Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Cổ Tích Chế “Cây Khế” Phiên Bản Thứ Hai mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Ngày xưa có hai vợ chồng sống cùng hai người con. Khi chúng lớn lên tính tình thay đổi. Thằng anh thì ma lanh như anhxtanh, bố láo ăn cắp như Quách Thành Danh. Còn thằng em thì ngu như Phan Văn Tài Em, suốt ngày bị thằng anh nó bem. Mấy năm sau hai anh em cùng lấy vợ thì người cha qua đời vì bị ung thư cổ tử cung, bà vợ sau đó cũng mất. Sau khi cha mẹ mất, người anh gọi người em tới chia gia tài. Người anh nói: – Cha mẹ có hai căn nhà để dành cho hai anh em ta. Anh ở nhà xây, còn chú ở nhà gỗ. Anh khuếnh mại cho chú cây khế. Chú thấy thế nào? – Anh khôn thế! Vậy anh ở nhà gỗ còn tôi ở nhà xây cho! Thằng anh nghe xong vác con dao rựa dí thằng em chạy thục mạng ra tận bờ sông. Thằng em từ bấy giờ không dám cãi lời nữa đành phải ở ngôi nhà gỗ cạnh cây khế. Đến mùa khế có con quạ bay tới ăn khế. Hai vợ chồng người em thấy vậy nói với chim: – Chim ơi nhà tôi nghèo khổ có mỗi cây khế để đến mùa bán mà chim ăn hết chúng tôi lấy gì bán. Chim vừa ăn vừa nói: – Kệ tụi mày chứ! mắc mớ gì đến tao! Người em tức giận lấy trạng lá ra bắn. Chim sợ quá vội nói: – Ăn một quả khế trả một cục vàng. May túi 0,3 gang mang đi mà đựng. – Mày nói thế bố ai cho mày ăn khế nữa. – Chứ phải nói thế nào? – Ăn một quả khế trả mười cục vàng. thuê máy bay trực thăng bay đi mà chở. Quạ nghe mà tức tối nhưng vì muốn ăn khế nên đành nghe lời. Hôm sau người em thuê một chiếc trực thăng còn con quạ thì dẫn đường cho người em bay đến trước một cửa hàng vàng bạc đá quý. Người em bước xuống trầm trồ: – Oách! Sao mày không nói sớm? – Lỡ rồi! bần cùng sinh đạo tặc thôi! – giờ phải làm sao? – Giờ mày vào chỗ đám bảo vệ một mình bem hết tụi nó cho tao. Còn tao dùng khẩu súng này đập bể kính lấy vàng ra. Người em vâng lời rồi cùng chim bước vào tiệm vàng. Chim quát to: – Cướp biển caribe đây! Tất cả đứng yên không tao bắn! Súng của tao là súng thật vừa mới bơm đầy nước đấy! Đám bảo vệ lao tới, người em nhảy ra sô lô với đám bảo vệ còn chim thì bay vào quắp mấy cây vàng ra để vô trực thăng rồi ra kêu người em: – Chuồn mau! Mày còn đứng đấy làm gì! – Chuồn con mẹ mày tao bị bắt rồi! Chim thấy vậy bèn một mình lái trực thăng bay về. Chim bỏ vàng vô nhà người em rồi lấy một cây vàng ra tiệm vàng đổi lấy tiền. Chim lấy tiền đến sở cảnh sát bảo lãnh người em về. Người em trở về và trở nên giàu có. Thằng em đem truyện kể cho thằng anh. Thằng anh nghĩ kế phải chiếm lấy căn nhà với cây khế. Thằng anh nói: – Chú bây giờ giàu rồi, Hãy nghĩ đến tình anh em mà thương anh cho anh đổi lại ngôi nhà gỗ. Thương anh mày đi anh mày cám ơn nhiều lắm. Mày mà không thương tao tương vỡ mồm mày đấy! Người em sợ quá bèn nhận lời. Ngày hôm sau người anh ra ngoài vườn chờ thì con chim đến ăn. Người anh chờ ở dưới nhưng chim ăn khế ngon lành chẳng đoái hoài gì đến người anh. Người anh nôn nóng: – Ê con chim kia mày ăn khế của tao thì mày phải nói ăn một quả khế trả một cái cục gì đi chứ! – Trả cái cục cứt. Cướp tiệm vàng một lần mà chưa tởn à! Rồi chim ngó xuống thấy người lạ thì mới hiểu người em đã bán cây khế cho người khác. Chim nói: – À xin lỗi quyên mất! Ăn một quả khế trả mười cục vàng, thuê máy bay trực thăng bay đi mà chở. Chịu chưa! – Mày tin mày nói câu đó nữa tao bứng gốc khế lên không hả! – Chứ phải nói làm sao? – Ăn một quả khế trả mười cục kim cương. Thuê một con container lái đi mà chở. – Con lạy bố, bố tham vừa thôi! Con chim mặc dù rất tức nhưng phải nhận lời. Hôm sau chiếc container đến đậu trước cửa tiệm vàng. Người anh bước xuống trầm trồ: – Đi cướp tiệm vàng mà bố! Người anh nghe xong liền táng con quạ vêu mỏ: – Làm người lương thiện không muốn muốn làm cướp hả mày. Sao mày không nói sớm để tao mang theo một khẩu AK cướp cho dễ. – Yên tâm tao có mang theo khẩu súng nước nè! Chim vừa dứt lời liền ăn thêm cái bạt tai. – Mày nghĩ khẩu súng đồ chơi đấy làm được cái gì! May mà tao có mang theo cái trạng lá để làm vũ khí đây! Người anh bước vào tiệm dơ trạng lá lên nói lớn: – Ta là cướp đây! Tất cả đứng yên. Trạng lá của tao làm bằng 20 cộng dây chun độ đàn hồi cao siêu chắc, độ bền cao, đảm bảo chất lượng, giá rẻ. Tao cảnh cáo rồi đấy! Phải ngồi yên một chỗ không được cãi, không được móc điện thoại gọi điện cho gái hay lén ra ngoài đi đái là tao bắn cho bể dái!Truyện Cổ Tích Chế Phiên Bản 18+
Quỳnh Nga nhìn vào mắt Gióng, nét dâm đãng dần lộ rõ trên gương mặt xinh đẹp của nàng, tay Quỳnh Nga luồn vào quần Gióng và nhẹ nhàng cầm lấy “thanh kiếm” của nó. Dương vật của Gióng to đến mức bàn tay thon thả của Quỳnh Nga không thể ôm trọn thân nó, lại còn nóng hổi và cứng chắc khiến Quỳnh Nga phải thốt lên thích thú: “Sao to thế?”
Truyện cổ tích chế phiên bản 18+
Tiếng vó ngựa phá tan màn đêm, người dân thôn Lầm hoảng hồn tỉnh giấc từ khắp các nhà rồi đồng loạt nhìn ra thôn. Một đoàn xe ngựa bập bùng ánh đuốc gấp gáp tiến nhanh vào thôn rồi dừng lại, có tiếng phụ nữ rên la thảm thiết trong cỗ xe ngựa lớn nhất. Vào giữa thôn, đoàn người dừng lại, tên lính đi đầu la to: “Ở đây ai là bà đỡ đẻ? Có người sắp sinh rồi!” Nghe thế, một người phụ nữ trẻ khoảng chừng 25 tuổi mở cửa ra ngoắc tên lính và nói: “Tôi là bà đỡ đây! Đưa người vào nhà nhanh!” Truyện sex chế dành cho người lớn Truyện sex chế dành cho người lớn Tiếng rên la vẫn không ngừng, rèm xe ngựa mở ra, người đàn ông cao to lực lưỡng bế vợ mình đi vội vào nhà bà đỡ. Bà đỡ xem sơ tình hình rồi quay đầu quát khẽ: “Con Tấm nấu cho dì ấm nước sôi!” Trong nhà có hai cô bé, đứa lớn tên Tấm khoảng 7 tuổi, đứa nhỏ tên Cám khoảng 5 tuổi. Hai đứa đang tròn xoe mắt đứng nhìn khách lạ vào nhà, nghe tiếng quát, Tấm dạ một tiếng rồi chạy vào gian bếp loay hoay nhóm lửa, còn Cám ngáp dài trèo lên giường ngủ tiếp. Người phụ nữ mang bầu nằm rên la trên giường, tay nàng bấu chặt tay chồng, gương mặt xinh đẹp ướt trong nước mắt vì đau. Bà đỡ vừa xem xét vừa hỏi người chồng: “Phu nhân mang thai bâu lâu rồi?” Người đàn ông đáp với vẻ hối lỗi: “Mới hơn 6 tháng thôi, ta định đưa nàng về nhà mẹ để tiện chăm sóc nhưng giữa đường gặp tai nạn…” Bà đỡ gật gù: “Chắc phải sinh non rồi…” Người đàn ông vừa giữ chặt tay vợ vừa nói với vẻ cầu khần: “Xin bà giúp vợ ta, nhất định ta sẽ hậu tạ!” Nhìn kiểu cách ăn mặc sang trọng của đôi vợ chồng, lại có một đoàn ngựa xe hộ tống, bà đỡ vừa mừng vừa lo, phen này nếu mẹ tròn con vuông thì nhất định được không ít tiền, nhưng nếu có chuyện gì thì sợ là khó sống. Nhận thấy nét lo trên mặt bà đỡ, người đàn ông nói thêm: “Mong bà cố gắng, dù có lỡ xảy ra chuyện thì ta cũng sẽ hậu tạ.” Bà đỡ thở phào rồi gật đầu: “Tôi sẽ cố gắng.” Sáng hôm sau, ca đỡ đẻ thành công, đứa bé sinh ra chỉ nhỏ bằng nắm tay nhưng vẫn khá khỏe mạnh, bà đỡ được thưởng rất nhiều vàng bạc châu báu. Nhìn đoàn người xe đi xa dần, bà đỡ cười không ngậm được mồm, bà nghĩ ngay đến chuyện mua nhà, mua đất, sắm quần áo, nội thất, xe hơi, tivi, tủ lạnh… “Còn phải thuê người giúp việc… À không cần! Có con Tắm làm hết là đủ!” Bà đỡ thầm nghĩ rồi quay mặt đi vào nhà. Bà đâu biết rằng mình vừa đỡ đẻ ra một hoàng tử, người phụ nữ mang bầu xinh đẹp kia là một hoàng hậu còn người đàn ông to khỏe có gương mặt đẹp trai nhân hậu kia chính là vua Thạch Sanh đang trị vì đất nước. *** Đoàn xe ngựa tiếp tục trên đường quay về hoàng cung, trong xe, vua Thạch Sanh và hoàng hậu Thiên Thanh cười hạnh phúc nhìn đứa con trai đầu lòng, đứa trẻ được chàng đặt tên là Gióng. “Cho ta bế con chút nào!” Thạch Sanh lúc này tựa như đứa trẻ đang xin kẹo, chàng háo hức đưa hai tay ra đỡ lấy con trai từ tay Thiên Thanh. “Ủa? Hình như con to ra phải không nàng? Lúc sáng chỉ bé bằng nắm tay ta mà sao giờ đã lớn hơn bàn tay rồi?” Thiên Thanh cười đáp: “Thiếp quên nói với chàng, thiếp là tiên cá nên con sinh ra cũng có khả năng sẽ là tiên cá như thiếp. Cơ thể người cần khoảng 20 năm mới lớn bằng người trưởng thành nhưng cơ thể tiên cá thì lớn rất nhanh, chỉ cần được cho ăn đầy đủ là trong khoảng 3 năm sẽ lớn bằng người trưởng thành.” Thạch Sanh nhìn con đang bật khóc oa oa và gật gù: “Đúng là ăn mau chóng lớn! Ủa mà từ khi sinh ra đến giờ con đã ăn gì đâu?” Thiên Thanh thẹn đỏ mặt, nàng bế lại con từ tay chồng rồi kéo áo trễ xuống vai, để lộ ra cặp nhũ hoa trắn nõn thơm ngon đến mức Thạch Sanh dù đã rất quen thuộc vẫn thấy phát thèm. Gióng há cái miệng nhỏ xinh ngậm ngay một đầu ti của mẹ và bú say sưa, bàn tay nhỏ xíu của nó nghịch ngợm vỗ vỗ lên bầu ngực còn lại của mẹ, khiến cho Thạch Sanh đang ngồi cạnh cũng lên cơn ganh tỵ với con trai mình… *** Một năm sau… Giờ hoảng tử Gióng đã lớn bằng một đứa trẻ sáu tuổi, nhưng chỉ mới biết đi và bập bẹ tập nói. Gióng ăn rất nhiều, đặc biệt là sữa, đến nỗi hoàng cung phải dành riêng một trang trại bò để lấy sữa cho Gióng uống. Gióng có một thói quen như nhiều đứa trẻ khác là tối ngủ phải được ngậm đầu ti của mẹ, vì vậy mà Thiên Thanh và Quỳnh Nga phải thay phiên nhau ngủ với Gióng mỗi đêm, người còn lại thì hầu hạ Thạch Sanh. Ban đầu, Quỳnh Nga rất ngượng ngùng và hơi khó chịu khi cách đêm lại bị Gióng ngậm đầu ti, cảm giác rất kích thích mà không được giải tỏa, nhưng ngoài Thiên Thanh thì Gióng chỉ chịu ngủ với nàng nên đành phải chấp nhận. Nhưng dần dần, cơ thể Gióng ngày một lớn khiến Quỳnh Nga lại cảm thấy thích cảm giác đầy kích thích này, nhiều lúc không chịu nổi sự sờ mó cắn bú của Gióng khiến nàng phải cố nhịn đến lúc Gióng ngủ rồi sang phòng Thạch Sanh để cùng chàng và Thiên Thanh làm tình tay ba. Thiên Thanh cũng có phần giống Quỳnh Nga, chỉ khác là nàng không có nhiều cảm giác ngượng vì Gióng là con ruột nàng, nhưng cảm giác bị con ruột sờ mó hàng đêm cũng không bớt phần kích dục. Lại một năm nữa trôi qua, Gióng lúc này đã có thể chạy nhảy, nói năng rành mạch, cơ thể nó đã lớn hơn một đứa trẻ 12, 13 tuổi, sức ăn lại càng kinh khủng hơn, giờ Gióng ăn còn nhiều hơn Thạch Sanh. Dù vậy, tâm hồn của Gióng vẫn tương đương đứa trẻ 2 – 3 tuổi. Nữa năm sau, Gióng đã bắt đầu học đọc, học viết, Gióng dần nhận ra sự khác lạ của cơ thể mình, nó cao gần 1 mét 6 và ăn càng nhiều hơn, lớn càng nhanh hơn, mặt nó bắt đầu nổi mụn, mọc râu, cổ họng ngứa ngáy thường xuyên và còn những thay đổi bên trong cả cơ thể lẫn tâm hồn khiến Gióng cảm thấy lo lắng. Tối đó, nằm úp mặt vào ngực mẹ Thiên Thanh, Gióng quyết định hỏi mẹ về những thay đổi trong cơ thể mình. “Mẫu hậu,không hiểu sao gần đây cơ thể con bị bệnh lạ lắm.” Thiên Thanh vỗ về con trai, lúc này cơ thể nàng đã nóng ran, không phải vì nhiệt độ cơ thể con trai mà vì với chiều cao của Gióng lúc này thì khi nó úp mặt vào ngực nàng, vùng phía dưới của nàng và con trai sẽ cọ vào nhau, hơn nữa nàng chỉ khoác một lớp lụa mỏng nên có thể cảm nhận được độ nóng và cứng từ dương vật con trai đang chĩa vào mu của mình. Cố nén hơi thở đang gấp dần, Thiên Thanh lo lắng hỏi: “Con thấy lạ thế nào?” Gióng còn chưa hiểu được cảm giác của mẹ nó lúc này, thậm chí còn không hiểu tại sao con cặc lại tự động cứng lên và chỉ vào hướng âm đạo mẹ nó, chỉ biết là cảm giác này rất thoải mái. Gióng ngồi dậy, vừa kéo quần xuống chỉ tay vào con cặc đang giương cứng vừa nói: “Chỗ này của con bị lột da hay sao ấy, từ khi bị đến giờ nó có sưng lên, thường bị lúc ngủ với mẹ hoặc dì, nhưng không thấy đau mà chỉ thấy hơi nóng người và thoải mái lắm!” Gương mặt ửng hồng của Thiên Thanh mỉm cười nhìn con cặc mới dậy thì của con trai, so ra thì kích cỡ của nó còn thua xa so với cặc của Thạch Sanh, nàng giải thích: “Không sao đâu con, đây chỉ là chuyện bình thường thôi, đợi sau này lớn lên chút nữa con sẽ hiểu.” Nói xong, nàng dỗ con ngủ rồi lẻn sang phòng Thạch Sanh để giải quyết cơn hứng tình bị đứa con trai 2 tuổi gây ra… Năm 3 tuổi, Gióng trổ mã thành một hoàng tử khôi ngô khỏe mạnh không thua gì bố mình, thậm chí còn đẹp trai hơn hẳn bố nhờ thửa hưởng vẻ đẹp của mẹ, tâm hồn non nớt của nó cũng phát triển nhanh hơn. Giờ đây, Gióng đã biết hưởng thụ hương thơm của mẹ và dì, biết thưởng thức gương mặt xinh đẹp, cơ thể quyến rũ và cảm nhận sự mềm mượt từ làn da của hai nàng. *** Đêm buông xuống nơi hoàng cung uy nga lệ tráng, Quỳnh Nga khoác lớp lụa mỏng thướt tha đi trên hành lang đến phòng hoàng tử Gióng, làn da ngọc ngà xinh đẹp như tỏa sáng làm những gã lính canh ngẩn nhơ trộm nhìn. Nàng kết hôn đã 4 năm nhưng vẫn chưa thụ thai, nét đẹp ngây thơ hoạt bát của công chúa Quỳnh Nga ngày xưa đã vơi đi một phần, thay vào đó là sự sắc sảo mặn mà với cơ thể đầy đặn thêm phần gợi cảm của hoàng hậu Quỳnh Nga. Gióng đã đợi sẵn ở phòng, thấy người dì trẻ xinh đẹp đến, nó ngoan ngoãn chào rồi mời nàng vào phòng. Nhìn đứa con chồng đẹp trai cường tráng như trai mười tám cao hơn mình nữa cái đầu, Quỳnh Nga nhiều lần phải nhắc mình rằng nó chỉ mới 3 tuổi. Nhưng làm thế nào bình tĩnh được khi ngủ cùng một chàng trai trẻ tuổi hấp dẫn như thế? Phòng của hoàng tử gióng rất rộng, ánh nến lung tinh tỏa sáng khắp phòng, ở giữa là một chiếc giường lớn trải lông hổ trắng tinh êm ái. Như mọi khi, Quỳnh Nga lên giường nằm cạnh Gióng và kể chuyện ru nó ngủ. Gióng vẫn giữ thói quen sờ ngực mẹ hoặc dì khi ngủ, vì là hoàng tử đầu lòng nên hai nàng rất yêu chiều không nỡ ngăn Gióng. Từ một bàn tay nhỏ bé chỉ nắm được đầu ti của Quỳnh Nga, nay tay Gióng đã có thể ôm trọn bầu ngực no tròn của nàng. Không chỉ kích cỡ bàn tay thay đổi, mà cảm giác cũng thay đổi, lúc trước Gióng sờ ngực mẹ và dì Nga thì cảm thấy thoải mái dễ ngủ, bây giờ mỗi lần sờ vào lại có thêm cảm giác sướng muốn sờ mãi không buông. Gióng cũng phát hiện ra mỗi khi sờ ngực mẹ hoặc dì thì không chỉ “thanh kiếm” giữa hai chân nó “sưng” lên mà cái đầu ti nhỏ xinh của mẹ và dì cũng cứng lên theo. Lần trước Gióng có hỏi mẹ nhưng Thiên Thanh chỉ cười rồi ngoảnh gương mặt xinh ửng hồng lái sang chuyện khác, lần này nó quyết định hỏi dì. Gióng chọt chọt ngón tay vào đầu ti đang nhô lên của Quỳnh Nga và hỏi: “Dì Quỳnh Nga ơi, sao gần đây cứ mỗi lần con sờ vào chỗ này là nó lại cứng lên vậy? Cả “thanh kiếm” ở giữa hai chân con cũng sưng theo nữa!” Quỳnh Nga tròn xe mắt nhìn đứa con chồng đẹp trai, nàng ậm ờ nghĩ một chút rồi đáp: “Đó là chuyện của người lớn, Gióng còn nhỏ không nên biết.” “Gióng lớn rồi mà! Gióng cao hơn cả dì và mẫu hậu, Gióng ăn còn nhiều hơn phụ hoàng!” Quỳnh Nga nựng yêu mặt Gióng và nói: “Không phải lớn theo nghĩa đó…” “Vậy chứ lớn thế nào, ai cũng nói là Gióng đã lớn rồi cơ mà!” “Gióng vẫn là con nít thôi, con nít mới phải ngủ với dì, khi nào Gióng có thể ngủ một mình thì dì mới công nhận Gióng là người lớn.” Gióng vừa cãi vừa dùng tay ôm lấy ngực Quỳnh Nga như để bấu víu lý lẽ của mình: “Vậy dì với mẫu hậu cũng là con nít, dì với mẫu hậu cũng phải ngủ chung với phụ hoàng còn gì?” Mặt Quỳnh Nga đỏ bừng vì ngượng, nàng giải thích: “Vì dì và mẫu hậu của Gióng là vợ của phụ hoàng, vợ phải ngủ cùng chồng, sau này Gióng lớn cũng được cưới vợ và ngủ cùng với vợ của Gióng.” Nói xong, Gióng hỏi tiếp: “Mà tại sao Gióng thành người lớn phải bị ngủ với vợ?” Quỳnh Nga đáp: “Gióng phải ngủ với vợ thì mới sinh ra con như phụ hoàng ngủ với mẫu hậu Thiên Thanh rồi sinh ra Gióng.” Nói xong mới biết mình lỡ lời, gương mặt vốn đã ửng hồng của Quỳnh Nga càng thêm chín. Gióng ngây thơ hỏi tiếp: “Tại sao phụ hoàng ngủ với mẫu hậu thì sinh ra Gióng mà Gióng ngủ với mẫu hậu lại không sinh ra con?” Trong lòng Quỳnh Nga đang thầm than khổ, nghe xong câu hỏi của Gióng khiến nàng nghĩ đến cái cảnh Gióng và Thiên Thanh quan hệ với nhau rồi sinh ra một hoàng tử nhỏ. Người Quỳnh Nga nóng rang, hơi thở gấp dần, cái ảo cảnh loạn luân khiến máu dâm đang âm ỉ trong người nàng bắt đầu bùng cháy. Quỳnh Nga đáp: “Tại vì mẫu hậu của Gióng là vợ của phụ hoàng, mẫu hậu chỉ có thể sinh con cho phụ hoàng chứ không thể sinh cho Gióng được!” Gióng gật gù ra vẻ tiếc nuối, sau đó nó nhíu mày thắc mắc tiếp: “Dì Nga cũng là vợ của phụ hoàng, sao dì chưa sinh con cho phụ hoàng?” “Chị Thanh ơi cứu em!” Đó là suy nghĩ trong đầu Quỳnh Nga lúc này, nàng đáp: “Tại sức khỏe của dì không được tốt nên chưa có con được!” “Vậy làm thế nào mới có con, mẫu hậu thường nói Gióng rất khỏe, hay Gióng giúp dì Nga có con nha!” Lúc này Quỳnh Nga chỉ hận không thể chạy ngay đến phòng của phu quân để giải tỏa cơn hứng tình đang ngày một lên cao. Nàng tìm cách trốn tránh: “Không được, Gióng không thể giúp dì có con, khi nào Gióng cưới vợ thì vợ Gióng sẽ dạy Gióng cách có con! À! Hay tối mai Gióng hỏi mẫu hậu đi! Giờ thì ngủ nào, dì buồn ngủ rồi đây!” Nói xong, nàng vờ nhắm mắt ngủ. Gióng van nài: “Dì không được ngủ, dì phải dạy Gióng cách làm sao để có con! Gióng không cho dì ngủ!” Quỳnh Nga sợ đến bó tay với đứa con chồng, nàng lập bày kệ dụ Gióng ngủ sớm để đi tìm phu quân giải tỏa cơn nứng, nàng nói: “Được rồi, nếu Gióng trả lời đúng câu đố của dì thì dì sẽ trả lời những câu hỏi của Gióng, còn sai thì Gióng phải ngủ ngay, được không?” Gióng ngây thơ đồng ý ngay, nó nói: “Dì đố đi!” Nói xong, Quỳnh Nga luồn tay kéo quần Gióng xuống, con cặc to khủng khiếp của Gióng chợt bật quần giương lên khiến Quỳnh Nga giật mình trợn mắt há hốc mồm, nàng đâu có ngờ là “thanh bảo kiếm” của Gióng lại phát triển nhanh khủng khiếp chẳng kém gì cơ thể nó, giờ đã dài và to hơn hẳn Thạch Sanh, trông vô cùng cứng cáp, khỏe mạnh và ngon lành khiến Quỳnh Nga ngắm quên cả đố.
Thấy dì nhìn chằm chằm vào “bảo kiếm” của mình mà không chịu ra câu đố, Gióng giục: “Dì đố nhanh đi dì!” Quỳnh Nga mắt như mê hoặc nhìn đăm đăm vào con cặc của Gióng, nàng ngượng nghịu nói: “Dì đố Gióng cái “bảo kiếm” này của người lớn có những chức năng gì?” “Cái này hả?” Gióng cầm lấy con cặc của mình lắc qua lắc lại như đồ chơi trước ánh mắt say mê của Quỳnh Nga, nó nhíu mày: “Không phải chỉ dùng để đi đái sao?” Quỳnh Nga bật cười như tỏa nắng, nàng lắc đầu nói: “Đúng là có chức năng đó, nhưng còn chức năng khác quan trọng hơn…” Gióng nhíu mày vắt óc nghĩ, nhưng với trí óc của đứa mới sống trên đời 3 năm như nó thì làm sao mà nghĩ được nhiều. Quỳnh Nga nhìn đứa con chồng rồi lại thèm thuồng liếc xuống “thanh bảo kiếm” của nó, nàng cố ngăn cơn dâm loạn đang trào dâng trong người mình và nói: “Không biết đúng không? Gióng thua rồi, ngủ đi!” Gióng giãy nãy: “Không! Gióng không cam tâm! Dì ăn gian! Nó làm gì còn chức năng nào khác chứ!” Rồi nó trợn mắt như vừa phát hiện ra điều gì đó động trời: “A! Gióng biết rồi! Đem cắt ra nhồi bánh mì ăn sáng!” Quỳnh Nga lại bật cười, một phần vì đáp án ngây thơ của Gióng, một phần vì sự ngây thơ đó không tương xứng với cơ thể bảnh bao hấp dẫn của nó. Nàng nói: “Không phải, cái đó là xúc xích làm bằng thịt lợn! Gióng mà cắt đi thì phụ hoàng đem dì đi chém đầu!” Gióng lo lắng: “Cái này hiếm lắm sao?” Cảm giác của Quỳnh Nga lúc này hết sức thê thảm, cứ tưởng đã lừa được Gióng ngủ, ai ngờ càng lúc càng khiến nó tò mò thêm, lại nói đến cơn hứng tình đang càng lúc càng dồn dập hơn. Nàng đáp: “Người đàn ông nào cũng có, nhưng cắt rồi thì không mọc lại được đâu!” “Dì với mẫu hậu không phải là đàn ông, vậy dì với mẫu hậu không thể đi tè được à?” “Đi bằng cái gì? Cho Gióng xem thử với!” “Không được! Gióng ngủ đi!” “Dì keo kiệt! Gióng cho dì xem của Gióng mà… À khoan đã! Câu đố của dì chưa có lời giải mà, làm sao Gióng biết mình thua thật hay không?” Cơn hứng tình khiến Quỳnh Nga đang dần mất kiểm soát, nàng đưa tay nhẹ nhàng cầm lấy con cặc vẫn còn cứng ngắt của Gióng và hỏi: “Gióng thấy thế nào?” Lúc hỏi thì người nàng run khẽ vì cảm giác phấn khích khi sờ vào con cặc nóng hổi của con chồng lan khắp toàn thân. Gióng nhắm mắt cảm nhận làn da tay mềm mịn của dì chạm vào con cặc mình một lúc rồi nói: “Cảm giác thích lắm, sướng hơn cả khi sờ ngực dì!” “Gióng không ngủ được, sao người Gióng tự nhiên lại nóng quá, tim Gióng đập thình thịch đây này!” Nó vừa nói vừa kéo tay Quỳnh Nga đặt vào ngực nó để chứng minh. Chạm tay vào bờ ngực săn chắc nóng rang của Gióng, bức tường Quỳnh Nga tự xây trong lòng vẫn tiếp tục dần dần sụp đổ, những từ “không được, không nên, không thể” bị dâm dục sửa thành “không sao, cứ thử, khỏi lo”. Quỳnh Nga ngước gương mặt xinh đẹp ửng đỏ lên nhìn Gióng, lúc này trong mắt nàng không phải đứa con chồng 3 tuổi nàng xem như con ruột mà là một chàng nhân tình trẻ tuổi đầy mị lực. Nhìn gương mặt đỏ bừng vì nứng của dì mình, Gióng ngây thơ lo lắng: “A, sao mặt dì đỏ quá, dì bị bệnh rồi! Để con gọi…” Gióng chưa nói hết câu thì Quỳnh Nga đã chặn miệng nó lại, tay còn lại nàng đưa ngón trỏ lên trước miệng ra hiệu im lặng. Quỳnh Nga thì thầm trong cơn thở gấp: “Gióng còn muốn làm người lớn không?” Gióng gật đầu lia lịa. Gióng lo lắng cố nén giọng nói: “Nghiêm trọng vậy sao? Hay là khỏi học đi!” Quỳnh Nga cong môi nũng nịu: “Không được, giờ dì muốn dạy, Gióng buộc phải học!” “Dạ, dì dạy đi, Gióng không nói ai biết đâu!” Làm sao mà tin được lời hứa của một đứa trẻ 3 tuổi, nhưng Quỳnh Nga đã hết kềm chế nổi nên cũng mặc kệ. Trong đầu nàng nhanh chóng soạn ra một “giáo án tình dục” nho nhỏ để dạy cho đứa con trai 3 tuổi của chồng mình. Quỳnh Nga nhìn vào mắt Gióng, nét dâm đãng dần lộ rõ trên gương mặt xinh đẹp của nàng, tay Quỳnh Nga luồn vào quần Gióng và nhẹ nhàng cầm lấy “thanh kiếm” của nó. Dương vật của Gióng to đến mức bàn tay thon thả của Quỳnh Nga không thể ôm trọn thân nó, lại còn nóng hổi và cứng chắc khiến Quỳnh Nga phải thốt lên thích thú: “Sao to thế?” Gióng gật gù: “Vâng, mỗi lần nó sưng lên là như vậy đấy…” Đang nói thì Gióng bỗng rùng mình một cái vì bàn tay của Quỳnh Nga đang vuốt ve khắp thân cặc khiến nó sướng tê người. Thấy Gióng rùng mình, Quỳnh Nga cười tinh ngịch: “Thế nào? Thích không?” Gióng gật gật: “Thích lắm, dì làm sao hay thế, khi Gióng cầm nó không có thích như vầy!” Nói xong, tay nó như thói quen lại áp vào ngực Quỳnh Nga. Quỳnh Nga rên khe khẽ, tay nàng vuốt cặc Gióng càng nhanh hơn, đôi môi đỏ mọng kề vào tai Gióng thì thầm: “Gióng hôn dì đi!” Gióng dạ rồi áp môi hôn lên bờ má xinh đẹp của dì một cái, hương thơm cơ thể nàng phả vào mũi tạo cho nó một cảm giác đê mê khó hiểu. “Không phải hôn chỗ đó!” Quỳnh Nga lắc đầu, sau đó nàng ngước mặt vênh đôi môi xinh xắn lên, ngón tay gõ gõ vào môi và nũng nịu: “Hôn chỗ này cơ!” Gióng trề môi lắc đầu: “Thôi nước miếng không à ghê lắm!” Quỳnh Nga bực mình dùng sức bóp mạnh thân cặc của Gióng một cái: “Ghê cái đầu con, hôn dì đi!” Gióng đành nhắm mắt hướng môi mình vào môi dì áp nhanh vào rồi dứt ra ngay, nhưng chỉ trong một khoảnh khắc cũng đủ để nó nhận ra hôn vào môi dì Quỳnh Nga không ghê tởm như nó tưởng mà lại có cảm giác rất “sướng”. Quỳnh Nga cười cười nhìn nét mặt đang ngây ra của Gióng: “Thế nào? Có ghê không?” Gióng lắc đầu, nhìn cặp môi xinh xắn hấp dẫn của dì, nó tò mò muốn thử lại. Biết ý Gióng, Quỳnh Nga lại khẽ chu môi mời gọi. Hai đôi môi lại áp vào nhau, cảm giác ấm áp mềm mại và rất kích thích khiến Gióng không nỡ rời ra, con cặc đang nằm trong tay Quỳnh Nga cũng giật lên vài cái để hưởng ứng. Lúc Gióng đang định rời môi thì chợt hai tay Quỳnh Nga ôm lấy cổ nó, môi nàng hé ra và bắt đầu mơn trớn, mút môi Gióng. Gióng bỡ ngỡ mất một giây rồi lập tức học theo Quỳnh Nga, mấp máy môi đáp lại sự mơn trớn môi của nàng, hơi thở hai người dồn dập phả vào nhau. Nụ hôn tiếp diễn đến hơn ba mươi giây, Quỳnh Nga vừa dán sát môi mình vào môi đứa con chồng vừa xoay người nằm lên ngực nó. Tay Quỳnh Nga nắm lấy tay Gióng hướng dẫn nó ôm lấy eo nàng. Hương da thơm ngát, đôi môi ngọt ngào, chiếc lưỡi mượt mà ẩm ướt của Quỳnh Nga khiến tâm hồn còn thiếu sót của Gióng như muốn vỡ tan, “thanh bảo kiếm” đang cọ vào đùi Quỳnh Nga thỉnh thoảng lại giật lên một cái. Nụ hôn dâm loạn kéo dài suốt mấy phút, sau đó Quỳnh Nga ngừng hôn, môi nàng vẫn kề môi Gióng và thì thầm hỏi nó: “Sướng không?” Gióng gật đầu. Quỳnh Nga cười dâm đãng, nàng ngồi dậy, đôi tay xinh đẹp mò xuống cởi quần Gióng ra. Gióng cũng ngồi dậy, nó không quan tâm tại sao Quỳnh Nga cởi quần nó mà chỉ muốn tiếp tục tận hưởng cảm giác sướng khoái khi hôn môi nàng. Gióng lại áp môi vào môi Quỳnh Nga, học cách đưa lưỡi mình vào liếm lưỡi nàng. Quỳnh Nga cũng đáp lại môi Gióng, tay nàng dịu dàng cởi áo cho nó. Gióng nhanh chóng rành mạch cách hôn, trong khi hôn, hai tay nó được Quỳnh Nga hướng dẫn cách vuốt ve, xoa nắn hai bầu ngực no tròn của nàng, còn tay nàng thỉ hầu hạ con cặc to lớn của con chồng. Con chồng và mẹ hai hôn liếm và vuốt ve nhau suốt mấy phút liền, Gióng học theo Quỳnh Nga cho tay xuống giữa hai chân nàng định vuốt ve “thanh kiếm” của nàng. Sờ vào lớp lụa mỏng, Gióng nhanh chóng nhận ra sự khác biệt của nó và dì, nó kêu lên: “Ủa, dì Nga không có “kiếm”?” Quỳnh Nga đang thở hổn hển vì nứng, nàng hôn chụt vào môi Gióng rồi mắng yêu: “Ngốc! Dì là phụ nữ phải khác chứ!” Nói xong, nàng tháo dải lụa thắt ngang lưng mình ra, chiếc áo khoác lụa mỏng tang bung ra rồi trượt khỏi vai, để lộ ra cơ thể trần truồng quyến rũ khiến Gióng nhìn như ngơ ngác. Quỳnh Nga tựa lưng xuống gối rồi ngại ngùng dang đôi chân thon dài ra, để lộ khe âm đạo đỏ nồng nàn đã ướt sũng dâm thủy. Gióng nhìn âm đạo Quỳnh Nga say sưa, trong lòng nó dâng lên cảm giác tham lam kỳ lạ. Quỳnh Nga với tay nắm lấy đầu xương vật của Gióng và kéo nó lại sát giữa hai chân nàng, nàng dâm đãng dụ dỗ: “Đâm “kiếm” của Gióng vào chỗ này của dì đi! Nhẹ thôi!” Lúc này thì người Gióng tin tưởng nhất trên đời không phải phụ hoàng hay mẫu hậu nó là là người vợ thứ hai của phụ hoàng, dì Quỳnh Nga của nó, chỉ trong một lúc mà dì Nga đã dạy nó bao nhiêu cách để sướng khoái, cho nên lúc này dù không biết sẽ ra sao nhưng nó vẫn nghe theo, đã có tay Quỳnh Nga hướng dẫn nên nó chỉ việc đẩy hông tiến vào. “A…” Đầu khấc của Gióng chạm cửa mình Quỳnh Nga rồi tiến một chút vào trong khiến nàng dâm đãng rên lên. Thấy dì mình hơi nhăn mặt và rên, Gióng ngừng lại định rút ra nhưng bị Quỳnh Nga ngăn lại, nàng lắc đầu: “Cứ đẩy vào đi Gióng!” Gióng tiếp tục đẩy vào theo hướng dẫn của Quỳnh Nga, đầu khấc nó rất to nhưng âm đạo Quỳnh Nga đã ướt sũng nên sau một lúc đẩy thì cũng chui được vào trong. Lúc này thì Gióng đã bắt đầu hiểu tại sao dì nó lại muốn bị “thanh kiếm” của nó đâm vào đây, miệng dì nó rên rỉ nhưng gương mặt nàng thì lộ rõ cảm giác sướng khoái, còn bản thân Gióng cũng thích không kém, không ngờ khi cái thứ mà nó dùng để đi đái hàng ngày khi đặt vào cái nơi ẩm ướt mềm mượt của dì Nga lại tạo ra cảm giác thoải mái và sung sướng như vậy. “Ư… Đẩy tiếp đi Gióng” “Ư… A…” Quỳnh Nga thở dồn dập, sau một hồi cố gắng và chịu đựng con cặc của đứa con chồng 3 tuổi đã lấp kín âm đạo nàng. “Giờ làm gì tiếp hả dì.” Đâm được trọn vẹn “thanh kiếm” của mình vào âm đạo dì, Gióng cũng sướng không kém Quỳnh Nga. “Giờ Gióng rút ra đi, từ từ thôi kẻo làm dì đau.” Tiếng “Ọtt…” phát ra khi Gióng rút được con cặc mình ra khỏi âm đạo dì nó, dâm thủy bị ùn ứ trong âm đạo Quỳnh Nga cũng theo đó trào ra. “Gióng đâm vào lại đi!” “Ư…” “Giờ thì rút ra, không cần phải rút hắn ra ngoài…” “Ư… Đúng rồi, cứ lặp lại như vậy…” “A… nhanh hơn đi Gióng… Ư…” “A… Ư… nhanh hơn nữa… A…” “Ư… Ư… chậm lại…” “Gióng chống tay… lên giường đi, vừa… làm vừa… hôn dì… Ư…” “Ưhm… Umm… Sướng không Gióng…” Gióng vừa đẩy cặc vừa đáp: “Dạ sướng lắm, này gọi là gì vậy dì?” “Đây… là làm tình. Ư… Ưm…” Gióng gật gù: “Mai Gióng cũng rũ mẫu hậu làm tình, Gióng cũng muốn làm mẫu hậu sướng!” “Không được… Ư… A…” Gióng tròn mắt hỏi: “Sao vậy dì?” “Mẫu hậu chỉ… làm tình… với phụ hoàng… thôi, ư… ư…” Bản năng khiến tốc độ đẩy cặc của Gióng càng lúc càng nhanh hơn, kèm theo đó là tiếng rên của Quỳnh Nga cũng lớn dần, cũng may là lúc này không có lính gác đi ngang, nếu không thì kẻ đần nghe cũng biết là hoàng tử Gióng đang loạn luân với hoàng hậu trong phòng. Thấy Gióng mở miệng định hỏi tiếp, Quỳnh Nga liền ngắt lời: “Đừng hỏi nữa, làm dì mạnh hơn nữa đi, càng mạnh cành sướng.” Gióng ngoan ngoãn gật đầu, nó gồng người ra sức địt Quỳnh Nga, những cơ bắp cuồn cuộn lộ ra cùng gương mặt điển trai hấp dẫn của đứa con chồng khiến nàng nhìn vừa rên như si mê. “Ư… A… A… A…” “Gióng! Hôn dì! A… A…” “Ưmm… Ứmm…” Tiếng da thịt va đập rõ to, tuy mới 3 tuổi nhưng cơ thể và sức khỏe của Gióng lúc này hơn hẳn trai mười tám, tận hưởng những cú địt dũng mãnh được gây ra bởi cơ thể trai tráng của đứa cháu 3 tuổi khiến Quỳnh Nga sướng đê mê, tay nàng ôm chặt cổ Gióng, hai chân quặp lấy hông nó, môi nàng hôn say đắm người tình trẻ. Lưỡi Gióng như con rắn quậy phá khắp trong miệng Quỳnh Nga, ngực nó và ngực nàng áp vào nhau, Gióng cũng đê mê vì sướng, nó đã biết hưởng thụ mùi hương quyến rũ nồng nàn trên cơ thể dì, nó đã biết hưởng thụ làn da mịn màn ấm áp cùng bộ ngực căng tròn của nàng, nó đã biết hưởng thụ vị môi thơm ngọt và chiếc lưỡi mượt mà của nàng, nó cũng đã biết hưởng thụ chức năng “người lớn” mà dì đố nó, làm tình. “Ưmm… A… A… Sướng… chết mất!” Quỳnh Nga rên như muốn thét lên. Loạn luân với đứa con chồng 3 tuổi gây nhiều khoái cảm hơn nàng tưởng tượng. Cơ thể nàng như sắp hóa đá, nàng run lên và bấu chặt tay chân vào người Gióng để chuẩn bị cho màn lên đỉnh đầy sướng khoái. Gióng còn chưa biết kềm chế, lúc này bản thân nó chỉ biết ra sức địt dì để tận hưởng cơn sướng, vì vậy mà không lâu sau nó cũng lên đỉnh. Hai cơ thể cuộn chặt lấy nhau, Gióng gồng mình rồi co giật, “thanh bảo kiếm” đang được âm đạo Quỳnh Nga ôm chặt cũng lên nòng rồi bắn tinh xối xả vào tử cung nàng. Quỳnh Nga vừa thở hổn hển vừa hôn Gióng trong thỏa mãn, cơ thể hai người nhễ nhại mồ hôi… Hai người ôm nhau trên giường, Quỳnh Nga lại tiếp tục giải đáp những thắc mắc của Gióng với giọng điệu không phải của một người dì mà là của một cô gái đang nói với chàng nhân tình của mình, hai người cứ nói một vài câu lại hôn môi nhau không nỡ rời. Được một chốc thì “thanh bảo kiếm” của Gióng lại giương lên cọ vào làn da đùi trắng nõn của Quỳnh Nga, nàng thốt lên: “Ớ! Lại muốn nữa à?” Gióng cười cười, nó liền xoay người nằm đè lên Quỳnh Nga, “thanh kiếm” lại đâm sâu vào cửa mình đang chảy đầy dâm thủy và tinh dịch của nàng. “A! Không được! Thả dì ra! A A… Ưmm… Ưmm…”
Phần 2 Màn đêm dần tan, mặt trời như một quả cầu lửa đỏ rực dần nhô lên khỏi mặt biển, trên ngọn những con sóng tỏa ra ánh phản chiếu long lanh. Một căn chòi nhỏ dựng trên bờ cát trắng, người đàn ông đen ốm yếu mặt đầy râu ria ăn vội miếng bánh nướng rồi cầm xẻng tiến ra bờ biển, đôi mắt gã xa xăm vô hồn trông ra biển khơi như chờ đợi một hình bóng người xưa từ biển trở về. Đứng một lúc, gã thở dài rồi cầm xẻng xúc từng đống cát lấp xuống biển, nhưng cát lấp bao nhiêu thì sóng vỗ đưa trở về bờ bấy nhiêu, ấy thế mà hơn hai mươi năm nay dù ngày nắng hay mưa thì gã vẫn không ngày nào ngưng xúc cát lấp biển, gã không còn gia đình, không người thân, thậm chí chỉ còn rất ít người biết tên gã, Dã Tràng… *** “Mẫu hậu, sao phụ hoàng và dì Quỳnh Nga không đi cùng chúng ta?” Gióng thắc mắc hỏi, lúc này nó và Thiên Thanh đang ngồi trên xe ngựa hướng ra biển Đông. Thiên Thanh xoa đầu con trai và đáp: “Phụ hoàng có rất nhiều việc phải làm, dì Nga phải ở lại chăm sóc phụ hoàng.” Gióng gật đầu buồn bã rồi không hỏi gì thêm, mới đêm hôm trước nó được dì Quỳnh Nga dạy cách sử dụng “thanh kiếm” rất sướng, định bụng đêm mai lại bắt dì dạy tiếp, thế mà sáng ra mẫu hậu lại bảo nó đi với mẫu hậu về thủy cung thăm ngoại. Trước giờ Gióng chỉ biết về thủy cung qua lời kể của mẫu hậu Thiên Thanh, đây là lần đầu tiên được xuống thủy cung nên Gióng rất háo hức, còn tưởng sẽ được đi cùng phụ hoàng, mẫu hậu và dì Quỳnh Nga nên khi không thấy Quỳnh Nga và phụ hoàng thì nó hơi buồn bã, lại nghe mẹ nói phải đi vài ngày mới về khiến nó càng buồn hơn. Thấy đứa con trai 3 tuổi mà thân hình còn lớn hơn người trưởng thành của mình xịu mặt buồn bã, Thiên Thanh vỗ về: “Xuống thủy cung sẽ được gặp ông bà ngoại đấy, Gióng không nhớ ông bà sao?” Mắt Gióng sáng hẳn lên, vì đường xa và phải cai quản thủy cung nên mỗi năm ông bà ngoại chỉ đến thăm Gióng được 1 lần, ông bà rất cưng chiều Gióng. Đến xế chiều thì xe ra đến bờ biển, binh tôm tướng cá đã đợi sẵn để đưa Thiên Thanh và Gióng xuống thủy cung, còn đoàn lính hộ tống thì ở lại trên bờ để chờ ngày đưa hai người trở lại hoàng cung. Trời lặn sao lên, trên mặt biển là một màn đêm yên tĩnh, nhưng trong lòng biển lại có một nơi tràn ngập trong ánh sáng xanh êm dịu. Thủy thành là kinh đô của nước Thủy Tề, nằm dưới đáy biển Đông. Mỗi tòa kiến trúc nơi đây được bao bọc bằng những bong bóng nước khổng lồ trôi nổi trong lòng đại dương. Nơi trung tâm Thủy thành là một bong bóng nước siêu khổng lồ bao bọc một cung điện uy nga, đây chính là Thủy cung nơi vua Thủy Tề cư ngụ. Nước Thủy Tề là vương quốc của các loài sinh vật biển tu luyện thành hình người, trong đó nổi trội nhất là tộc tiên cá vốn luôn thống trị đất nước. Thiên Thanh và Gióng được hộ tống đến thủy cung, vừa tiến vào thì đã thấy có hai người đang đứng chờ. Gióng mừng rỡ reo lên: “A! Ông ngoại, bà ngoại!” Sau đó nó chạy đến ôm lấy cả hai người. Ông ngoại Gióng, vua Thủy Tề, là một người đàn ông khoảng chừng 60 tuổi nhưng vẫn rất cường tráng. Còn bà ngoại Gióng là Thu Thủy phu nhân, vợ lẻ của vua Thủy Tề, mẹ ruột của công chúa Thiên Thanh. Tuy đã có đứa cháu ngoại cao to hơn cả mình nhưng thật ra Thu Thủy phu nhân mới ngoài 40 tuổi, khác với hầu hết thần dân nước Thủy Tề, Thu Thủy vốn là con người nhưng nhờ nhiều kỳ trân dị bảo của thủy cung nên nàng vẫn giữ được dung nhan xinh đẹp không hề kém so với con gái mình. Nàng có gương mặt tựa như Thiên Thanh nhưng thành thục hơn, đôi mắt nàng lại hơn hẳn con gái về phần lẳng lơ gợi tình. Cổ áo Thu Thủy phanh hẳn ra để lộ khe ngực hấp dẫn, về độ lớn thì ngực nàng hơn xa ngực Thiên Thanh, kết hợp với đường eo cong gọn gàng và cặp mông to chắc lướt xuống đôi chân thon ngọc ngà tạo thành những đường cong đầy ý vị. [IMG] Gặp con gái cưng và cháu ngoại, vua Thủy Tề và Thu Thủy phu nhân vui vẻ trò chuyện một lúc lâu rồi mới cho mẹ con Gióng ngủ, đi đường xa nên Gióng ôm mẹ ngủ một giấc rất ngon. Hôm sau Gióng được mẹ và ông bà ngoại dẫn đi thăm thú khắp thủy cung nên đến tối về lại ngủ say sưa. Trong lúc Gióng ngủ, Thiên Thanh và vua Thủy Tề cùng Thu Thủy phu nhân lại đang trò chuyện ngoài sân. Vua Thủy Tề nghiêm nghị hỏi con gái: “Chuyện lần đó các con điều tra ra sao rồi?” Thiên Thanh đáp: “Phu quân con vẫn thường tự mình đi điều tra nhưng vẫn chưa tìm thấy tung tích ả phù thủy đó, hỏi khắp nơi cũng không ai thấy phù thủy nào đi cùng một con chó đen.” Vua Thủy Tề tức giận vỗ bàn nói: “Hừ! Ả phù thủy to gan nào dám động đến con gái và cháu ngoại ta, để ta bắt được thì ta cho cá voi địt tét l ồn nó.” Nghe câu này, Thiên Thanh và Thu Thủy phu nhân cùng ửng hồng khuôn mặt. Thiên Thanh vỗ về cha: “Thôi phụ hoàng bớt giận, dù sao thì lần đó cũng may là tìm được người đỡ đẻ, Gióng tuy sinh non nhưng cũng phát triển rất bình thường.” Nói đến đây nàng chợt ngập ngừng, giọng nhỏ xuống: “Mà hình như nó… đã dậy thì rồi…” Nghe xong, vua Thủy Tề trợn mắt còn Thu Thủy phu nhân thốt lên: “Ô! Nó mới 3 tuổi mà! Con khi xưa cũng phải 7 tuổi mới dậy thì.” Vua Thủy Tề thêm vào: “Đừng nói Thiên Thanh, ngay cả ta khi xưa cũng 5 tuổi mới dậy thì.” Ông nghĩ một lúc rồi nói: “Chắc do đứa bé này mẹ là tiên cá, còn bố lại có thần lực nên mới phát triển nhanh như vậy. Nhưng dậy thì sớm quá sẽ ảnh hưởng đến tâm lý của nó.” Thiên Thanh lo lắng hỏi: “Vậy giờ tính sao?” Thu Thủy phu nhân quát khẽ con gái: “Tính cái gì, con phải dạy nó như ngày trước mẹ dạy con ấy!” Thiên Thanh đỏ cả mặt: “Nhưng … mẹ dạy con là con gái, còn Gióng là con trai mà… Hay khi về con nói chồng con…” Thu Thủy phu nhân ngắt lời: “Tên đó khờ lắm, bản thân còn lo không xong thì đòi dạy ai, con ngại thì để mẹ dạy cho cháu ngoại của mẹ.” Thiên Thanh bối rối không biết nói sao đành lảng sang chuyện khác: “Mà dạo này con thường thấy hơi khó thở, không biết có bệnh gì không.” “Khó thở à? Mai con qua thầy lang cá heo khám thử xem, không chừng không phải bệnh mà lại có tin vui.” Thu Thủy phu nhân nói. “Ừ!” *** Ở một nơi ngoại ô Thủy Tề thành có một bóng nước đường kính khoảng trăm mét vuông, bên trong là một vườn hoa cỏ tươi thắm bao quanh một hồ nước trong vắt nơi nhiều chú cá cảnh xinh đẹp tự do bơi lội. Trên đỉnh bong bóng là một ngọn đèn mô phỏng theo ánh mặt trời kết hợp với cảnh vệt bên dưới tạo thành một vườn bồng lai nho nhỏ nằm giữa đáy đại dương. Trong bong bóng này, Gióng đang ngồi chơi bên bờ hồ, thân hình nó là thân hình trưởng thành nhưng gương mặt thì háo hức còn đôi tay to chắc thì vun xới cát để xây lâu đài. Hôm nay Thiên Thanh đi khám bệnh, vua Thủy Tề bận lo việc triều chính nên Gióng được bà ngoại đưa đến đây chơi. Ngồi trên bãi cỏ nhìn đứa cháu ngoại vun xới cát, trong lòng Thu Thủy phu nhân nổi lên một tràng hồi ức. Vua Thủy Tề vốn không phải người chồng duy nhất của Thu Thủy, trước đây nàng là vợ của một nông dân tốt bụng tên là Dã Tràng. Vì nhiều cơ duyên mà Dã Tràng sở hữu vài viên ngọc quý, trong đó có một viên có thể gây ảnh hưởng đến biển Đông. Vua Thủy Tề biết chuyện liền tìm cách cướp ngọc. Sau khi điều tra, vua Thủy Tề biết vợ của Dã Tràng là ả Thu Thủy trẻ đẹp nhưng tính nết lẳng lơ dâm đãng, vua Thủy Tề liền lựa lúc Dã Tràng đi làm mà đến ve vãn. Với thân hình cường tráng, vua Thủy Tề dễ dàng mê hoặc và đưa Thu Thủy lên giường. Sau nhiều lần quan hệ, Thu Thủy mới tiết lộ cho vua Thủy Tề biết chồng mình nuốt ngọc trong bụng, vua Thủy Tề liền hứa hẹn nếu Thu Thủy lấy được ngọc đưa cho gã thì lập tức cưới nàng làm vợ, đưa xuống thủy cung sống cuộc đời sung sướng. Thu Thủy lúc này đã bị khả năng tình dục đỉnh cao và sự giàu có của vua Thủy Tề làm mê mệt, nên theo kế của vua Thuỷ Tề lừa chồng mình cướp ngọc. Đêm đó, Thu Thủy bắt chồng phải cho xem ngọc mới được làm tình, sau một lúc lưỡng lự thì Dã Tràng đành nhả những viên ngọc của mình ra để chiều vợ. Sau màn mây mưa, Dã Tràng mệt mỏi ngủ say, còn Thu Thủy mang ngọc lẻn đi. Từ đó Thu Thủy trở thành vợ lẻ của vua Thủy Tề, sinh cho vua một nàng công chúa Thiên Thanh xinh đẹp, còn Dã Tràng thì vì uất hận mà hàng ngày đào cát lấp biển hòng đòi lại vợ và ngọc quý. Mải mê trong dòng hồi ức, Thu Thủy phu nhân không hề hay biết Gióng vì ham mê bắt bướm mà đuổi theo ra đến rìa của bong bóng, đến khi nàng phát hiện thì Gióng đã vấp chân đâm vào thành bong bóng, cắm đầu ra đại dương. Thu Thủy hoảng hồn vội chạy đến túm chân Gióng kéo nó vào. “Thằng ngốc này! Làm ngoại đứng cả tim!” Thu Thủy vừa cởi áo cho Gióng vừa mắng, nếu là người thường thì khi ra khỏi bong bóng sẽ lập tức bị nước biển ép chết. “Cháu biết lỗi rồi… cháu lạnh quá…” Gióng ngồi run cầm cập, dù cơ thể nó khỏe mạnh nhưng nhiệt độ đáy biển lạnh đến thấu xương. “Quần có ướt không, cởi ra luôn rồi bà khoác áo khô cho.” Thu Thủy vừa hỏi vừa tự đưa tay cởi quần cho Gióng. Kéo quần Gióng đến đùi, Thu Thủy phu nhân cười khẽ trêu chọc: “Ồ kiếm cháu bé thế?” Rồi nàng đưa ngón tay thon dài chọc nhẹ vào “thanh kiếm” đã teo lại cỡ đâu ngón tay cái vì lạnh của đứa cháu ngoại. Gióng ngượng nghịu phản bác: “Bình thường nó to lắm mà! Dì Quỳnh Nga còn nói của cháu to hơn của phụ hoàng, không biết sao hôm nay nó lại…” Nghe Gióng nhắc đến Quỳnh Nga, Thu Thủy phu nhân lộ vẻ nghi hoặc nhưng thấy Gióng run rẩy vì lạnh nên vội tháo thắt lưng, cởi áo của mình ra, trên người nàng chỉ còn lại một lớp yếm đào đủ che từ giữa ngực đến giữa đùi, vì quanh đây không có bong bóng nào khác nên Thu Thủy cũng không sợ người khác nhìn thấy. Thu Thủy phu nhân lấy áo mình choàng lên người cháu ngoại, lúc này người nàng kề sát mặt Gióng làm cho hương da quyến rũ của nàng phả vào mũi nó. Người Gióng nhanh chóng ấm lên, mùi hương của bà ngoại gợi cảm đến mức “thanh kiếm” co ro vì lạnh của nó cũng nở ra nhanh chóng, lúc này Gióng theo bản năng dán mắt vào cặp ngực to lộ ra một nữa trên yếm đào của nàng. Thu Thủy phu nhân dễ dàng nhận ra ánh mắt như chết thèm của thằng cháu ngoại 3 tuổi, với bản tính lẳng lơ nên nàng cũng không hề ngại ngùng che lại mà cứ để yên cho đứa cháu ngoại ngắm như thể bị ngực nàng thôi miên. “To quá…” Gióng thì thầm rồi vô thức đặt tay lên ngực bà ngoại nó, Thu Thủy cũng không ngăn cản mà thích thú nhìn vẻ mê man của cháu ngoại mình. Sờ một hồi, Gióng tò mò hỏi: “Sao ngực ngoại to thế, to hơn cả mẫu hậu và dì Quỳnh Nga.” Thu Thủy phì cười, nàng không trả lời mà tiếp tục ngồi nhìn đứa cháu ngoại đang thoải mái khám phá ngực mình. Gọi là thoải mái nhưng thực ra lòng Thu Thủy đang rạo rực, đứa cháu ngoại 3 tuổi của nàng thừa hưởng cơ thể cường tráng của cha và vẻ đẹp cuốn hút của mẹ, bất cứ người phụ nữ nào nhìn thấy Gióng cũng sẽ bị hấp dẫn chứ đừng nói loại phụ nữ có máu lẳng lơ dâm đãng như Thu Thủy. Sau một hồi mải mê nghịch vú ngoại mình, Gióng vô tư cúi xuống kéo vạt yếm nàng lên đến eo, làm lộ ra nhúm lông đen cùng một phần âm đạo, khiến Thu Thủy giật thót vội túm yếm che lại. Gióng hỏi: “Sao “bao kiếm” của ngoại đen thế? Của dì Quỳnh Nga màu đỏ đỏ cơ!” Thu Thủy đỏ mặt không biết giải thích sao với đứa cháu nghịch ngợm, từ lúc còn trẻ nàng đã nổi danh là cái l ồn công cộng của thôn Lầm, từ cha ruột, chú bác ruột đến anh em ruột, anh em họ, từ lão trưởng thôn già 70 tuổi đến lũ nhóc choai choai mới dậy thì đều được làm tình với nàng một vài lần, cho đến khi xuống thủy cung làm phu nhân thì bản tính dâm đãng vẫn không bỏ, thường xuyên ngoại tình khắp Thủy Tề thành, hỏi sao âm đạo nàng không thâm cho được. Thẹn trong phút chốc rồi Thu Thủy lại chuyển sang nghi hoặc, nàng hỏi: “Dì Quỳnh Nga cho cháu xem “bao kiếm” lúc nào?” Gióng lúc này đã quên hết lời dặn dò của Quỳnh Nga, nó ngây thơ đáp: “Hôm kia ấy! Dì Nga còn dạy cháu đút “kiếm” của cháu vào “bao” của dì nữa cơ, sướng lắm!” Nói xong, Gióng nhắm mắt tơ tưởng về cảm giác sun sướng khi đút con cặc của mình vào âm đạo Quỳnh Nga. Thu Thủy lúc này trơ mặt không biết nói gì, cháu ngoại của nàng bị vợ hai của cha nó phá trinh.
Thu Thủy vội ngăn cháu ngoại mình lại và quát: “Không được!” Gióng giật mình vội buông Thu Thủy ra. Tình huống bất ngờ khiến Thu Thủy bắt đầu thở gấp hơn, nàng từng loạn luân với cha ruột và anh em ruột nên hiểu rõ mức khoái cảm loạn luân, nhiều khi nàng ao ước sinh ra một đứa con trai chỉ để được hưởng thụ cảm giác khi thằng con ruột đẩy cặc vào âm đạo mình rồi xuất ra từng dòng tinh ấm nóng. Thu Thủy ngăn Gióng không phải vì nàng e ngại chuyện cho cháu ngoại địt mình, từ hôm trước, khi nhìn thấy đứa cháu ngoại mới 3 tuổi mà đã cường tráng không thua gì cha nó thì nàng đã cảm thấy tim mình đập nhanh hơn như say nắng, tối hôm qua, khi nghe con gái nói cháu ngoại mình đã dậy thì, ngoài miệng nàng đùa giỡn, nhưng thật ra âm đạo nàng đã bắt đầu tiết đầy dâm thủy. Trở lại hiện tại, sau khi ngăn cản Gióng, gương mặt xinh đẹp của Thu Thủy hơi nghiêm lại nhìn cháu mình: “Cháu và dì Quỳnh Nga của cháu làm thế bao nhiêu lần rồi?” Ngây thơ khác với ngu đần, và Gióng là đứa trẻ ngây thơ, thật thà nhưng thông minh, nhìn vào mắt bà ngoại, nó hiểu “làm thế” trong câu hỏi của nàng là gì, Gióng đáp: “Có 1 lần thôi ạ… à không, có 1 đêm thôi nhưng 8 lần trong suốt đêm ạ!” Nghe nữa câu đầu, Thu Thủy hơi gật gù, nghe nữa câu sau, nàng trợn mắt, trong lòng thầm mắng thằng cháu ngoại mới 3 tuổi đã biết bốc phét. Lúc này, Gióng đổi thế ngồi dang chân ra hai bên, vạt áo của Thu Thủy khoác trên người Gióng dạt sang bên làm dương vật của nó lộ hẳn ra ngoài. Miệng Thu Thủy há ra như muốn rớt, con cặc của cháu ngoại nàng lúc này so với khi nãy khác một trời một vực, nó dài, to khỏe và đầy gân guốc, trông tựa như một cái dùi cui có mắt chăm chú nhìn về phía nàng. Cái nhìn từ “con mắt” của dương vật đứa cháu ngoại khiến Thu Thủy nóng bừng lên đến mức khó thở, cặc của Gióng còn to hơn hẳn cặc vua Thủy Tề. Thu Thủy nhìn xung quanh để chắc chắn không có ai khác ngoài nàng và cháu ngoại, sau đó nàng nhìn vào Gióng và hỏi: “Quỳnh Nga đã dạy cháu những gì?” Gióng ngước mắt lên nhớ lại rồi liệt kê ra: “Hôn môi này, tra kiến vào bao này, có nhiều chiêu tra kiếm lắm mà cháu không biết tên…” Thu Thủy chăm chú nhìn đứa cháu ngoại, gương mặt xinh đẹp của nàng đã ửng đỏ, đôi mắt lẳng lơ nheo lại cùng với bờ môi đỏ mọng kết thành một nụ cười dâm đãng, nàng hỏi: “Thế thôi à?” Gióng gật đầu dạ một tiếng, vừa dạ xong, bất ngờ Thu Thủy trườn người tới đặt môi nàng lên môi nó. Nụ hôn môi giữa bà ngoại xinh đẹp gợi tình và đứa cháu ngoại đẹp trai cường tráng khiến cả hai cùng lâm vào ngất ngây, nơi hai bờ môi chạm nhau, thời gian dừng lại, men tình bùng nổ lan tỏa từ môi lên não rồi bắn ra khắp toàn thân của cả hai. Như hẹn sẵn, lưỡi của Thu Thủy và Gióng cùng lướt ra rồi cuộn lấy nhau, chia nhau hương vị của mỗi người. Tay Thu Thủy tựa lên bờ ngực trần săn chắc mát lạnh của Gióng, trước nụ hôn mãnh liệt đầy sức trẻ của nó, khoảng cách giữa cháu ngoại và tình nhân trong nàng dần nhòa tan. Tay Gióng ôm lấy eo Thu Thủy, hương da gợi cảm, hương môi thơm ngọt và hương lưỡi dịu dàng của bà ngoại khiến dương vật giữa hai chân nó càng cương thêm như muốn phát nổ. Hôn bà ngoại một hồi, Gióng định theo cách Quỳnh Nga dạy, đặt bà ngoại nó nằm xuống rồi đút “kiếm” vào, nhưng bị Thu Thủy ngăn lại, nàng nói: “Từ từ nào, để ngoại dạy cho nhiều trò hay.” Nói xong, Thu Thủy cởi áo nàng ra khỏi người Gióng rồi trải xuống cỏ, sau đó nàng đẩy Gióng nằm ngửa xuống, còn nàng thì đặt mông ngồi bên hông nó, đôi chân dài duyên dáng khép sang một bên. Thu Thủy cúi đầu xuống, tay nàng nhẹ nhàng cằm lấy dương vật cường đại của thằng cháu ngoại 3 tuổi để quan sát với ánh mắt thèm thuồng. Ngắm một hồi, Thu Thủy quay mặt lên trao cho Gióng một nụ cười tột cùng dâm đãng, sau đó đôi môi diễm kiều của nàng khe khẽ chạm lên đầu khấc dương vật đứa cháu ngoại. Khi bờ môi mềm mại của bà ngoại chạm vào dương vật mình, Gióng không kịp chuẩn bị tinh thần đón nhận cơn sướng nên liền giật mình làm con cặc cứng ngắt búng lên vỗ nhẹ vào má hồng của Thu Thủy, nàng thốt lên: “A! Hư này!” Rồi nàng há mồm cắn yêu một cái vào thân dương vật khổng lồ của thằng cháu ngoại, cảnh tượng tựa như một tiên nữ đang cắn vào củ khoai lang. Cắn xong nàng lại chuyển sang dùng môi mơn trớn và dùng lưỡi liếm quanh thân cặc. Gióng nằm nhắm tịt mắt, người nó đơ ra vì sướng. Trong bong bóng lúc này chỉ còn tiếng hoa cỏ khẽ đong đưa cùng âm thanh dâm đãng của Thu Thủy phu nhân khi mút cặc cho thằng cháu ngoại ruột của nàng. “Của cháu to khiếp thật đấy!” Thu Thủy cảm thán sau khi nỗ lực ngậm hết dương vật của đứa cháu ngoại vào mồm nhưng không thành, đành chuyển xuống ngậm hai hòn dái béo tròn hôi mùi đàn ông của nó. Gióng nói: “Dì Nga bảo “kiếm” càng to thì làm tình càng sướng!” Thu Thủy nhả hòn dái của cháu ngoại ra và đáp: “Điều đó chỉ đúng với các sinh vật hóa hình người như cháu thôi.” Vừa nói, nàng vừa tháo dây yếm xuống, khoe toàn bộ thân hình trần trụi quyến rũ ra trước mắt thằng cháu ngoại. Gióng theo bản năng chụp ngay lấy hai bầu ngực của ngoại mình và vô tư xoa nắn, nó hỏi: “Là sao ạ?” Thu Thủy cười đáp: “Tối nay về cháu hỏi mẫu hậu của cháu ấy!” Gióng bĩu môi, vừa so se đầu ti bà ngoại mình khiến nàng rên nhẹ vừa nói: “Mẫu hậu không chịu nói đâu, toàn giả vờ ngủ thôi!” “Ngoại có cách giúp cháu làm mẫu hậu nói cho cháu biết đấy!” Thu Thủy vừa nói vừa ngồi dậy. “Làm sao ạ?” Gióng hỏi, tay nó dính chặt lấy hai bầu ngực ngoại mình bất kể nàng di chuyển. Thu Thủy quỳ gối ngang hông Gióng, tay nàng cằm dương vật của nó nhắm vào hướng âm đạo ướt sũng dâm thủy của mình, nàng nhìn Gióng, cười dâm đãng và nói bằng giọng gợi tình: ” Phải xem cháu có làm bà sướng được không đã…” Nói xong, nàng từ từ hạ mông xuống… “A…” Thu Thủy như thét lên, con cặc khổng lồ nóng hổi của thằng cháu ngoại luồn lách chui tọt vào âm đạo nàng tạo ra một cảm giác sướng như điên cuồng. Còn Gióng thì cắn răng bấu chặt tay lên hai bầu ngực căng mộng của bà ngoại mình, nếu không nhờ Quỳnh Nga dạy nó cách kềm chế thì có lẽ Gióng đã lập tức xuất tinh vào tử cung của bà ngoại. “Đụ ngoại”, điều tưởng chừng chỉ tồn tại trong những câu chửi thề đã được Gióng biến thành sự thật, có mấy ai dậy thì khi bà ngoại mình còn trẻ đẹp, có mấy ai có một bà ngoại dâm đãng dễ dàng cho mình đâm cặc vào trong? Thu Thủy ngồi yên trên người Gióng, vừa nhìn đứa cháu ngoại bằng ánh mặt lẳng lơ đưa tình vừa hưởng thụ cảm giác con cặc của đứa cháu ngoại đang nong rộng âm đạo mình ra, dâm thủy tuôn ào ạt. Sau đó nàng từ từ hạ người xuống, ngực nàng ép lên ngực Gióng, môi nàng lại tìm đến dâng hiến cho cháu ngoại mình, một nụ hôn loạn luân ngọt ngào. Mông Thu Thủy khẽ nhấc lên, dương vật của Gióng bám lấy như thể không nỡ rời âm đạo bà ngoại. Đến khi dương vật của Gióng rút ra được hơn một nữa, Thu Thủy lại hạ mông nuốt nó trở vào âm đạo mình. Cứ thế, nhấc lên rồi hạ xuống, âm đạo Thu Thủy cứ liên tục bị dương vật của cháu ngoại đâm rồi rút trong khi lưỡi và môi nàng bị nó bú mút, lưng nàng bị nó ôm lấy và vuốt ve. “Ưhm… úhm… ưhm…” Thu Thủy rên, tiếng rên cũng quyến rũ như chính bản thân nàng, tay nàng nắm lấy tay cháu ngoại hướng dẫn nó mơn trớn bờ mông tròn săn chắc và cặp đùi trắn mỡn của nàng. “Uhm… A… Á… A… Á…” Môi Thu Thủy tách khỏi môi Gióng, nhịp nâng hạ mông tăng nhanh và mạnh dần, Gióng cũng góp sức bằng cách hẫy hông lên xuống theo nhịp của bà ngoại nó, tay nó ôm eo đỡ lấy nàng. “A! Á! A! A! Á…” Thu Thủy dập mông điên cuồng, tiếng da thịt va vào nhau làm rung động cả mặt hồ, ong bướm quanh vườn hoa hoảng hồn bay lên. Đang địt ngon trớn, đột nhiên Thu Thủy trật nhịp khiến con cặc của Gióng bung ra khỏi âm đạo nàng, dâm thủy tuôn ra xối xả. Thu Thủy nhìn Gióng cười ngượng: “A, rơi ra rồi!” Nàng cầm lên con cặc của cháu ngoại, lúc này nó vẫn cứng nhưng ướt sền sệt dâm thủy khiến Thu Thủy không nhịn được lại cúi xuống đưa môi lưỡi mút liếm cho sạch dâm thủy dính trên đó. Nằm nhìn bà ngoại bú cặc cho mình, Gióng sướng quá kêu lên: “Ngoại ơi cháu sướng…” Thu Thủy vờ như không nghe thấy, vẫn tiếp tục liếm cặc cháu ngoại mình. Thu Thủy liếm rất nhẹ nhàng nên Gióng dù sướng cũng không thể xuất tinh được, nó hết chịu nổi liền bật dậy ôm lấy Thu Thủy, vừa hôn ngấu nghiến vừa đè nàng nằm ngửa xuống bãi cỏ. Gióng ôm đùi Thu Thủy dang ra rồi dùng hết sức đẩy mạnh con cặc vào âm đạo nàng khiến nàng thét lớn: “Á!” Đẩy được cặc vào âm đạo bà ngoại, Gióng như phát cuồng ra sức địt nàng như giã chày khiến Thu Thủy vừa đau vừa sướng rên như hét: “A! Á! Á! A! A!…” Thu Thủy càng rên Gióng càng địt nàng mạnh hơn như thể không có điểm dừng, đến nỗi nàng đã lên đỉnh liên tiếp 2 lần mà nó vẫn cứ địt như điên. Thu Thủy lúc này đã ràn rụa nước mắt vì vừa đau vừa sướng, nàng vừa rên vừa van xin: “A! Gióng! Ơi! A! Tha! Cho! Ngoại! Á! Sướng! Chết! Ngoại! Mất! A!” Gióng lúc này cũng muốn thở không ra hơi: “Gióng.. cũng.. sướng.. quá.. ngoại.. đẹp.. quá.. làm.. tình.. với ngoại.. sướng.. quá!” “A! Á! A! Tha! Cho! Ngoại! Á! Tha! Cho! Thiếp! A! Thiếp! Sướng!” Thu Thủy sắp lên đỉnh lần thứ 3, tay chân nàng không còn sức lực nên chỉ có thể nằm co giật trong vòng tay thằng cháu ngoại. Còn Gióng sau một hồi lâu nỗ lực thì cũng kềm chế hết nỗi, nó ôm chặt thân hình trần truồng quyến rũ của bà ngoại vào lòng rồi gồng người, con cặc khổng lồ sau một hồi làm loạn trong âm đạo bà ngoại giật mạnh rồi giải phóng hàng triệu tinh binh, lấp đầy tử cung nàng. Trong bong bóng giờ chỉ còn tiếng thở lấn át tất cả, Thu Thủy nép vào lòng Gióng, cháu ngoại và cũng là tình nhân trẻ của nàng. “Ngoại chưa dạy cháu cách hỏi mẫu hậu!” Dù thỏa mãn sau khi làm tình với bà ngoại nhưng Gióng vẫn không quên thắc mắc torng lòng. Thu Thủy cười dâm đãng, nàng hôn môi cháu ngoại rồi tỉ mỉ thì thầm vào tai nó… *** Khi Gióng và bà ngoại đang du ngoạn ở bong bóng kia, Thiên Thanh đến bong bóng của thầy lang cá heo để khám bệnh. Nàng vào trong bong bóng, tiến đến tòa nhà lớn xây bằng đá trắng và gõ cửa. Cửa mở, một người đàn ông quái dị thân hình béo ú bước ra, đầu gã trọc lóc, da gã màu đen lấm tấm mụn, nhìn thấy Thiên Thanh, mắt gã sáng rực lộ rõ vẻ dâm dê…
Truyện Cổ Tích Chế “Cây Khế” Phiên Bản Một
Một nhà kia có hai vợ chồng cùng hai người con trai. Một hôm bà vợ đi bộ ra đường không thèm đội nón bảo hiểm nên bị máy bay đâm chết tại chỗ. Còn ông chồng cũng không thọ được bao lâu do chẩn đoán bị mắc bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối. Còn lại hai anh em họ cố gắng làm lụng nên cũng đủ tiền lấy vợ. Nhưng từ khi lấy, người anh trai ngày càng lưởi biếng, bao nhiêu việc khó nhọc đều dành không cho người em làm. Người em Hằng ngày, vợ chồng người em chăm sóc, tước cho cây khế nên cây lớn nhanh và ra qủa nhiều. Sau đó bị trẻ con trong làng ăn trộm hết. Quạ bấy giờ đến thì hết sạch. Quạ đành đậu trên ăn lá cây đỡ đói. Người vợ ra thấy quạ bèn chèo lên phục kích bắt được đem xuống vặt lông, bỏ vào nồi luộc. Đột nhiên ngoài sân có một con gà trống gáy: – ò ó o.. Ăn một con quạ trả một cục vàng. Thuê xe container đem đi mà chở… Tức thì người chồng cầm bao tải phi thẳng ra sân nói: – thời buổi này làm gì có xe container. Thôi cầm tạm cái bao tải vậy! Rồi nhảy tót lên cổ gà thúc gà bay đi. Gà bị đè bẹp dí, thoi thóp: – Con mẹ mày tao là gà chứ có phải là chim đâu mà bắt tao bay! Người em đứng lên rồi chửi: – Vậy mà cũng to mồm. Không bay ông mang đi vặt lông giờ! – Thôi chúng ta đi bằng trực thăng vậy. Con gà gọi điện thoại cho người lái máy bay trực thăng đến rồi cả hai lên máy bay bay đi. Cả hai bay ra biển, những con sóng biếc cao ngất vật vào sườn những hòn đảo nhỏ, làm tung lên những bọt trắng xóa. Anh ngồi trên máy bay thấy biển tuyệt mù, không biết đâu là bờ… Máy bay bay sang Ấn Độ rồi đáp xuống một tiệm vàng. Anh nhảy xuống bay vào vét hết vàng vào bao. Khi bước ra cửa anh bị bảo vệ giữ lại. Anh quát: – Tránh ra! theo kịch bản truyện cổ tích “cấy khế” là tao được lấy số vàng này mà! Một tên trong đáp bảo vệ hỏi: – Vậy con quạ đâu? mày đã cho quạ ăn khế chưa? – Chết cha! tao ăn luôn con quạ rồi! nhưng tao đã có con gà thay cho con quạ rồi mà! Con gà bước xuống cầm súng AK uy hiếp lũ bảo vệ rồi quát: – Thay, thay cái con mẹ mày! tao đáp nhầm tiệm vàng dành cho con quạ đó rồi! Lên máy bay chuồn đi… Cả hai lên máy bay trốn mất. Giữa đường gặp bão lại thêm cái bao tải nặng quá lên máy bay bị mất thăng bằng, lạng mình liên tục. Con gà chửi: – Con mẹ mày ngu đi đem cái bao tải đựng vàng cho nặng. Vừa ngu lại vừa tham! Tao đã bảo mang container đi đựng mà không nghe. – Ai biết đâu! Mà đáng lẽ ra theo kịch bản là lần sau thằng anh mình đi mới gặp bão chứ! Vãi cả truyện cổ tích! – Thôi đi ông! đây là truyện chế mà! Người em sau đó về nhà an toàn. Tin đồn về người em bỗng chốc giàu có lan truyền đến tai người anh. Một hôm, người anh đến nhà người em hỏi thật. Người em nói: – Ăn thịt con quạ rồi sẽ có con gà đến đón.
Tác giả: vancongphamMột nhà kia có hai vợ chồng cùng hai người con trai. Một hôm bà vợ đi bộ ra đường không thèm đội nón bảo hiểm nên bị máy bay đâm chết tại chỗ. Còn ông chồng cũng không thọ được bao lâu do chẩn đoán bị mắc bệnh ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối. Còn lại hai anh em họ cố gắng làm lụng nên cũng đủ tiền lấy vợ. Nhưng từ khi lấy, người anh trai ngày càng lưởi biếng, bao nhiêu việc khó nhọc đều dành không cho người em làm. Người em buồn qúa dọn ra ở riêng với ngôi nhà tranh và mảnh vườn có trồng một cây khế.Hằng ngày, vợ chồng người em chăm sóc, tước cho cây khế nên cây lớn nhanh và ra qủa nhiều. Sau đó bị trẻ con trong làng ăn trộm hết. Quạ bấy giờ đến thì hết sạch. Quạ đành đậu trên ăn lá cây đỡ đói. Người vợ ra thấy quạ bèn chèo lên phục kích bắt được đem xuống vặt lông, bỏ vào nồi luộc.Đột nhiên ngoài sân có một con gà trống gáy:- ò ó o.. Ăn một con quạ trả một cục vàng. Thuê xe container đem đi mà chở…Tức thì người chồng cầm bao tải phi thẳng ra sân nói:- thời buổi này làm gì có xe container. Thôi cầm tạm cái bao tải vậy!Rồi nhảy tót lên cổ gà thúc gà bay đi. Gà bị đè bẹp dí, thoi thóp:- Con mẹ mày tao là gà chứ có phải là chim đâu mà bắt tao bay!Người em đứng lên rồi chửi:- Vậy mà cũng to mồm. Không bay ông mang đi vặt lông giờ!- Thôi chúng ta đi bằng trực thăng vậy.Con gà gọi điện thoại cho người lái máy bay trực thăng đến rồi cả hai lên máy bay bay đi.Cả hai bay ra biển, những con sóng biếc cao ngất vật vào sườn những hòn đảo nhỏ, làm tung lên những bọt trắng xóa. Anh ngồi trên máy bay thấy biển tuyệt mù, không biết đâu là bờ…Máy bay bay sang Ấn Độ rồi đáp xuống một tiệm vàng. Anh nhảy xuống bay vào vét hết vàng vào bao. Khi bước ra cửa anh bị bảo vệ giữ lại. Anh quát:- Tránh ra! theo kịch bản truyện cổ tích “cấy khế” là tao được lấy số vàng này mà!Một tên trong đáp bảo vệ hỏi:- Vậy con quạ đâu? mày đã cho quạ ăn khế chưa?- Chết cha! tao ăn luôn con quạ rồi! nhưng tao đã có con gà thay cho con quạ rồi mà!Con gà bước xuống cầm súng AK uy hiếp lũ bảo vệ rồi quát:- Thay, thay cái con mẹ mày! tao đáp nhầm tiệm vàng dành cho con quạ đó rồi! Lên máy bay chuồn đi…Cả hai lên máy bay trốn mất. Giữa đường gặp bão lại thêm cái bao tải nặng quá lên máy bay bị mất thăng bằng, lạng mình liên tục. Con gà chửi:- Con mẹ mày ngu đi đem cái bao tải đựng vàng cho nặng. Vừa ngu lại vừa tham! Tao đã bảo mang container đi đựng mà không nghe.- Ai biết đâu! Mà đáng lẽ ra theo kịch bản là lần sau thằng anh mình đi mới gặp bão chứ! Vãi cả truyện cổ tích!- Thôi đi ông! đây là truyện chế mà!Người em sau đó về nhà an toàn. Tin đồn về người em bỗng chốc giàu có lan truyền đến tai người anh. Một hôm, người anh đến nhà người em hỏi thật. Người em nói:- Ăn thịt con quạ rồi sẽ có con gà đến đón.
Nghe Đọc Chuyện Cổ Tích: Truyện Cổ Tích Sọ Dừa
TRUYỆN CỔ TÍCH SỌ DỪA
Đọc truyện cổ tích Sọ Dừa
Nghe kể chuyện cổ tích Sọ Dừa
Tóm tắt truyện cổ tích Sọ Dừa
Có đôi vợ chồng già, phải đi ở cho nhà phú ông và hiếm muộn con cái. Một hôm bà vợ vào rừng hái củi, uống nước trong cái sọ dừa, về nhà có mang, ít lâu sau sinh ra một đứa bé kì dị, không chân không tay, tròn như một quả dừa. Thấy đứa bé biết nói, bà giữ lại nuôi và đặt luôn tên là Sọ Dừa.
Thương mẹ vất vả, Sọ Dừa nhận thay mẹ chăn đàn bò nhà phú ông. Cậu chăn bò rất giỏi, con nào cũng béo khoẻ. Ba cô con gái nhà phú ông thay nhau đưa cơm cho Sọ Dừa. Hai cô chị kênh kiệu thường hắt hủi cậu, chỉ có cô út đối đãi với cậu tử tế. Phát hiện ra vẻ đẹp bên trong cái vẻ kì dị của Sọ Dừa, cô út đem lòng thương yêu. Sọ Dừa nhờ mẹ đến hỏi. Phú ông thách cưới thật to nhưng thấy Sọ Dừa mang đủ đồ thách cưới đến, đành phải gả cô út cho Sọ Dừa. Sọ Dừa hiện nguyên hình làm một chàng trai trẻ đẹp khiến hai cô chị vô cùng ghen tức.
Sọ Dừa thi đỗ trạng nguyên và được nhà vua cử đi sứ nước ngoài. Trước khi đi chàng đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà để đề phòng tai hoạ. Sọ Dừa đi vắng, hai người chị tìm cách hãm hại cô út, đẩy cô xuống biển hòng cướp chồng em. Nhờ có các đồ vật chồng đưa cho, cô út thoát chết, được chồng cứu trên đường đi sứ về. Hai vợ chồng đoàn tụ. Hai cô chị xấu hổ, bỏ nhà đi biệt tích.
Đọc cho bé nghe những câu chuyện cổ tích Việt nam và cổ tích thể giới hay nhất
Truyện Cổ Tích Tấm Cám
Giới thiệu truyện cổ tích Tấm Cám
Truyện cổ tích Tấm Cám đã rất quen thuộc với nhiều người từ thủa còn nằm trong nôi, phản ánh mong ước thiết tha của nhân dân thời xưa: “Ở hiền gặp lành”. Câu chuyện ngợi ca sức sống bất diệt và sự trỗi dậy mạnh mẽ của con người trước sự vùi dập của cái ác, đồng thời thể hiện niềm tin của nhân dân vào công lí và chính nghĩa.
Hiện nay trên internet có khá nhiều phiên bản khác nhau, Thế giới cổ tích xin giới thiệu bản kể có từ khá lâu, được trích nguồn trong “Văn học trích giảng lớp 7 – phổ thông” – năm 1973 của Đỗ Thận. Bản kể này được xem là gắn liền với tuổi thơ của rất nhiều thế hệ.
Lưu ý khi kể chuyện Tấm Cám
Do đối tượng độc giả của Thế giới cổ tích hướng đến là các bạn nhỏ, nên chúng tôi có sự sàng lọc kỹ lưỡng. Ở phần cuối của truyện cổ tích Tấm Cám không phải là một cái kết đầy “kinh dị” như trong phiên bản gốc.
Có thế vẫn còn nhiều ý kiến, quan điểm và tranh luận khác nhau về vấn đề này, nhưng những người biên tập của Thế giới cổ tích đã rất cân nhắc khi lựa chọn đoạn kết như vậy.
Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Tấm là con vợ cả, Cám là con vợ lẽ. Bố mất rồi, Tấm phải ở với dì ghẻ[1] là mẹ đẻ ra Cám.
Một hôm, dì ghẻ đưa cho hai chị em mỗi người một cái giỏ và bảo đi bắt tôm bắt tép. Mụ hứa rằng: “Đứa nào bắt được nhiều thì tao cho một cái yếm đỏ”.
Tấm và Cám cùng mang giỏ ra đồng. Tấm bắt được nhiều. Cám bắt được ít, Cám bảo chị:
Tấm tưởng thật, hụp xuống. Cám ở trên bờ trút lấy tôm tép của Tấm vào giỏ mình, rồi mang về trước. Tấm lên dòm vào giỏ, thấy mất cả, mới khóc hu hu, Bụt[2] hiện lên rồi hỏi: “Làm sao con khóc?” Tấm kể hết sự tình cho Bụt nghe rồi lại khóc, Bụt bảo Tấm nhìn xem trong giỏ còn gì không? Thì ra còn lại một con cá bống. Bụt liền bảo Tấm đem cá bống về thả xuống giếng nuôi, và dặn mỗi ngày cho ăn hai lần, mỗi lần một bát cơm. Khi cho bống ăn, phải gọi:
“Bống bống bang bang, Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, Chớ ăn cơm hẩm cháo hoa[3] nhà người”.
Tấm nghe lời Bụt dặn, đem bống về nuôi. Cứ đến bữa cơm thì hớt một bát, giấu vào thùng gánh nước, mang ra cho bống. Nghe lời gọi dịu dàng của Tấm, bống lại ngoi lên mặt nước ăn cơm. Ít lâu sau, mụ dì ghẻ biết liền sai Cám đi rình. Cám đi rình xem hết đầu đuôi, học lỏm được câu gọi bống, rồi về mách mẹ. Một hôm, mụ dì ghẻ lừa bảo Tấm:
Tấm tưởng thật, nghe lời dì ghẻ, hôm sau dắt trâu đi chăn ở cánh đồng xa làng. Thừa dịp đó, mẹ con Cám đem cơm ra giếng, đổ xuống và cũng lặp lại câu mà Tấm thuoèng nói khi gọi bống. Bống cũng bơi lên mặt nước, thì bị mẹ con Cám bắt lấy mang về làm thịt ăn.
Đến bữa cơm, sau khi ăn xong, theo lệ thường, Tấm mang thùng đi gánh nước và đem cơm cho bống. Nhưng bận này, gọi mãi không thấy bống đâu mà chỉ có một cục máu nổi lên. Thấy vậy Tấm ngồi khóc hu hu. Bụt hiện lên hỏi: “Làm sao con khóc?” Tấm thưa lại sự việc xảy ra. Bụt liền bảo: “Người ta đã bắt bống của con ăn thịt mất rồi. Con về nhà nhặt xương nó, mua lấy bốn cía lọ bỏ vào đấy rồi đem chôn xuống bốn chân giường con nằm”.
Tấm nghe lời Bụt, về nhà tìm xương bống; tìm mãi không thấy. Bỗng có một con gà trông gáy lên rằng:
Tấm lấy nắm thóc ném cho gà. Gà bới một chỗ thì thấy ngay xương cá, Tấm vội nhặt lấy, cho vào bốn cái lọ và chôn xuống chân giường.
Được ít lâu, nhà vua mở hội[4]. Hai mẹ con Cám sắm sửa quàn lành áo tốt đi xem hội. Mụ dì ghẻ không muốn cho Tấm đi, liền trộn một đấu thóc với một đấu gạo, bắt Tấm ngồi nhặt kỳ xong mới được đi. Tấm ở nhà tủi thân lại ngồi khóc. Bụt lại hiện lên hỏi. Tấm kể đầu đuôi câu chuyện, Bụt liền bảo: “Để ta cho một đàn chim sẻ xuống nhặt giúp cho con”. Tấm sợ chim ăn mất thóc gạo, sẽ phải đòn. Bụt biết ý, nói: “Rồi ta cấm chim không cho nó ăn thóc gạo của con. Con đừng sợ”.
Đàn chim sẻ sà xuống nhặt, chỉ nháy mắt là xong. Nhưng Tấm ngồi vào xó nhà, lại khóc. Bụt lại hỏi: “Làm sao con khóc?” Tấm thưa: “Con không có quần áo đẹp để mặc đi xem hội”. Bụt bảo: “Con đi đào những lọ chôn ở chân giường lên, muốn có quần áo đẹp như thế nào cũng có”. Tấm vui mừng đào các lọ lên, quả nhiên thấy chẳng những là có quần áo đẹp mà còn có cả một đôi giày thêu kim cương[5], một con ngựa hồng rất đẹp. Tấm mừng quá, thắng bộ[6] vào, đi giày, cưỡi ngựa ra xem hội.
Từ đằng xa, Cám trông thấy Tấm ăn mặc đẹp đẽ, vội mách mẹ. Mụ dì ghẻ không tin, nói: “Con Tấm nhà mà mà thắng bộ như thế à? Nó đương ngồi nhặt thóc, còn lâu!”.
Lúc Tấm đi qua bờ hồ, vô ý sẩy chân, đánh rơi một chiếc giày xuống nước. Vừa lúc ấy, voi nhà vua đi qua, bỗng dừng lại kêu rầm rĩ. Vua sai lính lội xuống hồ xem có gì cản trở. Quân lính xuống hồ mò, tìm một lúc, vớt được một chiếc giày đàn bà thêu rất xinh, liền đưa lên trình vua. Vua ra lệnh truyền tin cho tất cả đàn bà, con gái, ai đi xem hội mà ướm[7] giày vừa chân thì vua lấy làm vợ. Các cô thi nhau ướm thủ. Chẳng ai đi vừa cả. Mãi sau đến lượt Tấm, thì giày với chân vừa như in. Vua mừng lắm, sai thị vệ lấy kiệu rước nàng về cung.
Đến ngày giỗ bố, Tấm về nhà làm giỗ. Mụ dì ghẻ lập tâm giết Tấm, bèn sai Tấm trèo lên hái cau để mang cúng bố. Tấm trèo lên gần tới ngọn, mụ ở dưới đẵn gốc cây. Thấy động, Tấm vội hỏi: “Dì làm gì ở dưới ấy thế?” Mụ liền nói dối: “Dì đuổi kiến cho con đấy” và cứ tiếp tục chặt. Tấm đang hái cau thì cây đổ, Tấm ngã xuống ao cạnh đấy, chết đuối. Mụ dì ghẻ vội lấy quần áo đẹp của Tấm mặc vào cho Cám và đưa Cám bào cung[8] thế chị.
Tấm chết hóa ra con vàng anh, bay đến đậu ở vườn nhà vua. Thấy Cám đang giặt quần áo cho vua, chim vàng anh liền hót:
Đến lúc Cám đem phơi, chim vàng anh lại hót:
Vua nghe thấy tiếng chim hót, lạ lắm, bèn nói với chim:
Vàng anh nghe thấy thế, tức khắc bay bào tay áo vua. Từ đó, vua thả chim vào một cái lồng sơn son thiếp vàng, hằng ngày vui chơi với chim, không đoái hoài gì đến Cám nữa.
Cám tức lắm, vội về nhà kể cho mẹ nghe. Mẹ nó xui bắt chim làm thịt ăn. Cám liền về cung sai lính giết chim ăn, rồi vứt lông ra vườn. Lông chim lại hóa ra hai cây xoan đào tươi tốt. Vua thấy cây đẹp, lấy làm thích, sai mắc võng đào[9] để nằm chơi hóng mát.
Cám lại về mách mẹ. Theo lời mẹ xui, Cám lại bắt lính đẵn hai cây xoan xuống, lấy gỗ đóng khung cửi. Nhưng cứ mỗi lần Cám ngồi vào dệt vải thì cái khung cửi lại kêu lên:
Cám sợ quá về nhà mách mẹ, mẹ lại xui sai lính đốt khung cửi đi, rồi đổ tro ra đường cái. Không ngờ đám tro lại hóa ra một cây thị xanh tươi, cây thị chỉ có một quả thật to, thơm nức.
Một hôm, có bà lão hàng nước qua đấy thấy quả thị liền nói:
Bà lão vừa dứt lời, quả thị rụng ngay vào bị. Bà vội vàng mang về nhà, để ở đầu giường, lấy làm quí lắm. Ngày nào bào lão cũng phải đi chợ mua hàng về bán. Cứ mỗi lần ở chợ về, bà lão đều ngạc nhiên, vì thấy có sẵn cơm canh để phần tươm tất, lại có cả chậu nước nữa… Cửa nhà rất sạch sẽ, gọn gàng.
Bà rắp tâm[10] rình xem. Một hôm, đi chợ được nửa đường, bà liền quay trở lại. Gần đến nhà, bà rón rén tới sát của, nhìn qua khe liếp[11], thấy một cô gái đẹp như tiên đang làm bếp. Bà lão mừng quá, chạy vào ôm chầm lấy. Vì lộ cơ[12], cô tiên không biến đi được nữa.
Bà lão tìm quả thị, thì chỉ thấy còn cái vỏ, liền xé vụn ra rồi giấu đi.
Từ bấy giờ, hai người sống với nhau và thương yêu nhau như hai mẹ con.
Một hôm, vua ra hồ dạo chơi, qua hàng nước, thấy có một bà lão phúc hậu, liền ghé vào. Vua bỗng nhìn thấy những miếng trầu têm rất khéo và đẹp, giống như những miếng trầu trước Tấm vẫn têm. Vua mới hỏi bà lão: “Trầu này ai têm?”. Bà lão bảo chính tay bà têm. Nhưng vua gặng hỏi[13] mãi, bà đành thú thật là con gái bà têm. Vua ước ao được xem mặt. Bà lão gọi con gái ra, thì chính là Tấm. Được gặp vợ, vua mừng rỡ, sai quân lính rước về cung.
Về đến cung, Tấm kể rõ sự tình cho nhà vua nghe, nhà vua tức giận sai người đem mẹ con Cám lên xử tội, nhưng Tấm thương cảm, xin nhà vua tha cho họ. Nhà vua truyền chỉ đuổi mẹ con Cám ra ngoài cung. Vừa ra khỏi thành, giông tố ập đến, mẹ con Cám bị sét đánh chết giữa đồng.[14]
Theo bản của Đỗ Thận Nguồn: Văn học trích giảng lớp 7 – phổ thông (1973)
Chú thích trong truyện cổ tích Tấm Cám
Dì ghẻ: cũng là mẹ ghẻ, mẹ kế, tức là người vợ sau của cha kế tiếp người vợ cả đã chết.
Bụt: tức Phật. Theo trí tưởng tượng của người đời xưa, Bụt thường hiện lên để giúp đỡ người tốt gặp phải hoạn nạn.
Cháo hoa: cháo trắng, nấu toàn bằng gạo, hạt gạo nở to ra.
Mở hội: ý nói tổ chức ngày hội vui.
Kim cương: một thứ đá quí, rất cứng và trong suốt, thường dùng làm đồ trang sức… Giày thêu kim cương: giày có đính các hạt kim cương lóng lánh trông rất đẹp.
Thắng bộ vào: ý nói diện quần áo đẹp.
Ướm: thử xem có vừa không.
Cung: chỉ nơi ở của vua, còn gọi là cung cấm, cung điện.
Võng đào: cũng nói võng điều, võng màu đỏ. Đời trước vua quan mới được dùng võng đào.
Rắp tâm: có ý định, lập tâm.
Liếp: phên đan bằng nứa hay tre.
Lộ cơ: ý nói lộ bị mật
Gặng hỏi: cũng nói hỏi gặng, hỏi đi hỏi lại cho kỳ được.
Để phù hợp với lứa tuổi độc giả, Ban Biên tập Thế giới cổ tích đã thay đổi lại nội dung đoạn kết.
Soạn bài Tấm Cám lớp 10
Truyện cổ tích Tấm Cám từ lâu đã được đưa vào giảng dạy trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 10, tập 1. Đây là vừa là truyện cổ tích thần kỳ, vừa là truyện cổ tích thế sự tiêu biểu và đặc sắc trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam. Cũng như phần lớn các truyện cổ tích thế sự khác, Tấm Cám đề cao công lí đồng thời là điều mong ước thiết tha của nhân dân lao động thời xưa trong mối quan hệ xã hội là: “Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác”.
“Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng.”
Về hình thức nghệ thuật, truyện Tấm Cám mang nhiều hình ảnh, chi tiết ý vị, đậm đà màu sắc dân tộc và dân gian: từ hình ảnh các loài vật gần gữi như con cá bống nuôi trong giếng, con gà mái bới xương, đàn chim sẻ nhặt thóc, con voi của nhà vua, con chim vàng anh biết nói… cho tới hình ảnh các loài cây cối quen thuộc như cây cau trong vườn nhà Tấm, cây xoan đào trong cung vua, cây thị bên bờ đường, quả thị của bà lão hàng nước… và cả những hình ảnh các đồ vật hàng ngày như chiếc giỏ xúc tép của Tấm, chiếc khung cửi bằng gỗ xoan đào, cái võng của nhà vua, miếng trầu têm cánh phượng của bà lão hàng nước, và đặc biệt là chiếc giày nạm kim cương xinh đẹp của Tấm, v.v… Tất cả với những hình ảnh đầy ý vị đó đều gắn bó rất mật thiết với từng bước phát triển số phận của Tấm – nhân vật trung tâm trong truyện, và đều để lại cho mọi người những ấn tượng sâu sắc, kì thú, khó có thể quên được.
Ngoài ra, những lời ăn tiếng nói có vần điệu của người và nhận vật trong truyện (gà, chim, khung cửi, quạ…) theo phong cách dân gian lại tạo cho câu chuyện một không khí giao cảm hài hòa giữa thế giới tự nhiên và con người trong thời cổ xưa, do đó có sức lôi cuốn lạ thường đối với người nghe truyện.
Phân tích nhân vật tấm trong truyện Tấm Cám
Mụ dì ghẻ: Cách bóc lột của mụ (dùng cái yếm đỏ để dử Tấm). Lòng độc địa nham hiểm của mụ (bắt bống của Tấm: bống tượng trưng cho cái gì? Lấy rựa đẵn gốc cau, để cho con mình thay Tấm làm Hoàng hậu, giết chim vàng anh, chặt cây xoan đào, đốt khung cửi, kỳ tiêu diệt được Tấm mới thôi).
Tấm: Tính cách hiền lành, chất phác, cần cù, nhẫn nại, yêu lao động, luôn luôn chịu đựng và hy vọng. Tấm đối với bà lão hàng nước, Tấm đối với chồng như thế nào?
Cám: Đại diện cho nhân vật phản diện, ghen ăn tức ở. Là chi em cùng cha khác mẹ, nhưng Cám đã dùng những thủ đoạn nào với Tấm?
Bụt: Bụt tượng trưng cho cái gì? Trong chuyện đời xưa, tại sao thường có sự can thiệp của Trời, Phật, Bụt?
Ông vua: Quan niệm của nông dân trong thời phong kiến đối với vua như thế nào? Tại sao? Tác phong của nhà vua trong truyện (vào quan uống nước, ăn trầu, lập hoàng hậu bất cứ với người giai cấp nào).
Những nhân vật phụ: Gà, Quạ cũng đứng về phe chính nghĩa.
Bố cục khi soạn bài Tấm Cám
Câu chuyện có thể chia làm 4 đoạn chính với nội dung cụ thể như sau:
Đoạn 1: Mẹ con Cám dối trá, cướp công của Tấm
Đoạn này bước đầu giới thiệu với chúng ta các nhân vật chính trong truyện (Tấm, Cám, mụ dì ghẻ và ông Bụt) trong cuộc tranh chấp đầu tiên mở đầu cho mối mâu thuẫn sẽ ngày càng phát triển gay gắt, quyết liệt trong các đoạn sau.
Đoạn 2: Tấm đi dự hội đánh rơi chiếc giày đẹp, được nhà vua kén làm vợ.
Ở đoạn này, kịch tính bắt đầu phát triển cao hơn, dồn dập hơn, chủ yếu qua hai tình tiết chính: một là việc Bụt tận tình giúp đỡ cho Tấm đi dự hội của nhà vua mở, hai là việc Tấm đánh rơi chiếc giày đẹp, là đầu mối cho toàn bộ diễn biến câu chuyện đầy kịch tính và đầy yếu tố kì lạ về sau.
Đoạn 3: Mẹ con Cám gian ác, nham hiểm, quyết tâm hãm Tấm để cướp đoạt hạnh phúc của Tấm.
Trọng tâm của truyện cổ tích Tấm Cám là ở đoạn này. Tình tiết của câu chuyện diễn biến mỗi lúc một phức tạp, sôi nổi, kịch tính của truyện cũng phát triển ngày càng cao hơn, thể hiện cuộc xung đột diễn ra hết sức gay gắt giữa một bên là mrj con mụ dì ghẻ quyết “hủy diệt” cuộc sống của Tấm để cướp đoạt bằng được hạnh phúc của nàng, và một bên là Tấm chống cự lại quyết liệt dã tâm nham hiểm của hai người họ (“Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt ra”…); dù phải “hóa kiếp” tới bốn lần thành chim muông, cây cỏ, cuối cùng Tấm vẫn hiện trở lại thành người để giành lại quyền sống và quyền hưởng hạnh phúc.
Đoạn 4: Mẹ con Cám bị trừng phạt đích đáng.
Tấm hiện hình trở lại thành người và lại được vua đón về cung. Nhưng vẫn còn Cám – đứa em cùng cha khác mẹ hết sức bất nhân bất nghĩa, vẫn còn mụ dì ghẻ cực kì độc ác, nham hiểm; nghĩa là vẫn còn mâu thuẫn và mâu thuẫn càng phát triển lên tới đỉnh cao. Sau bốn lần thất bại liên tiếp, liệu Tấm sẽ đối xử với mẹ con Cám như thế nào? Trừng trị hay khoan dung?
Bạn đang xem bài viết Truyện Cổ Tích Chế “Cây Khế” Phiên Bản Thứ Hai trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!