Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Cười Học Sinh #21 mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Truyện cười học sinh #21
Mùa tốt nhất cho táo
Đang trong giờ học đầu tiên sau kỳ nghỉ hè tại một ngôi trường nhỏ. Bài học nói về các mùa trong năm. Cô giáo giảng: – “ Mỗi năm có bốn mùa, đó là: mùa xuân, mùa hạ, mùa thu và mùa đông. Mùa xuân trời ấm áp và muôn loài nảy nở sinh sôi. Mùa hè trời nóng nực, có rất nhiều rau và quả, ai cũng thích ăn hoa quả. Mùa đông trời lạnh và thường có mưa, đôi khi còn có tuyết rơi trên mặt đất.” Giảng đến đây, cô giáo nhìn một học sinh nhắc nhở rồi hỏi: -“ Tom, không nói chuyện nữa. Vào mùa nào táo tốt nhất hả?” -“ Mùa táo tốt nhất là….là khi ông chủ vườn không có nhà và cũng không có chó ở ngòai vườn ạ.”
*** Ai tạo ra em?
Trường dạy giáo lý ngày chủ nhật đang có buổi học về căn nguyên. “Ai tạo ra em?” giáo viên hỏi. “Chúa”, một học sinh trả lời. Rồi cậu học sinh đó xin phép vào nhà vệ sinh Lớp học tiếp tục và giáo viên hỏi 1 học sinh khác. “Ai tạo ra em?” Cậu học sinh trả lời, “Adam và Eva.” “Không”, giáo viên nói, “Chúa tạo ra em.” “Không. Đứa bé Chúa tạo ra vừa mới đi vào nhà vệ sinh “
*** 1 thiên tài bẩm sinh
1 thiên tài bẩm sinh đút tay của mình vào trong miệng 1 con sư tử để coi xem con sư tử có răng không. Con sư tử ngậm miệng nó lại để coi xem người thiên tài ấy có ngón tay nào không !
Truyện Cười Cho Học Sinh Tiểu Học
Một số truyện cười cho học sinh
– MR1: Một người đi xe máy lúc 7 giờ, từ A đến B với vận tốc 129km. Hỏi anh ta đến B lúc mấy giờ? – MR2: Anh ta đến B ít nhất 1 tuần sau. – MR1: ??? – MR2: Vì trước tiên anh ta phải vào bệnh viện.
Cô giáo bảo Tèo:
– Em học lười thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi.
– Bố em lại bảo rằng, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều và thỉnh thoảng còn mất ngủ.
– Thoáng đỏ mặt, cô giáo hỏi lại: Em không đùa đấy chứ? Em nói rõ hơn đi?
– Vâng ạ, vì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em làm không xuể.
Phụ huynh lo lắng đề nghị thầy hiệu trưởng răn đe để con mình chừa cái thói ham cá độ. Tuần sau, có cú điện thoại cho ông bố:
– Tôi vừa dạy cho thằng nhóc một bài học đắt giá về cá độ rồi đấy!
– A, thầy làm tôi tò mò quá!
– Hôm nay, nó dám bảo bộ râu của tôi là giả, tôi ra giá 5 bảng, cu cậu cắn câu ngay.
– Nó có đòi kiểm tra râu của ông không?
– Tôi cho nó giật thoải mái, sau đó phải tòi ra 5 bảng, chắc là cu cậu cạch đến già!
– Thôi chết rồi! Sáng nay nó cá 10 bảng với tôi là sẽ tìm được cách giật râu của ông!
– Ngọc: Bạn thấy kẹo lạc mình làm có ngon không? – Hùng: Kẹo này mà bạn làm bán thì được khối tiền đấy! – Ngọc: Bạn quá khen, hì…hì! – Hùng: Bạn cứ để đây một cái biển “Ở đây nhổ răng bằng kẹo”chắc chắn sẽ rất đông khách đó! – Ngọc: Hừ! Dám nói xỏ ta hả?
Thầy giáo viết lên bảng câu: “Người đàn ông lang thang đã chết đói!”. Rồi quay lại hỏi học sinh:
– Này Tí, em cho thầy biết chủ ngữ ở đâu?”
– Ơ.. Có lẽ dưới mồ ạ!!!
– Hùng: Thằng Nam giỏi toán nhất lớp tớ mà nó cũng phải chịu bó tay trước đề toán đấy! – Hạnh: Đề toán khó đến thế ư? – Hùng: Không! Dễ lắm nhưng vì nó bị bó bột nên không viết được.
Trong lớp học, thày hỏi trò:
– Em đang viết gì vậy?
– Một bức thư cho chính mình ạ!
– Trong đó nói gì?
– Ngày mai em mới có thể biết được điều đó sau khi nhận thư.
Một lập trình viên trước khi đi ngủ đặt lên tủ 2 cái ly: – Một ly có nước để phòng nếu đêm muốn uống nước. – Một ly không có nước để dùng trong trường hợp không muốn uống.
Trong giờ trả bài kiểm tra , thầy giáo nói với Hoa – Thầy : Hoa, em đã chép bài của Hằng phải không? – Hoa (đỏ mặt, đứng dậy): Dạ, em có chép nhưng không phải chép hết ạ. – Thầy: thế chỗ nào em không chép ? – Hoa: Dạ tên bạn ấy em không chép ạ. – Thầy: ???
– Hôm nay làm kiểm tra con được mấy điểm? – Thưa mẹ, 9 ạ! – Giỏi lắm! – Thêm 9 điểm nữa là đủ 10 ạ!
Tác giả: Nguyễn Đình Kiên
Truyện Tiếu Lâm Cười Ra Nước Mắt Số 21
Truyện cười hay và hài hước nhất
21. Anh hùn. Tương ngộ
[Bộ Những Truyện Cười Hay, Truyện Tiếu Lâm An Nam]
Có một anh rất làm biếng, không làm ăn gì cả. Đói cũng chẳng buồn đi ăn mày mà ăn; đến nằm ngửa ở dưới gốc cây sung, há mồm ra, đợi cho quả sung chín rơi vào mồm mà ăn. Nằm mãi cũng chẳng thấy quả nào rơi vào mồm cả. Bụng thì đói, nhưng mà lười, chẳng muốn thò tay nhặt những quả sung rơi ở bên cạnh mình.Đến sau đói quá, thấy có một anh ở đâu lững thững đi qua đấy. Anh làm biếng ta mới gọi mà bảo rằng:– Nhờ anh bỏ hộ quả sung vào mồm cho tôi.Chẳng ngờ anh kia cũng là một phường lười: lại gần lấy chân quặp quả sung bỏ vào mồm cho anh nọ, chứ cũng chẳng buồn cúi xuống.Anh lười nọ thấy thế, tức mình, mới chửi rằng:– Đ… mẹ cái đồ làm biếng ở đâu ấy ạ!
22. Anh vô tâm
Có một anh tính hay quên, chẳng làm ăn gì được cả. Vợ nó mới bảo rằng:– Bây giờ không có lẽ lại cứ ngồi đó mà ăn không được. Phải tìm nghề nghiệp gì làm ăn, chẳng có thì đi lên rừng đẵn củi về để thổi, cũng đỡ khỏi mất tiền mua. Chứ ai lại ở dưng thế vậy?Anh ta nghe lời vợ, vác dao vào rừng kiếm củi. Lúc đi, vợ nó dặn rằng:– Tính hay quên thì phải giữ gìn cẩn thận con dao, đừng có bỏ mất!Đi đường, anh chàng ta mót đại tiện, xuống ruộng, cắm con dao ở bên cạnh mình, rồi ngồi ỉa. Nhưng mà có cái nón đeo ở sau lưng, lại quên không bỏ ra, cho nên ỉa cả vào nón.Xong rồi, đứng dậy, trông thấy con dao; quên mất là dao của mình, tưởng là dao của ai bỏ quên;mừng lắm, reo lên rằng:– A! a! a! đ… mẹ đứa nào bỏ quên con dao, ông bắt được!Nhảy nhót thế nào đụng phải nón đeo ở sau lưng; ngoảnh cổ lại nhìn, thì thấy nón đầy những cứt;giận lắm, chửi rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào nón ông!
23. Dốt có chuôi
Một bác thầy cúng đến cúng cho nhà chủ tên là Nguyễn văn Tròn. thầy cúng dốt, không biết viết chữ“Tròn” thế nào, vòng khuyên một cái “O”.Có người nghịch, lấy bút sổ một nét, thành ra “O”.Đến khi thầy cúng đọc sớ, trông thấy như cái gáo, cứ Nguyễn văn Gáo mà đọc mãi. Chủ nhà bảo:– Không phải, tên tôi là Nguyễn văn Tròn kia mà! thầy cúng ngượng, gắt rằng:– Đứa thổ tả nào mới tra cái chuôi vào đây thế này?
24 . Dương phù, âm trợ
Có một anh, yếu như sên, nhát như cấy, đi thi cử võ, không đỗ. Đến sau nhờ có thần thế, lo chạy, được bổ làm chức Phó Lãnh binh. Khi đi đánh giặc, mới trông thấy hơi bóng giặc, đã cắm đầu, ù té chạy. Giặc đuổi theo, anh ta sợ run, cuống cẳng, chạy không được. Sắp sửa bị quân giặc bắt, bỗng tự nhiên nghe có tiếng bảo rằng: “Có ta giúp đây, đừng sợ!” Anh ta ngoảnh cổ lại nhìn, thì không thấy giặc đâu nữa, mà cũng chẳng thấy ai cả; mới chắp tay, vái rằng:– Không biết ông thần nào anh linh, cứu tôi khỏi chết vậy? Tiếng văng vẳng nói rằng:– Ta là thần Bia đây!– Vậy chứ tôi có công đức gì cảm động đến ngài, mà Ngài cứu tôi? – Ta cứu nhà ngươi là vì rằng: kỳ thi võ mới rồi, nhiều người bắn ta khổ lắm; duy chỉ có một mình nhà ngươi là không nỡ bắn trúng ta thôi, cứ bắn ra ngoài xa cả. Bởi thế cho nên bây giờ ta trả ơn nhà ngươi đấy.
25. Ông thầy chữa mắt
26. thầy đồ với thầy cúng
Xưa có một người đàn bà góa, chồng mới chết, đến tháng bảy, đốt mã cho chồng; đón thầy cúng đến nhà để cúng và mời cả thầy đồ dạy học con lại chơi.Phải anh thầy cúng dốt; thấy ông đồ ở đấy, thì sợ rằng cúng sai, ông ấy bẻ, cho nên cứ chàng màng,giở hết khoa nọ, kinh kia; lần lữa mãi đến tối mịt mới vào cúng, hóa ra cỗ bàn thiu cả.Nguyên ở trong sách cùng, vẫn hay đề trống “Tín chủ Mỗ… ” Chữ “Mỗ” viết đơn, anh thầy cúng trông như cái thẹo. Đến lúc cúng cứ “Tín chủ Nguyễn thị thẹo” mà đọc.Ông thầy biết vậy, nhưng mà cũng không nói gì suốt cả.Cúng vái, ăn cỗ xong, thì đã khuya rồi; ông đồ và thầy cúng không về được phải ngủ ở đấy. Hai thầy nằm ở nhà ngoài; còn mẹ con nhà chủ vào buồng đóng chặt cửa lại. thầy đồ xơi phải cỗ thiu, đêm đến đau bụng, mót ỉa cuống cả lên. Nhưng mà nhà đàn bà hóa, cửa ngõ chận kỹ, lại có chó dữ. thầy đồ ta mót quá, không thể nào nhịn được, phải tính liều: “Không có lẽ mình lại bậy ra ở đây được! Sáng dậy nó biết, thì làm thế nào? Chi bằng tương vào đít thằng thầy cúng, rồi mặc kệ nó!” Mới lại sờ đít anh kia. Chẳng may lại sờ phải mồm nó; thấy râu ria xồm xoàm, chắc là chỗ nọ, vội vàng chụt quần ỉa phứa ngay vào. Cứt thì cứt tháo dạ, toé vung đầy cả mặt anh thầy cúng. Anh ta vùng trở dậy, mồm miệng măt mũi be bét những cứt thối hoăng; giận quá, chu lên, rằng:– Đ… mẹ đứa nào ỉa cả vào mồm ông thế này?Thầy đồ nghĩ bụng rằng: “Chỉ có mình với nó ở đây thôi. Dẫu mình chối cũng không được! Mà chẵng có lẽ mình lại cứ im! thôi thì ông cũng liều với mày!” Mới lên tiếng rằng:– Ông ỉa đấy!– Làm sao mày lại ỉa vào mồm ông?– Sao ban tối mầy dám đọc tên mẹ học trò ông là Nguyễn thị thẹo? Bây giờ ông ỉa vào mồm mầy đấy, để từ rày cho mày chừa!
27. Nói khoác, gặp thời
28.Thằng bé ngu tối
29. Ăn nói khoan thai
31. Kém gì Lý Bạch
32. Phải mắng oan
Hai vợ chồng trẻ, đương độ thanh xuân. Một đêm, gió mát trăng trong, chồng hỏi nhỏ vợ rằng:– Những lúc đấy muốn thì làm thế nào cho đây biết được?– Hễ lúc nào đỏ mặt lên là chính lúc ấy đương.. Anh chồng biết vậy.Đến hôm giỗ bố, vợ phải chui đầu vào bếp, hì hục làm cỗ cả ngày, hóa ra mặt đỏ như quả gấc chín. Khi cỗ làm xong, đệ lên giường thờ cúng; chồng đương khúm núm qùy khấn ở trước bàn, bỗng đâu vợ lù lù ra.Chồng nhìn thấy mặt vợ đỏ gay, tức quá; tái mét mặt lại, đứng ngay phắt dậy, mắng rằng: “Sao mầy hư thế? Hôm nay là ngày giỗ bố tao, mà mầy cũng không biết nể! Mầy lại nhè giữa lúc tao đương khấn vái, mà mầy… đỏ mặt mầy lên! Đồ quạ mổ ở đâu đấy a!”
33. Thằng đầy tớ nỡm
Ngày xưa có một bà Huyện đến chơi nhà chị em bạn; có thằng đầy tớ đi theo hầu. Đương ngồi nói chuyện, đông đủ cả mọi người, bà Huyện ta tự nhiên vãi ngay ra một cái rắm.Thằng đầy tớ đứng hầu ở sau lưng, thấy bà mình đánh rắm, phì cười ra. Nhưng mà lúc bấy giờ các bàngồi chơi đấy thì đông, mà đầy tớ đứng hầu chung quanh cũng nhiều, cho nên lộn xộn, không biết rõ là rắm ai.Tuy vậy, bà Huyện cũng ngượng, bẽn lẽn cáo lui ra về; trong bụng căm thằng đầy tớ quá. Muốn chừng như về đến huyện, thì đem băm vằm ngay nó ra được!Thế nhưng mà đi đường, dần dần bà nguôi cơn giận. Cho nên khi về đến dinh, chỉ gọi nó vào nhà trong, mà chửi mắng nó đáo để một hồi, rằng: “Đồ ngu! đồ dại! đồ không ra gì! Mầy như người ta thì mầy nhận là của mầy, có được không! Việc gì mầy lại nhe răng ra mà cười, như con đông sơn vậy? Đồ ăn mày ở đâu ấy a? Bận này bà tha cho, bận sau mà còn thế nữa, thì bà đánh lột xương ra!… ” Rồi đuổi nó: “Bước ngay ra đường kia, nỡm!”Anh nỡm ta sợ mất vía, vội vàng lui ra; xăm xăm chạy một mạch đến nhà kia, nói với đông nhan cả mọi người rằng:– Thưa các Bà, cái rắm bà con đánh ban nãy, là rắm con đấy!…
34 . Khóc chồng
Có một chị, chồng mới chết.Khi người chồng còn sống, cứ mỗi bận đi lại với vợ thì bỏ một hột gạo vào trong cái hũ. Đến lúc chồng chết, chị ta đem hũ ấy ra, đổ gạo vào đấu thì chưa được lưng đấu. Mới ngồi khóc rằng:“Ới anh ơi, là anh ơi! Anh lấy tôi chưa được lưng thưng vực đấu, mà anh đã bỏ tôi anh đi, anh ơi, làanh ơi!…”
35. Ông khách nói mát
Mọi nhà có giỗ, mời khách đến ăn cỗ. Khách đến đông đủ cả rồi, dọn cỗ ra, thiếu mất một đôi đũa. Một người cầm đũa, mời nhau. Còn người khách không có đũa, đứng dậy, bảo người nhà rằng:– Múc cho tôi xin một chậu nước lã.Chủ nhà nghe thấy, chạy lại, hỏi lấy nước lã làm gì. Ông khách nói rằng:– Tôi rửa tay cho sạch để bốc đồ ăn!…
36. Ông già thật thà
37. Vỏ quít dày, móng tay nhọn
Hai ông thầy, một ông thầy bói và một ông thầy thuốc, không biết làm sao mà hằn thù nhau.Một hôm, có mụ đàn bà, chồng ốm, thuốc thang cúng vái làm sao cũng không khỏi, cùng đường, đến nhờ ông thầy bói xem hộ có phương kế nào cứu được chồng chăng.Ông thầy gieo quẻ xong, bảo chị ấy cứ đến xin thuốc ông lang nọ cho chồng uống thì khỏi ngay. Nhưng mà bụng ông thầy muốn xỏ ông lang, mới dặn mụ ấy rằng:– Hễ lại nhà ông lang, thì phải nói ông ấy: “Có phải thật ông là ông lang mà dao cầu mạng nhệnchằng và ô thuốc mốc, không? ” Hỏi thế rồi hãy kể bệnh xin thuốc, thì thuốc mới hay. Mụ ấy xin vâng. Hỏi thăm đến nhà ông thầy thuốc nọ, rồi cũng nói như lời ông thầy bói đã dặn.Ông lang thấy nó hỏi thế thì tức quá, đoán rằng hẳn lại thằng thầy bói xỏ mình đây; cho nên mới hỏi lại mụ nọ rằng có phải ông thầy bói dặn thế không. Mụ nọ bảo phải. Ông lang căm lắm, nhưng mà cứ lẳng lặng bốc thuốc cho mụ ấy. Tay bốc thuốc, bụng nghĩ cách để xỏ lại anh thầy bói kia. Lúc đưa thuốc cho mụ ấy, mới dặn rằng:– Phải bắt cho được một con ruồi ở mép ông thầy bói ấy, mà làm thang thì thuốc này mới nghiệm.Mụ ấy xin vâng; vội vàng trở lại hàng ông thầy bói, ngồi chực xem hễ có con ruồi nào đến đậu mép ông thầy thì bắt. Nhưng mà ngồi đợi mãi cũng chẳng thấy con ruồi nào đến. Nóng ruột quá!. Trời đã chiều rồi, mà chồng thì ốm nằm đợi ở nhà!May làm sao, có hàng bánh rán rao qua. Ông thầy bói ngồi buồn, gọi vào mua ăn; ăn nhồm nhàm, mật dính cả vào râu: Bổng có một con ruồi xanh ở đâu bay lại, đậu ngay vào mép.Mụ kia mới rón rén lại gần, giơ thẳng cánh, vả ông thầy bói một cái “đốp” lòi cả bánh rán ra. Ông thầy bói kêu vỡ làng nước, rằng:“Ông làm gì đứa nào mà đánh ông?”Mụ kia vội vàng nói đầu đuôi cho ông ta nghe, rồi một mạch chạy thẳng về nhà…
38. Thơ cóc
39. Được cả đơn liền kép
Một chị có chồng, phải lòng anh hàng xóm. Một hôm, chồng đi vắng, chị ta đón nhân ngãi về nhà. Đương trò chuyện ở trong màn, sực thấy anh chồng đẩy cửa về, anh nọ vội vàng chui ngay xuống dưới gầm giường còn chị kia thì giả cách đau bụng, kêu lăn kêu lộn ở trong màn, gọi chồng bảo rằng:– Có mau mà giắt tôi ra đường sau đi đồng, không thì chết mất.Chồng vội vàng giắt vợ vào nhà trong. Vào đến nơi, chị nọ làm bộ cố rặn mà nói rằng:– Mầy không ra mau thì chết cả tao liền mầy!Anh kia nghe thấy thế, vội vàng chui ra, chạy về. Chẳng may sân nhà nó lắm rêu, trượt chân, ngã đánh“huỴch” một cái bằng trời giáng.Anh ta lập tức bấu ngay một ít rêu, viên tròn lại, đứng dậy, chạy vào bảo chồng chị kia rằng:– Tôi ở bên nhà, nghe thấy bác gái kêu đau bụng từ sớm đến giờ, mà chưa khỏi. Đây tôi có viên thuốc này hay lắm, đưa sang để cho bác gái uống thử xem có khỏi không.Rồi đưa viên rêu bảo chị kia nhai mà nuốt đi. Chị kia nuốt chưa đến cổ, đã kêu khỏi rồi. Anh chồng không biết lấy gì mà trả ơn anh láng giềng được. Hôm sau bàn với vợ, đi mua một buồng cau non đem sang tạ.
40. Anh chàng lẩn thẩn
Còn tiếp..mời bạn đón đọc những câu chuyện cười ra nước mắt vào các bài đăng sau.
Đọc truyện số 1 đến 20 của bộ truyện này.
Tổng Hợp Truyện Cười Mùa Giáng Sinh
Truyen cuoi NOEL, truyen cuoi ngay NOEL, Ong gia NOEL, truyen cuoi Giang Sinh
Tại sao là “ông già Noel” chứ không phải “anh Noel”? Một thiếu nữ tuổi 18 đặt câu hỏi với tạp chí “Xmas”- xuất bản tại châu Âu: “Tại sao cứ phải là phải là một ông già Noel chứ không phải là một anh Noel đẹp trai, xì tin xuất hiện vào đêm giáng sinh?”. Tạp chí này đã trả lời như sau: Trước đây cũng có “anh Noel”, nhưng càng ngày càng có quá nhiều cô gái tin vào việc sẽ được gặp “anh Noel” đẹp trai, ga lăng trong đêm giáng sinh nên nhiều cô đã cố tình mặc đồ khêu gợi nằm đợi “anh Noel” bên ống khói lò sưởi, chính vì vậy nhiều “anh Noel” khi tụt ống khói xuống, nhìn thấy cảnh đó, bỗng dưng bị… “kẹt”, không lên không xuống được. Rút kinh nghiệm chuyện này, từ đó về sau người ta chỉ cử “ông già Noel” đi mà thôi. Thậm chí trước khi đi còn có các bác sỹ nam khoa khám thử “phản xạ chức năng” của các ông già, tất nhiên cũng có trường hợp ông Noel “già không đều” lọt lưới nhưng rất hãn hữu.
Chuông cửa reo giữa đêm Giáng Sinh tại 1 ngôi nhà trong khu Harlem (NewYork). Ông già Noel xuất hiện và bảo với chủ nhân:– Hãy nói 3 điều ước, ta sẽ đáp ứng ngay.– 1 cỗ Roll-Royce đời 2008, 1 căn biệt thự có vườn giữa Hollywood và 1 triệu USD trong tài khoản ngân hàng.– O.K! Nhưng xin hỏi lại một câu: Ngươi được bao nhiêu tuổi rồi?– Mới…42, thưa ông! – Chủ nhân hồ hởi đáp.– Ngần ấy tuổi mà còn tin ông già Noel là có thật ư?…
Trong cuộc đời người đàn ông thường trải qua 3 giai đoạn:1- Tin vào ông già Noel.2- Không tin có ông già Noel.3- Thủ vai ông già Noel.
Một tên trộm đội lốt ông già Noel đột nhập vào ngôi biệt thự ngay trung tâm Chicago giữa đêm khuya. Chú bé con chủ nhà dậy đi tiểu bắt gặp kẻ tội phạm cùng bao đồ trên vai.– A… Ông già Noel… ông già Noel! Rõ ràng là ông có tồn tại kia mà!– À, ừ… Đúng thế! Nhưng lo mà giữ mồm giữ miệng, bởi ta cực ghét nhân chứng sống…
Hai “má mì” trong khu đèn đỏ Amsterdam ngồi tán gẫu trong đêm Giáng Sinh:– Sao ông già Noel trông lúc nào cũng tươi tỉnh thế nhỉ?– Bởi ổng biết địa chỉ của hết thảy những cô gái nhẹ dạ trên thế gian này.
Mẹ bảo con gái rượu trước kỳ nghỉ Giáng Sinh:– Con hãy viết thư khẩn cho ông già Noel xin bộ quần áo ưa thích, rồi má đem ra bưu điện gửi cho. – Con thích tất cả nên đã gửi trước đến ông ấy quyển catalogue mới ấn hành rồi.
Vào đêm lễ Giáng Sinh, 1 nhà chính trị gia trung thực, 1 luật sư trung thực và ông già Noel cùng đứng trong thang máy khách sạn sang trọng. Cánh cửa mở, trước mặt họ là 1 tờ giấy bạc trị giá 100 đôla! Theo bạn thì ai sẽ là người nhặt nó lên?Câu trả lời là: Ông già Noel. Vì 2 nhân vật còn lại không bao giờ tồn tại.
– …
Người đàn ông lớn tuổi dắt đứa con trai trạc đôi mươi của mình tới phòng mạch 1 bác sĩ tâm lý với vẻ mặt vô cùng lo lắng:– Đứa con trai của tôi luôn miệng nói nó chính là ông già Noel từ nhiều năm nay đấy bác sĩ ạ!– Thế sao ông không dắt nó đến đây ngay từ năm đầu tiên?– Vì tôi đợi tới giờ mà thấy nó vẫn chưa leo vào nhà bằng ống khói để tặng quà cho tôi, nên tôi mới biết nó có vấn đề về thần kinh đấy!
Con trai nhỏ hỏi má – Ai là ba con hả má -Ông Già Noel -Sao thế được mẹ -Ngay cả má cũng chẳng hiểu rõ … đến phát quà rồi đi không một lời giã biệt
mOne.vn (st)
Bạn đang xem bài viết Truyện Cười Học Sinh #21 trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!