Xem Nhiều 3/2023 #️ Truyện Ngắn “Cô Bé Bán Diêm” Bằng Tiếng Anh # Top 8 Trend | Anhngucongdong.com

Xem Nhiều 3/2023 # Truyện Ngắn “Cô Bé Bán Diêm” Bằng Tiếng Anh # Top 8 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Ngắn “Cô Bé Bán Diêm” Bằng Tiếng Anh mới nhất trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Bạn đã bao giờ xúc động với một nhân vật trong truyện cổ tích? Tôi tin chắc chắn rằng rất nhiều người đã không cầm được nước mắt khi đọc “Cô bé bán diêm”. Đây là truyện cổ tích do nhà văn người Đan Mạch Hans Christian Andersen sáng tác kể về một cô bé nghèo khổ phải đi bán diêm giữa mùa đông lạnh lẽo và từ giã cõi đời trong đêm Giáng Sinh.

Truyện nổi tiếng không chỉ bởi vì tính bi kịch của nó mà còn bởi vì vẻ đẹp của trí tưởng tượng. Tưởng tượng có thể mang lại cho chúng ta sự thoải mái, niềm an ủi và giảm bớt sự đau khổ. Nhưng qua đó cũng nhắc chúng ta về trách nhiệm của mình đối với những mãnh đời bất hạnh.

The Little Match Girl

It was so terribly cold. Snow was falling, and it was almost dark. Evening came on, the last evening of the year. In the cold and gloom a poor little girl, bareheaded and barefoot, was walking through the streets. Of course when she had left her house she’d had slippers on, but what good had they been? They were very big slippers, way too big for her, for they belonged to her mother. The little girl had lost them running across the road, where two carriages had rattled by terribly fast. One slipper she’d not been able to find again, and a boy had run off with the other, saying he could use it very well as a cradle some day when he had children of his own. And so the little girl walked on her naked feet, which were quite red and blue with the cold. In an old apron she carried several packages of matches, and she held a box of them in her hand. No one had bought any from her all day long, and no one had given her a cent.

Shivering with cold and hunger, she crept along, a picture of misery, poor little girl! The snowflakes fell on her long fair hair, which hung in pretty curls over her neck. In all the windows lights were shining, and there was a wonderful smell of roast goose, for it was New Year’s eve. Yes, she thought of that!

In a corner formed by two houses, one of which projected farther out into the street than the other, she sat down and drew up her little feet under her. She was getting colder and colder, but did not dare to go home, for she had sold no matches, nor earned a single cent, and her father would surely beat her. Besides, it was cold at home, for they had nothing over them but a roof through which the wind whistled even though the biggest cracks had been stuffed with straw and rags.

Her hands were almost dead with cold. Oh, how much one little match might warm her! If she could only take one from the box and rub it against the wall and warm her hands. She drew one out. R-r-ratch! How it sputtered and burned! It made a warm, bright flame, like a little candle, as she held her hands over it; but it gave a strange light! It really seemed to the little girl as if she were sitting before a great iron stove with shining brass knobs and a brass cover. How wonderfully the fire burned! How comfortable it was! The youngster stretched out her feet to warm them too; then the little flame went out, the stove vanished, and she had only the remains of the burnt match in her hand.

She struck another match against the wall. It burned brightly, and when the light fell upon the wall it became transparent like a thin veil, and she could see through it into a room. On the table a snow-white cloth was spread, and on it stood a shining dinner service. The roast goose steamed gloriously, stuffed with apples and prunes. And what was still better, the goose jumped down from the dish and waddled along the floor with a knife and fork in its breast, right over to the little girl. Then the match went out, and she could see only the thick, cold wall. She lighted another match. Then she was sitting under the most beautiful Christmas tree. It was much larger and much more beautiful than the one she had seen last Christmas through the glass door at the rich merchant’s home. Thousands of candles burned on the green branches, and colored pictures like those in the printshops looked down at her. The little girl reached both her hands toward them. Then the match went out. But the Christmas lights mounted higher. She saw them now as bright stars in the sky. One of them fell down, forming a long line of fire.

“Now someone is dying,” thought the little girl, for her old grandmother, the only person who had loved her, and who was now dead, had told her that when a star fell down a soul went up to God.

She rubbed another match against the wall. It became bright again, and in the glow the old grandmother stood clear and shining, kind and lovely.

“Grandmother!” cried the child. “Oh, take me with you! I know you will disappear when the match is burned out. You will vanish like the warm stove, the wonderful roast goose and the beautiful big Christmas tree!”

And she quickly struck the whole bundle of matches, for she wished to keep her grandmother with her. And the matches burned with such a glow that it became brighter than daylight. Grandmother had never been so grand and beautiful. She took the little girl in her arms, and both of them flew in brightness and joy above the earth, very, very high, and up there was neither cold, nor hunger, nor fear-they were with God.

But in the corner, leaning against the wall, sat the little girl with red cheeks and smiling mouth, frozen to death on the last evening of the old year. The New Year’s sun rose upon a little pathetic figure. The child sat there, stiff and cold, holding the matches, of which one bundle was almost burned.

“She wanted to warm herself,” the people said. No one imagined what beautiful things she had seen, and how happily she had gone with her old grandmother into the bright New Year.

Share this:

Twitter

Facebook

Like this:

Like

Loading…

Truyện Cổ Tích Cô Bé Bán Diêm

“Cô bé bán diêm” kể về những ước mơ và hy vọng của một em gái bé nhỏ khi em đối mặt với cái chết trong đêm giao thừa lạnh lẽo.

[the_ad id=”1585″]

“Cô bé bán diêm” là một truyện ngắn đã lấy đi biết bao nhiêu nước mắt của tuổi thơ tôi cũng như những đứa trẻ cùng thời, khi mà nó được đưa vào chương trình học, trong những trang sách giáo khoa đầu đời. Cho đến tận bây giờ tôi vẫn cảm thấy một niềm xúc động trào dâng trong lòng mỗi khi nghĩ tới em bé tội nghiệp đó, trong cái đêm cuối năm lạnh buốt đã cướp đi sinh mạng nhưng không thể cướp đi nụ cười trong trẻo của em.

Đây là một truyện ngắn của nhà thơ Đan Mạch Hans Christian Andersen – một tác giả quá quen thuộc với bạn đọc nhỏ tuổi. “Cô bé bán diêm” kể về những ước mơ và hy vọng của một em gái bé nhỏ khi em đối mặt với cái chết trong đêm giao thừa lạnh lẽo. Truyện được xuất bản lần đầu vào năm 1845 và sau đó được chuyển thể thành phim hoạt hình và nhạc kịch truyền hình.

“Cô bé bán diêm” xuất bản lần đầu vào tháng 12 năm 1845. Tiếp đó là các lần tái bản vào các năm 1848, 1849, 1850; 1863. Ngày nay, đây là một câu chuyện rất nổi tiếng và sẽ thật là thiếu sót nếu như Vườn cổ tích không giới thiệu tới các bạn nhỏ của chúng ta tác phẩm này.

Hôm đó là ngày cuối cùng của năm, thời tiết vô cùng lạnh giá, nhất là khi màn đêm đang dần buông xuống trên các con phố. Mọi người nô nức với quần áo ấm, găng tay, mũ len, chân xỏ giày long ấm áp… họ đổ ra đường đi để cùng đón giao thừa bên người thân và bạn bè. Trên tay mỗi người là một gói quá được gói rất đẹp mắt. Trông ai cũng tràn đầy hạnh phúc.

Những bông tuyết trắng bắt đầu rơi, tức là trời đang ngày một lạnh hơn. Trên đường lúc này không ai để ý tới một cô bé bán diêm nhỏ bé. Em mặc một bộ quần áo cũ ngả màu với chằng chịt các miếng vá, chân em đi một đôi giày vải cũ do chính tay mẹ em may cho trước kia, tay em xách một cái làn cũ đựng đầy những bao diêm. Co ro trong giá ret, em vừa đi vừa cất tiếng rao: “Ai mua diêm không? Ai mua diêm không?”. Giọng em run rẩy và lọt thỏm giữa tiếng trò truyện, tiếng cười và niềm hân hoan của mọi người. Không có ai dừng lại để mua diêm cho em.

Người trên phố thưa thớt dần, còn đôi chân cô bé bán diêm giờ đã lạnh cóng và tê dại đến không còn cảm giác nữa. Đường đêm vắng lặng, mọi người đều đã được trở về nhà ngồi bên lò sưởi ấm áp, thế mà em vẫn chưa bán được que diêm nào. Em cũng ước ao được về nhà nhưng không thể.

Cô bé bán diêm của chúng ta cũng đã từng có một mái nhà ấm cúng. Mẹ em rất yêu quý em, nhưng không may lâm bệnh nặng nên bà đã qua đời. Sau khi mẹ em ra đi, cha em đâm rầu rĩ rồi trở thành một kẻ nghiện rượu, ngày nào cũng say khướt trong men rượu. Ông ta mất hết tỉnh táo, bắt con gái đi bán diêm, bán không hết thì không được quay về nhà.

Cô bé đang mải suy nghĩ miên man thì có một cỗ xe ngựa lao tới. Em giật mình vội tránh sang một bên nhưng không kịp, em ngã xoài xuống nền tuyết lạnh, cái giỏ đựng diêm bị tung ra bẹp dúm, những que diêm vương vãi khắp mặt đất. Đôi giày vải mỏng manh của em cũng văng đi đằng nào mấy. Giờ thì đến giầy cũng không còn mà đi, cô bé bán diêm phải đi chân không trên nền tuyết lạnh.

Những que diêm rơi hết xuống tuyết và trở nên ẩm ướt không thể bán cho ai được nữa. Em chỉ còn bó diêm cuối cùng ở trong túi áo. Giờ dù đang run cầm cập vì lạnh nhưng em cũng không dám nghĩ tới chuyện về nhà, em sợ đòn roi của người cha say rượu. Cô bé chụm tay hà hơi cho đỡ lạnh nhưng cũng chẳng ấm lên chút nào.

Cô gái nhỏ đáng thương! Em bước đi mãi, đi mãi trên đôi chân tê cóng không còn cảm giác. Em đứng trước của một ngôi nhà lớn, trong nhà, rèm cửa sổ vẫn vén, ánh đèn từ trong nhà hắt ra, em ghé mắt nhìn qua cửa sổ, mọi người đang quây quần bên nhau quanh chiếc bàn lớn. Lửa trong lò sưởi cháy sang, cây thông năm mới chăng đầy đồ trang trí và đèn nhấp nháy. Cô gái trong nhà đang ôm trong lòng món quà năm mới là một con thỏ ngọc có đôi mắt tròn và bộ lông trắng muốt, còn cậu bé đang say sưa thưởng thức chiếc bánh kem thơm mùi va ni. Cô bé bán diêm đứng ngoài cửa sổ, thầm nghĩ: “Nếu mẹ thân yêu còn sống, mẹ chắc hẳn cũng cho mình đồ chơi, và cho mình ăn ngon như thế”.

Gió lạnh thôi không ngừng làm em phải co người lại. Em nhìn ra xung quanh như muốn xem có cách nào có thể làm ấm hơn. Cuối cùng em chợt nhớ tới bó diêm trong tay. Em lập cập rút ra một que diêm và quẹt vào tường. Que diêm bốc cháy, em vội khum bàn tay bé nhỏ hơ vào ngọn lửa. Ngọn lửa tuy bé xíu nhưng cũng làm cho đôi bàn tay của em có cảm giác hơi ấm lên một chút. Em mơ màng tưởng tượng như mình đang được ngồi bên lò sưởi, lửa cháy sáng rực và ấm áp biết bao! Em vừa duỗi đôi chân tê dại ra sưởi ấm thì lò sưởi biến đâu mất. Trong tay em chỉ còn lại một khúc tàn diêm vừa cháy.

Em cúi đầu nhìn bó diêm trong tay thầm nghĩ: “Mình sẽ đốt them một que diêm khác, lò sưởi nhất định sẽ hiện ra”. Cô bé lại quẹt diêm vào tường, ngắm nhìn ngọn lửa chờ đợi. Trong ảo ảnh hiện ra em nhìn thấy một cái bàn ăn thật lớn, trên bàn là bát đĩa thật đẹp bày đầy những thức ăn thịnh soạn.

“Chắc là toàn thức ăn ngon lắm đây”, cô bé bán diêm nuốt nước bọt. “Mẹ thân yêu ở trên trời gửi xuống cho mình đây mà”, em đưa tay định cầm lấy chiếc bánh ngọt, bỗng cả bàn ăn biến mất trong nháy mắt giống như cái lò sưởi. Que diêm thứ hai lại tắt.

Reading : The Little Match Girl – Cô Bé Bán Diêm – Speak English

The Little Match Girl

Most terribly cold it was; it snowed, and was nearly quite dark, and evening– the last evening of the year. In this cold and darkness there went along the street a poor little girl, bareheaded, and with naked feet. When she left home she had slippers on, it is true; but what was the good of that? They were very large slippers, which her mother had hitherto worn; so large were they; and the poor little thing lost them as she scuffled away across the street, because of two carriages that rolled by dreadfully fast.

One slipper was nowhere to be found; the other had been laid hold of by an urchin, and off he ran with it; he thought it would do capitally for a cradle when he some day or other should have children himself. So the little maiden walked on with her tiny naked feet, that were quite red and blue from cold. She carried a quantity of matches in an old apron, and she held a bundle of them in her hand. Nobody had bought anything of her the whole livelong day; no one had given her a single farthing.

She crept along trembling with cold and hunger–a very picture of sorrow, the poor little thing!

The flakes of snow covered her long fair hair, which fell in beautiful curls around her neck; but of that, of course, she never once now thought. From all the windows the candles were gleaming, and it smelt so deliciously of roast goose, for you know it was New Year’s Eve; yes, of that she thought.

Her little hands were almost numbed with cold. Oh! a match might afford her a world of comfort, if she only dared take a single one out of the bundle, draw it against the wall, and warm her fingers by it. She drew one out. “Rischt!” how it blazed, how it burnt! It was a warm, bright flame, like a candle, as she held her hands over it: it was a wonderful light. It seemed really to the little maiden as though she were sitting before a large iron stove, with burnished brass feet and a brass ornament at top. The fire burned with such blessed influence; it warmed so delightfully. The little girl had already stretched out her feet to warm them too; but–the small flame went out, the stove vanished: she had only the remains of the burnt-out match in her hand.

She rubbed another against the wall: it burned brightly, and where the light fell on the wall, there the wall became transparent like a veil, so that she could see into the room. On the table was spread a snow-white tablecloth; upon it was a splendid porcelain service, and the roast goose was steaming famously with its stuffing of apple and dried plums. And what was still more capital to behold was, the goose hopped down from the dish, reeled about on the floor with knife and fork in its breast, till it came up to the poor little girl; when–the match went out and nothing but the thick, cold, damp wall was left behind. She lighted another match. Now there she was sitting under the most magnificent Christmas tree: it was still larger, and more decorated than the one which she had seen through the glass door in the rich merchant’s house.

Thousands of lights were burning on the green branches, and gaily-colored pictures, such as she had seen in the shop-windows, looked down upon her. The little maiden stretched out her hands towards them when–the match went out. The lights of the Christmas tree rose higher and higher, she saw them now as stars in heaven; one fell down and formed a long trail of fire.

“Someone is just dead!” said the little girl; for her old grandmother, the only person who had loved her, and who was now no more, had told her, that when a star falls, a soul ascends to God.

She drew another match against the wall: it was again light, and in the lustre there stood the old grandmother, so bright and radiant, so mild, and with such an expression of love.

“Grandmother!” cried the little one. “Oh, take me with you! You go away when the match burns out; you vanish like the warm stove, like the delicious roast goose, and like the magnificent Christmas tree!” And she rubbed the whole bundle of matches quickly against the wall, for she wanted to be quite sure of keeping her grandmother near her. And the matches gave such a brilliant light that it was brighter than at noon-day: never formerly had the grandmother been so beautiful and so tall. She took the little maiden, on her arm, and both flew in brightness and in joy so high, so very high, and then above was neither cold, nor hunger, nor anxiety–they were with God.

But in the corner, at the cold hour of dawn, sat the poor girl, with rosy cheeks and with a smiling mouth, leaning against the wall–frozen to death on the last evening of the old year. Stiff and stark sat the child there with her matches, of which one bundle had been burnt. “She wanted to warm herself,” people said. No one had the slightest suspicion of what beautiful things she had seen; no one even dreamed of the splendor in which, with her grandmother she had entered on the joys of a new year.

Những Câu Tán Gái Hay Bằng Tiếng Anh Ngắn Gọn Và Yêu Thương

Những câu tán gái bằng tiếng Anh ngắn gọn nhất

+ Ask me why I’m so happy and I’ll give you a mirror.

– Nếu bạn hỏi tại sao tôi hạnh phúc thì tôi sẽ đưa cho bạn một chiếc gương.

+ I don’t know what my future holds, but I’m hoping you are in it.

– Tôi không rõ tương lai mình sẽ như thế nào, nhưng tôi hy vọng bạn sẽ là một phần trong đó.

+ I can’t really find the words to explain the way I feel when I hear your voice or when I see your face… all I can say is that I like the feeling.

– Tôi không thể tìm được từ ngữ diễn tả cái cách tôi cảm nhận khi nghe giọng nói hay khi nhìn thấy gương mặt bạn… Tôi chỉ có thể nói rằng tôi thích cái cảm giác đó!

– Khi tôi thấy bạn lần đầu tiên, tôi đã lo lắng khi bắt chuyện với bạn. Khi tôi nói chuyện với bạn, tôi đã lo lắng khi cầm tay bạn. Khi tôi cầm tay bạn, tôi đã lo lắng khi yêu bạn. Và giờ đây khi yêu bạn, tôi lo sợ sẽ đánh mất người tôi yêu.

+ It is not true that love does not have boundaries. In fact, my love for you has created boundaries in your heart so that no one else can come in. I love you.

– Không phải là tình yêu không có ranh giới. Thực tế, tình yêu của tôi dành cho bạn đã tạo ra những ranh giới trong trái tim của bạn để không ai khác có thể vào được. Tôi yêu bạn.

+ My mom told me that life is like a deck of cards, so you must be the queen of hearts.

– Mẹ anh nói với anh rằng cuộc đời như một bộ bài, vậy nên em hẳn phải là lá Q cơ.

+ I’m no organ donor, but I’d be happy to give you my heart.

+ When I first saw you I looked for a signature, because every masterpiece has one.

– Khi lần đầu nhìn thấy em, anh cố tìm một chữ ký, bởi vì mọi kiệt tác đều có chữ ký riêng.

+ Was your father a thief? ‘Cause someone stole the stars from the sky and put them in your eyes.

– Cha em có phải một tên trộm không? Bởi vì ai đó đã đánh cắp những vì sao trên trời và đặt chúng vào đôi mắt em.

+ If your heart was a prison, I would want to be sentenced to life.

– Nếu trái tim em là một nhà tù, anh nguyện được nhận án chung thân.

+ If a star fell for every time I thought of you, the sky would be empty.

– Nếu mỗi lần anh nghĩ về em lại có một ngôi sao rụng xuống, bầu trời sẽ trở nên trống rỗng.

+ We must be near an airport, because my heart just took off when I saw you!

– Chắc hẳn anh và em đang ở gần một sân bay, vì tim anh trở nên loạn nhịp khi anh nhìn thấy em.

– Nếu những nụ hôn là những bông tuyết, anh sẽ gửi em cả một trận bão tuyết.

+ If you had eleven roses and you looked in the mirror; then you’d see twelve of the most beautiful things in the world.

– Nếu em có 11 bông hồng và em đang nhìn vào tấm gương, em sẽ thấy 12 thứ đẹp nhất trên thế giới này

+ I’ll put a tear drop in the ocean. When you find it is when I’ll stop loving you.

– Anh sẽ thả một giọt nước mắt vào đại dương. Khi em tìm thấy nó là lúc anh ngừng yêu em.

+ We’re like a 4-Leaf clover. You’re the C and I’m the R, and there’s love in between us.

– Chúng ta giống như cây cỏ 4 lá, anh là chữ C và em là chữ R, và rồi có tình yêu giữa đôi ta.

+ Loving you is like breathing…I just can’t stop, you know that honey.

– Yêu anh giống như là hơi thở….Mà anh biết rồi đó, em không thể không thở.

+ Are you a thief ? Cause you stole my heart!!!

– Anh là tên trộm sao ? Vì anh đã đánh cắp mất trái tim em rồi!!!

+ Meeting you is the best thing that ever happened to me.

– Gặp được anh là điều tốt đẹp nhất từng xảy đến với em.

– Tôi không quan tâm nếu mặt trời không chiếu sáng, tôi không quan tâm nếu trời không mưa và tôi sẽ không quan tâm nếu tôi không thể tận hưởng niềm vui của mùa đông. Tất cả những gì tôi quan tâm là nhìn thấy khuôn mặt của bạn và cảm nhận sự hiện diện của bạn mỗi ngày trong cuộc đời tôi.

Những câu tỏ tình bằng tiếng Anh chạm trái tim

+ There are two reasons why I wake up in the morning: my alarm clock and you.

Có hai lý do vì sao anh thức dậy vào buổi sáng: đồng hồ báo thức và em.

+ Set a place for me in your heart and not in your mind for the mind easily forgets but the heart always remembers. I love you.

Hãy đặt em 1 chỗ trong trái tim anh chứ đừng đặt trong đầu, bởi trí óc thì mau quên nhưng con tim thì mãi nhớ. Em yêu anh.

+ I wrote your name in the sand but it got washed away, I wrote your name in the sky but it got blew away. I wrote your name in my heart where it will stay.

Anh viết tên em trên cát nhưng sóng biển sẽ cuốn trôi đi, anh viết tên em trên bầu trời nhưng gió lại thổi bay đi mất. Vậy anh viết tên em trong trái tim anh, nơi mà nó sẽ ở mãi.

Có đến 12 tháng một năm… 30 ngày một tháng… 7 ngày một tuần… 24 giờ một ngày… 60 phút một giờ… nhưng chỉ một người như em trong cả cuộc đời anh.

+ I used to think that dreams do not come true, but this quickly changed the moment I laid my eyes on you.

Anh từng nghĩ rằng những giấc mơ không trở thành hiện thực, nhưng điều này nhanh chóng thay đổi ngay khi anh nhìn thấy em.

+ Great minds contain ideas, solutions and reasons; scientific minds contain formulas, theories and figures; my mind contains only you!

Những bộ óc vĩ đại chứa đựng những ý tưởng, giải pháp và những lý do; những bộ óc khoa học chứa những công thức, lý thuyết và số liệu; tâm trí anh thì chỉ có mình em thôi!

+ I dropped a tear in the ocean, when someone finds it I’ll stop loving you.

Anh đã đánh rơi một giọt nước mắt vào biển khơi, và khi một ai đó tìm thấy nó thì đó là lúc anh ngừng yêu em.

+ If water were kisses, I’d send you the sea

If leaves were hugs, I’d send you a tree

If nite was love, I’d send you the stars

But I can’t send you my heart cause that where you are.

Nếu giọt nước là những nụ hôn, anh sẽ trao em biển cả.

Nếu lá là những ôm ấp âu yếm, anh sẽ tặng em cả rừng cây.

Nếu đêm dài là tình yêu, anh muốn gửi em cả trời sao lấp lánh.

+ Do you even realize how much I love you?

Em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?

Anh ước có thể bên em mãi mãi, nhưng kể cả từng đó thời gian cũng không đủ để anh yêu em.

+ I’m not a sweet talker but if I could say something romantic, you’d be the only one I’d say it to.

Anh không phải người hay nói những câu đường mật nhưng nếu anh có thể nói những lời lãng mạn, anh sẽ chỉ nói những lời ấy với em.

Những câu mắng yêu bằng tiếng anh đặc sắc nhất

1. I love you not because of who you are, but because of who I am when I am with you-Tôi yêu em không phải vì em là ai, mà là vì tôi sẽ là người thế nào khi ở bên em

2. No man or woman is worth your tears, and the one who is, won’t make you cry-Không có ai xứng đáng với những giọt nước mắt của bạn, người xứng đáng với chúng thì chắc chắn không để bạn phải khóc

3. Just because someone doesn’t love you the way you want them to, doesn’t mean they don’t love you with all they have-Nếu một ai đó không yêu bạn được như bạn mong muốn, điều đó không cónghĩa là người đó không yêu bạn bằng cả trái tim và cuộc sống của họ

5. Never frown, even when you are sad, because you never know who is falling in love with your smile-Đừng bao giờ tiết kiệm nụ cười ngay cả khi bạn buồn, vì không bao giờ bạn biết được có thể có ai đó sẽ yêu bạn vì nụ cười đó

6. Don’t waste your time on a man/woman, who isn’t willing to waste their time on you-Đừng lãng phí thời gian với những người không có thời gian dành cho bạn

7.Maybe God wants us to meet a few wrong people before meeting the rightone, so that when we finally meet the person, we will know how to begrateful-Có thể Thượng Đế muốn bạn phải gặp nhiều kẻ xấu trước khi gặp người tốt, để bạn có thể nhận ra họ khi họ xuất hiện

8. Don’t try so hard, the best things come when you least expect them to.-Đừng vội vã đi qua cuộc đời vì những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn đúng vào lúc mà bạn ít ngờ tới nhất

9.You know you love someone when you cannot put into words how they make you feel.-Khi yêu ai ta không thể diễn tả được cảm giác khi ở bên cô ta thì mới gọi là yêu.

11. A great lover is not one who lover many, but one who loves one woman for life.-Tình yêu lớn không phải yêu nhiều người mà là yêu một người và suốt đời.

12. Believe in the sprit of love… it can heal all things.-Tìn vào sự bất tử của tình yêu điều đó có thể hàn gắn mọi thứ.

13. Don’t stop giving love even if you don’t receive it. Smile anf have patience.-Đừng từ bỏ tình yêu cho dù bạn không nhận được nó. Hãy mỉm cười và kiên nhẫn.

14. You know when you love someone when you want them to be happy event if their happiness means that you’re not part of it.-Yêu là tìm hạnh phúc của mình trong hạnh phúc của người mình yêu.

15. Frendship often ends in love, but love in frendship-never-Tình bạn có thể đi đến tình yêu, và không có điều ngược lại.

16. How can you love another if you don’t love yourself?-Làm sao có thể yêu người khác. Nếu bạn không yêu chính mình.

17. Hate has a reason for everithing bot love is unreasonable.-Ghét ai có thể nêu được lý do, nhưng yêu ai thì không thể.

18. I’d give up my life if I could command one smille of your eyes, one touch of your hand.-Anh sẽ cho em tất cả cuộc đời này để đổi lại được nhìn em cười, được nắm tay em.

19. I would rather be poor and in love with you, than being rich and not having anyone.-Thà nghèo mà yêu còn hơn giàu có mà cô độc

20. I looked at your face… my heart jumped all over the place.-Khi nhìn em, anh cảm giác tim anh như loạn nhịp.

22. It only takes a second to say I love you, but it will take a lifetime to show you how much.-Tôi chỉ mất 1 giây để nói tôi yêu bạn nhưng phải mất cả cuộc đời để chứng tỏ điều đó.

23. If you be with the one you love, love the one you are with.-Yêu người yêu mình hơn yêu người mình yêu

24. You may only be one person to the world but you may be the world to one person.

Đối với thế giới này bạn chỉ là một người nhưng đối với ai đó bạn là cả một thế giới.

Bạn đang xem bài viết Truyện Ngắn “Cô Bé Bán Diêm” Bằng Tiếng Anh trên website Anhngucongdong.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!