng, nàng Ba ra biển mò ngao bắt ốc, đứa con lớn cùng chàng thường đặt bẫy săn bắn chim thú trên đảo, nhờ vào đức tính siêng năng cần cù mà cả gia đình tuy khốn khó nhưng vẫn có miếng ăn sống qua ngày.

Một hôm đang đi xung quanh tìm rau rừng chàng liền bắt gặp một con chim đang ăn một loại quả lạ có màu đỏ, thấy chàng lại gần chim bị hoảng sợ liền bay đi. Chàng nghĩ: “Chim ăn được thì chắc người cũng sẽ ăn được”. Sau đó chàng nếm thử thì thấy mùi vị thơm và ngon ngọt, tươi mát.An Tiềm liền cầm hạt về nhà bảo vợ và hai vợ chồng cùng nhau gieo hạt khắp nơi. Giống cây này rất dễ trồng chỉ ít lâu sau đã nảy mầm, mọc dây lá lan rộng xung quanh.

Chẳng bao lâu sau vườn dưa ngày càng sai trái, vỏ ngoài mỏng dần và thịt dưa ngày càng đỏ và ngọt hơn. An Tiêm thường khắc chữ lên dưa và thả trôi trên biển với hy vọng có thuyền buôn nào vớt được sẽ đổi được thức ăn và gạo cho gia đình.

Vào lúc này, trong đất liền vua Hùng được một thị thần dâng cho quả lạ, khi ăn rất ngọt mát nên bèn hỏi xuất xứ. Khi biết được loại quả này là của An Tiêm trồng ngoài đảo thì lúc này vua biết mình đã sai nên cho người đón vợ chồng An Tiêm trở lại đất liền. Khi trở lại vợ chồng An Tiêm mang theo rất nhiều hạt giống về phân phát cho bà con và truyền dạy cách gieo trồng, chăm bón. Từ đó trên khắp nước ta đều có dưa hấu và trở thành một loại quả quen thuộc đối với người dân. Ngày nay người ta vẫn thường bảo nhau rằng chỉ có huyện Nga Sơn là trồng dưa hấu ngon hơn cả là vì sau nghìn năm bồi cát, hòn đảo Mai An Tiêm năm ấy đã liền vào với đất.

Ý nghĩa rút ra từ câu chuyện

Tưởng rằng là một câu chuyện dành cho trẻ con, song sự thực là Sự tích quả dưa hấu ẩn chứa những ý nghĩa mà người lớn cũng cần phải suy ngẫm học hỏi

Ca ngợi sức lao động chân chính

Nhà thơ Hoàng Trung Thông từng có những câu thơ:

Bàn tay ta làm nên tất cảCó sức người sỏi đá cũng thành cơm

Có thể nói, khả năng lao động là thứ giúp ta phân biệt giữa con người và những loài khác, con người được thượng để ban cho một trí óc vượt bậc để có thể làm việc, lao động kiếm ra của cải vật chất thay vì phụ thuộc vào thiên nhiên. Thời kì con người biết trồng trọt chăn nuôi đánh dấu bước tiến hóa lớn của loài người. Bởi vậy nhân dân ta muôn đời vẫn luôn ca ngợi sức lao động chân chính.

Tư tưởng đó một lần nữa xuất hiện trong sự tích quả dưa hấu, được thể hiện qua nhân vật Mai An Tiêm. Nhân vật này đã có một câu nói rất hay: “Nem công chả phượng của rừng của biển đều nhờ có tay người cầm cái nỏ, quăng cái lưới, đến cả hạt gạo ủ ra chén rượu này cũng do bàn tay con người làm nên cả.” Điều này thể hiện tư tưởng của tác giả dân gian, rằng mọi sản vật sinh ra trên đời muốn hưởng thụ thì cần có sự tác động từ bàn tay con người, không phải ngẫu nhiên mà có. Con người cần lao động chứ không nên ỷ lại vào thiên nhiên. Hiểu được tầm quan trong của sức lao động, nên Mai An Tiêm mới có thể sống sót trên đảo hoang, sinh tồn từ hai bàn tay trắng.

Thành quả có được từ sức lao động chân chính cần thời gian lâu, đồng thời cũng khó khăn hơn rất nhiều song lại bền vững và lâu dài. Trường hợp của Mai An Tiêm là ví dụ chân thực nhất, không những có thể sống sót, mà còn tìm ra được giống cây mới giúp cho bà con nông dân. Điều đó chứng tỏ con người phải lao động thì mới có thể sinh tồn.

Tầm quan trọng của sự nỗ lực không ngừng và không chấp nhận số phận an bài

Là một chàng hoàng tử được vua cha rất yêu thương nhưng khi đối diện với nghịch cảnh Mai An Tiêm thể hiện được tinh thần chăm chỉ và cần cù. Sự cố gắng của chàng trước nhất thể hiện trong việc trồng và chăm sóc thức quả lạ. Khi nhìn thấy đàn chim đang ăn một loại quả lạ, chàng đã ngồi chờ đợi đến khi chim bay đi để tích cóp những hạt giống đầu tiên. Việc làm này lặp đi lặp lại qua nhiều ngày cho đến khi vườn cây đã được phủ xanh.

Trên đảo hoang thiếu thốn mọi thứ, Mai An Tiêm và vợ chăm chỉ vườn quả lạ với sự lạc quan và cố gắng không ngừng. Và đền đáp lại sự kiên trì ấy là thức quả thơm ngon mọng nước mang tên dưa hấu. Mai An Tiêm cố gắng thay đổi và cải thiện cuộc sống khi tìm cách trao đổi dưa hấu với thương nhân để đổi lấy những thực phẩm cần thiết. Dù cho hoàn cảnh cuộc sống hay tính chất công việc có khắc nghiệt như thế nào, chúng ta cũng đừng bao giờ bỏ cuộc. Vì nếu đã bỏ cuộc từ đầu, ta sẽ không bao giờ tìm được cách giải quyết. Đồng thời chúng ta cần có sự nhanh nhẹn trong suy nghĩ kinh doanh, bất cứ những cơ hội nào đến với ta, hãy sáng tạo để khai thác và tận dụng nó tối đa. Đôi lúc chỉ 1 cơ hội nhỏ, nhưng nếu chúng ta biết tận dụng, nó sẽ biến thành những lợi thế vô cùng lớn cả về mặt giá trị vật chất lẫn tinh thần.

Lời nhắn nhủ về cách đối nhân xử thế trong cuộc sống

Mai An Tiêm đã bị đày ra hoang đảo vì câu nói của mình, nó thể hiện sự chân thực và táo bạo trong suy nghĩ của mình. Song đồng thời cũng làm phật lòng vua cha vì ông cho rằng, Mai An Tiêm không biết ơn những gì mà vua đã ban thưởng. Bởi vậy, trong đối nhân xử thế cần phải biết điều tiết, không nên bộc lộ cái tôi của mình quá lớn, cũng không nên thể hiện sự kiêu ngạo một cách thái quá, điều đó có thể khiến chúng ta rơi vào những rắc rối không đáng có.

Văn học là môn đầu tiên con người cần phải học, không phải là học các phân tích một tác phẩm, mà học cách hiểu được sức mạnh của lời nói. Một lời nói cũng có thể gây ra hậu quả khôn lường, vì vậy hãy cẩn trọng và thật thông minh trong cách ứng xử

Thảo Nguyên

Sự Tích Quả Dưa Hấu (Hay Sự Tích Mai An Tiêm)

Dưa hấu là một loài quả rất được mọi người yêu thích khi xuân đi hè đến. Loài quả ấy có vỏ xanh, ruột đỏ, hạt màu đen.

[the_ad id=”1585″]

Khi ăn đem đến cho người thưởng thức cảm giác thanh mát, ngọt lành. Hôm nay Vườn cổ tích sẽ kể cho các bé nghe về “Sự tích quả dưa hấu” hay còn có tên gọi khác là “Sự tích Mai An Tiêm”.

Ngày xưa, vào thời Vua Hùng Vương thứ 18, có một chàng trai tên là Mai An Tiêm. Mai An Tiêm nhanh nhẹn, tháo vát, lại chăm chỉ nên được nhà vua rất mực yêu mến và còn gả cả con gái nuôi cho chàng nữa. Vua rất yêu quý An Tiêm nên thường ban cho chàng nhiều của ngon vật lạ.

Tất thẩy mọi người ai được nhận lộc vua ban đều nâng niu ca tụng, riêng An Tiêm lại bảo rằng:

– Của mình làm ra mới quý, còn của biếu là của lo, của cho là của nợ!

Chàng vẫn chăm chỉ làm lụng, không hề có ý trông chờ vào bổng lộc vua ban.

Tất cả chỉ chờ có thế, bon quan ninh thần bèn đem câu nói của Mai An Tiêm tâu lên nhà vua. Nhà vua vô cùng tức giận và cho rằng chàng là một kẻ kiêu bạc vô ơn. Nhà vua giận lắm: “Đã thế để xem, nếu chỉ trông vào sức mình thì hắn có sống nổi không?”. Ngài sai quân lính bắt giữ Mai An Tiêm rồi đuổi cả gia đình chàng ra đảo hoang.

Cả gia đình Mai An Tiêm lênh đênh trên biển hết ngày này đến ngày khác. Cuối cùng, họ cũng cập bến lên một hòn đảo lạ. Vợ Mai An Tiêm khóc lóc kêu lên:

– Sao tôi khổ thế này? Biết vậy thì chúng ta không nên làm nhà vua tức giận!

– Trời đã sinh ra ta, sống chết là ở Trời và ở ta. Chỉ cần có đôi bàn tay này thì chúng ta sẽ không sợ chết đói đâu. – Mai An Tiêm an ủi vợ.

Tình cờ một hôm, Mai An Tiêm phát hiện ra có một đàn chim từ phương Tây tới, chúng đậu trên bờ và đang ăn một loại hạt gì đó có màu đen láy. Mai An Tiêm nghĩ thầm: “Hạt này chim ăn được thì chắc người cũng ăn được!”

Nghĩ vậy, Mai An Tiêm liền thu gom hết số hạt lại và đem gieo trồng dưới đất. Ngày ngày, Mai An Tiêm ra sức chăm bón cho ruộng vườn của mình. Chẳng bao lâu sau, ruộng vườn của chàng trở nên xanh tốt, um tùm. Cây nở hoa, kết thành trái to. Đến mùa thu hoạch, Mai An Tiêm cùng với vợ con đem hết số quả đã chín về nhà. Quả nào quả nấy đều có màu xanh thẫm, khi bổ quả ra, thì bên trong ruột lại có màu đỏ tươi, mọng nước và có cả hạt màu đen nữa. Khi ăn quả, thì lại thấy quả có vị ngon, ngọt, thơm mát.

Một ngày kia, có một chiếc tàu gặp bão, bèn cập bến vào đảo để tránh bão. Mõi nười lên bãi cát, thấy có rất nhiều quả lạ, ngon. Họ đua nhau đổi thực phẩm cho gia đình An Tiêm. Rồi từ đó, tiếng đồn vang xa rằng có một giống quả rất ngon trên hòn đảo ấy. Các tàu buôn tấp nập ghé đến đổi lương thực, thực phẩm cho gia đình An Tiêm để được nếm vị ngon của quả lạ. Nhờ đó mà gia đình bé nhỏ của An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống đã sung túc đầy đủ hơn.

Vì chim đã mang hạt quả từ phương Tây tới nên An Tiêm đặt tên cho thứ quả này là Tây Qua. Các thương lái Trung Quốc ăn thấy ngon, khen là “hẩu”, nên sau người ta gọi lái đi là trái Dưa Hấu.

Phát Biểu Cảm Nghĩ Của Em Về Nhân Vật Mai An Tiêm Trong Truyện Cổ Tích “Quả Dưa Hấu”

DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG

A. MỞ BÀI:

(Phát biểu cảm nghĩ chung)

+ Nhân vật em thích nhất trong truyện cổ Quả dưa hấu là Mai An Tiêm.

+ Phẩm chất của An Tiêm đã dẫn tới sự đi đày.

B. THÂN BÀI:

(Phát biểu cảm nghĩ)

1. Cảm phục câu nói khẳng khái.

2. Cảm phục về ý chí tự lập, cải tạo hoàn cảnh của An Tiêm.

– Từ hai bàn tay trắng, giữa đảo hoang nhưng không thất vọng mà tạo ra miếng ăn, tạo ra sự sống.

– Đáng giá:

Nếu không có ý chí không thể tồn tại trong hoàn cảnh đó.

3. Đức tính nhẫn nại và trí thông minh

– Dùng dưa hấu để liên lạc về đất liền.

– Đã được vua cha đón về và xứng đáng hưởng hạnh phúc.

– Đánh giá:

Em như chia sẻ niềm vui với gia đình An Tiêm và càng khâm phục An Tiêm hơn.

An Tiêm đã chứng minh mình không là kẻ ăn bám và không là kẻ xu nịnh.

C. KẾT LUẬN:

+ Cần phấn đấu rèn luyện để có những đức tính như An Tiêm.

+ An Tiêm là tấm gương làm người, cho các bạn học sinh chúng ta.

BÀI LÀM

Có lẽ nhân vật mà em thích nhất trong truyện Quả dưa hấu là An Tiêm. Dù chàng được hưởng bổng lộc của vua ban nhưng An Tiêm vẫn không lấy làm sung sướng mà trái lại nghĩ rằng “Của biếu là của lo, của cho là của nợ”. Cũng chính câu nói đó mà An Tiêm phải bị lưu đày.

Đức tính của An Tiêm là thế đấy, chàng muốn tự lập, tự hai bàn tay của mình làm ra miếng ăn, manh áo chứ không muốn sống dựa vào người khác. Vì thế mà An Tiêm phải bị đày ra đảo. Không một tất sắt trong tay mà An Tiêm đã tạo cho mình một vườn rau nhỏ, rồi sau đó trồng được một cây có quả ăn rất ngon. Đó là quả “Dưa hấu”. Quả thật nếu ai không có ý chí phấn đấu cao thì không thể nào vượt qua những khó khăn trở ngại quá lớn như An Tiêm. Đức tính này của An Tiêm thật sự đã làm em khâm phục, quí trọng.

Khi trồng được dưa hấu, An Tiêm đã nhẫn nại khắc tên mình vào quả dưa để gởi vào đất liền. Sự nhẫn nại này của An Tiêm đã có kết quả. Đó là sự đón rước của nhà vua đưa vợ chồng An Tiêm trở vào đất liền, hưởng cuộc sống như xưa để bù lại những khổ cực oan trái mà An Tiêm phải gách chịu bởi sự hiểu lầm của nhà vua.

Đọc đến đoạn An Tiêm được trở về đất liền em cảm thấy như mình cùng chia sẻ hạnh phúc với ông. An Tiêm thực sự xứng đáng được hưởng một cuộc sống sung sướng đầy đủ. Dù gặp hoàn cảnh khó khăn nhưng An Tiêm vẫn không chùn bước, mạnh dạn khắc phục những khó khăn để tạo cho mình một cuộc sống đỡ vất vả hơn. Mặt khác em cũng khâm phục An Tiêm ở lòng tự trọng của chàng. Bởi vì An Tiêm không muôn mọi người nghĩ rằng mình là kẻ vô tích sự nên cố gắng dùng sức lực với bàn tay trắng của mình để chứng minh cho mọi người biết mình không là kẻ ăn bám theo người khác, không là kẻ xu nịnh để hưởng lộc.

Qua nhân vật An Tiêm em thấy mình cần phải phấn đấu hơn nữa, học tập những đức tính đáng quí của ông để trở thành người có ích cho xã hội. An Tiêm thực sự là tấm gương của thế hệ trẻ ngày nay về đức tính tự trọng, can đảm, kiên nhẫn, không khuất phục khó khăn, gian khổ…